Hôm nay,  

Giáo Dân Nghệ An Biểu Tình

26/07/201600:00:00(Xem: 4807)
Giáo dân tại tỉnh Nghệ An tiếp tục biểu tình đòi nhà cầm quyền CSVN đóng cửa Formosa và trả lại biển sạch cho dân, theo trang mạng Dân Làm Báo cho biết hôm Thứ Hai.

Bản tin Dân Làm Báo viết rằng, “Sáng nay, Chủ nhật 24/7/2016, gần 2000 giáo dân Giáo xứ Phú Yên và Song Ngọc (Nghệ An) đã biểu tình, yêu cầu nhà cầm quyền phải đóng cửa Formosa và trả lại biển sạch cho dân.

“Trước đó, khoảng hơn 500 người thuộc giáo xứ Phú Yên, đa số là thanh niên đã tuần hành bằng xe gắn máy với quãng đường hơn 10 km để đến giáo xứ Song Ngọc tham gia biểu tình. Họ mang theo khẩu hiệu và mặc trang phục in hình xương cá.”

Bản tin cũng cho biết thêm rằng, “Tất cả những giáo dân tham gia biểu tình đã cùng cầu nguyện cho các ngư dân, cầu nguyện cho nhân quyền, dân chủ và độc lập dân tộc.


“Những người biểu tình mang theo nhiều băng rôn, biểu ngữ được làm rất đẹp mắt. Bên cạnh những băng rôn đòi Formosa đóng cửa, còn có những khẩu hiệu xuất hiện lần đầu với nội dung hết sức mạnh mẽ: “Đất nước, danh dự: không phải để bán”, “Formosa: quy trình giết dân Việt”, “Khởi tố Formosa và bè lũ tay sai”, “đảng khoan hồng vì Formosa biết chạy”… Đặc biệt, nhan đề bài viết “Formosa nhận lỗi, đảng nhận tiền, nhân dân nhận thảm họa” của tác giả Người Quan Sát trên Dân Làm Báo đã được dùng làm khẩu hiệu khi đi biểu tình.

“Kết thúc buổi biểu tình, là tiếng hô đồng thanh “Formosa cút!”, như đánh thức bãi biển đang nằm im với những con thuyền bất động.”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.