Chuyện này xảy ra khá thường xuyên và chúng tôi cảm thấy rất thoải mái, vì chẳng có ai ở chung với chúng tôi cả.
Tuy nhiên cách đây chừng 3 tuần lễ, sau khi đi làm về, cũng như thường lệ chúng tôi đã tắm rửa và cũng chẳng mặc quần áo gì cho đến khi vào trong phòng ngủ.
Bất thình lình, chúng tôi nghe có tiếng gõ cửa, chúng tôi bèn mặc quần áo vào rồi mở cửa thì thấy hai cảnh sát viên. Họ đã mời chúng tôi về đồn và sau đó đã cáo buộc chúng tôi về tội "offensive behaviour."
Nhà mà chúng tôi đang ở, là nơi riêng tư của chúng tôi. Xin LS cho biết là việc cáo buộc chúng tôi về tội trạng vừa nêu có đúng theo sự quy định của luật pháp hay không"
Trả lời: Để duy trì trật tự công cộng, luật pháp đã quy định và cho phép nhân viên công lực can thiệp để ngăn chận những hành vi xảy ra tại những nơi công cộng khi xét thấy rằng những hành vi này là những hành vi có tính cách "xúc phạm, lăng nhục, sỉ nhục hoặc khiếm nhã" (offensive, insulting, abusive or indecent).
Sự quy định và trao quyền hạn quá rộng rãi này cho nhân viên công lực đã ban cho cảnh sát toàn quyền thẩm định để xét xem là liệu hành vi hoặc lời nói đó có phải là một hành vi hoặc lời nói có tính cách "xúc phạm, lăng nhục, sỉ nhục hoặc khiếm nhã" tại nơi công cộng hay không.
Điều 4 (1) "Đạo Luật về các Vi Phạm Vi Cảnh [Tiểu Hình]" 1988 (the Summary Offences Act) quy định rằng:
Không một ai được quyền thực hiện những hành vi có tính cách xúc phạm gần, hoặc "nằm trong tầm nhìn hoặc tầm nghe" [tầm nghe thấy] từ nơi công cộng hoặc trường học (within view or hearing from a public place or school). Hình phạt tối đa là 6 penalty units (khoảng 660 đô) hoặc 3 tháng tù ở.
Trong vụ Pregelj and Wurramurra v. Manison. Trong vụ đó, cảnh sát viên đi ngang qua con đường tiếp cận một ngôi nhà, và liếc mắt nhìn vào trong phòng ngủ của ngôi nhà đó qua khung cửa sổ không có màn che. Ông ta đã chứng kiến một người đàn ông da trắng trần truồng nằm trên thân thể của một người đàn bà thổ dân cũng trần truồng.
Họ đang nằm trên sàn nhà và "đang làm tình" (going through the motions of sexual intercourse).
Cảnh sát viên này cảm thấy bực bội về những gì mà ông ta vừa chứng kiến, và đã thuật lại sự tình cho các đồng nghiệp, sau đó cặp nhân tình này đã bị cáo buộc về tội "offensive behaviour" (có hành vi xúc phạm [hành vi thô tục]). Tòa án địa phương đã kết tội bị cáo. Bị cáo bèn kháng án, nhưng "Tối Cao Pháp Viện Bắc Úc" (the NT Supreme Court) đã đồng ý với sự kết án của tòa sơ thẩm. Bị cáo bèn kháng án lên "Tòa Kháng án Hình Sự" (the Court of Criminal Appeal).
Tòa đã cho rằng "ý định phạm tội" (mens rea [guilty mind]) là yếu tố cơ bản của mọi sự vi phạm. Vì thế, vấn đề được đặt ra ở đây là nếu cho rằng "ý định phạm tội" là yếu tố căn bản của sự vi phạm thì "trạng thái tâm hồn" (state of mind) của bị cáo phải như thế nào để cho rằng yếu tố về "ý định phạm tội" đó đã được thiết định"
"Ý định phạm tội" hoàn toàn khác biệt nhau tùy theo sự vi phạm hình sự. Tuy nhiên, tòa đã cho rằng sự tự nguyện và ý định là những yếu tố được xét duyệt đến, cũng như sự hiểu biết cùng sự thiếu lương thiện đều là những yếu tố liên hệ đến trạng thái của tâm hồn được xem xét đến đối với hành vi phạm pháp đã được thực hiện.
"Offensive behaviour" chỉ là lối viết ngắn gọn của tội "có hành vi xúc phạm người khác" (an act which causes offence to another).
"Điểm cơ bản của tội có hành vi xúc phạm là sự xúc phạm đối với người khác" (the gravamen of offensive behaviour is the offending of another person), là sự xúc phạm này đã được thực hiện với ý định phạm tội của bị cáo.
Nếu hành vi này được thực hiện tại một nơi "hoàn toàn riêng tư" (complete privacy) thì hành vi đó không thể bị kết buộc về tội "có hành vi xúc phạm" được).
Vì thế, hành vi của bị cáo, ngay cả hành vi có tính cách xúc phạm, cũng có thể miễn khỏi trách nhiệm hình sự, ngoại trừ hành vi đó đã được thực hiện với ý định và với sự biết trước được rằng hành vi đó có thể đưa đêán sự cáo buộc về hình sự do ý định của đương sự khi thực hiện hành động đó.
Điều này có nghĩa là thực hiện một hành động mà biết trước được rằng hành động đó có thể cấu thành một sự vi phạm hình sự.
Cuối cùng Tòa Kháng Án Hình Sự đã tha bổng bị cáo.
Dựa vào luật pháp cũng như các phán quyết vừa trưng dẫn, ông có thể thấy được rằng để có thể kết buộc ông về tội "có hành vi xúc phạm" công tố viện phải chứng minh cho bằng được rằng hành động đó của ông đã được thực hiện với ý định và với sự biết trước được rằng đó là một sự vi phạm.
Ngược lại, nếu hành động đó của ông đã được thực hiện tại một nơi chốn hoàn toàn riêng tư thì tòa buộc lòng phải tha bổng cho ông.
Tôi hoàn toàn không biết được rằng khi ông và tình nhân của ông cùng "cởi truồng" thì khung cửa sổ hoặc tấm màn của nhà ông đã được hé mở tới độ nào mà đã làm cho nhân viên công lực phải "bực bội" đến độ phải mời ông về cảnh sát cuộc và cáo buộc ông với tội trạng nêu trên.
Tôi đề nghị ông nên đến gặp LS của ông để được cố vấn tận tình hơn. Riêng tôi, tôi chỉ có thể góp ý với ông rằng lần tới ông phải đóng cửa sổ và bỏ màn xuống cẩn thận trước khi thực hiện những SHOW hấp dẫn đó.
* * *
Hỏi (ông Đoàn B. E): Tôi và vợ tôi đồng ý ly dị vì sau nhiều năm chung sống chúng tôi chẳng có chung mặt con nào với nhau cả. Xin LS cho biết là chúng tôi có thể phân chia tài sản bằng cách chỉ nhờ một văn phòng LS lo giấy tờ cho chúng tôi không"
Trả lời: Theo nguyên tắc tổng quát của luật pháp, thì ông không thể mướn chung LS với vợ của ông. "Đạo Luật Gia Đình" (the Family Law Act) ngăn cấm việc một LS đại diện cho cả vợ lẫn chồng trong lúc hai người có những quyền lợi trái nghịch nhau.
Ngay cả trong trường hợp ông và vợ của ông đồng ý ly dị một cách thân thiện, và không có sự tranh chấp nào về tài sản cũng như tiền bạc vì ông và vợ ông đã nhường nhịn và hoàn toàn đồng ý với nhau trong việc phân chia, thì luật pháp vẫn ngăn cấm sự xử dụng chung một LS, vì hai vợ chồng là các bên đương sự trái nghịch nhau trong vụ kiện và cần phải có LS đại diện cho mỗi bên hầu bảo vệ quyền lợi thiết thực cho các bên tranh tụng.
Tuy nhiên, trong một số trường hợp đặc biệt, để có thể hòa giải trong các vụ ly dị, ông và bà có thể cùng đến để tiếp kiến chung một LS trong giai đoạn đầu của vụ ly dị để được cố vấn rõ ràng quyền lợi của mỗi bên và những thủ tục cần phải kinh qua trong tiến trình ly dị.