Hôm nay,  

Csvn Bắt, Rồi Thả Phái Đoàn Db Đối Lập Cam Bốt

27/11/200000:00:00(Xem: 4019)
HÀ NỘI (AP) - Quân đội CSVN từ chối bình luận về tin bộ đội CSVN đã bắt lãnh tụ đối lập Sam Rainsy của Cambodia và một số ủng hộ viên của ông ta trong 1 cuộc tranh tra đường biên giới tranh chấp.

Vụ này xẩy ra tại địa phận của tỉnh An Giang hôm Thứ Bảy.

Theo 1 văn thư phổ biến ngày Thứ 7 của đối lập Cambodia, ông Rainsy và các dân biểu, nghị sĩ tháp tùng bị quân biên phòng CSVN bắt tại cửa khẩu Phum Den.

Tỉnh trưởng Takeo nói rằng dường như phía VN cấm ông Ramsy quay phim và chụp hình.
Phe dân tộc đối lập thường tố giác VN lấn đất, và mọi cuộc viếng thăm của các nhà lãnh đạo CSVN vài năm gần đây đều gặp các cuộc biểu tình phản đối của dân chúng Cambodia.

Tin AP ghi rằng lãnh tụ đối lập Cam Bốt Sam Rainsy và 25 ủng hộ viên đã bị bắt “trong một thời gian ngắn hôm Thứ Bảy bởi quân đội CSVN.” Một nhà ngoại giao tại tòa đại sứ CSVN ở Nam Vang giấu tên có nói rằng sứ quán không hay biết gì vụ bắt giam này.

Om Yentieng, cố vấn Thủ Tướng Hun Sen, nói là nhân viên ông đã nói chuyện với giới chức VN và rằng Sam Rainsy và cả nhóm đã được trả tự do và trên đường về Nam Vang. Các viên chức thuộc Đảng của Rainsy lại giải thích rằng Rainsy và 25 người tới thăm để giám sát việc phân phối lương thực cho 500 gia đình Cam Bốt gặp nạn lụt ở đó, bên cạnh mục tiêu xem “việc VN lấn đất Cam Bốt.”

Tioulong Saumura, một vị dân biểu thuộc Đảng Sam Rainsy, nói là phái đoàn đã vào lãnh thổ VN xuyên qua một điểm chận biên giới chính thức, “mà làng Den nơi Rainsy bị bắt thì trước kia là đất Cam Bốt, bây giờ thuộc quyền kiểm soát của VN.”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.