Hôm nay,  

Thơ Thơ

28/08/200600:00:00(Xem: 2427)

Mùa Xuân Vời Vợi

Anh không viết cho em
Những dòng thân mến nữa
Để phương em, nỗi nhớ
Cao đến chín từng mây

Trời ơi, làm sao đây
Cho lòng tôi bớt sóng
Cho bầu trời bớt rộng
Cho hồn bớt đơn côi

Anh ơi và anh ơi
Biển đời cay nghiệt quá
Đừng nhìn em rất lạ
Để mùa Thu thêm buồn

Để thơ em thêm hương
Một mùi hương thân ái
Để bước chân vụng dại
Còn vui ngập đường về

Hôm qua và hôm kia
Em chờ thư anh tới
Hôm nay em còn đợi
Cánh én vẫn mù tăm

Mùa Xuân còn xa xăm
Vì con đường tuyết phủ
Hay vì chàng sâu nhỏ
Chưa thành chú bướm vàng

Để bướm rất nhẹ nhàng
Hôn mùa Xuân má đỏ
Hay là trời thiếu gió
Chưa chuyển cánh thư hồng

Để cho em bên song
Trăm năm còn đứng đợi
Ôi, mùa Xuân vời vợi...
Ôi, mùa Xuân thật buồn!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Dòng Sông Đứng Lại

Tôi xa người nắng buồn trên vai
Môi tôi còn mùi thuốc thơm mời
Người xa tôi một dòng sông trắng
Dẫy núi bên kia có ngậm ngùi"

Tôi xa người hàng cây bâng khuâng
Nước dâng lên chiều xuống muôn trùng
Người xa tôi có còn đứng ngóng
Một cánh chim bay ở cuối rừng

Tôi xa người như xa cơn mưa
Mái tóc tôi còn ướt đêm nay
Nhớ tôi người còn châm điếu thuốc"
Nhớ tôi người có đi trong mưa"

Người xa tôi gió cũng lặng thinh
Cho tôi rung nỗi nhớ quanh mình
Người đi như suối qua rừng vắng
Cả một dòng sông đứng lại chờ

Trần Mộng Tú

*

Vết Sước

Đành thôi! Nhận nửa câu lừa đảo
Mặt trắng vần xoay chuyển đổi đen
Nhung gấm lụa là tươi sắc áo
Vậy mà tâm mỏng- ý thật hèn…

Em cười ta bỗng nghe chua xót
Răng trắng thật đều bén như gươm
Em bước bên chồng vui chim hót
Nửa tình chia ý, sớt nụ hôn…

Mắt ta chăm chú nhìn da rách
Ôi vết sước cào lũ chim ưng
Ngôn ngữ đâu dư mà ta trách
Máu ghen tâm trí đổi như khùng

Đêm đen rờn rợn loài ma nữ
Em cởi áo choàng ôm chặt ta
Ta hiểu tình đời nên cư xử
Em buồn dang dở bước chân xa…

Để rồi gió thổi mây đen tối
Em đứng nhìn mây chất hận sầu
Ta chẳng dư lời nên không hỏi
Vì sao ân ái đổi thương đau"

Em cứ cười cho thỏa ý em
Loạn cuồng trắc trở nhịp con tim
Gối chăn đơn lạnh buồn trăn trở
Tức tửi lau hoài… lệ ướt đêm

Ta viết bài thơ ý của riêng
Mới vui sao vội đổi ưu phiền
Tâm em có phải trời hoang nắng
Nên chẳng bao giờ sống tự nhiên…

Thy Lan Thảo

*

Từng Bước Chân

Thương tặng Anh Chị Trần Phước Hải
Một ngày có hai mươi bốn giờ sống
Tưởng là nhiều nhưng không đủ người ơi
Buổi sáng, buổi trưa, buổi chiều, buổi tối
Mãi lang thang theo dấu vết chân người

Bạn bè hỏi làm gì qua ngày tháng
Có biết đâu những toan tính từng giờ
Một giờ qua là một giờ trăn trở
Buồn hay vui cũng chết với thời gian

 Ta ở  đây Luxembourg - Mont Martre
Bờ sông Seine chuông đổ Notre Dame
Hay đang đứng dưới tàng cây sắc thắm
Chiếc lá thở dài vương nhẹ hư không

Vũ trụ mênh mông nghe hồn bé nhỏ
Ngày qua ngày mãi lầm lũi đi rong
Đôi lúc ngỡ mình là kẻ thong dong
Trời nắng ấm chợt mưa dầm nặng hột

Ta lột xác theo bước chân viễn mộng
Mang hình hài du mục kẻ vô tâm
Nhưng thật ra đã in đậm trong lòng
Một tình thương yêu vô cùng sâu thẳm

Từ lâu lắm trong cõi đời dâu bể
Kiếp lãng du nâng nhẹ gót phong trần
Bây giờ đây lòng nhủ lòng cẩn thận
Từng bước thầm ta đi mãi trong mơ

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Tình Cộng và Số Thành

Nếu đem tình cộng (+) với tình
Số thành là những con tim khát thèm
Âm thanh từ tiếng nói em
Mùi thơm từ miệng môi mềm trao hôn.
Đằng sau sương khói giận hờn
Thấy đơn cô cộng cô đơn nhãn tiền
Tình si cộng với tình điên
Không còn đủ ghế công viên hẹn hò.
Nếu đem tình mộng, tình mơ
Cộng chung với nhớ vu vơ một người
Số thành không phải nụ cười
Nhưng là nước mắt đầy vơi quê nghèo.
Tình thương cộng với tình yêu
Số thành là ngọn thủy triều bao dung.

Lưu Thái Dzo

*

Tình Ta

Tình đôi ta... còn đâu chiều nhung nhớ
Để đường về trống vắng bước cô liêu
Nhớ thương em, niềm đau xót thật nhiều
Còn đâu nữa ngày xưa tình hai đứa
Anh nào muốn... tình hoài như khung cửa
Khép kín hoài, chẳng hé mở yêu đương
Để tình ta cách trở chia hai đường
Rồi oán trách, sao tình là thế đó!
Anh nào muốn... tim yêu buồn đau khổ
Giấc mộng nào tan vỡ chỉ riêng mang
Anh nào mong một kiếp sống lỡ làng
Bên nhau mãi đừng bao giờ xa cách
Anh nào muốn... mình anh thân lữ khách
Giữ cho lòng một nỗi nhớ khôn nguôi
Để vắng xa, đêm khẽ gọi tên người
Cho mắt lệ rơi buồn còn vương đọng
Kỷ niệm xưa buồn thêm chiều gió lộng
Mắt em buồn ướt lệ chiều mưa rơi
Hàng cây khô trong gió tiếng ru hời
Anh chợt hiểu... tại thương em nhiều quá!

Nguyễn Vạn Thắng

*

Nhớ Bạn

Tại sao lại nhớ bạn hoài"
Phải chăng buồn bã lạc loài xa xôi
Hay là cô độc cả đời
Hay là không thấy mây trôi lưng trời
Mưa buồn nhỏ giọt khơi khơi
Làm cho hoa héo tả tơi lìa cành
Bỗng dưng tức cảnh sinh tình
Nhớ về bạn cũ chiến binh thuở nào
Ngập ngừng chân thấp chân cao
Nụ cười nửa miệng mộng nào cao xa
Bây giờ mộng đã đi qua
Nụ cười nửa miệng la đà đâu đây

Cung Đỉnh

*

Thương Mình

Rót trà ra tách, nguội tanh
Buồn không muốn nấu, loanh quanh góc nhà
Tưới cây rồi lại ngắm hoa
Dọn cho sạch bóng bụi ra… ngoài đường
Nhốt riêng em bốn vách tường
Mở trang nhật ký, ghét thương một Người
Cà phê với bạn, Người cười,
Bỏ em thui thủi, em mời… nàng thơ
Tuyết rơi thấm nghĩa đợi chờ
Rơi cho biển cũng tràn bờ… Cô Đơn
Thèm con để được ôm hôn
Thèm Ba Má để được… hôn đỉnh đầu
Nấu trà, trà ngát hương… sầu!
Tưới hoa, hoa thắm; sao câu thơ buồn"
Đêm dài hơn… giọt lệ tuôn
Khóc đời tứ cố vô thân! Thương mình!!!

Á Nghi

*

Nói Nhỏ Đôi Lời

Dám xin bớt giận quên hờn
Bỏ đi tất cả thiệt hơn thuở giờ
Kể chi những chuyện xa xưa
Thời gian còn đó, thế cờ còn đây
Chắt chiu vẫn đợi từng ngày
Cùng vui giọng hát, cùng say tiếng cười
Đấu tranh đã ký sổ rồi
Thì bao nhiêu cũng phải thôi cho vừa
Chuyện đời sáng nắng chiều mưa
Tắm mưa, sưởi nắng cho thơ ngọt ngào
Đêm dài sẽ nhạt màu sao
Vừng đông rồi sẽ đi vào bình minh.

Trung Quang

*

Em Tôi

Kính họa bài thơ Nói Nhỏ Cho Vừa của Nữ Sĩ Trùng Quang

Em tôi hay dỗi hay hờn
Nên chi năm tháng cô đơn từng giờ
Tình tôi đẹp biết bao xưa
Non cao, lũng thấp sao vừa lòng đây"
Nhớ em hiu hắt bao ngày
Mắt môi còn đó, nồng say nụ cười
Tiếc thương cảnh cũ xa rồi
Đời chung vỡ vụn. Lẻ đôi- chưa vừa"
Vườn hồng chờ đón cơn mưa
Cho hoa khoe sắc, hương đưa ngạt ngào
Vì đâu, chẳng biết vì sao
Em tôi ngăn cả tiết vào Thanh minh!

Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Lý Tống

Lý-Tống, người trai giống Lạc-Hồng
Trọn đời chiến-đấu giữ non sông.
Truyền đơn chống Cộng trên đầu giặc,
Trung hiếu noi gương của tổ tông.
Gian-khổ tù đày, luôn vững chí,
Tha-hương mất nước, vẫn bền lòng.
Nhân-dân, tổ-quốc ghi công sức
Lý-Tống! Rạng danh giống Lạc-Hồng.

Nam-Chi

*


Chứng Nhân Vô Tư

Cảm tác nhân vụ "Đổi Tình Lấy Điểm Thi" xảy ra cuối tháng 7/2006 tại Hà Nam liên quan đến Phó Trưởng Khoa Báo Chí Đỗ Tư Đông Trường Cao Đẳng Phát Thanh Truyền Hình Trung Ương 1, và Nữ Sinh Viên V.A. Nạn nhân đã tự thu băng và tố cáo. Nhưng, theo tin tức, biện pháp áp dụng chỉ là "Cho Ông Đông thôi dạy học".

Chuyện buồn góc tỉnh Hà Nam
Bắt đầu từ máy ghi âm đặt ngầm:
Tạ ơn chiếc máy ghi âm
Vô tư, thành một chứng nhân tuyệt vời
Có ông giám khảo mặt người
Nhưng lòng lợn, đói tình tươi một nàng
Chuyện hai người, khó chứng tang
Nên trò đành phải thu băng lời thầy.
Ơi ông giám khảo mặt dày
Chữ "Đ" tên, họ : đúng ngay "nghề" chàng (1)
Ông đem đạo lý cương thường
Tráo trâng lén đổi chiếc giường hotel
Sao ông chỉ bị xóa tên
Trong làng giáo, gác bút nghiên, thôi nghề"
Còn thân phận thí sinh kia
Niềm đau, nỗi nhục, ai chia cùng nàng"
Chuyện buồn một góc Hà Nam
Hay là trăm vết dầu loang học đường"
Từ em áo trắng dễ thương
Đến em áo tím sân trường bay bay
Đổi tình lấy điểm, mưu thầy
Miệng môi bướm tụ, chân tay dê càn.
Đây, em, chiếc máy ghi âm
Vô tư, thành một chứng nhân tuyệt vời
Xin em luôn giữ, đừng rời!

Lưu Thái Dzo

(1) Họ và Tên Thầy Giáo là: Đỗ, Đông, đều bắt đầu bằng chữ "Đ"( Trong văn bản, khi chữ "Đ" được viết một mình nó, hoặc kèm theo dấu một chấm Đ., hay chấm treo Đ..., thì thường ngụ ý nói về " Sex").

*

Không Đầu Hàng Giặc

Kính thưa Cha!... con chiên đang tù tội
Kính bạch Thầy!... các đệ tử tự thiêu
Thầy, Cha ơi! Dân Việt khổ quá nhiều
Non nước ta đang ngả nghiêng, nghiệt ngã.

Các bạn hỡi! Hãy dẹp qua đấu đá
Chẳng lợi ích gì -chỉ thiệt dân thôi
Đừng a dua chạy theo đám tanh hôi
Đem bán rẻ lương tri vì danh lợi

Kính Thầy, Cha! Bạn -dân con trông đợi
Yểm trợ quê nhà nhất quyết vùng lên
Cùng nắm tay lật đổ bọn bạo quyền
Dẹp tan đảng đã quên dòng giống Việt

Bọn tham nhũng dùng luật rừng thống trị
Lấy sức dân làm lợi chính riêng mình
Nhìn cụ già các em nhỏ hy sinh
Phải gánh chịu những làn roi điện quất

Công lý đâu hỡi những người trí thức"
Trí thức gì" Toàn một đám sân si
Tranh giành lợi danh, bất trí, bất tri
Trong lúc đó dân vẫn quần áo vá!!!

Đồng bào ơi! Kìa tập đoàn gian trá
Chúng làm được gì ích nước lợi dân"
Trả lời đi! Người Cộng sản vô thần
Chỉ chém giết dân hiền lương vô tội!

Chữ "sĩ" đâu" Hỡi những người phản bội!
Phản bội Thánh Hiền, phản bội Cha Ông!
"Hàng hai" "quốc doanh" -theo đám vô tông
Quên cả cội nguồn Rồng Tiên đất Việt

Mong các bạn hãy giữ tròn khí tiết
Quyết chung lòng phục quốc há cầu danh
Đừng buôn dân bán luôn cả Thánh Thần
Hồ, Đồng, Mạnh ... dâng đất cho Trung Cộng!!!

Phạm Hoài Việt

*

Còn Việt Cộng

Còn quân Cộng Sản chiếm giang san,
Còn chất chồng thêm hận khó tan.
Còn cảnh non sông cam sứt mẻ,
Còn đời chủng tộc chịu lầm than.
Còn bầy ma cạo gieo tai họa,
Còn lũ quỷ chùa hút máu dân.
Còn những vần thơ khơi cách mạng,
Còn ngày thấy giặc lúc suy tàn.

Ngô Phủ

*

Tình đời....

(Tưởng niệm những anh hồn trung liệt, mãi mãi là gương sáng cho những ai son sắt cùng lý tưởng noi theo; và vĩnh viễn là cơn ác mộng cho những kẻ đón gió trở cờ, quên thù xưa, nay gọi giặc là cha)

Đời bạc bẽo cảnh hương tàn khói lạnh
Niềm cô đơn không một lối đi về
Nghĩ tình đời sao lắm nỗi nhiêu khê
Khi có mới, người ta thường nới cũ

Nhớ lúc trước biết bao lần nhắn nhủ
Lời tôn vinh nay mặn đắng đầu môi
Hồn trôi theo cơn vận nước nổi trôi
Lòng đất lạnh âm vang, lời thổn thức

Buồn đất mẹ cuộn trong dòng vẩn đục
Xót tình người không hiểu chữ thủy chung
Khúc bi ai nay phím lạc tơ chùng
Đường khấp khểnh, cho lòng người thay đổi

Tiếc cho ai từng khai đường mở lối
Nói sao đây chuyện thế thái nhân tình
Xót thương người rách nát mảnh hồn trinh
Danh với lợi vùi sâu vòng luẩn quẩn.

Nẻo thế gian, lúc cùng thêm túng quẫn
Đành đổi thay kiếm một chút hương thừa
Chuyện cuộc đời như thời tiết nắng, mưa
Trung với nghĩa có gì vui giữ mãi

Chữ Tổ Quốc, nay đổi mầu nhợt tái
Bởi tội đồ đã đục khoét tim gan
Mặc thế nhân than trách cảnh bẽ bàng
Thò tay ngọc, thọc tay ngà kiếm lợi

Tình dân tộc cũng lui vào ngõ tối
Có gì đâu để lưu luyến thêm nhiều
Chí "kiêu hùng" cũng chỉ có bấy nhiêu
Xin gói trọn, chôn vùi vào quên lãng.

Phạm thanh Phương

*

Tâm Sự Đặng Dung

Trót mang tâm sự gởi vào thơ
Non nước thương ôi một cuộc cờ
Bần tiện gặp thời ngồi vắt vẻo
Anh hùng lỡ vận đứng lơ ngơ
Vàng son quá khứ giờ phai lạt
Ánh sáng tương lai vẫn mịt mờ
Thù nước còn đây đầu tóc bạc
Gươm mài thao thức bóng trăng mơ

Hồ Công Tâm

*


Đấu Tranh Tư Tưởng Phải Cần Thông

Đấu tranh tư tưởng phải cần thông
Nhất đối cộng nô thứ nạ dòng
Bình tĩnh từng khi lâm thế hiểm
Can trường những lúc gặp gai chông
Chí nhân tất dẹp tan cường bạo
Chính nghĩa sẽ càn quét muội mông!
Tự mãn dễ sa vào bẫy rập
Thông minh mới thể bẻ xiềng gông!

Xà Beng

*

Xin Tự Chế!

Đấu tranh cần tự chế người ơi!
Nhất lúc luận phân cố giữ lời
Lý lẽ chí tình bao kẻ kết
Ngôn từ gian dối chẳng người chơi!
Ham danh thủ lợi đời nhầy nhụa
Háo thắng tranh hơn nước rối bời
Lũ Cộng cáo già giăng bẫy khắp
Nhưng ta bình tĩnh địch banh tơi!

Xà Beng

*

Một Bông Hồng Cho CC Binh Úc Châu

Cảm phục khi hay tin, số tiền $40,000 của Bruce Billson đã không mua được Niềm Tin Chánh Nghĩa vào Cờ Vàng VNCH của các Cựu Chiến Binh Úc Châu.

Nghiêng mình kính phục tấm lòng thành
Những kẻ một thời khoác áo binh
Chiến hữu luôn thương cờ nhớ trận
Quân nhân chẳng bỏ bạn quên tình
Cờ Vàng muôn thuở treo non nước
Dzẻ đỏ VC quẳng cống sình
Oanh liệt Long Tân ngời chiến sử
Máu hồng Úc Việt mãi trung trinh!

Xà Beng

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Tôi Nhắm Mắt

Tôi nhắm mắt nằm yên, không ngủ
Kẻng báo rền vang, sáng tự bao giờ
Tôi nằm yên, không nghĩ ngợi, không mơ
Mà lịm chết trong bóng mờ ủ rũ
Bóng mẹ cha già đớn đau hóa mụ
Đêm tối mênh mông đốm lửa vật vờ
Bóng cuộc đời tôi lặng vắng như tờ
Thất thểu, bơ vơ, khóc cười lỡ dở
Bóng nhợt xám vài mối tình khổ sở
Lảo đảo đi về, tuyệt vọng, âm u
Bóng hình tôi ho ra máu, lưng gù
Mở mắt ra: sừng sững bóng trại tù!
 (1969)

Sẽ Có Một Ngày

Sẽ có một ngày con người hôm nay
Vất súng, vất cùm, vất cờ, vất Đảng
Đội lại khăn tang, đêm tàn ngày rạng
Quay ngang vòng nạng oan khiên
Về với miếu đường, mồ mả gia tiên
Mấy chục năm trời bức bách lãng quên
Bao hận thù độc địa dấy lên
Theo hương khói êm lan, tan về cao rộng
Tất cả bị lùa qua cơn ác mộng
Kẻ lọc lừa, kẻ bạo lực xô chân
Sống sót về đây an nhờ phúc phận
Trong buổi đoàn viên huynh đệ tương thân
Đứng bên nhau trên mất mát quây quần.
Kẻ bùi ngùi hối hận
Kẻ bồi hồi kính cẩn
Đặt vòng hoa tái ngộ lên mộ cha ông
Khai sáng kỷ nguyên tã trắng thắng cờ hồng!
Tiếng sáo mục đồng êm ả
Tình quê tha thiết ngân nga
Thay tiếng "Tiến quân ca"
Và Quốc tế ca
Là tiếng sáo diều trên trời xanh bao la!
 (1971)

Lệnh Tha

Vui nào bằng cái lệnh tha
Nhưng bao cảnh ngộ thực là xót xa!
Ra tù mất mẹ mất cha
Vợ bỏ lấy chồng, con hóa lưu manh
Hai bàn tay trắng, thân anh
Miếng cơm manh áo, quẩn quanh tháng ngày
Trong tù anh đã xanh gầy
Ra tù anh vẫn xanh gầy thảm thê
Công an o ép trăm bề
Nay đồn, mai sở, chán chê nhục nhằn
Kiếp nghèo cơm chẳng đủ ăn
Ốm đau ập tới khó khăn cùng đường
Một liều thuốc chuột thảm thương
Đã đưa anh thoát "thiên đường" Mác Lê!
 (1979)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.