Hôm nay,  

Thơ Đấu Tranh

25/06/200600:00:00(Xem: 2071)

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Tự tình khúc

(Thương về Ngày Quân Lực 19-6)

Thủa chinh chiến ta yêu làm thi sĩ
Vung gươm thiêng bên cạnh chén rượu đào
Xót tình nhà, nợ nước, quyện binh đao
Hờn sông núi, dòng thơ trên chiến địa
Nay vì đâu đảo điên, đời bất nghĩa
Dân đói nghèo, vất vưởng kiếp long đong
Ta nằm đây, ôm ấp mối hận lòng
Đầu đổi sắc, hoàng hôn về réo gọi
Kiếp lưu vong bến tình xa vời vợi
Biết đâu tìm, lối nhỏ dấu chân xưa
Vượt đèo cao bên giọt nắng lưa thưa
Nghe vượn hót, chim kêu tràn sức sống
Tiếng suối reo, mây trời như lắng đọng
Gót giầy sô, ngang dọc bước chinh nhân
Đem máu xương nối kết dải sông Ngân
Tìm hạnh phúc ấm no cho dân tộc
Nay đớn đau cho đêm dài bật khóc
Hận tình nhà, nợ nước chửa đền xong
Triệu trái tim quằn quại nỗi hoài mong
Buồn tự vấn lương tâm rồi để thẹn
Ta muốn bay, tung trời như cánh én
Báo xuân về trên khắp nẻo quê hương
Cùng anh em nối tiếp giấc mộng trường
Đem xương máu tô đậm trang lịch sử
Đẩy cộng nô dập vùi sâu cửa tử
Khúc an hòa vang vọng khắp non sông
Hồn vút cao bay bổng, phím tơ lòng
Thơ một túi, tẩy trần nâng chén cạn
Dòng sông xưa, hết rồi mùa ly tán
Lá hoa cười, hoan lạc dưới mưa xuân
Đời yên vui, thong thả trút bụi trần
Tròn giấc mộng, thoát hồn xa nhân thế.

Phạm Thanh Phương

*

Lời Thề Ngày Quân Lực

Ngày Quân Lực tưng bừng khí thế.
Gợi cháu con chiến sĩ Cộng Hòa
Tình yêu tổ quốc thiết tha,
Nhớ công ơn của ông cha thuở nào

Lũ Bắc Việt đầu trâu mặt ngựa,
Bầy hung tàn man rợ rừng hoang.
Nực tanh mùi máu sói lang,
Rước Nga Tàu Cộng xâm lăng cõi bờ

Từng nghe kể, ngẩn ngơ hào hứng,
Ông chú cha oai dũng can trường
Nằm gai, nếm mật, dầm sương,
Vào sinh ra tử coi thường dửng dưng.

Khói lửa khắp Bốn Vùng Chiến Thuật,
Giặc lan tràn chui rúc khắp nơi.
Từ thôn làng nhỏ xa xôi,
Đến biên thùy ngập núi đồi giăng giăng.

Các vị đã hiên ngang chủ động.
Hải, Lục, Không, Binh Chủng lừng danh,
Thủy Quân Lục Chiến hùng anh,
Nhảy Dù, Biệt Động, Kỵ Binh tiếng rền.

Ngàn bãi chiến, trận tiền đẵm máu,
Vạn quân thù, tàn bạo thây phơi.
Để cho hậu tuyến an vui,
Ấm no hạnh phúc cuộc đời Tự Do.
 
Lũ xâm lược cơ hồ cạn sức,
Chỉ còn đường lũ lượt ô hô!
Đồng minh đâu ngỡ hóa thù,
Đang tâm bán rẻ cơ đồ miền Nam.

Xin chú bác quân nhân các cấp,
Chúng con là cháu chắt Quốc Gia.
Nguyện thề thay thế ông cha,
Quuyết tâm diệt cộng trả thù thâm xưa.

Võ Tường Vi (Ngày 19-06-2006)

*

Kìa Vừng Đông Trước Mặt

Thân tặng những người yêu nước, đang dấn thân đấu tranh cho một nước Việt Nam không Cộng Sản.

Đừng thất vọng, đừng buồn, đừng chán nản
Đường ta đi, xin vững chí mà đi
Dẫu nhân gian nhiều phản bội, sân si
Nhưng vẫn có những tấm lòng trung thực.

Vẫn có những trái tim còn thao thức
Đớn đau lòng khắc khoải chuyện quê hương
Vẫn gian nan tranh đấu, chọn con đường
Vẫn dũng cảm dấn thân vì Tổ quốc.

Vẫn tù ngục cho huy hoàng đất nước
Cho đuốc thiêng muôn ngọn thắp soi đời
Nếu chấn thương do phản phúc, đôi người
Thì đó, lửa, tôi xanh thêm hồn thép!

Vì gian khổ cho ta dày kinh nghiệm
Nuôi tình yêu sông núi dạt dào hơn
Nào, hãy cùng nhau, vong quốc, rửa hờn
Già cạnh trẻ, ba miền chung sức lại!

Hỡi bất khuất, những linh hồn núi Thái
Giữa mưa cuồng, gió chướng đã hiên ngang
Kìa quê hương, kìa nòi giống Việt Nam
Đang tha thiết chờ mong ngày quang phục!

Hãy đứng dậy đập tan đời áp bức
Cho muôn dân, người sống kiếp con người.
Vuốt mặt, than van, trách hận cuộc đời
Thì nước mắt mãi chìm trong nước mắt!!!

Đừng chậm trễ, kià, vừng đông trước mặt
Đón bình minh, thức dậy, hỡi muôn người
Mau nhé ba miền dân tộc tôi ơi!!!

Ngô Minh Hằng

*

Chiến Thi và Thợ Thơ

Viết thay một người vợ lính

Ban ngày anh là thợ
Đêm đến anh làm… thơ
Khác nhau cái dấu… nặng
Giống nhau hăm bốn giờ.

Khi xưa anh làm lính
Đánh giỏi mà đành... thua
Bây giờ em ra lệnh
Bảo chi anh cũng ừa

Làm thợ vì chiến sĩ
Vốn đời buồn ruổi rong
Làm thơ thành thi sĩ
Có được em yêu không"

- Giặc nào đánh chẳng tan"
Trận chiến nào đã tàn!
Mất súng gươm" Thay giấy!
Xin anh khoan hưởng nhàn

Chiến sĩ không thấy ư"
Toàn dân một cửa tù
Hậu phương không hạnh phúc
Thi Sĩ nỡ nào tu"

Em gom chữ Chiến Thi
Đề bài thơ đẹp nhất
Trang giấy nè, viết đi!
Vận, vần tròn chữ… Sĩ.

Giống nhau, hai đứa mình
Viết những vần thật xinh
Cho quê hương, dân tộc
Chiến thi trong chữ tình!

Ý Nga

*

Xăng Lên Giá

Giá xăng rục rịch lại bò lên
Đi tới đâu đều nghe họ rên
Kinh tế xuống thang dân chộn rộn
Việc làm "outsource" hãng chông chênh
Thị trường chứng khoán còn chao đảo
Giá trị đồng Đô chẳng vững bền
Bầu cử kỳ nầy coi bộ mệt
Người hùng "Gọt Bút" biết còn hên"

TamThang3

*

Tiếng Nói Đích Thực Từ Lòng Dân

TỰ DO NGÔN LUẬN vượt không gian
DO chính toàn dân chấp khổ nàn
NGÔN thuận lòng Trời: trừ Cộng sản
LUẬN bình ý Đất: cứu giang san
TIẾNG từ Bàn Cổ sang Âu Lạc
NÓI tự Động Đình đến Ải Quan
TOÀN cõi sơn hà như chuyển động
DÂN Nam đứng dậy dựng Cờ Vàng

Ngô Phủ - Từ Đà Thành

*

Đốt Nến Đọc Cổ Thi

Cổ nhân trung dũng kiên trinh
Thung dung tựu nghĩa uy linh sáng ngời
Trên dòng Như Nguyệt trăng soi
Còn nghe chiêng trống ba hồi thúc quân

Khí thiêng sông núi nhập thần
Câu thơ yên ngựa mấy lần an bang
Thơ ngâm dựng tóc bàng hoàng
Bỗng dưng lệ bỏng hai hàng chứa chan

Hồ Công Tâm

*

Tên người chết khắc trên tường đá

Viết trong ngày kỷ niệm chiến sĩ trận vong ( Memorial Day) tại bức tường tưởng niệm lính Mỹ đã hy sinh trong chiến tranh Việt Nam, tại Washington, DC, tháng 05.2006.

Ôm nỗi hận lòng trong ba thập kỷ
Vì nỗi buồn của cuộc chiến năm xưa
Giờ đến nơi này thăm đài tưởng niệm
Lòng bỗng dưng nghe xao xuyến vô bờ.

Tên người chết được khắc trên tường đá
Trên tường kỷ niệm cuộc chiến Việt Nam
Tại Washington, nơi quê người, đất lạ
Tạm dung lâu rồi, lòng vẫn xốn xang

Có nhóm trẻ đang đọc tên người chết
Từ những túp lều, thắp nến sáng choang
Giữa đêm nay buồn dâng khôn tả hết
Vì hận sầu trổi dậy giữa tâm can

Tôi chợt nhớ đến nghĩa trang Gò Vấp
Nơi chôn người trong cuộc chiến Việt Nam
Giờ bị xóa tan không còn dấu vết
Người chết hai lần thật quá dã man

Tìm đâu thấy tên anh trên tường đá
Anh bỏ mình trong cuộc chiến năm xưa
Mồ bị cào, xương cũng tàn cốt rã
Vì nghĩa trang bị xóa bởi thâm cừu

Ba mươi năm oán thù cao chất ngất
Nghe ngậm ngùi đau nhức bước lưu vong
Tháng Tư nào, ta tan nhà, cửa nát
Để bây giờ lưu xứ đất Washington.

Bức tường đá vẫn đi vào tưởng niệm
Người người về đây nhắc chuyện hôm nào
Tên người chết xướng lên từng ngọn nến
Như gieo vào quá khứ nỗi niềm đau

Xin trả lại công bằng cho kẻ chết
Họ cũng chết vì Tổ Quốc Việt Nam
Nghĩa trang ngày nào, nhẫn tâm xóa hết
Do oán thù cùng bạo lực hung tàn

Tháng Tư đó giờ tròn ba thập kỷ
Trôi theo dòng đời vận nước biển dâu
Tôi về đây, ghé thăm tường tưởng niệm
Nhớ chuyện năm xưa ngấn lệ tuôn trào.

Thanh Khâm

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Lý Tưởng

Lý tưởng, quang vinh, mộng tình, lẽ sống
Chuyện trên trời dưới biển xa xôi!
Thú thực là dân đói chúng tôi
Chỉ mơ ước được no bằng con vật
Vì giấc mơ được làm con người đã mênh mông
Không thành sự thật
Lại rũ tù cả lũ như chơi!
Gạo, sắn, ngô, khoai- Tứ chướng trên đời
Quấn chặt, rối bời, điêu đứng!
(1971)

Nàng Thơ

Nàng thơ của ta khát thèm rau muống
Mộng bát cơm đầy, quỷ đói hay ma"
Thiếu chất nhiều khi chân đứng dạy là
Đầu choáng mắt hoa tối xầm gục xuống
Nên rượu thánh ta chưa hề được uống
Câu thơ thần ta vẫn tạo ra
Những vần thơ từ đau khổ bao la
Trào ra, máu óc tim còn sủi nóng!
(1985)

Ta Muốn

Ta muốn hồn ta như cảnh trời thu xa xanh, êm ả
 Nhưng đất nước như cánh rừng tối đen, hoang dã
Lang sói tung hoành, tanh tưởi bao la
Hồn ta ngâm trong máu lệ muốn tan ra
Mỗi khi mơ về những chân trời nhân ái thiết tha
Ngây ngất tưng bừng như rượu, như hoa
Cảnh trại tù đen lạnh, bãi tha ma
Lại sừng sững hiện ra xóa nhòa tất cả
Ta đứng trầm tư, hóa đá
Linh hồn sông núi nhập vào ta
Đỡ ta không gục ngã
Nhắc ta không được ngã!
(1987)

Tôi Thường Đi Qua

Tôi thường đi qua phố
Có anh chàng mù, mắt như hai cái lỗ
Kính chẳng đeo, mồm thời xệch méo
Ngậm vào tiêu, cổ nổi gân lên
Dốc tàn hơi thổi đứt đoạn như rên
Mấy bài hát lăng nhăng ca ngợi Đảng
Đã mang lại "Ấm no và Ánh sáng"!
Một buổi sớm anh hình như choáng váng
Gục xuống đường tiêu rớt sang bên
Tôi vội vàng chạy lại đỡ anh lên
Anh chỉ khẽ rên: Trời, đói quá!
(1959)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.