Hôm nay,  

Thơ Thơ

10/05/200400:00:00(Xem: 5662)
Ngàn Dặm Nhớ

Ngàn dặm anh đi ngàn dặm nhớ
Quê hương mây phuœ khuất trời xa
Anh đi xứ lạ giờ không lạ
Có những chiều hôm vẫn nhớ nhà

Nhớ xưa hờn dỗi em hay khóc
Nước mắt như trang điểm với đời
Giờ khóc chia ly sầu rụng tóc
Bao giờ cho lệ hết tuôn rơi

Nếu anh khóc được anh xin khóc
Xoa dịu lòng em nỗi xót đau
Để tạ tình em và níu lại
Quãng đời hai đứa đã cho nhau

Hỡi em có trách anh đen bạc"
Anh cắn môi đau nuối cuộc tình
Biển vẫn như đùa chơi độc ác
Sóng lùa cho hai ngaœ lênh đênh

Phiêu bạt xứ người ôm nỗi tuœi
Cơm no áo ấm vẫn không vui
Thẹn lòng đã quịt lời sông núi
Tiếc tuổi đôi mươi hổ với đời

Bao đêm ngồi ngắm sao mờ toœ
Anh đếm thời gian, mây gió bay
Ngàn dặm anh đi, ngàn dặm nhớ
Làm sao xóa được cách chia này

ƠŒ đây dẫu có trăng tròn khuyết
Đời chỉ quẩn quanh có thế thôi
Anh gưœi vào thơ niềm nuối tiếc
Mong thơ bay đến tận phương trời

Mới thoắt mà ta đã bạc đầu
Liệu mình còn nhận được ra nhau"
Dù trong ánh mắt còn tha thiết
Cũng đã âm u nặng chĩu sầu!

Trần Ngân Tiêu

*

Mãi Mãi Tiếc Thương

Caœm tác khi nhìn tấm aœnh pho tượng “Tiếc Thương” nhân ngày Quốc Hận 30.4.2004

Anh đã ngồi im để Tiếc Thương
Bạn bè ngã gục giữ quê hương
Anh không hề biết quê hương mất
Mãi giữ trong tay khẩu súng trường
Chiến hữu lưu vong buồn mất Nước
Anh em rã ngũ nhớ trời sương
Nhớ đường xa lộ đầy lưu luyến
Nhớ tượng anh ngồi mãi tiếc thương.

Phương Hoài Sơn

*

Bếp Lưœa Canh Sương

Đêm từng đêm
Ngồi đợi canh tàn bếp lưœa
Lời bập bùng trao gơœi người thương
Khói trắng tơ vương
Từng sợi giữa đêm trường
Đem hơi ấm sươœi tình ai, ai biết"
Lưœa vẫn nói, lời chân tình tha thiết
Khói thuốc vờn
Theo khói lưœa về đâu
Chuông ngân gợi nhớ tiếng kinh cầu
Môi đã thấm
Tê mê từng giọt đắng
Điếu thuốc lá, ngún tàn, vội búng
Dán lên tường
Một đóm lưœa khuya
Lòng vẫn ngại khi châm vào lưœa
Những trái thông xanh
Cơn bão quật cành
Ý thơ nào chợt đến giữa tàn canh
Không bút chép lấy than ghi vội
Đợi gà gáy
Trang thơ nằm bên gối
Nhắm mắt tìm nhân aœnh giữa canh sương
Một tiếng chim kêu
Xé toạc màn đêm
Rồi im bặt
Giữa hồn ai lịm ngất

Phong Vũ

*
Thơ Viết Ngày Mother’s Day

Hạnh phúc cho những người còn mẹ

Một năm đâu chỉ có một ngày
Lòng con mẹ hiểu - đến hôm nay
Năm mươi mấy tuổi rồi đây mẹ
Mẫu tưœ tình thâm vẫn nhớ đầy...

Ngày con nhận được tin đau đớn
Mẹ boœ cuộc đời đi cõi xa
Con thấy đất trời như đaœo lộn
Nước mắt rơi rơi thấm ý nhà...!

Đứa con trai út luôn bên mẹ
Từ thuơœ vỡ lòng học a, b
Mẹ lo ăn mặc con tươm tất
Đưa con đi học rước con về

Tuổi lớn con vẫn nằm bên mẹ
Vẫn thường măn vú gối đầu tay
Từng đêm mẹ bắt từng con muỗi
UŒ ấm đời con năm tháng dài...

Mắt mẹ tươi cười vui rạng rỡ
Tin con thi đậu thật là thương
Nhà nghèo mẹ chẳng quà khen thươœng
Tíu tít cơm canh vẫn caœnh thường...

Hôm con vào lính mẹ buồn lắm
Thằng út đi rồi nhà vắng tanh
Gió sương biết có làm đau yếu
Mẹ nguyện ơn trên chúc phước lành

Ba tháng quân trường thời huấn nhục
Tuần nào mẹ cũng đến thăm con
Dốc Tăng Nhơn Phú in chân mẹ
Tình thật bao la - ý thật tròn...!

Con về đơn vị, mẹ mừng vui
Thằng bé năm xưa đã trươœng thành
Quan gì mà nguœ còn ôm mẹ
Mũi đạn lằn tên - ôi chiến tranh

Gãy kiếm con về ôm vai mẹ
Giữa lúc đất trời như chuyển xoay
Mẹ gượng làm vui mà rưng lệ
Con ơi! Sao lại có ngày này

Khi xe rời khoœi điểm tập trung
Mắt mẹ! Trời ơi caœnh nát lòng
Mẹ đứng nhìn theo xe chuyển bánh
Lòng con muối xát với kim châm...

Hai năm ơœ các trại miền Nam
Con nhốt ơœ đâu mẹ cũng tìm
Gặp cho được mặt thằng con út
Đêm về trơœ giấc nguœ sao yên...!
Mấy năm tù chuyển đưa ra Bắc
Thương mẹ đêm ngày vẫn ngóng trông
Luôn miệng cầu kinh cho con treœ
Tuổi già sức yếu - nắng hoàng hôn!

Ba tháng một lần quà mẹ gưœi
Con khô lít gạo mấy tán đường
Caœ nhà tiện tặn và mong moœi
Con được an bình giữa gió sương...

Tám năm con trơœ lại nhà xưa
Chữ nghĩa vu vơ gió giỡn đùa
Mẹ xót thương cho thằng con mẹ
Hăm mấy tuổi đời lỡ ý thơ...

Ngày tiễn con đi về đất hứa
Lòng mẹ hân hoan ướt lệ tràn
Mừng cho con thoát cơn hồng thuœy
Nhớ con thương cháu chẳng hề than...!

Tám năm con vẫn chưa về lại
Đất nước tang thương vẫn đoœ cờ
Xuân hạ bốn mùa luôn nhớ mẹ
Đời con tình mẹ đẹp như thơ

Làm con phút cuối không đưa tiễn
Chẳng áo khăn tang - chẳng được nhìn
Giây phút lâm chung giờ tưœ biệt
Lòng con mẹ hiểu, nát thâm tình...!

Đất khách quê người ngày nhớ mẹ
Hoa hồng bày bán khắp nơi nơi
Một năm đâu chỉ ngày thương mẹ
Trong giữa lòng con dáng mẹ cười...

Thy Lan Thaœo

*

Tháng Năm đừng vội mưa Ngâu

Sao vẫn chờ hôm nay… bao lần nữa
Duỗi dáng mềm lơi lả ngõ đìu hiu
Gọi hồn giăng sân vắng mỗi buổi chiều
Dầy ray rứt tự nhiên thèm nỗi nhớ

Áo đường xa bụi che choàng mê ảo
Lầm nguời về làm nũng chỉ hư hao
Chia đêm hoang hừng hực lửa ngọt ngào
Khoe tiềm thức cười tươi môi mắt ấy

Tự tình xưa lắt lay đời tỉnh dậy
Hơi thở nào từng mảng vỡ tung bay
Hư vô say tay bắt mãi lạc loài
Anh ác quỷ đọa đầy em như thế

Và có lẽ muộn phiền thiên thu sẽ
Tóc chẳng ghiền vai dựa kẻ tình nhân
Tháng Năm đưa con nắng cuối vơi dần
Mưa Ngâu đến cuộn trôi bờ mộng mị

Ánh hoa đèn thênh thang lòng đô thị
Sậm núi đồi mười sáu vẫn không trăng
Rừng băn khoăn cây lá thức vội vàng
Nghe mưa đổ nhìn hồn em sũng nước

KiếnAn

*

Thoáng qua

Vỗ về cơn mộng phù du
Xin trăm năm hẹn thiên thu một ngày
Nhẹ trôi con gió lạc loài
Trao ngang hương lạ chợt ngời vấn vương
Hôm nay có ngộ nghĩnh không
Đầu Đông nắng ứa vàng ươm thế này
Tô vành môi nõn chửa đầy
Má phơn phớt ửng đọa người chửa quen
Vụt say mắt đọng bâng khuâng
Người đi! Hồn vạt áo bay… mất rồi
Lưng chừng giữa đất cùng trời
Nghìn xôn xao dậy bồi hồi ngủ quên
Lăn xa hờ hững chênh vênh
Nhặt chiêm bao đổ lấp đêm tạ từ
Bao giờ ! Tôi lại tương tư
Trở mình tình tự vứt sầu một bên

KiếnAn

*

Em ƠŒ Đâu

Mến tặng bạn vàng Q-L-D

Em ơi, em ơœ đâu
Có mơ về bến cũ
Trên một dòng sông sâu
Ánh trăng vàng toœa sáng
Có hai người yêu nhau

Em ơi! Em ơœ đâu
Nhớ ngày còn đi học
Qua con đò sông sâu
Tóc vờn bay trong gió
Lất phất mưa trên đầu

Em ơi, em ơœ đâu
Thời gian dài dằng dặc
Mối tình đầu in sâu
Anh tìm em đã khắp
Lòng anh những u sầu!

Triệu Nam

*

Người Tình Luật Khoa

Hỡi người tình Luật khoa
Xa chi mắt lệ nhòa
Bây chừ là tháng mấy "
Thương hoài cuộc tình ta

Con đường Duy Tân đó!
Cùng em bên giảng đường
Hàng me già rũ bóng
Cuộc tình bao vấn vương

Năm xưa mình bên nhau
Cùng em bước vội mau
Tay ôm chồng sách vở
Tháng Hạ trời mưa ngâu

Gió chiều về ru êm
Lời thương yêu ngọt mềm
Đôi bóng hằn in dấu
Tình còn hay đã quên

Giờ đây trường Luật Khoa
Gợi bao niềm xót xa
Ta xa trường năm đó
Em tôi bóng nhạt nhòa

Ngôi trường xưa yêu dấu
Tà áo dài năm xưa
Gió bụi mờ phai nhạt
Còn đâu buổi hẹn hò

Giảng đường nay vắng xa
Cổ thụ xưa đã già
Tôi giờ nơi đất khách
Tiếc nhớ chuỗi ngày qua

Thuyền xưa giờ tách bến
Gió nhẹ hồn đong đưa
Sông xưa còn ngóng đợi
Lời thương mấy cho vừa

"Hỡi người tình năm xưa"
Dấu chân nay xóa mờ
Hàng cây già lẻ bóng
Còn tôi với đợi chờ

Nguyễn Vạn Thắng

*

Nghị Quyết 36: Kiều Vận

Viết về cái “Nghị Quyết Kiều Vận” cuœa Việt Cộng do Phan Diễn, UŒy viên bộ Chính trị Việt cộng ký ngày 26.3.04 mà chúng đặt tên là “Nghị Quyết số 36-N.Q/T.Ư về công tác đối với người Việt Nam ơœ nước ngoài”.

Nghị Quyết ba mươi sáu rất thâm,
Nhưng ai cũng biết, chẳng ai lầm.
Toàn dân khốn khổ như muông thú,
Caœ nước lầm than giống súc cầm.
Ấy thế không lo, không để ý,
Vậy mà chẳng nghĩ, chẳng quan tâm.
Lại đem tiền bạc lo "kiều vận,"(!)
- Tươœng Việt kiều tin bọn lục lâm"
Cô Gia

*

Anh Hùng Tháng Tư

Nghe lời tuyên bố bắt tan hàng,
Chiến sĩ nào không nát ruột gan.
Danh tướng chẳng hàng khi nước mất,
Tinh binh đâu chạy lúc nhà tan.
Giặc vào chắc chắn là tan ngọc,
Thù đến đương nhiên chịu nát vàng.
Khẩu súng thân yêu, ly rượu độc,
Giúp người nằm lại với giang san.

Trường Xuân Lão

*

Đoạn Trường

(Khóc cho tuổi thơ và phụ nữ bị CSVN "xuất khẩu" làm nô lệ tình dục)

Nụ hoa chửa hé, đã phong sương
Đảng tặng em yêu những đoạn trường
Uốn ba tấc lưỡi, thừa lăng nhục
Oằn tấm thân gầy, đủ máu xương
Vạn nẻo Em đi, hồn rỉ máu
Chị về một lối, phách tang thương
Ai người trí giả, yêu văn hóa
Giải nghĩa dùm ta chữ đoạn trường

Việt Phong

*

Vùng trời bình yên !!!

(Xin đồng hương tẩy chay đêm văn nghệ "Vùng Trời Bình Yên" của văn công CS)

Trời đất nước bình yên hay máu lửa"
Hãy nhìn đi, rồi xác định lập trường
Đừng bịp lừa theo kế hoạch ẩm ương
Xem chúng múa, chỉ đớn đau thêm nhục

Này anh em! thoát mê, về hiện thực
Nghị quyết kia, rặt một lũ đốn hèn
Thấy không nào, phụ nữ với trẻ em
Đang ngụp lặn trong vũng lầy nhân loại

Thị hiếu kia cũng cần suy nghĩ lại
Đừng ươn hèn, giấu kín cả lương tâm
Máu, xương rơi chằng lẽ cứ hiểu lầm
Ngỡ tiếng hát vươn "Ngang tầm thời đại"

Đừng tiếp tay lũ hoạt đầu vô lại
Say niềm vui, trên xương máu dân mình
Nỡ lòng nào xé nát mảnh hồn trinh
Để cúi mặt tiếp tay loài Cộng Phỉ

Hãy hiên ngang với tâm hồn nghĩa khí
Diệt lũ đần, vá lại mảnh Giang Sơn
Sẽ xoá tan mầu u oán tủi hờn
Để giành lại đời Tự Do Dân Chủ

Đừng bắt chước loài "Phi điểu phi thử"
Giấc đông miên đảo lộn đít lên đầu
Thấy gì không, toàn một lũ đầu trâu
Đang bách hại biết bao người vô tội

Nếu còn nghĩ đến Quê Hương Nguồn cội
Kết tin yêu, tranh đấu diệt hung tàn
Nối tình nhà, nghĩa nước vốn dở dang
Trời sẽ đẹp và bình yên muôn thủa

Đến lúc ấy từng đoàn người lữ thứ
Dắt nhau về xây dựng lại quê hương
Chia sẻ nhau trong hơi ấm tình thương
Cùng vá lại những mảnh đời dang dở

Nhưng hôm nay Non Sông còn loang lở
Bọn Cáo Hồ bóp nghẹt cả lương dân
Chẳng lẽ ta ăn bả lũ hèn đần
Cười hí hởn trên niềm đau Tổ Quốc"

Phạm thanh Phương

*

Tâm Bất Định

Kính họa bài thơ “Nào Dè” mục “Thơ Thẩn Mà Chơi” SGT số 356 cuœa Cô Gia đại gia.

Làm người sống ơœ cõi hồng trần,
Chẳng dễ thoát ra cái nghiệp sân...
Bơœi vậy, khó tìm người đạo hạnh,
Cho nên ít gặp bậc hiền nhân.
Loanh quanh tươœng đó “văn minh mới”
Luẩn quẩn cho đây “tư tươœng tân”.
Cứ thế hùa... làm tâm bất định,
Thấy “danh” thì tới, “lợi” thì gần.

Thái Châu
*

Anh Hùng Vô Danh

(Một nén hương tưởng niệm vị anh hùng vô danh trong lịch sử . Xin cảm ơn một người bạn đã kể lại câu chuyện thương tâm nhưng hào hùng này của người đàn bà Việt nam, vợ một vị Trung sĩ của quân lực VNCH. Bà đã sát cánh với chồng để chiến đấu chống lại cuộc tấn công xâm lược khốc liệt của CSVN tại một căn cứ ở Phước Tuy. Và chính bà cũng là người phủ lá cờ vàng lên thi thể của chồng sau khi vị anh hùng này tuẫn tiết vì lệnh đầu hàng ngày 30/4.1975. Trong giai đoạn lịch sử này, có thể đây chỉ là một trường hợp trong nhiều trường hợp tương tự mà chúng ta không biết vì không có người kể lại. Mong rằng bài thơ nhỏ bé này là một bông hồng, là những lời tôn vinh của tác giả gởi đến người phụ nữ Việt Nam can đảm khả kính hiện ở vùng đất nào đó trên quả địa cầu...)

Hai tay nâng mảnh khăn tang
Trăm năm thôi vĩnh biệt Chàng từ đây!
Vì đâu đến nước non này
Lệnh kia sao lại trói tay anh hùng"
Trước hờn bức tử non sông
Thiên thu đâu lẽ thẹn cùng cỏ cây!"
Mịt mù bốn phía trời mây
Tiếng gầm đại bác, tiếng cày xe tăng
Phút giây oan nghiệt bất bằng
Giận cơn hồng thủy cuốn phăng sơn hà
Âm thầm, Chàng bỏ lại ta...
Giữa trăm ngàn nỗi xót xa nghẹn ngào!
Kỳ đài, cờ rũ trên cao
Ngỡ ngàng nghe lệnh chiến hào bỏ không
Đau thương, nhìn lại xác chồng
Chàng đi theo nước, em không trách Chàng!
Xé manh áo, quấn khăn tang
Lên đầu con trẻ, hai hàng lệ rơi
Xa nhau!... Vĩnh biệt nhau rồi...
Mà không nói được một lời từ ly!
Mắt thần chẳng khép làn mi
Một dòng máu đỏ, tử thi lạnh dần
Ôm chồng, thân ngã vào thân
Tứ bề pháo giặc xa gần ầm vang
Hai tay nâng lá cờ vàng
Phủ lên cho ấm lòng Chàng, lòng ta!
Tên Chàng dù chẳng sử hoa
Nhưng hồn Chàng đã nhập hòa núi sông
VÔ DANH VẠN THUỞ ANH HÙNG!!!

Ngô Minh Hằng

*

Cái Bang Thời Đại

Caœm tác nhân tin tại VN hiện có nhiều bé trai gái vị thành niên rời vùng quê tìm đến các thành phố để xin ăn vì đói và không kiếm được việc làm

Có những em bé Việt Nam
Rời xóm làng lên phố
Cõng trên lưng định mệnh oái oăm
Và quắt quay với cơn đói sóng thần:
Từ lâu
Ruộng đồng quê cằn cỗi
Mỗi nhát cuốc bẫm, mỗi đường cày sâu
Nghe đất lên tiếng kêu gào uất nghẹn
Bàn tay Đaœng vắt cạn tài nguyên
Nên cơn đói tràn về như thác lũ
Và những em bé Việt Nam
Rời xóm làng lên phố...
Những em bé Việt Nam
Quên tuổi, quên ngày tháng năm sinh
Chỉ nhớ từng ô dạ dày trống rỗng
Những em bé Việt Nam
Bắt chước Đaœng, Đoàn
Lập tổ hợp mới mang tên Cái Bang thời đại
Vừa tổ viên lang thang
Không khăn quàng đoœ
Vừa cái bang đầu đường xó chợ
Không túi nhoœ túi to
Chỉ ước mơ duy nhất
Là cái ăn cái mặc
Là bát cơm Xiếu Mẫu ấm dạ mát lòng
Những em bé Việt Nam
Đêm đêm kéo đến họp đoàn
Xế cưœa nhà hàng sang trọng
Cùng canh thức
Nhìn trăng sao
Nhìn lầu cao choáng ngợp đèn màu
Mồm nhai hàm thụ sơn hào haœi vị
Họng nuốt nước bọt
Qua âm thanh động dao, động thớt trên cao...
Những em bé Việt Nam đứng đó
Ôm bụng oœng kiến bò
Ôi! những Cái Bang thời đại
Những con ma còm cõi vị thành niên
Những Lazarô cùi huœi, đói khát, cùng đường(*)
Đứng, ngồi, ăn xin tình caœm tình thương
Cạnh lâu đài lũ phú hộ bất lương keo kiệt.

Lưu Thái Dzo

(*) Lấy ý từ Thánh Kinh Tân Ước: Lazarô nghèo khổ, bệnh hoạn nằm ăn xin sát cạnh nhà tên phú hộ keo kiệt. Anh mong được bố thí thức ăn dư thừa từ những bữa tiệc xa hoa do gia đình tên phú hộ tổ chức, nhưng không ai cho.

*
Để Múa May
Nghị Quyết 36 “Về công tác đối với người Việt Nam ơœ nước ngoài” do bộ Chính trị đaœng cộng saœn VN ban ra. Có đoạn nói dóc làm oai ghi “Can thiệp, giúp đỡ người Việt ơœ nước ngoài...”. Keœ hèn đọc câu trên bèn cười thành tiếng: “Để múa may...”

Đaœng phô trương “giúp đỡ ngoài này”!
“Nghị Quyết” ban ra để múa may:
Nói dóc, người ngu ngơ tươœng baœnh
Làm oai, keœ dại dột khen hay
Nhìn kìa, cán bộ lo luồn cúi
Ngó đó, tay sai sợ chạy ngay
Đuœ thấy cộng đồng ta vững mạnh
Lần này chúng thất bại chua cay.

Dân Đen

*
Ghen Ghét

Thấy người sáng giá khoái mon men
Chẳng được quay qua dơœ thói hèn
Sớm tối gầm gừ nuôi oán hận
Quanh năm ấm ức ngậm hờn ghen
Ngồi lê đôi mách mồm phun máu
Buôn chuyện điêu ngoa lưỡi nhúng phèn
Hành hạ hồn mình trong lưới khổ
Sao không an phận lại bon chen"

Trần Ngân Tiêu

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.