Diễn Đàn Độc Giả
Biết địch, biết ta, trăm trận trăm thắng
Nguyễn V. Quốc - Cabramatta NSW
Cách đây không lâu tôi có đọc được ý kiến của một vị trên Diễn Đàn SGT. Vị đó có nói trên đời này có 3 cái cực khó là thép đen, kim cương và biết rõ mình. Tiếng Anh gọi 3 thứ đó là steel, a diamond and to know one's self. Một vài vị râu dài trán rộng nhưng mang thêm cái bệnh sợ vợ thì lại nói đến cái khó thứ tư còn khó hơn cả kim cương đó là đàn bà. Nói như vậy không phải là không có lý, nhưng trong phạm vi bài viết này của tôi, tôi xin tránh không nói đến đàn bà, vì nói đến họ thì nhiều vị độc giả lại cho rằng như vậy nó không có đứng đắn. Thưa quý vị, trong lòng tôi vẫn hằng nghĩ xưa nay, không ai hiểu mình bằng mình... vậy mà sự thực, chính mình lại rất chủ quan nông cạn, khi đánh giá khả năng của mình. Lý do nào mà lại chủ quan như vậy" Thưa trăm sự chỉ vì mình bao giờ cũng tưởng là mình hay, nên mới có chuyện khi thất bại đến mình mới ngã bổ ngửa thì đã quá muộn. Vì vậy cái câu "biết địch biết ta trăm trận trăm tháng" của Tôn Tử nghe thì thật đơn giản, hợp lý, mà làm được thì thật là thiên nan vạn nan, gian khó đến vô cùng. Gần đây, tôi có nghe một số vị đòi đánh CS bằng chính những đòn gian manh của CS. Nghe xong tôi thấy đúng là những vị đó ngây thơ vì mấy lẽ. Cái lẽ thứ nhất, nói về gian manh, liệu chúng ta có gian manh bằng CS hay không" Liệu chúng ta có đủ muối mặt, tàn nhẫn, phi nhân như CS hay không" Chắc chắn là không! Như vậy có phải là chúng ta đã bỏ cái sở trường của mình là chính nghĩa, là lý tưởng, để rồi chạy theo cái sở trường của CS" Vậy quả là dại dột. Thua cầm chắc trong tay. Mình không quen chơi bài bịp thì làm sao lại chọn lối bịp mà chơi! Cái lẽ thứ hai là ngày xưa, trong bất kỳ trận chiến nào, dù là quân sự hay là chính trị, muốn thắng lợi thì mình phải đoàn kết, anh em một lòng một dạ, trong ngoài đồng lòng gắng sức, mà cái quan trọng nhất là phải có thái độ rõ ràng với những ai trong cộng đồng mình mà lại phản bội lý tưởng và chính nghĩa của người tỵ nạn, đi tiếp tay cho cộng sản. Người xưa đã dậy: "Môn hộ chưa thanh lý thì không thể nói tới việc đấu tranh với người ngoài". Trong truyện kiếm hiệp, các chưởng môn nhân bao giờ cũng nói, phải quét sạch môn hộ thì mới theo đuổi ngôi minh chủ võ lâm. Bởi vậy, cái việc quan trọng nhất trong một cuộc đấu tranh với ngoại thù là phải biết rõ nội bộ cộng đồng của mình, phải thuyết phục để những thành phần bất hảo, nằm vùng ngay bên cạnh mình không có tiếp tay với địch. Kẻ địch từ xa kéo quân tới, lạ nước lạ cái, chúng phải dựa vào những kẻ nằm vùng, táng tận lương tâm sẵn sàng vì miếng đỉnh chung rước voi giầy mả tổ, để dẫn đường dắt mối cho địch. Nếu ta hóa giải được những kẻ nằm vùng là tự động kẻ địch sẽ tan tác ngay ngoài biên cương bờ cõi. Mà muốn biết rõ nội bộ cộng đồng mình, muốn hóa giải được những kẻ nằm vùng thì không phải là chuyện dễ dàng. Vì sao vậy thưa quý vị" Xin thưa, vì những kẻ nằm vùng chúng ở ngay cạnh ta, chúng biết rõ ưu nhược của ta, lại có quan hệ làm ăn buôn bán, thậm chí họ hàng, bằng hữu với ta, nên ta cả nể cũng có, ngại ngùng chúng cũng có mà rồi thương xót chúng cũng có. Vì vậy nếu chúng ta biết rõ ưu nhược của mình và rồi can đảm cắt bỏ những ung nhọt ung thư đó trên cơ thể cộng đồng mình là chuyện không có dễ lắm đâu. Nếu không phải là người can đảm là không làm được. Vài dòng tâm sự phơi bầy tất cả phế phủ của mình, nếu nghe được tiếng vọng của ai có lòng tri kỷ tri bỉ thì thật an ủi lắm thay.