Hôm nay,  

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung Phụ Trách

31/05/200900:00:00(Xem: 2142)

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung phụ trách

Góc Phố Xưa Nơi Mẹ Vẫn Ngồi

Rồi một sáng em tình cờ trở lại
Đứng bên đường phố cũ nhớ bâng khuâng
Có phải đây góc phố đã bao lần
Giọt nước mắt trôi trong thời thơ ấu

Quầy thuốc lá ven đường em đứng đấy
Mẹ đã ngồi nghe muỗi vắt đêm khuya
Đời cô đơn theo nắng sớm mưa chiều
Chiếc áo bạc mang hàng trăm chỗ vá

Hàng me cũ đã bao mùa thay lá
Nơi em từng che mát chuỗi ngày quên
Mùa đông qua thổi lạnh đến bên thềm
Vẫn khổ cực như từng cơn nắng hạ

Nhà hàng đó em chờ người khách lạ
Chén cơm thừa ai để lại đêm nay
Nuôi thân em một cô gái ăn mày
Mười bốn tuổi đời đen hơn ánh tóc.

Công viên lạnh em thường hay đứng khóc
Tuổi nai vàng hay tuổi của vàng phai
Ai dạy em những mánh lới đeo đòi
Cả những chuyện mà em chưa nên biết

Ai mang em trên đường đi vượt biển
Chẳng kịp về thăm góc phố năm xưa
Em bỏ đi như lá bỏ quên mùa
Như giọt nước quên tấm lòng biển cả

Không địa chỉ, không người quen, phố lạ
Mẹ cố chờ con gái trở về đây
Bao muà đông thương nhớ nặng vai gầy
Mẹ gục chết âm thầm trên góc phố

Em xứ lạ cuộc đời nhiều thay đổi
Tóc nhuộm vàng che những vết thương đau
Mắt em xanh vì nét kẻ thay màu
Bước em nhẹ sợ màu tan trong nước

Được gì chăng em mười năm xuôi ngược
Có bao giờ mơ góc phố năm xưa
Bóng me nghiêng theo gió thổi sang mùa
Bóng mẹ đứng đã mỏi mòn trông đợi

Sáng hôm nay tình cờ em trở lại
Đứng một mình giữa phố lệ như sao
Có phải đây góc phố của năm nào
Mẹ đã sống trong những giờ oan nghiệt

Em là kẻ đã cuối cùng thua thiệt
Kẻ cuối cùng mất một khoảng trời mơ
Chẳng phải tại em mẹ chết không mồ
Chẳng phải tại em làm đời thay đổi

Giữa một quê hương muôn trùng thống khổ
Mười năm trời em làm được gì chăng
Rồi mai đây em sẽ hiểu ra rằng
Ai giết chết cuộc đời em thơ ấu.

Trần Trung Đạo

*

Loài Hoa Quý

(Tặng một người đi bách bộ ngược chiều)

Chào nhau bằng một nụ cười
Chị dân bản xứ, tôi người tạm cư
Lòng đầy thương tích Tháng Tư
Nhà tan nước mất nên chừ tha phương
Chiều nay, gặp chị trên đường
Chào nhau, nghe cõi vô thường chợt vui
Một giây quên nỗi ngậm ngùi
Nỗi buồn  của kẻ quê người tạm nương

Chào nhau ở giữa chặng đường
Chào xong, hai lối, hai phương, hai đời
Đường nhà, chị bước chân vui
Đường tôi, tôi  mượn nên đôi chân sầu

Lạ lùng, giữa nỗi niềm đau
Chị ơi, có nụ nhiệm màu nở hoa
Cánh hoa nhân loại ngọc ngà
Hồn tôi bỗng chốc chan hoà sắc hương

Cám ơn hạnh ngộ con đường
Cám ơn hoa đã thơm hương cho đời
Cám ơn nhân loại tình người
Cám ơn chị nở nụ cười chào nhau...

Ngô Minh Hằng

*

Điệu Nhạc Buồn

Điệu nhạc buồn ai hát
Nghe nhè nhẹ rưng rưng
Nghe võng đưa kẽo kẹt
Nghe chim hót sau vườn

Giựt mình, thì ra mộng
Cơn sầu dâng lên cao
Hồn ngơ ngơ ngáo ngáo
Chiều xuống thấp hồi nào

Nghe lại lời âu yếm
Ôi! Nhớ quá ngày xưa
Ai nằm võng đong đưa
Ai trưa hè đọc sách

Cung Đỉnh

*

Chút Nhớ Trời Thu

Chiều ra khỏi hãng, trời se lạnh
Nhìn mấy cây phong lá đã vàng
Mười mấy năm quen đời cô quạnh
Thu đến từng thu- cảnh chợ tàn…

Ta vẫn con đường quen lối bước
Đất người cơm áo nặng đôi vai
Sáng lên xe, sương mờ lả lướt
Từng bước đời trôi đếm tháng ngày…

Trời Hà Tây bốn mùa riêng biệt
Nửa bước lưu đày giấc trở trăn
Xuân, Hạ, Thu, Đông đều thê thiết
Làm như trâu ngựa có gì ăn!

Mùa đông kéo cá đi viền lưới
Một nhóm bảy thằng da xám đen
Gió bấc lạnh lùng đau tức tửi
Cảnh khổ sai tù phải chịu quen.

Tám năm cứ đếm từng thu tới
Vẫn tưởng đời trôi đáy vực đùa
Nắng tự do vẫn hoài mong đợi
Cầu xin mưa bão tạnh giông mưa…

Để rồi chân bước trên đường nắng
Rực rỡ trời quang vẫn tưởng mơ
Thân tàn tưởng chết trong tù ngục
Cây bỗng chồi non rất bất ngờ…!

Chiều nay nắng tắt mây trời thấp
Chút lạnh đầu thu gợi nhớ nhung
Tuổi xuân ta ướp bằng sương gió
Áo lửa chiến chinh ngập bão bùng.

Lòng ta vẫn nhớ thời chinh chiến
Một thuở lao tù oan nhục đau
Tuổi đã úa thu lòng vẫn tiếc
Cả đời chưa nếm vị ngọt ngào…

Thy Lan Thảo

*

Dặn Em

Thời gian như một con tàu
Chở bao kí ức đi vào miền xa.
Con đường ngày ấy tôi qua
Mái trường ngày ấy giờ là của em.
Hàng cây ghế đá thân quen
Bằng lăng ngày ấy giờ lên xanh rồi.
Tôi đi nhung nhớ đầy vơi
Em ở lại cất giùm tôi tiếng cười.
Cả màu áo trắng tinh khôi
Cả những hờn dỗi của thời nắng xanh.
Tuổi thơ - làn gió mát lành
Thuyền tôi ra giữa mông mênh biển đời.
Hãy gom lại nhé em ơi!
Những yêu thương đợi ngày mai tôi về...

Thu Giang

*

Viết Cho Con

Nửa đời mẹ dại chữ yêu
Nửa đời ngẫm lại những điều được thua
Đem yêu thương đổi lọc lừa
Tỉnh ra thì đã quá trưa mất rồi
Bao nhiêu cay đắng ở đời
Mẹ xin nhận hết cho người ngày xưa
Ngồi buồn đếm cái chát chua
Nào ai tính được cho vừa lòng tay
Mẹ giờ đã tỉnh giấc say
Chỉ thương con phải tháng ngày bơ vơ
Trăm năm đâu biết mà ngờ
Quá tin để đến bây giờ... trắng tay

Hải Quỳnh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.