Hôm nay,  

Thơ Thơ

04/09/200700:00:00(Xem: 2282)

Sông Xưa Bến Cũ

Sông xưa bến cũ quê mình
Con đò trôi giữa bồng bềnh trăng mơ
Dẫu xa nhưng có bao giờ
Em quên được những bến bờ thân yêu
Nhớ làn mây trắng phiêu diêu
Tuổi thơ cùng với cánh diều bay bay
Bờ tre treo mảnh trăng gầy
Mái chèo khua nước tháng ngày dịu êm
Thế rồi đất nước loạn ly
Đường xa vang khúc quân hành anh đi
Bến chờ quá tuổi xuân thì
Giấu trong biển nhớ những gì lắng sâu
Đành thôi lỗi một nhịp cầu
Từng con sóng nhỏ vọng sầu xa xa
Bến thương bao độ trăng tà
Mênh mông cát trắng những là dấu xưa...

Áo Trắng

*

Bến Đợi

Trên bến đợi một buổi chiều tàn nắng
Nước sắc xanh in bóng lá thì thầm
Thu vàng quá nên mảng trời sâu lắng
Để âm thầm trên ghế đá lạnh băng
 
Đậu trong lá có đôi chim về tổ
Tiếng gọi đàn làm ríu rít cỏ may
Vô tình quá để rơi nhiều chiếc lá
Tôi chợt buồn theo một chiếc trong tay
 
Bởi chiếc lá thương cành chưa muốn rụng
Thì ái ưu sao không luyến hồn xuân
Nên môi ngọt vẫn nge mùi rượu đắng
Dù đã chia nhau bớt giọt cay nồng
 
Thuyền xuôi ngược để giữa dòng gợn sóng
Đời sao vui xô hết vẻ buồn tênh
Nên cả nét trăng hồ không xao động
Vẫn nghe hồn yêu một chút lênh đênh...

Thuỳ Hương

*

Họp Đàn

Thân tặng các bạn học nghịch ngợm ngày xưa.
Nghe chừng như đã mấy mươi
Công thêm vài tuổi vẫn cười vui thôi
Tóc xanh giờ đã trắng ngôi
Tuổi xuân giờ đã lặng câm qua rồi
Cổng trường xưa thấy bồi hồi
Học hành hoang nghịch một trời đam mê
Thôi đừng nhắc lại làm chi
Cho tôi nhớ mãi ...
Khoảng đời ngu ngơ
Ước gì trở lại sân trường
Tôi làm viên gạch lót đường tương lai

Trời mây hoa nắng dập dìu
Núi cao sông rộng rừng chiều biển xanh
Về đây vang khúc học hành
Trường xưa còn mãi bóng hình người xưa
Bạn cùng ta một nhịp tim
Sáng nay réo gọi cùng tìm về đây
Từ phương xa... đến phương này
Mười phương hội tụ tiếng chim gọi bầy
Sải đôi cánh rộng dài bay
Buồm căng lộng gió no tròn ước mơ
Bạn ơi! nỗi nhớ vô cùng
Mình về thấp thoáng tình hồng trong mưa
Thương yêu nói mấy cho vừa
Một trang lưu bút một đời vấn vương
Phượng rơi bên cửa lớp buồn
Nghe như dòng máu thấm luồng nhớ nhung
Đâu đây vang tiếng ve sầu
Cung đàn đứt nhịp lỡ đường tơ vương
Bây chừ chiếc lá thu sang
Tóc huyền phai nhạt mắt mờ hơi sương
Gặp nhau tay bắt mặt mừng
Thầy cô lớp học bạn bè thân thương
Ta xin mở tấm tình son
Ta gom vào... gởi mộng mơ ban đầu
Lòng vui rộn rã tưng bừng
Tuổi Xuân đâu đó bỗng nhiên hiện về
Trong tim giòng máu tràn trề
Tuôn nguồn hạnh phúc đam mê một thời
Bạn ơi! Mình vẫy tay chào
Tuổi mình là tuổi 20 thuở nào
Thuyền ra cửa biển dạt dào
ÂM XA sóng gọi đi vào TRÙNG KHƠI

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Cánh Đồng Của Mẹ

Quanh năm xuôi ngược con thuyền
Dòng sông đưa nước nên duyên mùa màng
Lá dâu xanh, sợi tơ vàng
Dệt nên áo lụa muộn màng mẹ tôi
 
Mẹ thương mảnh đất quê nghèo
Cắm nhành khoai gặp gió lào cháy khô
Còng lưng nhặt cỏ vạt ngô
Sáng ra trận lũ đất trơ vũng lầy
 
Thương mẹ hai cánh tay gầy
Vắt cạn bầu sữa nuôi bày em tôi
Bãi thì lúc lở lúc bồi
Lưng mẹ đầy ắp mồ hôi dãi dầu
 
Mẹ cười mắt đã hoen sầu
Chỉ còn ước nguyện cho tôi nên người
Cánh đồng của mẹ là đây
Tôi say mê ngắm, ngất ngây mùa màng.

Thuỳ Hương

*

Choáng Váng Bước Đời

Trong phòng cấp cứu

Ở đây im vắng lạ thường
Tay vô nước biển, nệm giường êm ru
Tuổi đời đếm lá vàng thu
Một thời sương gió mịt mù nổi trôi
Tay đo huyết áp tạm thời
Giữa lằn sinh tử lá rơi cuối mùa!

Kết quả

Thì ra tuổi muộn mà chưa
Tim, gan, phèo, phổi… nắng trưa vẫn hồng
Vợ ngồi âu yếm nhìn chồng
Nửa bờ sinh tử đã trông thấy rồi
Trao nhau trọn một nụ cười
Tỉnh rồi lại ướp tiếp đời gió sương
Đất người ân nghĩa sầu vương
Quê nhà lăng lắc vẫn đường ước mơ

Lục bát

Sáng ngồi viết lại ý thơ
Chút vui nắng sớm bên bờ thời gian
Ngày mai tiếp tục đi làm
Nợ đời, cơm áo…ngỡ ngàng tấm thân
Bao giờ hưởng trọn nắng xuân!"
Nhìn con dần lớn…lâng lâng chút tình…

Thy Lan Thảo

*

Gọi Mùa

Trăng thu vằng-vặc sân nhà
Lá vàng trải thảm, sắc hòa màu trăng
Cành khô lặng ngắm chị Hằng
Cõi về đẹp quá! Khác chăng thiên đàng"
Rơi rơi! Góp nhạc, lá vàng
Rơi rơi! Từng chiếc, cảnh càng thêm thu
Mơ gì người chọn cõi tu"
Ước chi, em lựa cửa “tù” mở tâm"
Đêm thu, em thức thì-thầm
Câu thơ vẽ cảnh êm-đềm… nhớ Quê
Trăng thu đẹp thế ai dè
Bao nhiêu thương nhớ sắt-se cõi lòng
Hạ đi, thu đến, vào đông
Một vòng sinh… lão. Sắc Không cũng… rồi!
Cỏ xanh vàng kín lá rơi
Vô Thường, như huyễn! Hạ ơi! Thu ời!!!

Ý Nga

*

Chuyện Tình Tôi Và Em

Một chút giận hờn để mất nhau
Theo suốt cuộc đời một nỗi đau
Mong sao phép mầu nơi cõi Phật
Vạn kiếp luân hồi mãi có nhau (LTBN)

Anh yêu em, tình yêu từ một phía
Em biết gì đâu, nên cứ giận hờn
Mẹ bảo anh mang quà sang bên đó
Em vẫn vô tư, như đồng mía xanh rờn!…

Rồi lớn lên, hai đứa học cùng trường
May cho anh được cùng lớp cùng ban
Anh yêu em, em vẫn ơ hờ chẳng biết
Chì chiết tôi, ngay cả ở văn đàn!...

Rồi ra trường, hai đứa lại về quê
Sớm sớm, chiều chiều, vui nghề dạy trẻ
Anh vẫn yêu em, tình yêu từ một phía
Em vẫn vô tư như khóm mía trong vườn!...

Rồi  khói lửa chiến tranh tràn lan tới,
Anh lên đường ra trận giữa mùa xuân
Ba mươi năm xa cách, nay trở lại
Anh vẫn yêu em miên viễn một mối tình!...

Anh vẫn yêu em, mãi mãi kiếp Trương Chi
Em vẫn vô tình và vẫn cứ vô tư
Anh đành nguyện, làm người tình kiếp khác
Để vạn kiếp luân hồi mãi mãi yêu em!...

Yến  Ngọc

*

Ta Và Nhớ

Em mùa xuân, tóc hương bay
Ta mùa đông, tuổi khô gầy chông chênh
May còn chút nhớ mong manh
Chắt chiu, ngày tháng, để dành phòng thân
Cô đơn, trống vắng, nợ nần
Ta và Nhớ gọi cố nhân đếm giùm.
Khi quê hương bị gông cùm
Em và ta nhớ đi chung đường dài:
Em mùa xuân mở tương lai
Tung đàn én trắng thay loài quạ đen
Ta mùa đông sắp vào đêm
Chỉ còn chút nhớ làm men dậy tình
Ta và Nhớ lập liên minh
Với em, chung một lộ trình đấu tranh
Cho quê hương phủ màu xanh
Màu văn hóa đẹp cây cành Rồng Tiên.

Lưu Thái Dzo

*

Ngăn Cách

Kể từ khi ở quê nhà
Em tặng anh quà để nhớ, để thương
Thế rồi xa cách đôi đường
Bên này, bên ấy vấn vương tơ lòng
Để anh nhớ, để anh mong
Để ta ray rứt trong lòng bấy nay
Gía như ta có cánh bay
Biển không ngăn cách đã xây mộng vàng

Triệu Nam

*

Nguyện Cầu

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Ban Trị Sư Chùa Việt Nam Phoenix sẽ cử hành  Lễ cầu siêu độ chư hương linh đồng bào tử nạn, Chiến sĩ trận vong và cô hồn hoạch tử nhân dịp Lễ Vu Lan Phật lịch 2551 - 2007. Xin đóng góp bài thơ...   

Nam Mô Đức Phật Di Đà,
Quán Âm Bồ Tát cao xa tuyệt vời!
Vu Lan ban phước khắp nơi,
Hồn oan siêu thoát về nơi Niết Bàn.
Nạn nhân vấn số bình an,
Cầu mong siêu thoát gian nan đọa đầy.
Biển Đông sóng gió nhiều mây,
Hồn lià khỏi xác bao ngày long đong!
Từ Bi Hỉ Xả bao dung,
Đội ơn Đức Phật vô cùng niềm tin.
Thân nhân giọt lệ đắm chìm!


Chư Tôn, Hoà Thượng dựng đàn cầu siêu.
Phật tử tụng niệm sớm, chiều,
Vu Lan Đinh Hợi xác tiêu hồn về.

Lê Đắc

*

Gửi súng cho tao

Tao cụt một chân một tay,
Nhưng còn một tay
Viết thư giùm cho thằng mù hai mắt
Nghe nói ở xứ người chúng mày "cày" như trâu
Nhưng không quên đồng đội
Chia đôla cho chúng tao, như chia máu ngày nào
Tao cũng sớt cho mấy thằng bạn: phế binh Việt Cộng!
Chúng cũng què đui sứt mẻ như nhau
Bởi đảng của chúng bây giờ là lũ đầu trâu.

Có điều tao không thể hiểu
Bao nhiêu năm qua
Chúng mày cứ mãi dặn dò:
"Thế giới văn minh, đừng làm gì bạo động"
Liệu chúng mày có thể hoà hợp được không
Với lũ kênh kênh hổ báo"
Những con thú cực kỳ giầu có
Mang "thẻ đỏ, tim đen"
Nợ Nga, sợ Tầu, lạy Mỹ
Với quan thầy cung cúc tận tụy
Quay về đàn áp dân đen
Chúng đóng đinh Jesus lần nữa
Bịt Miệng Cha, trói Phật, nhốt Sư, quản lý chùa

Chúng tao lết lê trên thành phố Cáo Hồ
Nên biết rõ từng tên đại ác
Trên bàn tiệc máu xương dân tộc
Nhà hàng nào chúng cũng ăn nhậu
Bé gái nào cũng bị chúng mua trinh!
Chúng ta sẽ tỉa từng thằng
Đất nước cần nhiều "quốc táng"
Bớt được mạng thằng Cộng Sản nào
Thì địa ngục xã hội chủ nghĩa này
Còn có chút sáng láng hơn
Hãy gửi tiền cho những nhà tu
Để họ mở cửa nhà tù
Còn chúng tao là chiến sĩ
Hãy gửi về cho chúng tao vũ khí
Thằng cụt tay sẽ chỉ cho thằng mù mắt bấm cò
Thằng còn chân sẽ cõng thằng què quặt
Trận chiến sau cùng này sẽ không có Dương Văn Minh

Nguyễn Cung Thương, Sàigòn, VN

*

Quà Gởi Cho Anh

(Đáp bài GỞI SÚNG CHO TAO của Chiến Sĩ Nguyễn Cung Thương- Việt Nam)

Anh Nguyễn Cung Thương ơi
Đọc thơ anh mà tôi bật khóc
Bởi những lời thơ trào ra từ tim, từ óc
Hiếm hoi hơn châu ngọc
Nhưng lại sắc nhường dao
Anh nhắn bạn rằng: "Hãy Gởi Súng Cho Tao!"
Bởi anh thấy Việt Nam hơn tám chục triệu đồng bào
Đang khốn cùng dưới bàn tay thú dữ
Anh cần súng vì anh là chiến sĩ
Yêu quê hương trong dũng cảm, tự hào...
Ôi, đó tiếng thơ hay lời sông núi thét gào
Mà mạnh hơn triệu lần phòng không, đại bác"""
Và thơ đã hoá thân
Vượt ngoài vùng kiểm soát
Để biến thành quân hành, điệu nhạc
Làm muôn người, dòng nhiệt huyết trào dâng...
Anh chiến sĩ ơi
Từ dạo quê đau bởi lũ vô thần
Lần thứ nhất tôi được cười trong hân hoan mắt lệ
Tôi vẫn nghĩ rằng Việt Nam phải có ngày vượt qua dâu bể
Và Đống Đa sẽ thắm lại mùa Xuân
Nhưng tôi gởi chi...
Bởi thứ anh cần
Lại chưa hẳn đã là điều nhất thiết
Bởi thưa anh
Không súng đạn nào mạnh hơn lòng dân đoàn kết
Không bạo lực nào giết được niềm tin
Không sự thật nào mãi mãi bị vùi quên
Vì khi tám chục triệu người Việt Nam đồng loạt vùng lên
Thì bạo quyền phải tan thành bụi đất
Quà gởi anh ư"
Món quà cần nhất
Là trái tim Việt Nam yêu quê hương nồng nàn chân thật
Của giống Tiên Rồng
Chứa đầy máu đỏ
Chứa tình người Việt Nam ngoan cường, gắn bó
Để anh tặng khắp ba miền
Bởi đến lúc
Cán bộ, công an tỉnh giấc thụy miên
Quân đội, người tu, trí thức
Công nhân, đảng phái, sinh viên
Cùng dân lành toàn quốc
Đập tan bánh vẽ bùa mê
Cả những cán binh đảng thải họ về
Cũng đem mớ huy chương vứt vào sọt rác
Đã đến lúc
Người nắm tay nhau cất cao tiếng hát
Tiếng hát Tự Do, Hạnh Phúc, Nhân Quyền
Lá bùa bác Hồ sẽ chẳng còn thiêng
Đảng và đoàn cũng không còn âm hưởng
Những oan hồn từ lâu vất vưởng
Cũng cười vui trên cõi thiên đường
Đã đến rồi
Ngày hoàng đạo của quê hương
Ngày thực sự ấm no, công bằng hạnh phúc
Không đổ máu và không bằng bạo lực
Mà bằng đoàn kết, niềm tin
Bằng tám chục triệu con người có những trái tim
Như anh, kiên cường,bất khuất
Và yêu quê hương Việt Nam trung thành, chân thật...
Phải không, anh Nguyễn Cung Thương"!
Ngô Minh Hằng
Hẹn Nhé
Hẹn nhé, quê mình mai hết giặc
Cùng về ta dựng lại mùa hoa
Tôi mời anh đến Hưng Yên đấy
Nếm nhãn lồng thơm, uống nước trà...

Ngô Minh Hằng

*

Bất Mục....

Nhìn thế sự, dòng đời thêm ngao ngán
Trắng đổi đen, thủ đoạn, lũ tội đồ
Đám hoạt đầu, bịt mắt, miệng tung hô
Bọn ăn có, ti toe vài khẩu hiệu

Cung đàn ấy, phím tơ chùng, lạc điệu
Nay giao lưu, mai nối kết, hẹn hò
Thế gian buồn, lắm kẻ khoái mặt mo
Uốn lưng, lưỡi, khẩn xin, vài chỗ dựa

Vài khoa bảng, chính trị gia vẩn  bựa
Quyết ra tài "lương đống" nhặt cơm chim
Thiên trường ca, bịp bợm, góp niềm tin
Đem rao bán, hiến thân cùng ma đạo

Chữ Tổ Quốc, hết rồi, nơi tâm não
Trí ươn, hèn, ôm giấc mộng Nam Kha
Giữa khung trời lởn vởn bóng qủy ma
Nhai bánh vẽ, trên niềm đau, nỗi nhục

Đời trái khoáy, sinh lắm phường bất mục
Bước lang thang, trong tâm trí vật vờ
Giữa ban ngày, lại vẫn cố nằm mơ
Hồn vất vưởng, cuốn theo dòng nghịch hướng

Phạm Thanh Phương

*
Tình Mẹ Cho Con

Cá kèo mẹ cặp gắp
Nướng trên lửa than hồng
Mẹ pha cối nước chấm
Tháng chín mưa ngập đồng…

Củ cải trắng bào mỏng
Cá kèo nướng nứt da
Lá quế điểm ớt hồng
Đất người nhớ xót xa…

Ôi bàn tay của mẹ
Đôi mắt thật nhân từ
Chăm sóc con từ trẻ
Mẹ khóc buồn tháng tư!

Một gói khô cá kèo
Trong gói quà thăm nuôi
Con thấy bàn tay mẹ
Trở khô giữa nắng đời!

Cầm gói quà mẹ gửi
Con nhận đủ tình thương
Con nghe từng hơi thở
Của mẹ trên dặm đường

Con rời xa thương nhớ
Đất người vết khắc sâu
Thời gian làm con sợ
Những mơ ước bạc đầu

Bây giờ con mất mẹ
Mất đôi mắt nhân từ
Nhớ một thời tuổi trẻ
Nhớ nhục nhằn tháng tư

Nhìn con khô bày bán
Trong nhiều chợ Việt Nam
Nghe cay ươn ướt mắt
Nhớ mẹ- Trời lặng căm

Thy Lan Thảo

*
Lá Rụng Về Cội

Cỏ xanh lấm-tấm lá về
Thu vàng rực-rỡ, nắng nhòe câu thơ
Nhớ ngày của tuổi mộng-mơ
Đan tay, áo trắng ngây-thơ sân trường
Cội về lá đổ một phương
Em đi, đi mãi sao đường vẫn xa"
Một mình không Má, chẳng Ba
Anh em bốn bể, đâu nhà Việt Nam"
Chiều thu thơ khóc âm-thầm:
Gọi người yêu nước chớ lầm đường đi!

Ý Nga

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

TOÀN TOÁN ĐAN

Toàn toán đan đôi, chất chồng một xó
Sàn dưới, sàn trên như hấp như nung
Bị lèn như trong một chiếc cạp lồng
Hơi đất hơi người bốc lên, thở khó!
Quần áo nồng hơi giăng đầy đây đó
Muỗi rệp tung hoành, chuột gián lông nhông
Mùi hố tiêu, hố tiểu cùng xông
Hủi, suyễn, ho lao, điên rồ, náo động!
Cứ như thế lui dần sự sống
Cứ như thế rụng dần từng mống...

(1968)


GỬI BERTRAND RÚT-XEN

Ông là một bậc triết nhân
Nhưng về chính trị ông đần làm sao
Ông bênh Việt Cộng ồn ào
Nhưng ông hiểu chúng tị nào cho cam
Mời ông tới Bắc Việt Nam
Xem nô lệ đói phải làm ra sao
Mời ông tới các nhà lao
Xem bò, lợn được đề cao hơn người
Không ai kêu nổi một lời
Mồm dân Đảng khóa đã mười mấy năm!
Xem rồi ông mới hờn căm
Muốn đem bọn chúng ra băm ra vằm
Tuổi ông ngót nghét một trăm
Nhưng thua cậu bé mười lăm đói gầy
Về môn " Cộng sản học" này!

(1968)

NÀY NÃ -PHÁ-LUÂN

Này Nã- Phá - Luân, này César
Sao nỡ đẩy bạn các con ngã thế!
Mẹ sợ lắm cái trò chơi hoàng đế
Mà các con thời quá say mê
Chẳng thương các mẹ già
Lệ rơi thấm đá!

(1968)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
DB Rick Miller thuộc Đảng Cộng Hòa, đại diện khu vực Sugar Land, đã bị phản ứng gay gắt sau khi ông chụp mũ các đối thủ tranh ghế ông chỉ vì họ là người Mỹ gốc Á trong địa hạt đông ngưởi gốc Á.
Ai quyết tâm đi tìm chân lý và hướng thượng cuộc đời trong tinh thần – Tu là cõi phúc – đều hưởng được sự bình an trong tâm hồn, tức là hưởng được hạnh phúc, Thiên đàng, Niết bàn, Cõi phúc ở trần gian
nữ tài tử Julia Roberts và cựu đệ nhất phu nhân Michelle Obama sẽ có chuyến đi đặc biệt thăm Việt Nam trước khi sang Malaysia dự chương trình "Leaders: Asia-Pacific"
ông có tập Thơ Lửa, cùng làm với Đoàn Văn Cừ, gồm những bài thơ đề cao cuộc kháng chiến chống Pháp, do Cơ quan Kháng chiến Liên khu III xuất bản, được in ở Thái Nguyên năm 1948
James Nguyen Fernandes, 43 tuổi, bị buộc tội 6 vụ tấn công, gồm 2 tội tấn công cố ý sát hại, và 6 tội phạm tội liên quan súng, theo hồ sơ tòa án cho biết.
Cục Cảnh sát Hình sự của Bộ Công an mới đây thừa nhận Việt Nam là một “điểm nóng” của nạn buôn người và di cư bất hợp pháp, với lợi nhuận hàng năm lên đến hàng chục tỉ đôla.
Khi chưa thấy ánh mặt trời, Tôi đã cảm nhận được muôn ngàn đau khổ, Của mẹ cha, Của bà con và của muôn triệu người dân gần xa trong nước, Lúc mẹ ôm bụng bầu chạy từ chỗ nầy sang chỗ khác,
Theo bản tin từ đài KUSI, Dân biểu Cộng Hòa Duncan D. Hunter cho biết ông sẽ nhận một tội sử dụng sai trái quỹ vận động khi ra tòa vào hôm Thứ Ba ngày 3 tháng 12/2019 trước Chánh án Thomas J. Whelan.
Mùa cháy rừng hiện nay nêu bật việc cần phải nhanh chóng đạt được các mục tiêu loại bỏ carbon đầy tham vọng của California, và bản báo cáo ‘Lộ Trình 2045’ đặt ra sơ đồ định hướng để đạt được mục tiêu đó
Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump hôm Thứ Hai, 2 tháng 12, lên án các nhà Dân Chủ tại Hạ Viện về việc tổ chức điều trần luận tội trong khi ông đang dự hội nghị thượng đỉnh NATO tại London
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.