Hôm nay,  

Thơ Thơ

17/09/200700:00:00(Xem: 2520)

Dốc Dã Quỳ

con đường ở đây ngoằn ngoèo giấc ngủ
chiếc xương sườn rét cong
vụn vỡ-mùa thu ơi!
cánh dã quì là đôi môi mùa thu
khao khát giọt sương vô chung
cồn cào hạt mưa vô thủy
gió dìu nụ hôn rong chơi mệt lả
nẻo về lác đác vó câu ru
dốc thấp dốc cao liếc mắt mùa thu
líu quíu bước chân mù loà đồi trắng
chiều tung bờm thông xót xa dốc nắng
cùng mùa thu rụng đắng góc tim người

Trần Quang Phong

*

Gởi Ai Đây"

Bây giờ biết nói gì đây
Tình xưa theo gió đã bay xa rồi
Gởi lòng theo nhánh sông trôi
Tìm ra cửa biển để thôi con gì
Nẻo đời ai lối ấy đi
Tình đời ai giữ phòng khi lạnh lòng
Mưa chiều lay ngọn Sầu Đông
Tiếng con Bìm Bịp kêu ròng tên ai
Cầu mong bên ấy trang đài
Trăm năm hạnh phúc duyên hoài bền lâu
Bên này có ánh mắt sâu
Đăm chiêu xa thẳm nuốt sầu tìm quên
Kiếp người ngày tháng lênh đênh
Âu là ngắn ngủi chẳng nên muộn phiền
Ân tình gói trọn niềm riêng
Gởi vào kỷ niệm của miền đau thương...

Triệu Cang

*

Thơ Mời Họa

Lâu lắm ít còn nghe xướng họa,
Buồn mình, buồn mẩy lắm mình ơi!
Tay đau đã chắc chân thèm bước,
Bụng quặn cơ hồ mắt dễ ngươi"!
Thấp khớp, lưng rêm, gan có khỏe"
Bong gân, vai nhức, miệng vui cười"!
BỐN PHƯƠNG vùng dậy ta gầy lại,
Cái thuở tung hoành lúc mới khơi.

Hoàng Ngọc Văn

*

Xướng Mà Không Họa

Xướng mà không họa sướng làm sao"!
Cũng giống như mình bán discount.
Mời mãi chẳng ma nào nó ỏ,
Rao hoài, con Quỷ Bái mò vào!
Trường Giang “tội nghiệp” mua vài món,
Thi hữu lờ đi, lỗ tiếng chào!
“Hàng họ” bày ra chưa hẳn đắt,
Hỏi thăm quân tử “ddáo nơi nao”"!

Cụ Văn

*

Nghe Đời Thức Giấc

Những nỗi sầu cuộc đời trôi rất khẽ
Đủ làm đau một chút xíu mà thôi
Có những lúc thấy mình như ngóng đợi
Hình bóng nào rất nhỏ rất xa xôi

Một cái gì mỏng manh nhưng khó vỡ
Tưởng rằng quên nhưng lại nhớ vô vàn
Em đứng đấy thật mơ hồ xa vắng
Con phố chiều mưa bụi vấy gót chân

Ở trong ta có nhiều điều mới lạ
Yêu rất nhiều hồn rạng rỡ màu xanh
Tuy có lúc cũng buồn trong hiu quạnh
Sầu chập chùng lặng lẽ đến vây quanh

Ai biết được lòng ta đang tính nhẩm
Đếm niềm vui trên mười ngón tay gầy
Con tim hồng bỗng dưng như sống dậy
Để mơ hồ một hạnh phúc đâu đây

Phía xa tít hai bờ sông hội tụ
Bờ bên này ôm chặt bờ bên kia
Xin người về cùng ta say sóng nhạc
Bên cung đàn tiếng hát giữa trời thơ

Trời Paris mùa thu rưng rưng nắng
Dòng sông SEINE mát rượi gió ban mai
Và cứ thế thả hồn theo mây nước
Ngày qua ngày ta thương quá người ơi

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Buồn

Chia sẻ cùng em mảnh đời cơ cực
Giọt lệ hồng, vất vưởng nỗi oan khiên
Ánh mắt thơ ngây, chai lỳ nhẫn nhục
Chờ một ngày hóa giải những nghiệp duyên

Nghiệp duyên ấy biết bao giờ hoá giải
Giọt lệ khô, môi quầng tím mỗi ngày
Hồn quằn quại trong vũng lầy vẩn đục
Ôi! Sơn Hà, cơn mặn đắng cuồng quay

Đời trái khoáy, một dung nhan mùa hạ
Giữa bầu trời êm ấm gió xuân sang
Biết bao kẻ vui cười trên giọt lệ
Trên điêu tàn, trên lay lứt dở dang

Thôi em nhé, gắng tìm quên để sống
Gắng nghe em, chờ đợi phút tương phùng
Ta cũng đợi, cầu xin hồn sông núi
Cho một ngày, sáng rực tấm lòng chung

Đường thiên lý, ta miệt mài tiến bước
Nghĩ về em, chia sẻ nỗi cơ cầu
Tìm giao cảm, trên bước đường khấp khểnh
Giang Sơn buồn, ôi! nghĩa nặng, tình sâu

Phạm Thanh Phương

*

Choáng Váng Bước Đời

Trong phòng cấp cứu

Ở đây im vắng lạ thường
Tay vô nước biển, nệm giường êm ru
Tuổi đời đếm lá vàng thu
Một thời sương gió mịt mù nổi trôi
Tay đo huyết áp tạm thời
Giữa lằn sinh tử lá rơi cuối mùa!

Kết Quả

Thì ra tuổi muộn mà chưa
Tim, gan, phèo, phổi… nắng trưa vẫn hồng
Vợ ngồi âu yếm nhìn chồng
Nửa bờ sinh tử đã trông thấy rồi
Trao nhau trọn một nụ cười
Tỉnh rồi lại ướp tiếp đời gió sương
Đất người ân nghĩa sầu vương
Quê nhà lăng lắc vẫn đường ước mơ

Lục Bát

Sáng ngồi viết lại ý thơ
Chút vui nắng sớm bên bờ thời gian
Ngày mai tiếp tục đi làm
Nợ đời, cơm áo…ngỡ ngàng tấm thân
Bao giờ hưởng trọn nắng xuân!"
Nhìn con dần lớn…lâng lâng chút tình…

Thy Lan Thảo

*

Lời   Mẹ   Ru

Cũng là cái kiếp rau răm
À ơi mẹ hát con nằm yên nghe
Cái nắng ngã xoải ngoài hè
Có mong gì gió nó về xuýt xoa
 
À ơi! con ngủ cho ngoan
Ba con còn bận nước non vắng nhà
Ngoài kia đời đợi con ra
Bé nghe mẹ dặn đây à ơi con
 
Chông gai gài giữa lối mòn
Nhân sinh ngọt đắng mất còn phân minh
À ơi cái bướm rập rình
Gánh hai gánh phấn đi tình tự hoa
 
Ngoài kia ong bướm xập xoà
Làm thân con gái cũng ba bẩy đường
Ru em cái ngủ thương thương
Con khôn tránh lối đoạn trường mà đi
 
Đời mẹ cha cũng chỉ vì
Lo cho con lớn khôn khi một mình
À ơi...bé đẹp, bé ngoan
Mẹ ru con mẹ, nắng rình nghe thơ...

Thanh Y Nữ

*

Xa Vắng

Bầu trời em đi qua
Ngời xanh như ánh mắt
Mà sao khi cách mặt
Anh thấy mưa nhạt nhoà!
 
Con đường em đi qua
Đong đưa mùi hoa sứ
Mà sao trong nỗi nhớ
Thấy heo hút trăng tà!
 
Bầu trời trong mắt anh
Không thể có màu xanh
Những ngày em xa vắng
Những đêm anh một mình!
 
Con đường dưới mắt anh
Không thể có yên lành
Khi mình em thân gái
Giữa dặm trường... năm canh!
 
Vắng em, trời dẫu sáng
Lòng anh-đêm gió mùa
Vắng em, dù giữa nắng
Đời anh đi trong mưa!

Áo Trắng

*

Đường Vào  Mùa  Mưa

Mùa mưa đường lội đường trơn
Mùa mưa đường chẳng còn đường nữa đâu
Những đám mây lượn trên đầu
Bất ngờ như thác đổ ào xuống mưa
 
Đất như bàn trượt dưới chân
Mưa chừng như để thêm phần gian lao
Chân đi bước thấp bước cao
Bước chân gợi nhớ ngày nào bé con
 
Mùa mưa đường lội đường trơn
Mùa mưa đường chẳng còn đường nữa đâu
Những bàn chân nối bàn chân
Lòng đau khi nhớ buổi đầu đến đây
 
Mưa vô tình cứ mưa bay
Cho tôi đi giữa trời đầy sợi mưa
Bên đường xanh một màu cây
Vai tôi sương khói mỏng manh tình đời.

Thuỳ Hương

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

THƠ CỦA TÔI

Thơ của tôi không phải là thơ
Mà là tiếng cuộc đời nức nở
Tiếng cửa nhà giam ngòm đen khép mở
Tiếng khò khè hai là phổi hoang sơ
Tiếng đất vùi đổ xuống lấp niềm mơ
Tiếng khai quật cuốc đào lên nỗi nhớ
Tiếng răng lạnh đập vào nhau khổ sở
Tiếng dạ dày đói lả bóp bâng quơ
Tiếng tim buồn thoi thóp đập bơ vơ
Tiếng bất lực trước muôn ngàn sụp lở
Toàn tiếng của cuộc đời sống dở
Và chết thời cũng dở, phải đâu thơ!

(1970)


NHỮNG VÕ SĨ

Những võ sĩ tài ba tuyệt đích
Để luyện rèn đau đớn nề chi
Hóa thân thành bị cát vô tri
Để sau đó hóa thành vô địch
Nghề văn sĩ giống y nghề võ sĩ
Muốn nên tài cần phải chịu đòn đau
Những cú vào tim, những cú nhiệm màu
Giúp cho nó đập ra tình ra ý

(1971)


TÔI IM LẶNG

Tôi im lặng khi kẻ thù hành hạ
Sắt thép đưa vào, đau đớn, hôn mê
Câu chuyện anh hùng để trẻ con nghe
Tôi im lặng chỉ vì tôi tự nhủ:
Có ai đi rừng gặp loài dã thú
Lại mở mồm kêu xin chúng thương tha"

(1974)

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Nghịch Lý

Nhìn đất nước Việt Nam, cơn nghèo đói
Động lòng nhân, Quốc Tế tỏ tấm lòng
Bao viện trợ, hiện kim, chìm túi đảng
Đã lâu rồi, dân Việt mãi long đong

Mười bốn năm, tưởng rằng vơi thống khổ
Thấy gì đâu, ngoài xã hội điêu tàn
Manh áo rách, đếm từng ngày cùng cực
Mắt vô thần, lầm lũi với nghiệt oan

Đảng cố tạo cuộc đời thêm đói rách
Làm mồi câu, xin "Xóa đói Giảm nghèo"
Đảng hãnh diện, mười bốn năm thực hiện
Nhưng bần hàn, đói rách vẫn còn theo

Dân tôi hỡi, ai là người mê ngủ
Tỉnh dậy đi, để thấy đảng diễn tuồng
Lúc ưu ái "khúc ruột" xa vạn dặm
Khi nằn nì, van lạy chút tình thương

Trời cũng tỏ, xin người  đời thức tỉnh
Đừng u mê, ôm ấp lũ tội đồ
Lôi nó xuống , vùi sâu vào hố thẳm
Xây lại đời, thực hiện những niềm mơ

Phạm Thanh Phương

*

Bản Trường Ca Mười Bốn

Ai đã nói những gì như Hoà Hợp
Như Tự Do, như Hạnh Phúc, Thanh Bình
Như Hòa Giải giữa người cùng dân tộc
Như đảng anh hùng, đạo đức, quang minh ...
Nhưng sự thật đau thương. Ôi, sự thật ...
Nửa thế kỷ hơn thù hận chất chồng
Nửa thế kỷ hơn môi đường lưỡi mật
Giết hại giống nòi, tàn phá non sông!!!
Nửa thế kỷ hơn lùa dân vào bẫy
Bẫy có lồng quay như chuột đánh vòng
Cả nước thi đua, chạy hoài chỉ thấy
Cuối như đầu, giao điểm giữa đường cong!
Ai gian dối, ai dân lừa nước phản"
Hoà giải ư" Sao có vạn nhà tù"
Dân chủ ư" Sao nhốt người đối kháng"
Tự do nào khống chế cả chân tu"!
Ngay như câu "khúc ruột xa ngàn dặm"
Cũng tự căn nguyên, thủ đoạn, gạt lừa
Khi cạn đô la, lúc vơi chất xám
Khúc ruột thân yêu thành mẩu... ruột thừa!
Có chữ... long lanh, mạ vàng: "Giải Phóng"
Giải phóng cái gì" Giải phóng cho ai"
Giải phóng rồi, dân thành què, thành ngọng
Và đảng hiện thân thành bọn độc tài
Đất nước gấm hoa, vì đâu hẹp lại
Ai Cắt Nam Quan, Bản Giốc dâng Tàu"
Xã hội loạn cuồng, kỷ cương băng hoại
Cùng giống nòi, sao tàn độc giết nhau!"
Nhưng ngoài miệng vẫn ngọt ngào nhân nghĩa
"Hòa Hợp, yêu thương, Hoà Giải, Hoà Bình "
Đảng hoà thế, nên dân quằn quại thế
Đảng đừng hoà, dân sẽ chẳng điêu linh!
Thôi, đã đủ những mật đường, bánh vẽ
Hỡi ba miền, đồng loạt, đứng vùng lên!
Cho đảng biết chí quật cường tuổi trẻ
Và thấy dân không khuất phục bạo quyền!
Cho đảng thấy trái tim hồng nước Việt
Đầy yêu thương, dũng cảm, trái tim NGƯỜI!
Không chấp nhận những mị lừa, tà thuyết
Và quyết tâm đem chính nghĩa xây đời
Hãy đứng lên, nào, trai hùng, gái đảm
Lấy công tâm làm roi sắt, ngựa thần
Khi đối mặt một rừng người quả cảm
Đảng sẽ tan tành, không chỗ nương thân!
Hãy đứng lên nào, công, thương, nông, sĩ
Hãy đứng lên nào, quân đội, công an
Hãy đứng lên nào, thôn quê, thành thị
Đòi lại cho mình Tổ Quốc Việt Nam!

Ngô Minh Hằng

*

Mưa

Đêm về phố lạ dưới cơn mưa
Nhớ mắt em buồn buổi tiễn đưa
Che tay nghe lệ mình đang ướt
Bước chậm thương cây lá chuyển mùa

Lụt quê hương, mưa xứ người
Một giòng tuœi nhục chaœy không nguôi
Mưa qua biển Thái tanh mùi máu
Bao xác thây người lặng lẽ trôi

Sàigòn mưa rớt một màu đen
Khóc thầm từ độ đổi thay tên
Em có ngồi bên ao nước nhoœ
Anh, con thuyền giấy cuốn lênh đênh

Hà Nội mưa phùn buổi chớm thu
Đường về lịch sưœ tối âm u
Hãy khóc lên đi trời tổ quốc
Rưœa sạch lầm than lẫn hận thù

Mưa xuống tình người rách taœ tơi
Lọc lừa, phe phái vẫn chưa thôi
Mưa che khuất lối về Văn Miếu
Giaœng Võ Trường đâu" Sập mất rồi!

Mưa phai mái tóc thời niên thiếu
Tuổi treœ nhòa theo hạt lệ trời
Ngoaœnh mặt về Nam, mây xám quá
Bao giờ nắng đẹp, núi sông ơi!

Trần Trung Đạo

*

Bậc Mày Râu

Công hầu khanh tướng có màng chi
Tranh đấu vì dân, quyết thực thi
Viễn xứ gióng lên hồi trống lệnh
Tha hương hò dậy khúc quân kỳ
Thân già tâm vững, chuyền kinh nghiệm
Tuổi trẻ dạ bền, dõi hướng đi
Non nước điêu linh chờ cứu rỗi
Mày râu đứng ngó, nhục tông chi

Hoài Việt 

*

Bài Hoạ: Bậc Mày Râu!

Giàu sang phú qúy sá gì đâu
Quân tử màng chi giấc tiểu hầu
Tung kiếm phân thây phường nón cối
Rút gươm chém cổ bọn đầu trâu
Hiên ngang điểm mặt loài chồn cáo
Thẳng thắn nêu tên lũ bọ sâu
Dâng hiến một đời cho tổ quốc
Máu đào đem rửa vết thương đau

Phan Hoài Nam

*

Việt-Tộc Vùng Lên!

Nước Nam lừng lẫy thời hưng quốc
Dấu ấn ngàn năm đuổi Bắc phương
Uy dũng oai phong, tài giữ nước
Lằn ranh Việt, Hán: nhớ Trưng Vương.

Dẹp yên phương Bắc, nhưng chưa dứt
Thống nhất sơn hà, mộng chửa xong
Đáng tiếc Quang Trung sao sớm thác..."
Nên màu dân chủ vẫn hư không

Trời Nam chưa thoát vòng nô lệ
Nguyễn Ánh thừa cơ rước Pháp về
Đau đớn thêm lần nhơ quốc thể
Trăm năm Pháp trị kéo lê thê.

Chẳng may vận nước còn tăm tối
Gặp kẻ gian hùng hại núi sông
Rước kẻ thù chung, trời không đội.
Hồ trong Pác-pó hại giang sơn.
 
Bốn Lăm (1945) thủa ấy muôn dân đợi
Một lá “cờ thiêng của Lạc Hồng”
Từ Bắc chí Nam bay phất phới
Nhưng rồi ngăn cách bởi dòng sông;

Bến Hải cắt chia trời Nam, Bắc
Hiệp Định Đau Lòng đâu dễ quên.
Hồ tặc, quả là tên phản trắc!
Theo Tàu, rước Mác, vác Lê-nin.

Bảy Lăm Quốc Nạn (1975) loang màu máu
Đất Việt, trời Nam  phủ một màu:
“Giải phóng”  trải đầy xương, thịt, máu
Mỹ từ “cải tạo”, gốc nhà lao.

Nước Nam hoang phế, thành trơ trụi
Một đám hung đồ đáng phỉ-khinh
Hán tộc sai đâu, qùy tới đấy
Làm sao mệnh nước chẳng chênh vênh

Bao giờ Việt-tộc vươn lên nhỉ!
Chẳng lẽ, ngồi xem Bắc thuộc sao"
Hán Cộng còn hơn loài quái quỷ
Tần... xưa, nay lại tái sanh Mao.

Vĩnh Nhất-Tâm

*

Về  Thăm  Quê

Ai sống ly hương chẳng muốn về
Thăm bà con bạn hữu, thăm quê.
Hải-quan cửa khẩu đòi tiền cúng,
Cảnh-sát Công-an đặt vấn-đề.
"Dân-chủ tự-do", trò bịp-bợm!
Độc-tài đảng trị, vẫn lê-thê!
Nhớ nguồn, yêu nước, thương nòi giống
Người Việt quyết-tâm đổi mới quê!

Nam Phong

*

Đoàn Kết Mới Mong Thắng Bạo Cường!

Ai bảo loài ngưu chẳng biết thương,
Cứu nguy đồng loại gặp tai ương"
Mời xem lời chú là am hiểu,
Xin mở đoạn phim sẽ tỏ tường:
Hổ dữ năm ngoe nhào xé xác,
Trâu lành trăm trự hất tan xương!
Người hay thú vật đều như một:
ĐOÀN KẾT mới mong thắng BẠO CƯỜNG!

VN Trên Vạn Nẻo Đường

*

Kính Họa

Bài 1

Cậy mạnh, rình trâu cọp đả thương
Và trâu non bé chịu oan ương
Thư hùng, thắng bại nhìn chưa tỏ
Can đảm, hy sinh thấy đã tường
Cọp lấy vuốt cào, trâu rách thịt
Trâu đưa sừng húc, cọp lòi xương
Trâu hiền, cọp dữ mà trâu thắng
Nhờ bởi chung tay trị ác cường

Bài 2

Thấy cảnh, lòng ơi, có xót thương"""
Kìa, người dân Việt bị trung ương
Thu nhà, cán bộ xô xiêu vách
Cướp đất, công an đạp đổ tường
Phản đối, roi da vung toé máu
Biểu tình, báng súng nện nhừ xương
Xin ai hãy vị tình dân tộc
Đoàn kết cùng nhau dẹp bá cường!

Ngô Minh Hằng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.