Hôm nay,  

Quái Chiêu Con Chuột

9/19/200000:00:00(View: 5518)
Trong các cuộc tranh cử ở Mỹ, xưa nay vẫn không thiếu gì những miếng võ độc đáo đem ra thi thố để hạ dịch thủ, kể cả đòn đánh thấp. Nhưng lần đầu tiên người ta mới nhìn thấy một chữ “CHUỘT” (RATS) rất lớn hiện ra trong chớp mắt trên một quảng cáo TV đả kích Al Gore về kế hoạch y tế. Chữ “chuột” không chỉ loài gậm nhấm mà còn là tiếng lóng chỉ kẻ đáng khinh, lẩn lút như ... chuột cống. Chữ “chuột” hiện ra trong chớp nhoáng, nhưng lập đi lập lại nhiều lần kế tiếp, thành ra vô hình trung nó nhồi vào tâm trí và tiềm thức người xem. Chiêu thức này quả thật ghê gớm, thật mà không phải thật, không thật mà hóa ra thật, kỳ ảo khôn lường. Phải gọi đó là quái chiêu mới đúng.

Những người dân sống dưới chế độ Cộng sản ở Việt Nam không lạ gì phương pháp nhồi sọ, chẳng hạn như bắt dân phải nhìn hoài vào một vật gì, như hình ảnh tượng ông Hồ Chí Minh hay cái búa cái liềm thật bự nhan nhản khắp nơi, cho rằng như thế dân không thể nào quên được những vật đó. Nhưng kỹ thuật nhồi của mấy ông Cộng sản thô lỗ kiểu dùi đục nên chẳng có kết quả gì. Nó còn kém xa phương pháp rất khoa học của Mỹ xuất phát từ kỹ thuật tâm lý quảng cáo. Các chuyên gia Mỹ gọi kỹ thuật này là “quảng cáo nhồi tiềm thức” (subliminal advertising). Cách đây 43 năm, một giám đốc quảng cáo đã dùng phương pháp “nhồi” này trong một buổi chiếu phim tại Fort Lee, N.J., khi ông cho chiếu mấy chữ quảng cáo “hãy ăn bắp rang”, “hãy uống Cocacola” nhoáng nhoáng lập đi lập lại nhiều lần chồng lên phim đang chiếu. Và vị chuyên gia này cho biết sau đó “popcorn” và “cocacola” bán chạy rất nhiều. Tôi thật không biết phương pháp này hiệu nghiệm đến cỡ nào, nhưng nếu sau khi xem xong cuốn phim, khán giả bỗng nhẩy lên chồm chồm như bị quỷ ám, tranh nhau ra cửa mua bắp rang và cola thì quả tức cười vô cùng. Dù sao hình ảnh tưởng tượng này cũng có thể làm phong phú thêm trí tuệ của nhiều ông.

Quái chiêu đã trở thành... quái thai. Pháp thuật “chiếu yêu quái nhiếp hồn người” giống như trò con nít tinh nghịch chọc người lớn, không ai để ý. Màn quảng cáo con chuột đã được chiếu từ ngày 28-8, một ngày sau khi ông Bush tuyên bố sẽ tranh cử một cách “thật lịch sự”. Bộ tham mưu của ông Bush đã chi ra 2.6 triệu đô-la cho các đài TV chiếu màn tấn công này ở những nơi hiểm địa suốt trong hai tuần. Vậy tại sao đến tuần trước quái chiêu Con Chuột mới nổ tùm lum khiến báo chí đua nhau bàn tán mấy ngày liền, thậm chí một đài Truyền hình lớn cỡ quốc tế như CNN cũng lấy một khung bất động có chữ RATS của phim quảng cáo chiếu ra cho thiên hạ cùng xem rồi cười mà lắc đầu thán phục. Không biết ai đã mách cho báo New York Times biết để hô hoán “có Chuột”. Có lẽ người ta chơi khăm, chờ cho Chuột chín mùi trong hai tuần, đến lúc sắp hết kỳ hạn thuê chiếu mới báo cáo cho thiên hạ lưu ý. Không thể biết sự thật, chỉ biết hôm thứ ba 12-9 báo Times loan ra, và ngay sau đó ông W. Bush ra lệnh ngừng màn quảng cáo có Chuột núp từ thứ tư 13-9. Nhưng quá trễ, vì trong hai tuần nó đã có đủ thời giờ gậm nhấm no nê rồi. Vậy ai chịu trách nhiệm"

Bộ tham mưu tranh cử của ông Bush nói đó chỉ là sơ xuất kỹ thuật, bàn tán chuyện nhỏ như vậy thật là kỳ quái. Sự sơ xuất kỹ thuật cũng có lý do của nó. Màn quảng cáo đánh Gore mở đầu bằng bức hình của ông này, in lại một quảng cáo TV của Gore đang nói chuyện về kế hoạch trợ cấp tiền mua thuốc theo toa bác sĩ (prescription). Trong màn tấn công Gore, bức hình in biến mất ngay để màn tối đen, rồi đột nhiên chữ RATS hiện ra. Đây là sơ xuất kỹ thuật vì chính trong phụ đề kế tiếp sau đó có hàng chữ chỉ trích rất quân tử: “Kế hoạch Prescription của Gore là do thư lại quyết định” (Bureaucrats decide). Sơ xuất chính là tại chữ Bureaucrats khốn khổ này, cái đuôi của chữ đó là “rats”, thành ra sơ ý để cái đuôi nhẩy ra trước nhấp nháy. Thế nhưng cái đuôi nhẩy ra có cỡ chữ quá lớn chiếm đến nửa màn hình TV, trong khi hàng chữ tử tế “bureaucrats” ra sau lại nhỏ xíu. Quái thật, cái đuôi sơ xuất kỹ thuật biết tự đổi dạng nhỏ hóa thành bự để nhẩy ra. Làm sao nó có óc khôn vặt như người vậy hở Trời"

Nhân viên có trách nhiệm màn quảng cáo lòi đuôi chuột đã để cho quảng cáo tiếp tục chạy trên các TV trong hai tuần, dù nhìn thấy chữ RATS thoáng hiện nhiều lần trên màn hình. Trong cuộc họp báo hôm 12-9 ông Bush nói đã duyệt trước màn quảng cáo này nhưng ông không nhìn thấy chữ RATS. Ông nói RATS thoáng hiện trên màn hình ít người để ý, không phải là phương pháp “nhồi tiềm thức” cử tri. Ông Bush vốn có tật hay nói nhịu, phát âm líu díu mỗi lần ông bực bội hay luống cuống khi tranh cãi. Theo một bản tin của Mercury News, ông Bush đã nói nhịu chữ “subliminal” thành chữ “subliminalable”... đến bốn lần trong cuộc họp báo. Chữ đó không có trong từ điển, mọi người chỉ thấy tức cười, quên luôn cuộc tranh cãi con chuột.

Nhưng ở phía đảng Dân Chủ người ta không chịu quên. Trước hết, ông Gore đã có phản ứng khá điềm đạm. Ông chỉ nói rất lấy làm buồn và chưa bao giờ thấy như vậy. Còn ông Phó ứng viên Lieberman đòi phải có một sự giải thích. Nhưng ông Bush chỉ nói “không cố ý” và không chịu cho đăng lời xin lỗi trên các màn hình TV. Hai Thượng nghị sĩ Dân Chủ đã viết thư cho Ủy hội Truyền Thông Liên bang (FCC), nói “tốt nhất cho cả hai đảng và cho tất cả mọi người Mỹ là phải mở cuộc điều tra ngay và vô tư về vụ này”.

Không lẽ chuyện đuôi chuột nhỏ hóa thành lớn"

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Việt Báo vào chiều Chủ Nhật ngày 3 tháng 11 năm 2019 vừa qua, Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal, đã tổ chức cuộc triển lãm pho tượng Thương Tiếc, nhân dịp nầy ông Nguyễn Đạc Thành, Chủ Tịch Hội VAF cũng có mặt để tường trình một số tin tức chi tiết về việc trùng tu nghĩa trang Biên Hòa.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Sự phát triển của kỹ thuật điện toán và công nghệ thông tin đã và đang làm thay đổi một cách sâu sắc mọi mặt của xã hội hôm nay, đạo pháp cũng không nằm ngoại lệ.
Lãnh đạo Đảng và Nhà nước CSVN biết sợ Tầu là nhục, nhưng còn hơn nghe dân để mất Đảng. Tư duy này đã rõ như ban ngày trong cách hành xử ngoại giao và bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, cả trên đất liền và biển đảo, trước áp lực của Trung Cộng, của các thế hệ lãnh đạo Việt Nam từ sau 1975.
Tại sao phải đợi đến 3 tiếng đồng hồ và phải có thỏa thuận bằng giấy tờ chứ không được nói miệng thì các cơ quan truyền thông mạng mới được đăng lại tin của báo giấy?
Xưa kia, việc đi ăn ở ngoài phạm vi gia đình là chuyện ít khi xảy ra. Món ăn được nấu nướng ở nhà với bàn tay khéo léo của người đàn bà quán xuyến. Lâu lâu, khi có việc gì đáng ghi nhớ như kỷ niệm ngày cưới, hoặc có chuyện vui muốn ăn mừng, thết đãi khách quý, đi chơi xa... thì gia đình mới rủ nhau đi ăn nhà hàng một lần để cùng chung vui.
Đã trở lại do sự yêu cầu của nhiều người, lễ hội 2019 sẽ lớn hơn và nhiều ánh sáng hơn
Tôi nhặt được cụm từ “Kho Trời đã khoá” trong truyện ngắn (Chân Dung Một Cô Gái Việt Nam) của Tâm Thanh. Người kể chuyện tên Diễm, sinh ra tại Na Uy, và làm việc như một thông dịch viên (on call) cho sở cảnh sát di trú tại thủ đô Oslo. Nhân vật chính tên Vân, bị bắt giữ về tội ăn cắp và nhập cư bấ́t hợp pháp.
Ngôi chùa đầu tiên mình thăm hôm Thứ Năm có tên là Takayama Betsuin Temple Trasure House.
Cách nay đúng 30 năm, Bức Tường Berlin "sụp đỗ" vào ngày thứ năm mùng 9 tháng 11 năm 1989. Biến cố này đã được nhiều nhân vật lãnh đạo Tây Phương - chẳng hạn như Cố Thủ Tướng Đức Kohl, Cựu Tổng Thống Ba Lan Walesa, Cựu Ngoại Trưởng Mỹ Clinton .... - đánh giá xem như biến cố quan trọng nhứt trong thế kỷ 20.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.