CHÚC SỨC KHỎE (TO YOU GOOD HEALTH)
Ngày xửa, ngày xưa có một Đại Đế quyền uy đến độ mỗi khi ông hắt hơi, ông trông đợi mọi người trong vương quốc của ông nói: “Chúc sức khoẻ ngài!”. Mọi người đều làm vậy trừ một anh chăn cừu có đôi mắt xanh sáng ngời. Anh ta không chịu nói câu đó.
Đại Đế biết được chuyện này, rất lấy làm tức giận. Ông sai dẫn tên chăn cừu đến. Anh chăn cừu lập tức tới ngay. Anh ta đứng trước ngai vàng nơi Đại Đế ngồi, trông oai phong lẫm liệt. Mặc đầu vậy, anh chăn cừu không tỏ vẻ hoảng sợ một chút nào.
“Chúc sức khỏe ta!” Đại Đế quát lên như vậy.
“Chúc sức khoẻ ta!” Anh chăn cừu đáp lại.
“Sức khoẻ của ta-của ta, hiểu chưa tên vô lại kia!”. Đại Đế lớn tiếng quát.
“Sức khỏe của ta-của ta, kính tâu Đại Đế”. Đó là câu trả lời của anh chăn cừu.
“Nhưng là sức khỏe của ta, của chính ta”. Đại Đế thét lên, đấm ngực thình thịch.
“Đúng vậy, của ta, của chính ta”. Anh chăn cừu la lên và đấm nhẹ lên ngực.
Đại Đế đã giận dữ đến đứng ngay cạnh anh. Ngài không biết phải làm gì.
Một viên thượng quan nói nhỏ với anh chăn cừu: “Hãy nói ngay – nói ngay câu này: Chúc sức khỏe Đại Đế. Nếu người không nói vậy người sẽ mất mạng”.
“Không, tôi không nói điều đó cho đến lúc lấy được nàng công chúa làm vợ”. Anh chăn cừu nói.
Nàng công chúa ngồi trên ngai vàng nhỏ bên cạnh Đại Đế. Nàng trông thật dễ thương như con chim bồ câu vàng. Khi nàng nghe những gì anh chăn cừu nói, nàng không thể nhịn cười. Nàng rất hài lòng với anh chăn cừu trẻ này. Thật ra, nàng thích anh hơn bất kỳ vị hoàng tử nào nàng đã gặp.
Nhưng Đại Đế không được hài lòng như con gái của ngài. Ngài ra lệnh ném anh chăn cừu vào hang của con gấu trắng. Thế là quân sĩ dẫn anh đi, liệng vào hang có con gấu trắng bên trong- đang rất đói vì đã hai ngày không được ăn gì. Cánh cửa hang được đóng xầm lại trước khi con gấu đến vồ anh chăn cừu...(còn tiếp)
Ngày xửa, ngày xưa có một Đại Đế quyền uy đến độ mỗi khi ông hắt hơi, ông trông đợi mọi người trong vương quốc của ông nói: “Chúc sức khoẻ ngài!”. Mọi người đều làm vậy trừ một anh chăn cừu có đôi mắt xanh sáng ngời. Anh ta không chịu nói câu đó.
Đại Đế biết được chuyện này, rất lấy làm tức giận. Ông sai dẫn tên chăn cừu đến. Anh chăn cừu lập tức tới ngay. Anh ta đứng trước ngai vàng nơi Đại Đế ngồi, trông oai phong lẫm liệt. Mặc đầu vậy, anh chăn cừu không tỏ vẻ hoảng sợ một chút nào.
“Chúc sức khỏe ta!” Đại Đế quát lên như vậy.
“Chúc sức khoẻ ta!” Anh chăn cừu đáp lại.
“Sức khoẻ của ta-của ta, hiểu chưa tên vô lại kia!”. Đại Đế lớn tiếng quát.
“Sức khỏe của ta-của ta, kính tâu Đại Đế”. Đó là câu trả lời của anh chăn cừu.
“Nhưng là sức khỏe của ta, của chính ta”. Đại Đế thét lên, đấm ngực thình thịch.
“Đúng vậy, của ta, của chính ta”. Anh chăn cừu la lên và đấm nhẹ lên ngực.
Đại Đế đã giận dữ đến đứng ngay cạnh anh. Ngài không biết phải làm gì.
Một viên thượng quan nói nhỏ với anh chăn cừu: “Hãy nói ngay – nói ngay câu này: Chúc sức khỏe Đại Đế. Nếu người không nói vậy người sẽ mất mạng”.
“Không, tôi không nói điều đó cho đến lúc lấy được nàng công chúa làm vợ”. Anh chăn cừu nói.
Nàng công chúa ngồi trên ngai vàng nhỏ bên cạnh Đại Đế. Nàng trông thật dễ thương như con chim bồ câu vàng. Khi nàng nghe những gì anh chăn cừu nói, nàng không thể nhịn cười. Nàng rất hài lòng với anh chăn cừu trẻ này. Thật ra, nàng thích anh hơn bất kỳ vị hoàng tử nào nàng đã gặp.
Nhưng Đại Đế không được hài lòng như con gái của ngài. Ngài ra lệnh ném anh chăn cừu vào hang của con gấu trắng. Thế là quân sĩ dẫn anh đi, liệng vào hang có con gấu trắng bên trong- đang rất đói vì đã hai ngày không được ăn gì. Cánh cửa hang được đóng xầm lại trước khi con gấu đến vồ anh chăn cừu...(còn tiếp)
Gửi ý kiến của bạn