Hôm nay,  

Nhảy Trên Lòng Yêu Nước

18/02/201400:00:00(Xem: 6827)
Chưa bao giờ lịch sử nhìn thấy kiểu trấn áp mới do nhà nước Ba Đình đưa ra: các cặp nam nữ ôm nhau do nhà nươc đưa ra, tới nhảy nơi dự kiến người biểu tình sẽ vinh danh liệt sĩ và tưởng niệm Cuộc Chiến Biên Giới 1979... Không ai ngờ bạo lực đỏ lại kết hợp nhuần nhuyễn với điệu nhảy lẽ ra là lãng mạn của Tây Phương như thế.

Cuộc chiến này được Tự Điển Bách Khoa Mở viết, trích như sau:

“Chiến tranh Việt Nam - Trung Quốc, 1979 hay thường được gọi là Chiến tranh biên giới Việt - Trung năm 1979 là một cuộc chiến ngắn nhưng khốc liệt giữa Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, nổ ra vào ngày 17 tháng 2 năm 1979 khi Trung Quốc đưa khoảng 600 cho tới 700 ngàn quân tấn công Việt Nam trên toàn tuyến biên giới trên bộ giữa hai nước.

Chiến tranh biên giới Việt - Trung bắt nguồn từ quan hệ căng thẳng kéo dài giữa hai quốc gia, kéo dài trong chừng một tháng với thiệt hại nặng nề về người và tài sản cho cả hai phía. Cuộc chiến kết thúc khi Trung Quốc hoàn thành rút quân vào ngày 18 tháng 3 năm 1979, sau khi chiếm được các thị xã Lạng Sơn, Lào Cai, Cao Bằng, và một số thị trấn vùng biên. Mục tiêu của Trung Quốc buộc Việt Nam rút quân khỏi Campuchia không thành, nhưng cuộc chiến để lại hậu quả lâu dài đối với nền kinh tế Việt Nam và quan hệ căng thẳng giữa hai nước. Xung đột vũ trang tại biên giới còn tiếp diễn thêm 10 năm. Hơn 13 năm sau, quan hệ ngoại giao Việt-Trung chính thức được bình thường hóa....

...Theo tướng Ngũ Tu Quyền, phó tổng tư lệnh Quân giải phóng Trung Quốc, số quân Việt Nam bị chết và bị thương là 50.000, trong khi con số tương ứng của Trung Quốc là 20.000. Theo nhà sử học Gilles Férier thì có khoảng 25.000 lính Trung Quốc thiệt mạng và gần 500 xe bọc thép hoặc pháo bị phá hủy, con số này phía Việt Nam cũng là gần tương tự nhưng thấp hơn một chút.

Russell D. Howard cho rằng quân Trung Quốc thương vong 60.000 người, trong đó số chết là 26.000, một số nguồn khác cũng đồng ý với con số thương vong ít nhất khoảng 50.000 của phía Trung Quốc.[32][82]

Nguồn của King Chen nói rằng riêng tại các bệnh viện lớn ở Quảng Tây đã có ít nhất 30.000 thương binh Trung Quốc.

Tháng 4 năm 1979, Báo Quân đội Nhân dân của Việt Nam ước lượng tổng thương vong của quân Trung Quốc là 62.500 người.

Phía Việt Nam có hàng nghìn dân thường chết và bị thương, theo tạp chí Time thì có khoảng dưới 10.000 lính Việt Nam thiệt mạng (con số này phía Trung Quốc là trên 20.000).

Phía Trung Quốc bắt được khoảng 1.600 tù binh trong tổng số hơn 50.000 quân Việt Nam tham chiến tại mặt trận Lào Cai, Cao Bằng, Lạng Sơn.

Theo tuyên bố của Việt Nam, kết quả chiến đấu của họ như sau:

Mặt trận Lạng Sơn: diệt 19.000 lính TQ, phá hủy 76 xe tăng, thiết giáp và 52 xe quân sự, 95 khẩu pháo-cối và giàn phóng hoả tiễn, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 3 trung đoàn, 4 tiểu đoàn (có hơi khác biệt so với kí sự Sư đoàn Sao Vàng).

Mặt trận Cao Bằng: diệt 18.000 lính TQ, phá hủy 134 xe tăng, thiết giáp và 23 xe quân sự, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 7 tiểu đoàn.

Mặt trận Hoàng Liên Sơn (Lào Cai): diệt 11.500 lính TQ, phá hủy 66 xe tăng, thiết giáp và 189 xe quân sự, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 4 tiểu đoàn.

Mặt trận Quảng Ninh, Lai Châu và Hà Tuyên: diệt 14.000 lính TQ, phá hủy 4 xe tăng, thiết giáp, 6 xe quân sự, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 3 tiểu đoàn.

Cuộc chiến cũng đã gây ra những thiệt hại nặng nề về kinh tế cho Việt Nam: các thị xã Lạng Sơn, Cao Bằng, thị trấn Cam Đường bị hủy diệt hoàn toàn, 320/320 xã, 735/904 trường học, 428/430 bệnh viện, bệnh xá, 41/41 nông trường, 38/42 lâm trường, 81 xí nghiệp, hầm mỏ và 80.000 ha hoa màu bị tàn phá, 400.000 gia súc bị giết và bị cướp. Khoảng một nửa trong số 3,5 triệu dân bị mất nhà cửa, tài sản và phương tiện sinh sống. Để được Liên Xô tăng cường viện trợ, từ 27 tháng 3 năm 1979, Việt Nam quyết định cho tàu quân sự Liên Xô đóng ở cảng Cam Ranh. Về phía Bắc Kinh, cuộc chiến ngắn ngày đã tiêu tốn của nước này khoảng 1,3 tỷ USD và làm ảnh hưởng lớn tới quá trình cải tổ kinh tế.”(hết trích)


Và bây giờ, tưởng niệm liệt sĩ ra sao?

Bản tin VOA hôm Thứ Hai 17-2-2014 kể:

“Khoảng 100 người tuần hành trong trung tâm thủ đô Hà Nội hôm Chủ nhật để kỷ niệm 35 năm cuộc chiến biên giới với Trung Quốc, diễn ra chỉ trong một thời gian ngắn nhưng là một cuộc chiến đẫm máu.

Những người biểu tình chống Trung quốc tuần hành quanh bờ hồ trong trung tâm thủ đô Hà Nội vào sáng Chủ nhật để kỷ niệm ngày này cách nay 35 năm, quân đội Trung Quốc tiến hành cuộc chiến xâm lăng miền bắc Việt Nam kéo dài gần 1 tháng.

Những người tham gia cuộc biểu tình cầm hoa, và buộc dải băng trên đầu với dòng chữ “Nhân Dân Không Quên.”...

...Một sinh viên 20 tuổi, Kim Bích Ngọc cho biết các giáo viên đã cảnh cáo là cô sẽ bị đuổi ra khỏi đại học nếu tham gia biểu tình chống Trung Quốc...

...Người biểu tình, thoạt tiên, định đến đặt hoa tại tượng đài Lý Thái Tổ, vị Hoàng đế biểu tượng của đất nước, nhưng khu vực quanh tượng đài đông nghẹt thành viên của các câu lạc bộ khiêu vũ và thể dục nhịp điệu.

Nhiều người biểu tình nói họ tin rằng chính phủ đã sắp xếp các sinh hoạt này để họ không thể tụ tập ở đó.”(hết trích)

Bản tin Đaì RFA tựa đề “Những bước nhảy đầy ấn tượng trước tượng đài vua Lý” hôm Thứ Hai kể, trích:

“Ông Ngô Nhật Đăng, một chiến binh của chiến trường biên giới phía Bắc nói về tâm trạng người lính sau 35 năm qua cách đối xử của chính quyền hiện nay:

- Nhiều năm nay chuyện đó hoàn toàn bị lãng quên. Tất nhiên tôi không đòi hỏi sự đãi ngộ nhưng ít nhất phải có sự nhắc nhở để những thế hệ trẻ sau này biết là đã có một sự kiện lịch sử như vậy.

Hôm qua tôi gặp một một cựu chiến binh anh là lính đặc công của sư đoàn 305 tham gia cuộc chiến từ năm 69-70. Anh nói rằng nhà của anh có ba anh em đều đi bộ đội, bản thân anh ấy là thương binh còn người em thì an lành trở về và một người nữa thì nằm lại biên giới năm 1979. Anh ấy kể khi ngồi ăn cơm với nhau trong ngày giỗ của người em hy sinh tại biên giới phía Bắc năm 79, thằng em nó hỏi anh một câu, các anh đi đánh Mỹ thì được trọng vọng còn chúng tôi đi đánh Tàu này, anh có biết không nhục như con chó không thằng nào nhớ tới hết...”(hết trích)

Nhà văn Đồng Phụng viết trên blog riêng đã có bài viết tựa đề “Có phải chỉ cần “bình yên” nên hạ nhục hàng chục ngàn liệt sĩ?” trong đó có nhận định:

“Đảng CSVN không tưởng niệm, tri ân những người đã chết vì bảo vệ lãnh thổ và cả vì sự tồn tại của chính mình là bất nghĩa.

Ngăn chặn những người khác tưởng niệm, tri ân những người đã chết vì bảo vệ xứ sở của họ là bất nhân.

Tệ đến mức không thể tưởng tượng là chọn hình thức ca hát, nhảy múa hưởng ứng “năm văn minh, trật tự đô thị” để hóa giải chuyện tưởng niệm tri ân. Làm như thế là cố tình hạ nhục những người vị quốc vong thân. Đó là bất lễ, bất tín.

Không thể tìm được từ để diễn đạt cho đúng ý!

Ai đọc nhiều, biết nhiều, “thông kim bác cổ”, chỉ giúp mình xem từ xưa đến giờ trong lịch sủ tồn tại và phát triển của nhân loại, có chính thể nào, kể cả hôn quân, bạo chúa lại chọn cách hạ nhục những trung thần, dũng sĩ của chính mình theo kiểu như vậy để được “bình yên xây dựng và phát triển” như Đảng CSVN mới làm vào sáng 16 tháng 2 tại tượng đài Lý Thái Tổ như vậy hay không?”(hết trích)

Trong nỗi giận của đồng bào về hành vi nhảy múa do CSVN dàn dựng không chỉ có nước mắt của người yêu nước, nhưng cũng có cả tiếng kèn đồng vang vọng năm xưa đang bị nghẽn tắt ở Hà Nội.

Nghĩ ra trò nhảy múa như thế... Sao lại nghĩ được ra như thế?

Ý kiến bạn đọc
01/03/201408:00:00
Khách
Người khôn lên 1 đã khôn, kẻ dại to đầu vẫn dại. Ông Frank Trinh xem ra già đầu còn dại.
26/02/201408:00:00
Khách
Chỉ có 100 người trong số 90 triệu dân Việt tham gia biểu tình ! (một phần triệu - không đáng kể)
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.