Hôm nay,  

Quân Đội Csvn, Hoa Lục Đồng Ý Kết Thân Hơn

11/1/200000:00:00(View: 4032)
HÀ NỘI (Reuters) - Quân đội của hai nước cộng sản láng giềng Việt Nam và Trung Quốc, đã từng giao tranh trong một cuộc chiến đẫm máu ở biên giới 21 năm trước đây, nay đồng ý tăng cường tình hữu nghị. Bản tin của thông tấn nhà nước Việt Nam (VNA) cho biết như trên.

Bản tin này phổ biến chậm tối thứ hai 30-10 nói sự đồng thuận đó đã đạt được giữa hai tổng tham mưu trưởng - Thuợng tướng Lê Văn Dũng, Thứ trưởng Quốc phòng và Thượng tướng Fu Quanyou - trong các cuộc hội đàm tại Bắc Kinh từ 22 đến 29-10.

VNA viết: "Hai bên tỏ ý vui mừng nhận thấy tiền trình đổi mới ở Việt Nam và cải cách mở cửa ở Trung Quốc đã dẫn đường cho những thành quả lớn trong những năm gần đây, tình hữu nghị và hợp tác giữa nhân dân và quân đội hai nước đã được củng cố và phát triển".

Bản tin nói phía Trung Quốc hoan nghênh cuộc viếng thăm của tướng Việt Nam, tỏ ý hy vọng sẽ củng cố đoàn kết và hữu nghị giữa hai bên, duy trì hòa bình ổn định trong khu vực và trên thế giới. Phái đoàn quân sự CSVN đến Trung Quốc tiếp theo sau cuộc viếng thăm của Thủ tướng Phan Văn Khải tháng trước.

Việt Nam có truyền thống nghi kỵ và dè dặt với nước láng giềng Trung Quốc ở phương Bắc.
Quân đội hai bên đã đánh nhau năm 1979 khi Trung Quốc tấn công biên giới phía Bắc Việt Nam để trừng phạt vụ quân CSVN lật đổchính quyền Khmer đỏ ở Phnom Penh do Trung Quốc yểm trợ.

Trung Quốc và Việt Nam đã bình thường hóa bang giao năm 1991, nhưng vẫn còn tranh chấp về lãnh thổ.

Trong khi Khải đi thăm Trung Quốc, Bắc Kinh nói hai bên hứa tìm cách giải quyết tranh chấp tại vịnh Bắc Việt vào cuối năm nay. Hai bên đã ký một thỏa ước về ranh giới năm ngoái liên quan đến 70 địa điểm tranh chấp.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.