Hôm nay,  

Thơ song ngữ từ trong tù

04/01/201607:47:00(Xem: 6883)

Thơ song ngữ từ trong tù


Bài của Đòan Thanh Liêm


Tôi chẳng bao giờ là người chuyên môn làm thơ. Nhưng ở trong tù lâu ngày, thì cũng lai rai làm được một số bài ngăn ngắn cho dễ nhớ, và cũng giúp làm khuây khỏa nhẹ vơi đi nỗi buồn chán cô đơn. Vì không thể viết ra giấy và gửi cho bà con bạn bè ở ngoài trại giam, nên chỉ có thể đọc cho một vài người bạn tù thật là thân thịết nghe mà thôi. Tính ra trong 6 năm ở tù, tôi cũng làm được đến 30-40 bài, nhưng hiện chỉ còn có thể viết lại được chừng 25 bài mà thôi.


Đặc biệt trong mấy năm phải đi lao động tại trại giam ở Hàm Tân, PhanThiết, tôi có làm được vài bài thơ song ngữ tiếng Việt và tiếng Anh. Nay xin ghi lại để quý bạn đọc cho vui vào dịp Đầu Xuân Kỷ sửu 2009 vậy nhé.


Đầu tiên là bài “Vùng lên, Các bạn ơi!”, “Friends, stand up!”. Bài này được làm vào hồi Tháng 8 năm 1994. Và người đầu tiên tôi đọc cho nghe là Bác Lý Trường Trân, cựu Dân biểu thời Đệ nhị Công hòa. Bác Trân bị tù lần thứ hai từ năm 1987 đến cuối năm 1994 mới được trả tự do.


Bài thứ hai là bài “Nói với các bạn trẻ”, “A Message to Youth”. Bài này được làm vào Mùa Xuân năm 1995 và được đọc lần đầu tiên cho anh Lê Thái Chân. Anh Chân trước kia là sĩ quan Pháo binh của Lữ đòan Dù, và là người tù lâu nhất trong số các sĩ quan “phải đi học tập cải tạo”, tổng cộng đến 20 năm, suốt từ 1975 đến 1995 mơí được thả về. Bài này đã được nhạc sĩ Phạm Đức Huyến ở San Jose phổ nhạc phần tiếng Anh vào năm 2000. Và nhạc sĩ Xuân Điềm ở Little Saigon phổ nhạc phần tiếng Việt vào năm 2002.


Cả hai bài thơ này, phần tiếng Anh thì đã được các sinh viên người Mỹ, cũng như người các nước khác đọc nhiều lần tại những buổi sinh họat văn nghệ, nhân dịp Hội thảo quốc tế về Xây dựng Hòa bình (Peacebuilding seminars) tại các tiểu bang Virginia và Tennessee.


Và riêng bài “Friends, Stand up!”, thì lại còn được chị Colleen Malone ở Canada phỏng vấn tôi tại Đại học Eastern Mennonite University (EMU) Virginia và lấy đăng trên website Peacevox.com (Tiếng nói Hòa bình) vào năm 2002, cùng với một bài khác nừa là bài “Reflections on My Days in Jail” (Suy nghĩ về Những Ngày Trong Tù), cũng do tôi viết trực tiếp bằng tiếng Anh hồi còn ở tại trại Hàm Tân vào Tháng Mười 1995, tức là sau 66 tháng ở trong nhà tù cộng sản.


Lại nữa, cả bản nhạc do nhạc sĩ Phạm Đức Huyến phổ thơ nói trên do ca sĩ người Mỹ hát và ghi âm trong môt CD, thì cũng được trình bày vào những dịp này.


Hai bài thơ này nguyên văn như sau:


I - Vùng lên, Các bạn ơi!  

 

1. Các bạn ơi! Hãy sẵn sàng:

Đã đến lúc                                                                   

Ta phải công khai trực diện                                        

Lăn xả vào cuộc chiến.                                                         

Chúng ta đòi hỏi                                                                  

Không phải chỉ cơm no, áo ấm                                           

Mà còn cả nhân phẩm, tình thương.                                   

Để chống lại bạo quyền độc ác                                           

Ta phải được trang bị bằng                                         

Lòng kiên cường can đảm                                                   

Sự nhẫn nại hy sinh                                                             

Và tinh thần bất bạo động.                                                  

 

2. Các bạn ơi!                                                              

Hãy đồng lọat lên tiếng

Nói rằng:                                                                           

Chúng ta không còn khiếp sợ                                          

Trước bạo lực trấn áp                                               

Với tù ngục đọa đầy                                                  

Và tra tấn khủng bố                                                  

Bởi vì chúng ta đã trưởng thành chững chạc                   

Trong biệt giam tối tăm                                           

Với đói khát dầy vò                                                 

Và khổ sai cưỡng bức                                              

Và cũng bởi vì chúng ta luôn noi theo                                     

Lời giáo huấn từ ngàn đời                                         

Của cha ông                                                              

Đó là: “Uy vũ bất năng khuất!”     

 

3.-  Các bạn ơi! Hãy tiếp tục: 

Cuộc tranh đấu cam go 

Nhất quyết không hề khoan nhượng

Phải đòi cho bằng được

Để mọi người

Được sống cho ra con người

Với danh dự phẩm giá

Trong công lý an toàn

Và tự do dân chủ.

Phải diệt trừ tận gốc

Nạn độc quyền ngang ngược

Nạn bè phái nghinh ngang

Nạn giáo điều bệnh hoạn

Nạn tồi dở tầm thường                                    

nhàm chán đến nôn mửa!

 

4.-  Các bạn ơi!

Hãy vui mừng

Trước trang sử mới

Của Đất nước thân yêu

Của Dân tộc bất khuất

Đang vùng dậy

Sừng sững oai nghiêm

Như Phù Đổng, Quang Trung

Như Hưng Đạo, Nguyễn Trãi

Các Anh Hùng Bất Tử.

Bởi vì: Nhất định ta phải thắng

Cương quyết ta sẽ thắng

Và cũng bởi vì:

Nhân nghĩa thắng hung tàn

Tình thương xóa thù hận./

                                                                                                             

I. Friends, Stand  up!  

 

1. Friends of mine, be ready:                             

It’s now time for us                                                        

To openly and directly                                                    

Launch ourselves into the battle                              

We ask for

Not only food and clothes                                       

But also Dignity and Love.                                              

Against the Brutal Tyranny                                              

We fight, equipped with                                                    

Undaunted Courage                                                 

Perseverance, Sacrifice                                                     

And Non-Violence.  
                                                          

2. Friends of mine, let’s raise our voice              

Saying that

Not any longer we fear                                                    

Violence, Oppression                                             

Jail, Torture                                                            

And Terror.                                                             

For we’ve grown much mature                                          

In dark cells                                                             

In ravaging hunger and thirst                                  

And in forced labor.                                                

And also for we follow                                                       

The perennial teaching of our Fathers                                

That’s:  Never to power be subdued!    

 

3.- Friends of mine, let’s continue:

The arduous combat

Without any concession whatever                          

Resolutely we claim for everyone else

The right to live as An Human Being

With Dignity and Honor

Justice and Security

In Freedom and Democracy

Determined we are to root out

That arrogant monopoly

Unscrupulous sectarianism

Insane dogmatism

And nauseating mediocrity.

 

4.- Friends of mine, let’s rejoice

At the new chapter

Of  our beloved Fatherland

And our Indomitable People 

That’s rising up

Proud and fierce

Like Phù Đổng, Quang Trung

Hưng Đạo, Nguyễn Trãi

Our Immortal Heroes

For surely we shall overcome,

Certainly we shall overcome

And also for all the times 

The Humanitarian Cause  

Wins over Brutality 

And Love wipes away

Hatred ./        

          

  

II- Nói với các bạn trẻ                             

 

1.-  Các bạn trẻ của tôi ơi!                                            

Hãy suy nghĩ chính xác                                                   

Để khám phá được những Diệu kỳ                                 

Trong thiên nhiên và xã hội loài người.                          

Hãy có lòng nhân hậu                                                      

Để yêu thương tất cả mọi người                                       

Kể cả kẻ thù.                                                                    

 

2.- Các bạn trẻ của tôi ơi!                                            

Hãy nâng tâm trí lên cao                                                 

Để tạo cho cuộc sống thêm ý nghĩa.                               

Hãy chịu trả đắt giá                                                         

Để có được sự cao cả nơi tâm hồn.                                 

 

3.- Các bạn trẻ của tôi ơi!                                              

Hãy chia sẻ những phúc lộc                                               

Với tất cả anh chị em mình.                                               

Hãy đích thực là mình                                                        

Với phong cách tốt đẹp xưa nay                                        

Giữa lòng cái thế giới hỗn độn này.                                  

 

4.- Các bạn trẻ của tôi ơi!                                             

Hãy có hành động thích đáng                                              

Trong giờ phút đầy thử thách                                              

Của Lịch sử vinh quang chúng ta.                                        

Hãy sống thật sung mãn                                                       

Bằng yêu thương trọn vẹn                                                   

Và biết tận hưởng sự An bình ngây ngất                            

Trong sâu thẳm nội tâm chúng ta./         

 

II-  A Message to Youth 

 

1.-   Young friends of mine:

Let’s have the Right Thinking

To discover the wonders

In the Nature & Human Society

Let’s have the Nice Feeling

To love everybody

Even our enemy.

 

2.- Young friends of mine:

Let’s raise our heart

To make life more meaningful

Let’s pay the high price

To get the greatness for our soul.

 

3.-  Young friends of mine:

Let’s share the blessings

With all our brothers & sisters

Let’s be ourselves

With our usual good manners

Among this confusing world.

 

4.-  Young friends of mine:

Let’s act accordingly

In this challenging moment                         

Of our glorious history

Let’s live fully

By loving totally

And enjoying Peace&Ectasy

Deep in our innerselves./

 

Làm tại Hàm Tân Phan Thiết 1994-95

Trại Z30D, Khu K2.

Sao lục lại tại California USA

Tháng 11 Năm 2008

 

Đoàn Thanh Liêm


.
.







         

 

.
.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hải đảo Ga Lang vào thời điểm 1978. Hải âu bay rợp trời. Cơm xấy, cá khô, đậu hộp và là những món ăn quen thuộc của người việt tị nạn trên đảo. Cứ đến giờ là mọi người xếp hàng đi ăn, có khi không phải là đói mà vì cả thói quen, kể cả thói quen chờ đợi, chờ đợi được làm giấy tờ. Chờ đợi được ra đi đến một quốc gia nào đó… Mỹ, Pháp, Úc, Đức… đâu cũng được thôi. Quê hương Việt Nam đã rời bỏ đi rồi, thì nổi trôi đến đâu bám tới đó...
Hôm qua / ở đây là ngày đầu mùa xuân / tờ lịch rơi xuống một nụ đào / Tháng Ba sắp hết / Tháng Tư như lệ sắp trào...
Lúc đầu tôi không biết chị bị bệnh tâm thần. Về sau tôi được nghe kể về cuộc đời của chị từ một người phụ nữ Việt Nam khác, tên Loan, đã sống ở đây nhiều năm. Nhưng những chi tiết về cuộc đời ấy hầu như ngay tức khắc trượt ra khỏi trí nhớ của tôi, tôi chỉ còn nhớ người phụ nữ mắc bệnh ấy sống ở thành phố này có lẽ ít nhất cũng hai mươi năm, nhiều người bảo chị khá đẹp khi còn trẻ, bây giờ nhìn cũng vẫn hình dung được điều đó...
Bầu không khí trong phòng giam lúc nào cũng ngột ngạt khó chịu. Nỗi khó chịu ấy cứ liên tục bao trùm đến nỗi mọi người phải quen đi như một lẽ tất nhiên. Tôi càng khổ sở hơn nhiều vì đã vướng phải bệnh ghẻ mấy tháng nay. Ghẻ mỗi ngày mỗi lan ra trên tấm thân gầy còm của tôi kéo theo luôn cả sự tàn tạ về sức khỏe. Mới vài hôm đây tôi lại mắc thêm chứng tê bại, cử động tay chân rất khó khăn. Thuốc men quá thiếu, ăn uống cũng quá thiếu, tình trạng chữa trị đối với tôi thật là bi quan...
Thơ của hai nhà thơ: Trần Mộng Tú & Vĩnh Ngộ...
Mùa xuân 2023. Ngoài chuyện nhớ lại mùa xuân cách nay 48 năm với “Tháng Ba Gãy Súng” (1) và “Tháng Tư Mất Nước” (2) tôi còn nhớ đến nhiều chuyện khác nữa, nhớ nơi tôi sinh ra, nhớ nơi tôi lớn lên và học hành, nhớ nơi tôi từng công tác, nhớ Sài Gòn, nhớ Đà Lạt, nhớ Nha Trang, nhớ Cần Thơ, nhớ An Giang, nhớ đèo Hải Vân, nhớ sông Vàm Cỏ…và nhớ nhớ nhiều lắm. Nằm trong bộ nhớ của tôi còn có rất nhiều người bạn – bạn thân – bạn rất thân nữa. Một người bạn rất thân là Nguyễn Đức Quang, cùng xứ, cùng trường, cùng chơi Hướng Đạo, cùng hát Du Ca…
Có thể nói ai cũng có lần nói lái ở trong đời, đôi lúc chỉ vô tình thôi. Nếu bạn buột miệng nói “đi giữa trời nắng cực quá” hoặc khi đèn điện không sáng mà bạn nói “điện sao lu quá chừng”, người nghe sẽ cho là bạn nói tục, có oan cũng đành chịu vì, dù bạn không cố ý nhưng nắng cực, điện lu nói lái nghe tục thật. Tương tự như thế, hãy cẩn thận đừng nói dồn lại, dồn lên, đồn láo, đồn lầm…
Không biết có phải do được học tập và làm việc trong môi trường lập trình điện toán nên tôi cứ nghĩ rằng mọi việc xảy ra trên thế gian này đều được an bài qua việc lập trình sẵn. Có người cho rằng sự lập trình sẵn này là định mệnh, là do ông trời sắp đặt hay do thượng đế an bài. Tuy nhiên, sau khi được tiếp cận với giáo lý nhà Phật, tôi cho rằng không ai lập trình sẵn cho cuộc đời mình, tất cả đều do nhân duyên.
Cách nay mười năm tôi có một chuyến sang Nhật Bản vào mùa xuân. Chọn đi vào dịp này là để xem anh đào ngoài chuyện viếng các thắng cảnh nổi tiếng như núi Phú Sĩ, Kim Các Tự, các đền đài, cổ thành, hào lũy… qua các thời trị vì của các tướng quân cũng như thăm một số thành phố như Tokyo, Kyoto, Kobe, Nagoya, Osaka…
Hễ mỗi lần nghe nói ai mới qua định cư xứ tự do, mà họ bày tỏ lòng biết ơn, cảm kích với quê hương thứ hai, tôi cũng thấy mát lòng mát dạ sao á!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.