Hôm nay,  

Thơ

01/03/200400:00:00(Xem: 5569)
THƠ THƠ

THUỲ DZUNG PHỤ TRÁCH


Tình Nhân Đắc Quan Hoài

Lời ca Trung quốc

Phong nhi trận trận xuy lai,
Phong nhi đa ma khả ái
Ngả thời thường hướng kinh phong.
Tố thuyết tình hoài.
Thời quang bất đình đắc lưu
Nhất khứ bất hồi lai
Nê tằng kinh cáo tố ngả.
Quang âm bất tái lai.
Như kim ngã dĩ liễu giải
Đối ngã ná dạng quan hoài
Ngã yếu chân tích nê đắc ái
Bất hội vọng hoài.
Tình Nhớ

Việt Nhi phỏng dịch

Từng làn gió nhẹ bay qua,
Gửi niềm thương nhớ xót xa cuộc tình
Anh yêu gió thoảng trong lành
Nghe như thấp thoáng bóng hình chơi vơi
Thời gian không muốn ngừng trôi
Êm êm trôi mãi về nơi suối ngàn
Lời nào em nhớ hay chăng"
Tay nào giữ mãi thời gian tuyệt vời"
Giờ đây anh hiểu tình đời
Đong đầy kỷ niệm để rồi luyến thương
Cần em một chút tình thâm
Ngàn sau nhớ mãi một lần yêu em...

Việt Nhi

*

Ray Rứt... Đành Sao

Em vẫn buồn - nhìn mây trắng bay
Mười năm sương gió vẫn đong đầy
Mắt xưa kỷ niệm còn nguyên đó
Men đã ươm sao tình chưa say"

Áo vẫn lụa màu xanh bích câu
Bước chiều xưa nhớ để tình đau
Phải chi mưa tháng tư đừng đến
Áo trận đâu phai nhạt sắc màu

"Anh hiểu giùm cho mây cô đơn
"Lửng lơ chút gió nhẹ ru vờn
"Từ anh áo trận hoen rừng núi
"Việt Bắc trời xa -nuốt tủi hờn

"Em vẫn mình em đếm bước xưa
"SàiGòn bão nổi lạnh giông mưa
"Mắt anh biền biệt trời xa đó
"Tội lắm tình em! Anh hiểu chưa"!

Ta biết cơn đau của muộn phiền
Làm sao dám trách ý tình duyên
Nếu mây không phủ trăng mười tám
Ta sẽ nhìn em rõ nét hiền

Đọc những bài thơ em gửi cho
Lòng ta bỗng thoáng chút vu vơ
Dáng xưa kỷ niệm phai đâu dễ
Phải tự im riêng dấu hững hờ...

Mai mốt làm thơ xong đừng gửi
Để mây tuần tự cứ trôi đi
Đã lỡ hết rồi câu mong đợi
Mây vẫn bay - buồn gió biệt ly!

Thy Lan Thảo

*

Mồ Ký Ức

Khi một ngón tay chạm vào mồ ký ức
Ta nghe đau nhức suốt tuyến đời ta
Và cơn đau kéo dài như vô tận
Dù bàn tay đã dịch xê lên trán
Vẽ nhanh dấu cầu xin ơn quên lãng.
Cửa mồ ký ức nổ tung
Vận hành một “Di vi đi” kể chuyện tù cải tạo:
Thuở đó, tóc chinh nhân đang xanh
Bỗng biến thành rong rêu phế thải
Trong ao hồ chia ly...
Khi người tù trở về
Chỉ có âm ba lời bội thề nhận diện
Người tù uất nghẹn kinh hoàng
Vội quay lại kiếp rong rêu thất thế
Từ ao tù chia ly
Ra đại dương ngăn cách
Sóng bạc đầu vỗ từng cơn ác mộng.
Cửa mồ ký ức mở rộng
Ta thấy Mẹ Việt Nam
Chống gậy thời gian
Đi tìm những đứa con quanh mồ thủy táng.
Cửa mồ ký ức câm lặng
Bởi khoang mồ cũng như khoang đời ta
Không còn dung tích cho âm thanh tủi hận buồn đau
Lại đưa bàn tay lên trán
Ta vẽ thêm dấu cầu xin ơn quên lãng.

Lưu Thái Dzo

*

Đời Phụ Ta Rồi Em Nữa Sao"

Đời phụ ta rồi em nữa sao"
Vết thương này nữa nhói cơn đau
Dò sông, dò biển chừng như dễ
Đâu biết lòng em cũng thẳm sầu!
Ngai đó trong tim chừ bỏ trống
Tưởng em ngự trị đến trăm năm"
Ta ôm giấc ngủ bao nhiêu mộng
Tỉnh giấc mình ta, giận gối chăn
Ta biết đời ta tệ đã lâu
Từ khi ta nhảy tót lên tầu
Quê hương đồng đội đều nhăn mặt
Chẳng phải vì em mới bể dâu!
Trong tim réo rắt phím đàn câm
Năm tháng trong ta cứ bạc dần
Tổ quốc trên lưng càng chĩu nặng
Trong chân mảnh đạn nhức vô ngần
Cái tuổi thanh xuân lắm bất bình
Không hèn mà mang tiếng đào binh
Bàng môn tả đạo đem vây hãm
Nghĩ lại đường gươm giận chính mình.

Trần Ngân Tiêu

*

Trò Chơi Đá Cá Lia Thia

Kéo nhau vô miệt vườn dừa
Mấy thằng giăng nắng ban trưa ngày hè
Một thằng xách rổ kè kè
Một thằng lo xách keo không đem về
Ven sông nước đã rút rồi
Vô lùm dừa nước chia nơi mà tìm
Cá giờ trốn nắng nằm im
Thằng tìm bọt nước thằng tìm bóng hơi
Thấy buồng dừa nước gọi mời
Trời trưa khát nước ta xơi một buồng
Xong rồi cả bọn đi ruồng
Lội qua vườn ổi, dậm mương lác nhàu
Cá xiêm sặc sỡ muôn màu
Chủ vườn ra rượt chạy ào thoát thân
Đem keo cá để ngoài sân


Bày trò cá độ la rần điếc tai
Lăng quăng trứng nước mỗi ngày
Lại còn lo sợ họa tai từ mèo
Cá tươi mèo khoái leo trèo
Đôi khi sơ ý nắp keo hở lằn
Thế là mấy trự thằn lằn
Thò đuôi vô móc anh chàng cá xiêm
Bây giờ đâu biết mà tìm
Trò chơi năm cũ đã chìm tháng năm
Bạn bè biệt xứ mù tăm
Cá tôi chết nổi âm thầm bạn ơi.

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Tại Em Lỡ Hẹn

Có lẽ tại em ...thứ Sáu buồn
Hẹn rồi không đến để anh trông
Buồn vương ánh mắt, lòng xao xuyến
Em có bao giờ hiểu thấu không"

Ghế đá chờ em suốt buổi chiều
Công viên vắng lặng gió hiu hiu
Đành thôi ráng đợi! Mong gì nữa
Để được cùng em... nói thật nhiều

Lỡ hẹn giờ đây phải bắt đền
Tại vì ai đó nắng hờn ghen
Giọt buồn rớt đọng bờ mi khép
Nỗi nhớ âm thầm khẽ gọi tên

Anh bắt đền em bằng nụ hôn
Cho ngàn mộng thắm quyện vào hồn
Hồng lên đôi má, lòng e thẹn
Quên hẹn làm chi để nhớ mong

Có chịu không nè! Cô bé ơi
Lần sau có hẹn chớ quên lời
Công viên thứ Sáu buồn hiu hắt
Cứ ngỡ bên em đã có người

Anh vẫn ngồi đây, vẫn đợi chờ
Mượn dòng tâm sự gửi vào thơ
Cho người ấy hiểu lòng tôi đợi
Dù nắng hôm nay có nhạt mờ

Lặng lẽ thời gian, lặng lẽ trôi
Lòng vương nỗi nhớ nét em cười
Bao lâu tình ấy còn vương vấn
Gọi mãi tên người ...chẳng lúc nguôi

Nguyễn Vạn Thắng

*

Từng Cuộc Hành Trình

Cảm tác trên đường về Brisbane từ Adelaide, kết thúc lúc máy bay chưa hạ cánh.

Từng cuộc hành trình
Tôi thường chọn những chuyến đi sớm nhất
Hay những chuyến đi rơi rớt sau cùng
Tôi muốn làm một người khách độc hành
Lững thững bước đi không ai chào ai vẫy
Nơi tôi đến biết sao hay vậy
Nơi tôi về không thấy không hay
Dù đêm khuya hay mới chớm ban ngày
Trong xa lạ tôi ung dung bước tới
Có những sân ga, chưa ai chờ ai đợi
Có những bến xe đò, năm ba người mới tới lai rai
Hay những phi trường, chỉ còn người một người hai
Trong cuốn hút mênh mông, tôi là người có mặt
Thu về hiu hắt
Đông rét căm căm
Xuân cười khoe sắc
Hạ dắt điêu tàn
Tôi đi từ cõi lang thang
Bước chân đã mỏi dọc ngang lối về
Tôi đi không hẹn không thề
Cuộc đời đã mỏi bốn bề chưa tan
Tôi đi không một âm vang
Nhạc rung không tiếng lên đàn không dây
Tôi đi chưa đó chưa đây
Tôi về hoa lá cỏ cây đổi màu
Tôi đi không trước không sau
Tôi về ngày cũ đêm sâu lụn tàn
Tôi nghe vũ trụ buông màn
Khép hờ cánh cửa muôn ngàn lại qua
Tôi nghe âm vọng gần xa
Từng sinh vật núp dưới nhà tử sinh
Như từng cuộc hành trình
Ai bảo rằng đi đến
Điểm cuối chỉ một mình
Ai bảo đó hồi qui
Nhà ga không đến không đi
Bến xe không đỗ, cớ chi vẫy chào
Đường bay xẻ lối trăng sao
Thuyền không xẻ nước chống sào đợi ai"
Quay lại một đường dài
Từ khi tôi có mặt
Đánh thoắt một ngày mai
Tôi lặng yên nhắm mắt
Thử hỏi, đến có ai dắt"
Thử hỏi, đi có ai chờ"
Từng đến đi như từng một cơn mơ
Choàng tỉnh dậy mới dật dờ
Có khi nhớ có khi không
Tỏ mờ, đầu đuôi gốc ngọn!
Có những chuyến đi thật sớm
Có những chuyến về thật khuya
Tôi thương những con tàu
Tôi thương những sân ga
Cứ lững thững đến đi nhưng không phải là nhà
Khách đi vội
Bỏ lại con tàu và nhà ga trống rỗng
Vũ trụ dù lồng lộng
Cũng không đón một ai
Thời gian dù ngắn dài
Cũng không chờ không đợi
Ục ịch, ù ù, boong boong vút tới
Vểnh tai nghe đâu ai vẫy ai chào"
Cây lay, gió chạy, bay nhảy trăng sao
Giờ phút đó nếu sảy một tai biến nào
Tôi là người có mặt
Nhưng là kẻ độc hành trên lộ trình đưa đẩy
Xưa và nay, biết bao lần đã vậy
Tử và sinh
Có thì thấy, không có cũng chẳng ai trông
Nhẹ hơn một mảnh tơ hồng
Bèo hơn một bọt trôi sông mịt mờ
Cuộc đời tôi, một bóng hình
Mờ mờ nhạt nhạt lung linh dặm trường
Cuộc đời tôi, một ngân sương
Màn đêm chưa tắt, soi đường chẳng ra"
Tàu ơi còn nhớ sân ga
Xe ơi, còn nhớ bến xa bến gần
Thuyền đâu rẽ nước chia phân
Mây bay đâu xé nổi vầng không gian
Đời tôi cũng vậy không màng!

Mặc Giang

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.