Hôm nay,  

Tăng Đoàn Phản Đối Phá Chùa

9/9/201400:00:00(View: 2919)

HUẾ -- Vào ngày 7 tháng 9-2014, Tăng đoàn Thừa Thiên Huế đã phổ biến bản văn phản đối việc giải tỏa Chùa Liên Trì, Thủ Thiêm, Sàigon.

Bản văn ký tên HT.Thích Chí Thắng, thay mặt BĐH/TĐGHPGVNTN Thừa Thiên Huế, gửi từ Chùa Phước Thành, số 360 Phan Chu Trinh – Huế, đã gọi việc CSVN giaỉ tỏa Chùa Liên Trì là việc làm vi phạm tự do tín ngưỡng.

Bản văn phản đối viết:

"Chúng tôi toàn ban điều hành Tăng đoàn GHPGVNTN tỉnh Thừa Thiên Huế:

1/ Đồng hưởng ứng nội dung thư gửi bà Trần Thị Thanh Thanh, phó chủ tịch UBND phường An Khánh quận 2, của HT.Thích Không Tánh, trú trì chùa Liên Trì.

2/ Chúng tôi đồng ý với HT.Thích Viên Định, Viện trưởng Hội đồng điều hành Tăng đoàn GHPGVNTN phản đối nhà cầm quyền Cộng Sản giải tỏa chùa Liên Trì và bản án phi lý kết tội ba nhà hoạt động Nhân quyền: Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh.


3/ Chúng tôi đồng tình hưởng ứng bản tuyên bố của Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam lên án nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam triệt hạ chùa Liên Trì.

Cổ nhân dạy: Nơi nào có đông đảo nhân dân cư trú, nơi đó có ngôi chùa, nhà thờ, hoặc thánh thất… thì chính quyền sở tại đỡ phải tốn công sức, tiền của, xậy dựng hàng chục nhà tù, trại giam cải tạo…

Khu đô thị mới Thủ Thiêm không phải là khu quân sự, lại không phải là vì công ích quốc gia đại cuộc. Vậy mà vì sao chỉ để xây dựng một khu đô thị mới mà phải cưỡng chế, giải tỏa, triệt tiêu chùa, nhà thờ, thánh thất là mưu đồ gì gây oan khiên cho nhân dân?

Việc làm này có phải là chủ trương đường lối của Đảng Cộng Sản Việt Nam tiêu diệt Tôn giáo hay không? Chúng tôi cực lực lên án phản đối!"

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.