Hôm nay,  

Nếu Lao Động Đắc Cử: Đi Học Thì Khỏi Tìm Việc!

12/4/200600:00:00(View: 3231)

ÚC ĐẠI LỢI: Thủ lãnh Đối lập vừ ra tuyên bố nếu Lao động  chiến thắng trong cuộc bầu cử liên bang tới, một số người lãnh trợ cấp an sinh xã hội có thể ghi danh theo học các khóa học ở trường TAFE hoặc trường đại học thay vì phải tìm việc làm. Đây là phần đầu tiên trong chính sách phúc lợi của Đối lập được đặt ra để giải quyết vấn đề thiếu hụt kỹ năng chuyên môn, và giúp những người lãnh trợ cấp tìm được việc làm mà rất có thể dẫn đến các sự nghiệp lâu dài.
Các sự thay đổi này sẽ được áp dụng với những người đang nhận trợ cấp tàn tật hoặc trợ cấp cha mẹ đơn chiếc, và những người được xem có khả năng làm việc từ 15 đến 30 tiếng một tuần. Dưới một chính phủ Lao Động, thay vì phải tham gia vào các chương trình work-for-the-dole, những người có đủ tư cách để nhận trợ cấp xã hội có thể được huấn luyện hoặc theo học các khóa học ở trừơng TAFE và trừơng đại học, miễn là họ có thể chứng minh các khóa học này sẽ gia tăng cơ hội tìm việc làm của họ. Ông Beazley phát biểu trong cuộc hội nghị rằng: “Chương trình Work-for-the-dole có thể có một số đặc điểm làm cho Chính phủ cảm thấy dễ chịu bởi vì những người bị cho là lười biếng ’bludger’  đã được làm cho bận rộn hơn. Nhưng nó không phải là một giải pháp lâu dài và không phải là giải đáp cho vấn đề thiếu hụt chuyên môn. Nó có thể tạm thời đưa người ta ra khỏi các dòng xếp hàng nạp đơn xin trợ cấp thất nghiệp nhưng chẳng làm gì để bảo đảm họ có được một tương lai làm việc vững chắc.”


Khỏang 70 phần trăm những người tham gia chương trình work-for-the-dole vẫn còn việc làm thay vì quay trở lại với hệ thống an sinh xã hội. Giới chủ nhân lo ngại số công việc gia tăng dành cho những công nhân có tay nghề trong khi một nhóm lớn hơn các công nhân tiềm năng –những người lãnh trợ cấp an sinh xã hội- phần lớn không có nghề chuyên môn. Các nhóm phúc lợi cũng lo ngại hệ thống an sinh xã hội mới có thể đưa đến một khuynh hướng mà trong đó những người nhận trợ cấp xã hội sẽ “nhẩy qua nhảy lại”, làm các công việc tạm thời và rồi lãnh trợ cấp chính phủ trở lại.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
“Anh chỉ có một điều bận tâm hiện nay thôi. Đó là làm sao cho em và những người đi sau không bao giờ biết tới bệnh là gì.” Tôi thò tay qua bàn, xếp tờ báo kia lại và ném qua bàn bên cạnh. “Cuộc đời lạ lắm. Chúng ta không bao giờ hiểu được. Để anh bổ túc một ý kiến hôm trước, chúng ta không những chỉ
Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany , cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York . Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết,
Trời chiều, đèn đường vừa lên, anh ngẩng nhìn qua khung kính. Những dòng người xuôi ngược về trạm xe điện. Ly cà phê khen khét còn vương ở cổ. Cuốn sách dày cộm, nhìn muốn nản. Anh gấp lại, những dòng chữ không muốn đọc của ngày níu lại. Bước xuống phố, gió phất lạnh giữa mặt. Ngày đã đi và đêm tới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.