Hôm nay,  

Trang Thơ

29/07/200000:00:00(Xem: 4472)
Một chút tình Tà Niên

Nhớ em dáng nhỏ ngoan hiền,
Nhớ xưa ghé lại thăm miền Tà Niên(*)
Cây lành trái ngọt người duyên,
Anh mơ ngày đó chung thuyền cùng em.
Một căn nhà nhỏ êm đềm,
Anh người lính chiến, em làm chiếu hoa.
Đêm đêm ngắm cảnh trăng tà,
Cuộc đời hạnh phúc chan hòa tình quê.
Giặc về khói lửa miền quê,
Trong cơn loạn lạc theo thuyền em đi.
Anh, em từ đó chia ly,
Lang thang xứ lạ sầu bi cuộc đời.
Anh giờ đã bỏ cuộc chơi,
Thương em chốn đó chơi vơi giòng đời.
Em còn nhớ đến quê xưa,
Riêng anh vẫn nhớ trời mưa với người.
Em giờ an phận cuộc đời,
Anh giờ lận đận đôi bờ cách xa.
Em còn nhớ đến tình ta,
Cho anh xin chút thật thà khi xưa.
Để anh ru giấc ngủ trưa,
Mai sau có mất cũng vừa lòng anh

(*)Tà Niên: Tên một xã cách tỉnh lỵ Kiên Giang khoảng 20 Km, tên hành chánh làxã Vĩnh Hòa Hiệp, nơi nổi tiếng với nghề làm chiếu hoa của mấy mươi năm về trước.

*

Khi ta về

Khi ta về, nước non tàn cộng sản,
Bạn bè thân vui hội ngộ reo mừng
Khắp non sông như mở hội tưng bừng
Qua ác mộng búa liềm cờ vấy máu.

Ta đứng giữa Sài Gòn ngày nắng ráo,
Rực rỡ mặt trời ánh sáng tự do,
Những mẹ già đã trút hết ưu lo,
Những em bé rạng niềm vui tuổi trẻ.

Hà Nội, Huế tưng bừng đâu xiết kể
Mặt Hồ Gươm đã xóa nét ngậm ngùi,
Cầu Tràng Tiền rộn rã bước chân vui,
Ngày hội lớn, ngày phục sinh đất Việt.

Lòng chan chứa một niềm vui bất tuyệt,
Từ thị thành đến khắp chốn đồng quê
Tám chục triệu người vừa thoát cơn mê,
Sẽ chung sức xây đời ấm no hạnh phúc.

tacgia = Đăng Trình (Na Uy)

*

Thôi em ở lại

Thôi em ở lại với ngày tháng
Melbourne nhung mướt những chiều mưa
Mây xám giăng giăng trời chưa rạng
Nhớ tiếng thì thầm buổi hẹn xưa.

Thôi em chớ tiếc khung trời đó
Suối lệ yêu thương vẫn ngọt ngào
Thôi em đừng nhớ ngày tao ngộ
Đừng ủ men tình chớm thương đau.

Anh sẽ đi lên miền quan tái
Nhớ thuở giang hồ bước phiêu du
Đêm nằm ôm khối tình hoang dại
Nghe tháng năm dài đến thiên thu.

Em bảo yêu nhau mình sẽ khổ
Anh nhỉ, tình ta sao đắng cay"
Thôi em đừng khóc nhìn hoa nở
Một chút hương tàn vẫn ngất say.

Thôi em về với tình chăn gối
Một thuở hoang sơ một thuở buồn
Ngày ấy hình như yêu rất vội
Đâu biết ngày mai sẽ đau thương!

Ở lại, em đừng buồn nhung nhớ
Nghìn phương anh vẫn bóng hình em
Anh đi, Melbourne mưa mấy độ
Trả lại cho em những trời đêm...

tacgia = Phan Tuấn Sơn

*

Một giây dừng lại

Bên lề đêm vắng, giữa trời trong
Bàng bạc trăng khuya, tỏa ngọn thông.
Mệt mỏi thả hồn, rủ giấc điệp,
Quanh đây rét phủ, sương mênh mông.

Từng vệt xe sáng, xuyên đường vắng,
Lưu lại sau đuôi, mắt đỏ hồng.
Triền dốc hàng dài, tạo phố mộng,
Hàng cây thẩm thẩm, chốn hư không.

Nơi đây vắng lặng, tiếng chuông chùa,
Tưởng nhớ quê nhà, buổi tiễn đưa.
Màn nước mịt mờ trên bến vắng,
Cố tìm hình ảnh, một đêm mưa.

Nhớ nhiều, nhớ mãi, giòng Sa Giang,
Thầm tính bao năm xa xóm làng.
Mái tóc phong sương, nhuộm bạc trắng,
Bao nhiêu vương vấn, suốt canh tàn.

Đường dài thiên lý, xá chi đâu,
Muôn dặm phớt nhanh, quá nhiệm màu.
Nhân loại ngày nay, nhiều tiến bộ,
Ngàn trùng thâu ngắn, chỉ canh thâu.

Dế kêu êm ái, tỉnh hồn mơ,
Điện thoại reo vang có chuyện rồi.
Ta muốn giã từ, ngày sóng gió,
Xin đừng khuấy động, kiếp đơn côi.

Ôm sầu gào thét, cố nhân ơi!
Lặng trốn chuyện buồn, mãi nhớ thôi.
Tình đẹp là duyên không trọn kiếp!
Ôm hoài kỷ niệm, mắt hoen mờ

Hàng ngàn cây số...
Chôn vùi thương nhớ...
Để lại sau lưng...
Giã từ duyên số...

tacgia = Từ Nguyễn

*

Mấy con gà trống thiến

Con gà trống thiến mập tròn vo,
Nuôi thúc, độ rày nó quá to.
Mã nổi nhìn coi thì bảnh tẻn,
Giàn ngoài ngó thấy cũng xôm trò.
Khi hăng, vỗ cánh nghe phành phạch,
Lúc hứng, vươn đầu gáy ó o.
Bị thiến nên hăng "bươi", thích "gáy"
Bù cho "cái giống" bị "xuôi cò".

tacgia = Cô Gia

*

Tù nhân... thánh đâm

Kiếp sau xin chớ làm người... ngợm
Làm con cà chớn đứng chờ xương
Đầu bác bây giờ không còn tóc"
Thua đâu mẹ đĩ một màu đen.
Bác là tù nhân của lương tâm"
Hổng dám đâu, chớ có nhận lầm
Thiên lôi hỡi, xin ngài một búa
Chết mẹ đi rồi thứ thánh đâm.

tacgia = Tư râu

* Saigon Times 14.7.2000, "thầy" Trịnh Nhật tự xưng là "người tù lương tâm". Thầy học cao hiểu rộng, nhưng vì kẹt tiền chơi cá ngựa mà đâm ra làm liều. Thầy cũng chỉ là con rối mà thôi và cộng đồng ở Úc này sẽ còn chứng kiến nhiều con rối nữa trong tương lai.

Vinh quy bái...lỗ

Thân tặng ông Lê Hà Chữ để làm quen

Em đây mang phận Việt Kiều
Đi đâu cũng bị chúng khiều đô la
Giá thì chém đắt gấp ba
Gấp năm, gấp bảy cùng quà hải quan
Không thì chúng móc tan hoang
Cái quần xì líp cũng mang ra trình
Mười đồng nhét sổ nín thinh
Thấy anh vui vẻ cười tình mím chi
Chút quà nho nhỏ: có gì
Nhào vô khách sạn trả tì nặng hơn
Việt kiều bộ mặt bóng trơn
Dập dìu bươm bướm chập chờn vây quanh
Ông già còn gọi bằng anh
Em đây khoái bác mang danh Việt kiều
Độp anh mặc sức tiền tiêu
Bia ôm mở nắp em khiều bóp anh
Tiền này mẹ nó để dành
Ông chơi một chuyến tan tành eo-phe (Welfare)


Còn anh bạn trẻ đ... ke (care)
Vinh qui bái tổ cùng khoe xóm làng
Ta đây có mấy mảnh bằng
Bảy nghề xã hội mấy thằng hơn ta
Trước là thăm mẹ thăm cha
Sau con ghệ nhí nằm nhà dưỡng thai
Đẹp mặt, chơi đã đời trai
Tiêu tiền thất nghiệp dài dài đi tua
Du lịch đã có tiền chùa
Về quê du hí vài phùa ấm em
Quay về lại Úc mới rêm
Trả tiền nợ mượn xêm xêm vài nghìn
Bò sữa giờ bịnh làm thinh
Làm sao giải quyết chình ình đống bill
Phải chi lúc trước đừng liều
Nổ như lựu đạn Việt kiều đây em

tacgia = Tư Râu

*

Ung dung hầu tòa

(Tặng Cô Gia)

Sợ bạn Cô Gia phải hầu tòa,
Đã ngưng chó cảnh ở bài ba.
Bạn nói nằm đêm mơ trúng số,
Tiền băng có sẵn để hầu tòa

"Thơ thẩn mà chơi" chuyện Cô Gia,
Trình làng Chó Cảnh nốt bài ba.
Nếu lũ hợm mình đi thưa kiện,
Ung dung cắp chiếu bạn hầu tòa.

tacgia = Anh Mười

*

Chơi chó cảnh 3

Con chó bà chơi mấy tuổi rồi"
Nó năm tuổi chó nó đi đời(*)
Nó theo ông ấy về âm phủ,
Nhà có một mình thấy lẻ loi!

Nhà có một mình thấy lẻ loi!
Tròn năm hai mạng đã đi toi
Nó bỏ nó theo ông ấy nốt,
Nó đã ra đi chẳng tiếc đời!

Nó đã ra đi chẳng tiếc đời!
Ngồi buồn, giãi thẻ ngắm ngày trôi.
Ăn ngon, mặc đẹp, ôi phì nộn!
Chơi chó cho vui cái sự đời.

Chơi chó cho vui cái sự đời
Ngứa mồm lắm đứa tiếu đàm người
Tưởng đâu chó chết là hết chuyện,
Đây cũng như ai tiếng để đời!

(*) Một tuổi chó bằng 6 tháng tuổi người

tacgia = Anh Mười

*

Kiếp này chưa tròn 3

Nếu bác cần "phê phán" cộng đồng"
Ô kê, cũng tốt, chớ sao không.
Nhưng "chơi" láu cá vầy đâu được,
Hoặc "nói" quàng xiên thế, đếch xong.
Đến nỗi nhà em còn chán bác,
Cho nên bố đĩ mới khinh ông.
Thằng chả Trịnh Nhật giờ sao tệ,
Thiệt đúng là..."xanh vỏ đỏ lòng".

"Trí hóa" ông, coi bộ tối hù,
Ngu sao ngu quá, thiệt là ngu.
Đã không thấy được điều căm tức,
Nên chẳng nhìn ra sự hận thù
Luận điệu y chang thằng nịnh bợ,
Ngôn từ giống hệt đứa bôn xu.
Nổi danh, nổi tiếng "nhà khoa bảng",
Tư cách thua xa kẻ thất phu.

Có thiệt là ông muốn biết ai"
Hèn chi trổ cái giọng lài nhài!
"Chống" ba chú vẹm:... nên hay chẳng"
"Rình" mấy thằng cu:... đúng hoặc sai"(*)
Bác cứ yên tâm chơi cá ngựa,
Ông nên vững bụng gác sòng bài.
Không gì khiến bác... lo ra hết.
Hả miệng lơ mơ sẽ mắc quai!

(*) Ông Trịnh Nhật đã nêu câu hỏi: "Ai đã rình rập đồng bào ra phi trường về thăm quê nhà""... và ...., nêu câu hỏi này ông Trịnh Nhật cố ý lập lờ theo kiểu "gái đĩ già mồm", bởi vì không ai ngăn cản đồng bào về thăm quê nhà, thăm ông bà, cha mẹ, thăm mồ mà tổ tiên. Trái lại điều này còn được mọi người khuyến khích vì nó hợp với cái tình của người Việt quốc gia. Trong khi đó cộng sản và bọn tay sai là những kẻ vô thủy, vô chung, vô tình, vô nghĩa, chối bỏ tổ tiên, ông bà, thậm chí còn chối bỏ luôn nguồn gốc của mình như ông Trịnh Nhật đã... "mơ ước được: kiếp sau xin chớ làm người... và chớ làm người Việt Nam". Người Việt quốc gia hải ngoại có rình chăng là rình để biết những kẻ "ăn cơm quốc gia mà thờ ma cộng sản", bọn chúng về VN để đem tài liệu tuyên truyền của Việt Cộng ra hải ngoại phổ biến đầu độc những kẻ nhẹ dạ, ngu xuẩn. Rình để biết mặt những "thằng cu" về VN nhận chỉ thị của cộng sản trong việc đánh phá cộng đồng người Việt tỵ nạn.

Ông muốn biết "ai đã rình" ư" Đứa Nam Man mở lòng từ bi nói cho ông biết: đó là bà con trong cộng đồng tỵ nạn cộng sản tại Úc châu đấy!

*
Vịnh cái gọi là "thể thao phi chính trị"

(Saigon Times, số 171, thứ sáu ngày 21.7.2000, nơi trang nhất có đăng một bản tin mới nhất của đặc phái viên Saigon Times vừa thu thập được với tựa đề "Cảnh giác cờ CSVN tại Thế Vận Hội Sydney 2000". Bản tin này cho thấy, "trong mùa thế vận hội 2000 tại Sydney, chính quyền CS Hà Nội sẽ xảo quyệt tận dụng quan niệm "Thể thao phi chính trị" của Ủy ban Thế Vận Hội, cũng như của chính phủ Úc để tuyên truyền tối đa cho chế độ, giành giật nhân tâm trong cộng đồng người Việt tại Úc. Một trong những biện pháp chúng tôi biết được là hiện cộng sản đang tìm cách phân phát hàng ngàn cờ đỏ sao vàng trong hàng ngũ sinh viên học sinh VN, các thân nhân của vận động viên tham dự thế vận hội cũng như các gia đình của nhân viên tòa đại sứ, lãnh sự cộng sản tại Úc..." Đọc xong bản tin trên, đứa Nam Man bèn cảm khái có bài thơ này và riêng tặng cụ Ng. Anh D., cô T, và quý vị đồng hương đã được nhắc đến trong bài báo này).

Em nghi trong cái vụ này đây,
Chắc có bàn tay vẹm giật dây
Cụ cứ ra "văn phòng" giải thích,
Anh nên gặp "giám đốc" trình bày
Đâu ai dám ép mần điều đó(*)
Ắt họ còn khuyên dẹp chuyện này(**)
Nếu bọn "Vi xi" còn lấn cấn,
"Phôn" em một tiếng sẽ xong ngay.

"Phôn" em một tiếng sẽ xong ngay,
Đọc báo mà em nực hổm rày.
Tổ mẹ, tên nào ngon, ló mặt,
Con bà, bọn đó giỏi, thò tay.
Em quăng xuống cống "cờ quạt" đó,
Tớ vứt ra sông "huy hiệu" này.
Mở miệng ra là "phi chính trị"...
Em sùng, em đụt hết cù nhây.

(*)(**) Đeo cờ Cộng Sản Việt Nam, đeo huy hiệu đảng cộng sản Việt Nam

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.