Hôm nay,  

Vui Buồn Làng Thẩm Mỹ: Học Làm Tóc, Học Tiếng Anh...

19/04/200800:00:00(Xem: 8867)

Sương mới qua Mỹ vài năm thôi. Khi mới qua, vừa xong giấy tờ, chỗ ăn chỗ ở cũng xong xuôi, Sương ghi danh học nghề thẩm mỹ.

Ra trường đi làm chui một lúc trong thời gian đợi ngày thi. Thi đậu nàng xin vô tiệm này làm cho tới bây giờ thành ra không có dịp học thêm tiếng Anh.

Tiếng Anh hạn chế của Sương được trau dồi thêm khi nói chuyện với khách. Mới đầu còn khớp Sương cứ ậm ừ cho qua, về sau bị chị Ngà và các anh chị em trong tiệm la mãi "hổng chịu nói thì làm sao giỏi được" cái gì cũng mượn thông dịch thông dịch, tới chừng nào mới nói chuyện được với ngừơi ta" khi ai cũng bận hết thì nương dựa vô ai" người nào mới qua cũng bắt đầu như vậy mà."

Bị la hoài Sương mới phải mở miệng.

Đa số khách của Sương lại là ngừơi Mễ, tiếng Anh cũng xoàng xoàng, cộng thêm ra dấu bằng tay cũng đủ hiểu ý của nhau, muốn hớt tóc ngắn hay dài, nhuộm màu tóc đậm hay lợt, làm móng tay bột hay tip, hẹn ngày trở lại thì dở tấm lịch ra chỉ, vân vân... nhưng cứ nói tiếng "bồi" hoài không khá nổi cho nên Sương cứ ấm ức về trình độ Anh văn của mình.

Nhiều ngừơi bà con gặp Sương thừơng hay hỏi:

"Còn trẻ quá sao hổng chịu đi học thêm""

Ngừơi ta đâu có bíêt, nói thì dễ mà làm thì mới biết đá vàng! Sương muốn đi học thêm lắm mà giờ giấc làm việc quá bất thường và mệt mõi, còn thì giờ đâu mà lết tới trường".

Sương nghe người ta nói:

"Đời sống chỉ có một, nếu biết tận dụng thì một cũng đủ."

Nhưng tận dụng bằng cách nào đây"

Nhắc lại chuyện nói tiếng Anh lúc trứơc nhiều khi còn bắt thấy cười.

Lần đó, đi bác sĩ, cô y tá nói nói chỉ chỉ cái cân, Sương mau mắn hỏi: "You want me to leo lên" Y tá ngớ ra và Sương bật cười.

Có lần, hai mẹ con ngừơi khách Mỹ vô tiệm, ai cũng bận túi bụi, khách đang làm khách ngồi đợi, chỉ có Sương là chưa có ai nên chị Ngà biểu, "Thôi, Sương lãnh luôn hai ngừơi khách nầy đi". 

Sương bậm môi lảnh liền.

Người con in là bị bịnh tâm thần cho nên chuyện gì người mẹ cũng nói hớt hớt cho đứa con luôn.

Người mẹ nói một tràng dài, Sương hiểu là bà muốn hớt tóc cho con ngắn ngắn ngang lỗ tai, không ngờ ngừơi con hất bàn tay của mẹ đang chỉ chỉ trên đầu mình, xây qua nói một hơi với Sương, Sương vừa cố nghe vừa gật gật đầu rồi bật miệng ra cũng nói một hơi bằng tiếng Việt "biết rồi biết rồi cô muốn tóc dài ngang vai mí trứơc chải qua một bên..."

Rồi ngưng ngang khi nhận ra mình đang nói tiếng Việt tỉnh bơ với người khách Mỹ. Cả hai mẹ con cùng bật cừơi hắc hắc, Sương hổng nín được cũng bật cừơi ra tiếng luôn. Nhờ vậy mà không khí nặng nề từ nãy giờ được tiếng cừơi cảm thông làm cho nhẹ nhỏm và vui vẻ.

Về sau, Sương hiểu thêm là, vì con bị bịnh trí óc chậm phát triển, ngừơi mẹ phải ở nhà săn sóc con. Ngừơi con đã trên hai mươi nhưng trí óc non nớt của tuổi sáu bảy gì đó, tuổi đủ để "kiếm chuyện" khi múôn mẹ chìu cho nên nhiều khi bà rất khổ sở. Có khi tới tiệm rồi, lên ghế ngồi rồi, quàng khăn rồi, mới cắt một lớp tóc thì y hất tay Sương ra không cho tiếp tục, cây kéo thíêu điều muốn văng ra khỏi ngón tay, xém chút thì vô mặt Sương.

Sương hết hồn, ngừơi mẹ la rầy, cô con òa ra khóc nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, còn lấy tay quẹt ngang trây trét tùm lum trên mặt, rồi ngồi bệt xuống sàn. Dỗ không được, hai mẹ con cùng khóc hết, thấy tội nghiệp gì đâu.

Nghĩ cũng lạ, trí óc như vậy sao cô bé có ý biết diện" tháng nào cũng tới hớt tóc và có khi đòi kiểu mới.

Về sau khi hai mẹ con cô vô tiệm thì ai cũng tránh, chỉ có Sương là kiên nhẫn nhận và chìu cô khách này thôi.

Từ ngày đó mẹ con bà khách trở thành hai người khách "ruột" của Sương khi mới vô nghề.

Như thế ấy, lâu ngày Sương quen với cái thế con nít của y mà tìm cách xử sự. Sương thừơng có bịch kẹo dành để dỗ ngọt con nít, cho viên kẹo là nín khóc, lột kẹo bỏ vô miệng, mũi còn hít hít, Sương tiêp tục hớt tóc, vừa hớt vừa dỗ.

Có lần, dỗ gì dỗ cô ta cũng dở chứng, đứng lên xô bà mẹ lùi ra sau ba bốn bước xém chút là té rồi. Chắc kiểu này thừơng xảy ra nên bà có thế gượng lại được.

Sương học cách nói chuyện với con nít Mỹ và Mễ cũng nhờ cô khách chậm phát triển này.

Đã nói hiểu rằng:

"Đời sống chỉ có một, nếu biết tận dụng thì một cũng đủ."

Nhưng tận dụng bằng cách nào đây" Tính tới tính lui tính xuôi tính ngược, sau cùng cũng phải chờ vài năm, đứa em kế học xong rồi ra đời kiếm sống giúp cha mẹ thì mới tới phiên Sương vô trường.

Nhưng mà, làm thế nào thì làm, để tranh thủ thời gian, bây giờ Sương cũng phải chịu khó ra thư viện mượn sách về, cả rừng chữ, học thêm tiếng Anh, được chữ nào hay chữ ấy để mở mang tâm trí và có thể nói tiếng Anh đúng chữ nghĩa hơn.

Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Nếu không kêu gọi lòng ái quốc của nhơn dân và Giáo hội Cơ đốc, không đồng minh với Anh và Mỹ, thì chắc chắn Liên Xô đã cáo chung. Thế chiến kết thức không có mặt Liên Xô thì Đông Âu đã không bị cộng sản hóa và dân chúng đã không bị thảm nạn Xịt-ta-lin khủng bố và đán áp hằng loạt.
Theo các dòng di dân, Phật giáo được truyền vào đất Mỹ, kể ra cũng hơn trăm năm rồi, nếu tính từ khi những phu đường sắt người Trung Hoa đến đây. Sau này các sắc dân Hàn, Nhật, Tây Tạng, Việt… laị mang theo những sắc thái mới của đạo Phật đến.
Xây cầu, rủ nhau xây cầu… Nhà nước xây không nổi, cạn tiền, nên vay tiền quốc tế để xây cầu…
Nhưng tiến trình luận tội cho thấy, đa số những người Mỹ có học thức, kể cả giới chuyên gia và công chức, sở hữu một giá trị dân chủ vững vàng. Họ trung thành với Hiến pháp Mỹ, với nền tảng luật pháp và nguyên tắc dân chủ, thay vì đảng phái hay bất cứ lãnh tụ nào.
Mới mấy hôm trước, súng lại nổ tại Nam California… Hiện tượng này dẫn tới câu hỏi, làm cách nào để giảm bạo lực súng.
Tin ngày 21 tháng 11/2019: TT Trump dường như đang xem xét khả năng rút một lữ đoàn khỏi Nam Hàn, nếu Seoul từ chối trả gần 5 tỷ USD "phí bảo vệ" cho Washington.
Tin ngày 21 tháng 11/2019: các thượng nghị sĩ Philippines kêu gọi tiến hành điều tra vấn đề an ninh khi Trung Quốc sở hữu một phần mạng lưới năng lượng của Philippines.
ROME - Ít nhất 5 người chết, 2 người bị thương trong 2 vụ nổ tại xưởng pháo bông trên đảo Sicily vào ngày Thứ Tư 20/11.
VIENNA - Viên chức lãnh đạo cơ quan nguyên tử năng quốc tế (IAEA-Vienna) loan báo: Iran đã không cung cấp thông tin chi tiết về sự khám phá bụi phóng xạ do người gây ra từ 1 cơ sở không khai báo trước đó với IAEA.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.