Chu choa ơi mừng quá trời. Tiệm mình vừa có thêm một hàng xóm. Mà hàng xóm nầy là hàng xóm đồng ý đồng hương mới đáng nói chớ.
Nguyên dảy nầy đã có một tiệm bán đồ 99 cents & up, tiệm bán đồ giải khát của Nhựt lai Hawaii tức là thức uống giải khát, đồ ăn phần trong tô, tiệm làm Nails, nhà băng, bưu điện, tiệm chuyên môn dưỡng da mài da bằng máy, gian hàng phát đồ ăn và bông sữa cho những bà mẹ có trẻ em nhỏ, tiệm uốn tóc của mình, xung quanh bao bọc mấy cái chợ mấy cái nhà hàng Mỹ, một cái khách sạn và bây giờ sắp sửa có thêm nhà hàng Việt Nam.
Trời, khu nầy mà mở nhà hàng bán thức ăn Việt là hết xẩy, là đã quá rồi. Tiệm nầy trước kia bán thức ăn Tàu. Bà chủ củ cũng có nấu nồi phở. Dở ẹt. Vậy mà ngày nào bả cũng bán được mấy chục tô. Hình như phong trào Phở đang lên như kiểu tiệm Nails lên vù vù của thập niên tám mươi vậy đó. Người mình lại tin là “phở giải cảm” nữa chớ.
Phỏ bà nấu dở nhưng người dân địa phương và dân ngoại quốc ăn thường thường họ đâu có biết phân biệt ngon dở. Họ mê tô phở nóng lên khói mà có thêm thịt bò ăn điểm tâm no tới trưa đầy đủ chất bổ là loại quà vặt của mình nhưng là món ăn lạ miệng của người. Chính ông Tổng Thống Mỹ, Clinton qua Việt Nam còn phải mê ăn đến những... ba tô lận mà. Tiệm đó nghe nói là đã chưng bày nguyên bộ vận tô dỉa đủa chén đựng gì gì đó... đã qua tay ông Tổng Thống, chưng trong tủ kiếng lộng lẩy cho ông đi qua bà ghé lại ngắm ngía và, ăn thêm tô nữa...
Có điều ngộ là dân địa phương khi mới ăn phở lần đầu không ai chỉ dẩn, thường thường mình đem dỉa giá sống rau huế ra trước, họ ngồi bóc lủm hết sạch, chừng đem tô phở ra, họ ăn phở không rau! Vậy mà phở cũng đaté như thường.
Bà chủ củ có những món Tàu lai Hawaii, nấu nhiều món có trộn thêm thơm xắt nhỏ nữa. Như khẩu vị của mình thì không mấy gì thích chứ người Nhựt thì hạp. Thế nhưng, rất nhiều khách hỏi về thức ăn Việt chánh cống như cơm bì, chả giò (cuốn bằng bánh tráng đàng hoàng à) bún thịt nướng, bún ốc bún riêu bún bò Huế với mắm tôm, hủ tiếu mì tôm cua thịt... thì bà không biết nấu. Chính ra nhà hàng củ bán loại ăn phần, một phần gồm món cơm hay mì xào cộng thêm hai hay ba phần thức ăn. Bây giờ bà mới sang cho những người Việt nầy mở bán thức ăn Việt, cách trang trí theo kiểu “Lối Về Xóm Nhỏ” nhìn là đã thấy ứa nước mắt nhớ quê hương rồi, ai mà hổng muốn ghé vô ăn thử"
Mấy tiệm uốn tóc tiệm Nails mừng lắm. Từ đây về sau, vợ chồng, thợ thuyền, mấy cô mấy cậu độc thân cùng làm trong tiệm cho tới giờ đóng cửa qua ăn cơm phần có canh chua cá kho hay bún nầy phở nọ, hạp miệng phải biết.
Bà chủ nhà hàng sắp mở có qua chào tụi nầy, hai đàng cùng vui vẻ. Bà nầy cũng còn trẻ, coi bộ cũng biết chưng diện, móng tay đắp tip, mái tóc cắt ngắn ngang vai có hight light và nhuộm màu. À há. Vậy không chừng bà sẻ là khách hàng tương lai của mình . Rồi chồng rồi con của họ nữa...
Chổ làm ăn nào cũng vậy, nếu tiệm nails gần với nhà hàng Việt thế nào cả hai cũng làm ăn lên vì bên nầy quảng cáo cho bên kia.
Thế đó, mình gọi là hàng xóm láng giếng đúng nghĩa.
Nguyên dảy nầy đã có một tiệm bán đồ 99 cents & up, tiệm bán đồ giải khát của Nhựt lai Hawaii tức là thức uống giải khát, đồ ăn phần trong tô, tiệm làm Nails, nhà băng, bưu điện, tiệm chuyên môn dưỡng da mài da bằng máy, gian hàng phát đồ ăn và bông sữa cho những bà mẹ có trẻ em nhỏ, tiệm uốn tóc của mình, xung quanh bao bọc mấy cái chợ mấy cái nhà hàng Mỹ, một cái khách sạn và bây giờ sắp sửa có thêm nhà hàng Việt Nam.
Trời, khu nầy mà mở nhà hàng bán thức ăn Việt là hết xẩy, là đã quá rồi. Tiệm nầy trước kia bán thức ăn Tàu. Bà chủ củ cũng có nấu nồi phở. Dở ẹt. Vậy mà ngày nào bả cũng bán được mấy chục tô. Hình như phong trào Phở đang lên như kiểu tiệm Nails lên vù vù của thập niên tám mươi vậy đó. Người mình lại tin là “phở giải cảm” nữa chớ.
Phỏ bà nấu dở nhưng người dân địa phương và dân ngoại quốc ăn thường thường họ đâu có biết phân biệt ngon dở. Họ mê tô phở nóng lên khói mà có thêm thịt bò ăn điểm tâm no tới trưa đầy đủ chất bổ là loại quà vặt của mình nhưng là món ăn lạ miệng của người. Chính ông Tổng Thống Mỹ, Clinton qua Việt Nam còn phải mê ăn đến những... ba tô lận mà. Tiệm đó nghe nói là đã chưng bày nguyên bộ vận tô dỉa đủa chén đựng gì gì đó... đã qua tay ông Tổng Thống, chưng trong tủ kiếng lộng lẩy cho ông đi qua bà ghé lại ngắm ngía và, ăn thêm tô nữa...
Có điều ngộ là dân địa phương khi mới ăn phở lần đầu không ai chỉ dẩn, thường thường mình đem dỉa giá sống rau huế ra trước, họ ngồi bóc lủm hết sạch, chừng đem tô phở ra, họ ăn phở không rau! Vậy mà phở cũng đaté như thường.
Bà chủ củ có những món Tàu lai Hawaii, nấu nhiều món có trộn thêm thơm xắt nhỏ nữa. Như khẩu vị của mình thì không mấy gì thích chứ người Nhựt thì hạp. Thế nhưng, rất nhiều khách hỏi về thức ăn Việt chánh cống như cơm bì, chả giò (cuốn bằng bánh tráng đàng hoàng à) bún thịt nướng, bún ốc bún riêu bún bò Huế với mắm tôm, hủ tiếu mì tôm cua thịt... thì bà không biết nấu. Chính ra nhà hàng củ bán loại ăn phần, một phần gồm món cơm hay mì xào cộng thêm hai hay ba phần thức ăn. Bây giờ bà mới sang cho những người Việt nầy mở bán thức ăn Việt, cách trang trí theo kiểu “Lối Về Xóm Nhỏ” nhìn là đã thấy ứa nước mắt nhớ quê hương rồi, ai mà hổng muốn ghé vô ăn thử"
Mấy tiệm uốn tóc tiệm Nails mừng lắm. Từ đây về sau, vợ chồng, thợ thuyền, mấy cô mấy cậu độc thân cùng làm trong tiệm cho tới giờ đóng cửa qua ăn cơm phần có canh chua cá kho hay bún nầy phở nọ, hạp miệng phải biết.
Bà chủ nhà hàng sắp mở có qua chào tụi nầy, hai đàng cùng vui vẻ. Bà nầy cũng còn trẻ, coi bộ cũng biết chưng diện, móng tay đắp tip, mái tóc cắt ngắn ngang vai có hight light và nhuộm màu. À há. Vậy không chừng bà sẻ là khách hàng tương lai của mình . Rồi chồng rồi con của họ nữa...
Chổ làm ăn nào cũng vậy, nếu tiệm nails gần với nhà hàng Việt thế nào cả hai cũng làm ăn lên vì bên nầy quảng cáo cho bên kia.
Thế đó, mình gọi là hàng xóm láng giếng đúng nghĩa.
Phú Lâm
Gửi ý kiến của bạn