Hôm nay,  

Thơ Thơ

06/06/200500:00:00(Xem: 5674)
Viên Gạch Lót Đường

Cảm xúc trước những tâm tình của ông Võ Đại Tôn dành cho quê hương, dân tộc nên Khánh Hòa có bài thơ xin kính tặng ông Võ Đại Tôn.

Từ đau khổ, ta nay thành viên gạch
Nằm lót đường cho thế hệ đàn em
Nhục vinh ư" Ta khinh bỉ không thèm
Sống hay chết! Ta đâu cần vội vã
Đất Mẹ oằn mình dưới làn roi tơi tả
Của lũ hổ lang, của bọn ma đầu
Cắn chặt răng ta ứa máu đớn đau
Thấm thía nỗi hờn, tha phương vong quốc
Đau nỗi đau tám mươi triệu đồng bào.

Căm hờn ta biết nói làm sao"
Mất đất, mất biển... giặc Tàu bắn giết
Nghẹn ngào lòng gái Việt thê thiết
Nơi Đài Loan, Thái, Mã, Đại Hàn
Khi Cộng thù vẫn sống nghênh ngang
Bóp cổ dân lành, đè đầu dân tộc.

Hồn xác ta nguyện thành viên gạch
Nằm lót đường cho thế hệ đàn em
Sống chết nhục vinh ta đã không thèm
Các em, hãy dẫm lên ta mà bước tới
Mang ánh bình minh một ngày sáng chói
Cho Dân tộc Việt Nam.

Khánh Hòa

*

Đời Có Anh Rồi

Ngoài sân chói chang nắng Hạ,
Hàng cây đợi gió im lìm,
Có anh đâu cần gì nữa,
Trong mái gia đình ấm êm.

Anh là hải đăng rọi biển,
Chân tình soi sáng đời em,
Mặc cho sóng cuồng, gió lộng,
Vẫn nghe hạnh phúc êm đềm.

Anh là mù sương khuya vắng,
Em như bóng điện bên đường,
Mình cùng sóng đôi đêm trắng,
Cho đời mai sẽ ngát hương.

Anh là nắng mùa Xuân mới,
Sưởi ấm tình em giá băng,
Anh là yêu thương - bến đợi,
Dìu em qua những thăng trầm.

Anh là gió mùa Thu tím,
Thổi vào đời em ước mơ,
Gần cả một đời: Tìm - Gặp!
Thoả bao khao khát đợi chờ.

Mai dẫu mùa Đông lạnh giá,
Tình ta cho nhau nồng nàn,
Có anh là em có cả,
Một trời thân ái chứa chan.

Hoàng Yến - Washington, tháng 5/2005

*

Như Tượng Buồn

Người ta yêu nào ngờ
Ta yêu rất đơn sơ
Như tình yêu sông núi
Như con nước không bờ
Nhìn ta sao hững hờ
Một chiều hoang bơ vơ
Dừng chân ta bỡ ngỡ
Ngơ ngẩn ta làm thơ
Người ta yêu nào ngỡ
Ta yêu rất đơn phương
Một chiều hoang hoa nở
Ta dừng gót tang bồng
Hồn ta sao bỗng vỡ
Phớt nhẹ nhan sắc hồng
Của người au má đỏ
Cướp mất ta linh hồn
Trăm năm ta sửng đó
Như tượng buồn khói sương.

Anh Hạ - Melbourne

*

Tâm Ý Buổi Về

Đã biết ngày về không vui lắm
Nhưng mà rừng núi có gì quen
Ở trong tâm, cõi lòng in đậm
Một tháng tư đen- nhục bước hèn

Tám năm đền trả ơn sông núi
Xóa hết thâm ân, thẹn bước đời
Đâu phải chỉ mình ta lầm lỗi
Nhận chìm tuổi trẻ, ngó đời trôi…

Bước về, sỏi đá khua xiềng xích
Cờ đỏ bay bay dậy oán hờn
Chưa tới nửa đời, thân thấm mệt
Bạn bè còn đó vẫn cô đơn

Mấy lần tưởng chết trong lao nhục
Thân xác xơ thân, đói lả người
Gió núi rừng xa, đường heo hút
Lóe niềm hy vọng gượng tìm vui

Bão phải tan và nắng sẽ hanh
Trong mơ vẫn rõ khúc quân hành
Súng gươm một thuở đời tan tác
Một lệnh hèn ban thật đoạn đành…

Ta về, gió gửi lời an ủi
Nắng tỏ đường xưa kỷ niệm in
Trong bước đời trôi ta lầm lũi
Thương hận xoay xoay nát ý tình

Cảnh đời đâu dễ gì như ý
Dấu bước đời ta khó tự nhiên
Chữ nghĩa muộn phiền trong lo nghĩ
Bóng chiều đã ngả, nắng xiên xiên…

Thy Lan Thảo

*

Thủy Chung

Đất kia từ thuở yêu trời
Là khi trái đất biết đời thăng hoa
Tình yêu của Đất thiết tha
Suốt đời nguyện sẽ thật thà, thủy chung
Không gian dẫu có vô cùng
Dẫu bao quyến rũ, Đất không lạc đường
Nồng nàn, tình dậy trầm hương
Trong vòng quĩ đạo yêu thương của Trời
Mặc tình gió lả trăng lơi
Đất không lay chuyển trước lời gió trăng
Dẫu khi Trời có bất bằng
Nổi cơn thịnh nộ đằng đằng phong ba
Biển gào, sóng vỡ bờ xa
Gió run dáng núi, mưa nhoà bóng cây
Sấm gầm lửa xé cung mây
Tang thương thế lại thêm đầy tang thương
Qua cơn tơi tả mê cuồng
Đất không oán giận, dỗi hờn, đổi thay
Cùng Trời, Đất lại tiếp tay
Xoá đi đổ vỡ, tạo ngày yên vui
Em là Đất đấy, anh ơi !!!
Yêu anh như Đất yêu Trời, thủy chung ...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Nếu Như Trời Đất Quay Trở Lại

Ta góp sao trời gom nỗi nhớ
mẹ gìa đêm đợi bóng trăng qua
lá rụng mấy mùa thu vội vã
mười năm chưa trở lại quê nhà.

Tóc bạc gió chiều vương chiếc lá
mẹ già tuổi hạt hướng trời xa
mười năm cách biệt - mười thương nhớ.
khòm lưng mòn mỏi - giọt lệ nhòa.

Lá vẫn rơi trên đường cái nhỏ
xạc xào nỗi nhớ bước ta qua
ngày xưa gom lá về hun muỗi
nay ngoài nhìn lá nhớ quê nhà.

Nếu như trời đất quay trở lại
thời gian trao trả tuổi thơ. Tôi
sẽ về nhặt lá vàng trước ngõ
đốt ngọn lửa hồng sưởi ấm quê.

Phan Tưởng Niệm

*

Nhớ Chuyến Đi

Đêm thu gió nhẹ tiễn người đi
Lần nẻo chông chông tránh đảng mày
Hò hẹn cùng nhau mau tách bến
Chuyển dầu thuyền đợi nội đêm nay.

Đêm nay dõi mắt lắng tai nghe
Tốc tốc đưa người tới bến ghe
Đã quyết thì dù muôn vạn khó
Lần theo dấu thỏ bám đường dê.

Đường dê điểm hẹn giữa lùm dương
Gió lá rì rào nỗi vấn vương
Cảm xót thương người đang chạy giặc
Như hồn sông núi tỏ tình thương!

Tình thương già trẻ hộ đôi chân
Đạp sỏi lần đường núi khó khăn
Lẳng lặng giày sành men khúc khuỷu
Xa dần thôn xóm bỏ sau lưng!

Sau lưng, nẻo trước dẵm chân heo
Dốc đá lăn chân suối trượt đèo
Tâm đắc vượt qua bao trở ngại
Băng rừng dìu dắt nối nhau theo!

Nhau theo đêm đã hết canh ba
Mật hiệu đèn pin quất quất pha
Trố mắt nhìn trời sao lấp láy
Con thuyền đợi sẵn rước đưa ra.

Đưa ra xa bến tẩu như đào
Máy nổ đẩy thuyền phóng tợ lao
Để lại sau lưng tình nghĩa nước
Ngày vàng, đêm bạc sóng lao nhao.

Lao nhao rã nước đã ba ngày
Tiếng gọi biển tình phơi phới bay
Gió nước mặn mà đầy quyến rũ
Ba chờ bốn đợi được thời may.

Thời may chưa trọn chẳng yên lòng
Khát nước đói lòng giữa biển Đông
Đêm bảy thêm ngày mòn nhựa sống
Lầm rầm ước phúc khấn cầu mong!

Cầu mong hạnh ngộ nghĩa thuyền Phi
Hướng dẫn đưa thuyền nhập bến ngay
Mừng được tự do vui đất khách
Thương nhà khúc ruột chẳng tương lai.

Hoàng Hôn

*

Đêm Của Tôi

Đêm của tôi
Bàn tay trên bệ gối
Hồn vẫn mãi xa xôi
Xin phép lạ, trăng sao cười phún máu
Nằm quắp co
Tiếng rên con dế nhỏ
Lá than trời, đêm lạnh quá đi thôi!

Đêm của tôi
Bàn tay chai thành đá
Em chợt đến, chợt đi
Mồ hôi tôi đổ vã
Biết bao giờ cho cạn chén quỳnh môi
Để hai đứa không còn xa nữa
Đường quê hương, xin chờ đợi tôi về

Đêm của tôi
Đêm ngồi bên cửa sổ
Ngóng trăng xưa, ngóng cả mẹ cha hiền
Trăng lên rồi
Mây từng đám nổi trôi
Từ viễn xứ về đây buồn mệt lả
Tôi nghe mùi nước mắt
Mằn mặn thấm vào da
Lời trăn trối hay nghẹn ngào của mẹ.

Đêm của tôi
Đêm về trên phố cũ
Xa lâu rồi, nhớ nhớ quên quên
Đường phố đổi tên, chỉ có em không đổi
Mắt vẫn tròn, tóc từng sợi màu đen
Kỷ niệm tình yêu, em chỉ cho anh
Công viên xinh đẹp
Đẹp như tranh
Nhưng chính em mới là tranh anh vẽ
Ta nghiêng đầu, nghe phố thở trong đêm.

Lan Cao

*

Việt Gian

Ngày 5/5/2005 người Việt Tÿ Nạn đến toà nhà Quốc Hội Úc (Canberra) biểu tình chống thủ tướng Việt Cộng Phan Văn Khải trong chuyến Úc du từ ngày 4-7/5/05 của hắn. Hôm đó có nhiều người biểu tình vào Quốc Hội quan sát và được chứng kiến một vài kẻ mang danh tÿ nạn đang khúm núm chào mừng tên đại sứ VC và xum xoe nịnh bợ Khải. Do sự việc trên mà Cô Gia tôi viết loạt bài này. Sau đây là bài 3: nói về đứa Việt gian sau khi lộ mặt bị nhận diện, và bị người Việt tÿ nạn CS khinh miệt, y bèn phân trần để chạy tội với lời lẽ và luận điệu như sau.

3. Đứa Việt Gian Phân Trần

Đứa Việt gian sau khi bị nhận diện, bị lộ mặt, và bị người Việt tỵ nạn CS khinh miệt, y bèn phân trần để chạy tội, với lời lẽ và luận điệu như sau:

Tôi bị kêu là đứa Việt gian,
Vì hôm về Quốc Hội Liên Bang.
Ngẫu nhiên đúng bữa ông Liêu đến(*)
Trùng hợp ngay ngày bác Khải sang(*).
Việc ấy tình cờ, không tính toán,
Điều này đột ngột, chẳng mưu toan.
Rồi vì lịch sự, tôi nghinh tiếp,
Bác Khải, ông Liêu với phái đoàn!

Cô Gia

(*) Lê Xuân Liêu, đại sứ VC tại Úc, Phan Văn Khải, thủ tướng VC

*

Chúng Đã Biết Sợ

Ông Trịnh Vĩnh Bình, một Việt kiều ở Hà Lan, đem hết tài sản về VN đầu tư, bị chính quyền CS chơi luật rừng. Ông bị mất hết tài sản còn bị kêu án 11 năm tù. Giữa năm 2004, ông đã kiện nhà cầm quyền CSVN ra Hội Đồng tài phán của tòa án Quốc Tế, đòi bồi thường 100 triệu Mỹ kim. Hà Nội đang “thấm đòn”, sợ phải bồi thường một số tiền lớn và lo không ai còn dám vào VN để đầu tư nữa. Họ đã thuê một công ty luật sư Pháp đại diện và còn đánh tiếng muốn “thu xếp trên sân nhà”.

Mới thấy quan tài đã đổ lệ,
Khóc vì sợ ngủ với giun dế.
Họ phải lo trả số bồi thường,
Chúng sợ khó thu nguồn ngoại tệ.
Bởi dại dột xài “thứ luật rừng”,
Vì hung hãn dụng “dao đồ tể”.
Bỏ tù, cướp của nhà đầu tư,
Nên bị kiện ra tòa Quốc Tế.

Trường Xuân Lão

*

Ai"

Ai ký chia đôi nước Việt mình"
Ai gây cảnh nội chiến điêu linh"
Ai cai trị nước nghèo thê thảm"
Ai đọa đày dân khổ tội tình"
Ai bán biên cương mong hưởng lộc"
Ai dâng lãnh hải để cầu vinh"
Ai gieo thảm khổ gieo tang tóc"
Ai đáng đem ra xử tử hình.

Thái Châu

*

Yêu Mãi Cờ Vàng

Tôi yêu mãi lá Cờ Vàng
Có Ba Sọc Đỏ thẳng hàng song song
Có tình đất nước mênh mông
“Hồn thiêng sông núi” ẩn trong lá cờ
Nên tôi yêu mến vô bờ...
Việt Nam Tổ Quốc, có Cờ Vàng bay
Nào ngờ vận Nước đổi thay
Cờ Vàng Sọc Đỏ tạm bay xứ người
Làm sao có thể vui cười
Khi còn Tÿ nạn là người Việt Nam
Bao giờ Việt Cộng gian tham
Không còn cai trị Việt Nam nước mình
Làm cho khốn đốn dân tình,
Làm cho cả nước điêu linh đói nghèo.
Hồi hương tôi sẽ mang theo
Cờ Vàng Sọc Đỏ để treo trước nhà
Một niềm mơ ước thật thà
Của người Tÿ Nạn gốc là Việt Nam.

Phương Hoài Sơn

*

Hận Nước

Kính họa bài thơ “Buồn” viết về cảm xúc ngày Quốc Hận 30/4, của tác giả Phạm Thanh Phương, đã đăng trên SGT số 412 mục “Thơ Thẩn Mà Chơi”

Bao năm mài kiếm chẳng sờn đâu
Tuế nguyệt thi gan bất kiến sầu
Khí thế bừng lên đầy giấy mực
Sáng lòa ánh lửa diệt thương đau
Anh kiệt công thần, lưu kim cổ
Muôn đời nhân thế, khắc tâm sâu
Cám cảnh điêu linh, chưa hề cạn
Vững lòng nhiệt huyết, vẫn đầy bầu.

Bà Lão Việt Nam

*

Tam Lang Cửu Sói

Sói lang Hà Nội bảnh ngày nay
Một lũ chóp bu chúng một bài
Chú nọ lên ngôi nhờ chém giết
Tên kia thăng chức biết vâng lời
Bàn tay vấy máu người tư sản
Màn sắt mị dân nghiệp khá tài
Thằng mập, thằng phì, thằng béo bở
Mặt lì, mày lợm, cứ ra oai.

Hoàng Hôn

*

Chiếc áo Đảng...

(Viết cho Đảng CS nhân ngày Quốc Hận thứ 30)

Chiếc áo Đảng, sao nhiều mầu lắm sắc
Tùy theo mùa, khi thay trắng, đổi đen
Lừa bịp, gian manh, bản chất ươn hèn
Chiêng, trống rộ, cắc kè xanh hóa đỏ

Tình khuất lấp, có khi mờ khi tỏ
Chí kiên cường lẫn lộn ánh vàng, thau
Giang Sơn buồn, héo, úa, đã từ lâu
Đảng cứ bịp, đang canh tân, cải cách

Đảng khôn khéo luồn sâu từng huyết mạch
Cố rút, bòn, manh áo rách tả tơi
Vận nước đen, sao đen quá hở trời
Dân đã khổ, đến nay càng thêm khổ

Sống lao đao, đời buồn như khúc gỗ
Nằm im lìm, co quắp, chốn rêu phong
Đảng múa may, mời thiên hạ đổi lòng
Tung hô Đảng như thần tiên giáng thế

Gánh "Sơn Đông" buổi chiều tà, bóng xế
Rát miệng gào, mấy kẻ muốn dừng chân
Môn thuốc kia, từng bịp bợm bao lần
Ai cũng tỏ, múa hoài chi thêm mệt.

Ba mươi năm Đảng sức cùng, lực kiệt
Đám hoạt đầu bám víu để làm chi
Cố gian manh cũng chẳng được thêm gì
Hãy thức tỉnh, thoát "Tội nhân thiên cổ".

Phạm thanh Phương

*

Tự Do

Tôi viết tên em Tự Do
Lên những năm tháng dài tủi nhục lao tù
Khi những vòng xích sắt
Nối liền từng ống chân ghẻ lở
Và sự sống chỉ còn nơi đôi tròng mắt quầng sâu

Anh viết tên em Tự Do
Lên những sợi kẽm gai oan nghiệt
Chúng nó trói chặt đôi tay anh
Những đường máu tươi
làm nhức buốt thân mình
Môi héo khô anh nhìn bức rào ngăn
Sự sống cùng cõi chết
Những chấn song
Kéo dài thành bức tường ô nhục
Anh lao mình vào cuộc thách đố
Nhưng chưa bao giờ vỡ vụn niềm tin

Tôi viết tên em Tự Do
Lên những mảnh đời cô quạnh
Những kẻ mất chồng mất cha
Có trái tim không tiếng nói
Và bờ môi không còn biết mùa xuân
Họ giơ đôi tay gầy guộc da nhăn
Xoa những vết thương không tên tuổi

Tôi viết tên em Tự Do
Lên những hồn thơ trôi nổi
Em có còn là hy vọng của tương lai
Hay nín câm trong kiếp sống đọa đày
Không yêu thương, không hờn dỗi
Em bước vào đời, thù hận nặng đôi vai

Tôi viết tên em Tự Do
Cho những người Việt Nam còn yêu dòng lịch sử
Lưu lạc xứ người đừng quên đất khổ bốn ngàn năm
Hãy kiêu hùng góp mặt đứng lên
Cùng bứt xích, đập tan loài quỷ đỏ

Anh viết tên em Tự Do
Như bài ca trong một ngày nắng mới
Tiễn anh lên đường về quê hương quật khởi
Qua bờ ruộng mình đất cằn khô
Anh sẽ níu từng gốc rạ thơm tho
Như mùi tóc em thơm nồng hoa bưởi
Và anh sẽ nếm vị mặn nước đồng chua
Nơi từng hạt lúa vươn lên nuôi anh khôn lớn
Anh sẽ tới nằm dưới gốc cau xưa
Nghe mạch đất dâng lên, hồn như gió nổi
Mơ lúa đơm vàng, điệu hát đong đưa
Mà nhớ môi ai từng chiều ngóng đợi

Tôi về đây, tên em Tự Do rạng ngời phố xá
Người hãy về đây ta mở hội mùa xuân.

Thụy Khanh

*

Về Thăm Lại Qui Nhơn

Lá rụng tơi bời nắng hè nóng bức
Cảnh vật tiêu điều, trời đất thương đau
Ngày tháng đó ì ầm, cơn giông bão
Ta bây giờ trở lại thấy càng đau.

Tìm lại nhà xưa cảnh cũ còn đâu
Người nói giọng Bắc hỏi ai đâu “nạ”"(lạ)
ở mô về, nói thật đảng “no"(lo) cho!
Đứt ruột tằm tôi bồn chồn rẽ ngả!

Theo lối mòn cỏ úa chẳng thấy xanh!
Đám trẻ con mũi dãi nhờn môi mép
Cô bán trầu áo rách vá nửa manh
Ôi! Bóng chiều đẹp mà lòng không đẹp!

Ba mươi năm gió mưa lùa liên tiếp
Tan nát lòng chân rảo bước như say
Nghe gió biển vi vu chim ríu rít
Như đưa hồn ôm dĩ vãng đầy vơi!

Nhà đã mất người về đứng chơi vơi
Cảnh buồn theo dáng đông trời ủ rũ
Ôi! Nhà xưa đâu" Nhớ đường nẻo cũ
Ai đã cướp mất rồi" Ai có hay"!

Hoàng Hôn

*

Bà Con Chắc Biết Cái Tay Này

Kính họa vận bài “Đứa Việt Gian Lộ Mặt” trong loạt bài “Việt gian” của Cô Gia trên SGT số 413 nói về tên Việt gian mang danh người Việt tÿ nạn Cộng sản mà lại đến nịnh bợ tên Khải tại Toà nhà Quốc Hội Úc (Canberra) ngày 5/5/05

Bà con chắc biết cái tay này,
- Nó ở “Meo bần” lén tới đây.
Gặp Khải để chầu hầu, bựa quá,
Tìm Liêu mà quÿ lụy, đần thay.
Nghe tên đã chán cho người ngợm,
Đọc báo thêm ê cả mặt mày.
Trời đất sao không cho nó chết,
Để người tÿ nạn khỏi nhơ lây.

*

Lưu Ý “Bố” John Howard

Viết về việc “bố” John Howard mời tên thủ tướng Việt Cộng Phan Văn Khải qua Úc (từ 4-7/5/05)

Hôm rồi, “bố” giỡn mặt em ư"
- Nhè mới vừa qua khỏi tháng Tư.
Giữa lúc dân em lo muốn sỉu,
Ngay khi bọn tớ chạy gần đừ.
Lo cờ, lo quạt, lo đờ đẫn,
Chạy bạc, chạy tiền, chạy ngất ngư...
Để đánh dấu ngày đi tÿ nạn... (**)
Thì nghe tin “bố” tiếp “me xừ”...

Việc “bố” cho mời chú Khải này,
Vô tình đụng chạm với em đây.
Không ghê không sợ em phiền hả,
Chẳng biết chẳng hay tớ giận vầy.
Cả cộng đồng em đang kháng cự,
Nhiều đoàn thể tớ quyết bao vây.
Không cho tên Khải mang đầu tới,
“Bố” biết, nhưng sao vẫn phóng tay"

Chèn ơi, Việt Cộng “bố” tin à,
- Hợp tác mần ăn chẳng đặng nha.
Có bữa là tiêu luôn mạng đấy,
Còn ngày phải chạy sút quần đa.
Thằng Liêu, thằng Mạnh vô ơn lắm,
Chú Khải, chú Phiêu bất nghĩa mà.
Thế giái không ai còn lạ họ,
Ăn xong họ quẹt mỏ như gà.

Em đâu nặng nhẹ “bố” mần chi,
Nặng nhẹ thì em được giải gì.
Việc đó em đà suy nghĩ kỹ,
Điều này “bố” phải tiến hành đi.
Dẫu vài trăm cũng không cho nó,
Thì ít triệu sao lại biếu y"
Nếu cảnh này sang năm tái diễn,
“Bố” đừng có trách tớ ù lì.

(*) 1975 - 2005

*

Trâu Già Khoái Gặm Cỏ Non

Kính họa vận bài “Nỗi đau của Mẹ” của Trường Xuân Lão đại gia ở mục “Thơ Thẩn Mà chơi” trong SGT số 413 nói về cô giáo Karen Ellis tò tí với cậu học trò Benjamin Dunbar mới 15 tuổi và cô giáo này bị mẹ của cậu học trò khởi tố.

Cái cảnh “trâu già gặm cỏ non”,
Xem ra trái khoáy thiệt bà con.
Nhưng nhờ “cái đó” đâu gì mẻ,
Bởi được “đồ kia” cũng chửa mòn.
Cô giáo gàn vầy: khoan kết tội,
Học trò lậm thế: tạm ngưng đòn.
Ai vào cảnh đó đều như thế,
Có chính chuyên chi cũng chẳng còn.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.