Hôm nay,  

Lập Mặt Trận Đòi Tự Trị Cho 12 Triệu Dân Vn Gốc Khmer?

01/08/200200:00:00(Xem: 4357)
Nam Vang (VNN, RFI) - Mặt Trận Giải Phóng Kămpuchia Krom vừa lên tiếng đòi Hà Nội cho người Khmer ở miền Tây Nam Bộ được hưởng quyền tự trị, để tránh một cuộc nổi dậy có thể xảy ra.

Theo tin hãng AFP, dân biểu đảng Bảo Hoàng Funcipec ông Thạch Sang đang có mặt tại Hoa Kỳ đã tuyên bố như vậy, qua điện thoại với nhật báo Cambodian Daily.

Ông Thạch Sang tự nhận mình là lãnh đạo của Mặt Trận Giải Phóng Kampuchia Krom, ông cho biết thêm là nếu chính quyền CS Việt Nam không đáp ứng nguyện vọng tự trị của người Khmer đang sinh sống ở miền Tây Nam Bộ giáp ranh với Cambodia, thì mặt trận của ông sẽ vũ trang và chiến đấu để đòi hỏi quyền tự quản chính trị của mình.

Bản tin đọc trên Đài RFI cho biết thêm chi tiết như sau.

Tổ chức tân lập này có tên Mặt Trận Giải Phóng Kampuchia Krom, loan báo là nếu yêu cầu tự trị cho 12 triệu dân Việt gốc Khmer ở Miền Tây không được thỏa mãn, thì Mặt Trận này sẽ dùng võ trang để đấu tranh, và phương tiện súng đạn sẽ có ngay khi nào tình hình cần tới.

RFI tiết lộ thêm rằng một số dân biểu Cam Bốt thân Thủ Tướng Hun Sen đã kêu gọi làm thủ tục khai trừ Dân Biểu Thạch Sang ra khỏi Quốc Hội.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Phải nhiều tháng sau, tôi mới biết cô nàng bị bệnh ung thư. Gần như là không ý thức, tôi từng nhìn những dãy chai thuốc đủ nhãn hiệu, thuốc viên, thuốc nước, thuốc bột trong ngăn tủ phòng nàng và hoàn toàn không thắc mắc hay có ý niệm gì về sự có mặt của chúng. Cũng thường thôi, có nhiều người vẫn thích
Hắn đẩy cửa, bước ra đường. Tiếng nhạc đuổi theo sau lưng, nhỏ dần và im hẳn. Biển Long Beach trước mặt, trải dài, đen thẳm trong bóng đêm, gợn lên những đợt sóng trắng ven bờ, rì rào, chầm chậm, kiên nhẫn. Hắn ngồi lên kè đá, nhìn ra xa. Những điểm sáng trên biển như các vùng sao tụ hội. Tàu bè có vẻ hơi nhiều
Tôi ngủ quên lúc nào không hay, khi tỉnh dậy trời chưa sáng hẳn. Tôi ra đón chuyến xe lam sớm để lên quân trường. Tôi bị phạt chạy suốt buổi sáng hôm đó, cũng may không có hình phạt dã chiến cho sinh viên. Mồ hôi nhễ nhại, tay ôm súng, chân chạy không thôi nhưng lòng tràn ngập niềm vui. Hình ảnh Mai vẫn hiện
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.