Hôm nay,  

Bài Học Dân Chủ

3/24/200300:00:00(View: 6131)
Suốt hai tuần lẽ qua, nhiều người thắc mắc về một người đã từng cầm bút viết linh tinh vài nơi trong nhiều năm, nhưng hôm nay đặc biệt lại có những lý luận thật là ấm ớ. Đó là nhân vật Hai Bầu - Nguyễn thành Đởm. Mọi người thắc mắc không biết tại sao HB đã từng sống ở một nước tự do dân chủ như đất Úc này nhiều năm mà vẫn cứ u u mê mê không phân định rõ được thế nào là dân chủ. Bằng chứng cho thấy trong bài góp ý về việc “tu chính nôi quy của BCH Cộng Đồng NSW” HB đã đưa ra một số lý luận có tính cách hồ đồ ấu trĩ một chiều mà tôi nghĩ giống y như CS. Nhưng ở đây chúng tôi chỉ lấy một điểm duy nhất về vấn đề dân chủ mà thôi. HB viết “Cũng là một điều nghịch lý khi bảo rằng một công dân không chấp nhận một chế độ nào đó, trong khi người đại diện chính thức và hợp pháp của mình là chánh phủ đương quyền lại công nhận thiết lập bang giao và ký kết hiệp ước với chế độ đó...”
Nhiều người nghĩ rằng chắc HB bị ngộ độc phải bả CS hay sao mà dù ở Úc nhiều năm nhưng vẫn cứ mơ mơ, màng màng như đang ở trong hang Pác Pó vậy. Chỉ có như thế mới có thể lý luận khôi hài như đoạn văn nêu trên. Ai cũng biết tại xứ Úc này dù học sinh tiểu học cũng có thể hiểu được thế nào là dân chủ. Chính quyền thích là chuyện của chính quyền, dân thích là chuyện của dân. Dẫu có trái ngược đường lối nhưng không vi phạm pháp luật thì cũng phải chấp nhận. Chính phủ không thể dùng quyền trấn áp bắt dân phải nghe hay suy nghĩ một chiều theo chính phủ như bọn cầm quyền CSVN hiện nay. Ấy thế mà ông chủ báo Người Việt vẫn can đảm cho đăng cũng là một điều lạ hiếm có trong lãnh vực báo chí. Cũng có người cho rằng lúc ấy chắc ông chủ báo đang buồn ngủ, không rõ nội dung bài viết như thế nào nên vì tình cảm mà đăng đại cho xong. Đến khi báo phát hành thì cũng đã lỡ nên đành phải đem đầu chịu báng, chứ chẳng lẽ làm báo bao nhiêu năm mà ông chủ bút lại tôí dạ đến thế hay sao. Còn có giả thuyết cho rằng ông chủ báo này là “Em bé quàng khăn đỏ” thì có vẻ không hợp lý, vì nghe đâu ông này là cũng đã từng chống cộng da dít lắm... Nói đến chuyện viết lách, chúng tôi lại nhớ đến lời người thầy khả kính thời thơ ấu ở lớp học khai tâm “ Khi cầm bút viết, lưng lúc nào cũng phải thẳng và ngòi bút lúc nào cũng phải ngay” Khi lớn lên ra đời mới hiểu được những lời thầy dạy không đơn thuần là kỹ thuật viết chữ mà còn rèn luyện cho con người cái tư cách của người cầm bút dù trong bất cứ hoàn cảnh nào... Như vậy, những người cầm bút như HB có lẽ đã mất căn bản ngay từ “lớp mầm” nên mới có những lý luận quái dị như vậy...

Sáng nay vô Internet, lại nhận được một tin mừng nữa cho cộng đồng người Việt tỵ nạn trên toàn thế giới về việc lá cờ VNCH đã được chấp nhận thay thế cho lá cờ CSVN trên toàn thành phố GARDEN GROVE. Thành phố GARDEN GROVE là một thành phố lân cận với thành phố WESTMINTER, và là nơi cư ngụ đông đảo người Việt ở Little Saigon . Người đưa ra bản nghị quyết này là nghị viên Mark Rosen. Ông cho biết “ Lá cờ vàng VNCH là thể hiện niềm hy vọng, ước mơ về dân chủ của dân tộc Việt nam, trái ngược với lá cờ CS là lá cờ của sự chiếm đoạt”... Được tin này anh em chúng tôi vui mừng cười khoái chí cười đau cả bụng. Tuy nhiên, điều đáng buồn là lại biết thêm một tên ngu đần nữa không hiểu một tí gì về ý nghĩa căn bản của nền dân chủ Hoa Kỳ khác với cái gọi là “dân chủ” của “đỉnh cao trí tuệ CS” như thế nào...
Theo Nhật báo Los Angeles Times, số ra ngày 11-03-2003. Bài báo tường thuật rằng, sau khi thị xã WESTMINTER thông qua và ban hành nghị quyết chấp nhận lá cờ VNCH trên toàn thành phố, ngay sau đó đại sứ CS tại Hoa Kỳ Nguyễn tâm Chiến đã gửi thư đến thống đốc tiểu bang California, phản đối và yêu cầu chính quyền tiểu bang phải ngăn chặn và hủy bọ nghị quyết này. Tuy nhiên, phát ngôn viên của văn phòng thống đốc tiểu bang, ông Russ Lopez phúc đáp ngay với toà đại sứ CS “Hội đồng thành phố WESTMINTER có thẩm quyền đề ra chính sách riêng của họ”. Như vậy có nghĩa là Chính quyền tiểu bang không thể can thiệp, vì đây là một nước tự do dân chủ thực sự chứ không phải hang Pắc Pó hay Bắc Bộ Phủ CS trong hiện tại. Đọc xong bản tin tôi vừa phấn khởi lại vừa tội nghiệp. Phấn khởi vì cộng đồng người Việt Tỵ Nạn đi hết từ chiến thắng này đến chiến thắng khác và có lẽ sẽ còn tiếp tục lan rộng mãi trên toàn cầu. Còn tội nghiệp là tội nghiệp cho môt tên đã làm đến chức đại sứ mà vẫn u mê chẳng hơn gì HB tại xứ Kangaroo này tí nào... Chẳng hiểu sao, hai người dù đã sinh sống ở những nước có tự do dân chủ là Mỹ và Úc, nhưng vẫn không học hỏi được điều gì có thể làm thay đổi con người với cái não trạng đặc quánh cố hữu. Vì vậy mới xẩy ra cái cảnh “Lưỡng tâm hà xứ nhất điểm thông” như thế này. Điều nực cười là điểm “thông” nhau lại là cái não trạng đặc quánh “Đỉnh cao trí tuệ” mới hay chứ... Đúng như nhà thơ Nguyễn chí Thiện đã nói “Ở hang Pắc pó chui ra. Ngó qua ngó lại rồi ta chui vào”... Câu chuyện lá cờ VNCH được một số nơi chính thức chấp nhận thay thế cho lá cờ máu CS không đơn thuần chỉ là một niềm vui trong chiến thắng mà còn là một bản tuyên ngôn đập thẳng vào mặt của bọn CSVN. Sự việc này cũng chứng minh được thế nào là chính nghĩa của con người biết yêu tự do dân chủ trong nhân bản và là một câu trả lời đích đáng cho những kẻ đòi dẹp bỏ lá cờ thân yêu của chúng ta. Hơn nữa, cũng là một sự minh họa hùng hồn nhất nhằm khai sáng cho những kẻ mang cái đầu “con tôm” manh tâm phản trắc đòi phi chính trị, phi đấu tranh hay lợi dụng danh nghĩa nghệ thuật thuần túy, không chịu treo cờ VNCH trong các buổi triển lãm hay lễ hội. Điểm sau cùng, Với những sự kiện trên. mong rằng đám đại sứ CSVN trên khắp năm Châu, bốn bể có thể học được những bài học Dân Chủ căn bản từ các nước tiền tiến để báo cáo về với đảng. Hy vọng bọn lãnh đạo CS có thể học hỏi để sáng ra đôi chút cho nhân dân mình đỡ khổ và đất nước có thể tiến bộ hơn trong tương lai.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Năm 2016 ông Trump bị bà Clinton dẫn trước 3 triệu phiếu dân bầu nhưng rồi đắc cử Tổng Thống, lý do vì Hoa Kỳ chọn Tổng Thống theo cử tri đoàn (electoral votes) thay vì lá phiếu phổ thông (popular votes).
Nếu gọi văn hoá là tất cả những gì thể hiện sự hiện hữu của con người trên trái đất nầy thì tình huynh đệ chi binh cũng là một đặc điểm của nền văn hoá Việt Nam nói chung và của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà uy dũng nói riêng.
Kể từ khi HD 8 bắt đầu xâm nhập vào thềm lục địa Việt nam, Đảng Cộng Sản Việt nam không có một động thái gì để bảo vệ lãnh hải, ngoại trừ mãi tới 15 ngày sau (ngày 18 tháng 7) mới có lời tuyên bố của phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao lên tiếng việc TC xâm nhập khu Đặc Quyền Kinh Tế và Thềm Lục địa VN, và phải mãi tới ngày 15 tháng 10, Phó Thủ Tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại Giao VC, Phạm đình Minh tuyên bố tại Hội Nghị ASEAN tổ chức tại Đà lạt tố cáo hành vi đơn phương của TC xâm phạm chủ quyền của Việt nam.
Tôi nhận được tập thơ “Ngôn Ngữ Xanh” của nữ thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh tặng vào những ngày lập thu đầu tháng mười. Khi nhìn tên tập thơ, tôi nghĩ ngay đến nỗi niềm hoài vọng của tác giả.
Chiều Thứ Sáu ngày 8 tháng 11/2019, mình hành hương chùa Kim Các Tự, ngôi chùa quen thuộc với người học văn ở Sài Gòn thời xa xưa.
Dân chủ phải là thể chế chánh trị. Nhưng Dân chủ nào ? Hai chế độ không giống ai, Cộng Hòa Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam, và Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa của Việt Cộng Hà nội, đều (cả hai) rêu rao tuyên bố có chế độ Dân Chủ. Thế nhưng trong thực tế, sau 70 năm cầm quyền Miền Bắc, và trên 40 năm cầm quyền cả nước Việt Nam, ai ai cũng biết chế độ quản trị Việt Nam của độc đảng Cộng Sản là một chế độ Độc Tài.
So với Vạn Lý Trường Thành thì Bức Tường Bá Linh chỉ như một thứ mô hình để trưng bầy, coi chơi cho vui mắt thôi. Tuy thế, số nạn nhân của Berlin Wall (cũng như lực lượng phòng thủ hùng hậu của nó) cũng đã để lại một những dấu ấn khó phai trong lịch sử cận đại.
Tai buổi lễ khai mạc kỳ họp Quốc Hội hôm 21-10-2019, với nhận định tình hình Biển Đông đang diễn biến phức tạp và bất lợi, ông Nguyễn Xuân Phúc,Thủ tướng VNCS phát biểu: Viêt Nam sẽ không bao giờ nhân nhượng về Độc lập và Chủ quyền.
Năm nay ngày Cựu Chiến Binh Mỹ nhằm Thứ Hai ngày 11 tháng 11, năm 2019.
Những chuyên viên chất nổ (EOD) thuộc binh chủng bộ binh phàn nàn: nhân sự giảm, trong khi nhiệm vụ bảo vệ tổng thống Trump và những viên chức chính phủ khác tăng, khiến họ cảm thấy bị quá tải, và không được huấn luyện đúng mức cho công việc nguy hiểm này.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.