Hôm nay,  

Thơ Thơ (05/08/2007)

08/05/200700:00:00(Xem: 2601)

 Chênh Lệch

Em gọi chú mà sao trong đôi mắt
Chút long lanh tha thiết ẩn u hoài
Tóc xuân hồng buông phủ lấy bờ vai
Che không kín chút tình em bối rối

Nắng buổi chiều, gió nhẹ vờn chờ đợi
Sao đêm về tươi mát nụ hoa thơ
Em bâng khuâng xa vắng ý đợi chờ
Em e thẹn, hay là em khó nói

Có những lúc vu vơ buồn chú hỏi
Cô cháu ngoan hiền sao chẳng được vui
Má em hồng, hồng luôn cả đôi môi
Mi khẽ chớp- long lanh đôi mắt ướt

Chú vẫn biết, ý trong thơ mà mượt
Đã làm say, rộn rã tấm lòng em
Tuổi tác dù chênh nhưng giấc mơ đêm
Em vẫn nhớ, vẫn xây tình tha thiết

Cô cháu nhỏ. Câu thơ dù diễm tuyệt
Thì cuộc đời vẫn có lối quanh riêng
Nếu trần gian không có chữ lụy phiền
Thì thiên hạ hưởng vui tràn hạnh phúc

Cô cháu nhỏ, nếu buồn thì cứ khóc
Nước mắt đời dễ rửa sạch phiền nhơ
Chú vẫn thương và vẫn viết bài thơ
Bằng tâm ý, bằng thực lòng chú nghĩ

Tuổi của cháu còn lắm điều thi vị
Bởi mùa xuân bướm lượn khắp vườn xuân
Tội gì buồn cho ý nhớ bâng khuâng
Cho phai sắc thắm hồng xuân đang đượm

Cháu hãy nhìn vườn xuân đầy hoa bướm
Mắt tươi lên và môi thắm nụ cười
Cháu hết buồn lòng chú cũng rất vui
Tiếp tục viết bài thơ cho trọn ý

Thy Lan Thảo

*

Gọi Anh Bằng Chú

Kính tặng anh thylanthao bài thơ cũ của Tehat nhân dịp đọc được bài thơ trên.

Tại mắc cỡ nên gọi anh bằng Chú
Ngại bạn bè thắc mắc, mẹ rầy la
Lòng ngượng ngùng nhưng chẳng dám nói ra
Sợ ai biết nên gọi anh bằng Chú

Tuổi của anh nhiều hơn em biết nghĩ
Nhưng dại khờ đâu giữ được con tim
Lòng bâng khuâng lãng mạn cứ đi tìm
Nhưng không dám nên gọi anh bằng Chú

Khi yêu anh, con tim không chỗ trú
Lang thang hoài ngớ ngẩn chẳng vì đâu
Mẹ nhìn em ái ngại mắt mẹ sâu
Đêm mất ngủ thương thầm con gái nhỏ

Lỡ yêu anh nên nghe lòng rất khổ
Rất dễ buồn, dễ khóc chẳng vì đâu
Những đêm đen thao thức suốt canh thâu
Ngồi cắn bút làm thơ đầy trang giấy

Em với anh! hai đứa mình thế đấy
Cứ đau buồn ray rứt bởi vì yêu
Tình chúng mình như đường thẳng song chiều
Không gặp gỡ nên gọi hoài tiếng Chú

Mình yêu nhau, tình yêu như không lối
Nên trời đành hai đứa phải cách xa
Tình yêu em muôn kiếp vẫn thiết tha
Vẫn khẽ gọi người xưa bằng tiếng Chú

Hôm nay đây lòng em buồn nhung nhớ
Đến một người không biết ở nơi nao
Tiếng yêu đương chưa kịp nói lời nào
Nên mãi gọi người ta bằng tiếng Chú!

Nguyenthitehat

*

Mái Tóc

Nàng có mái tóc huyền
Đẹp như tranh thủy-mặc;
Đường nét thật dáng duyên,
Thật mặn-mà màu sắc.
 
Tóc như múa nghê-thường;
Sóng đàn như tóc lướt;
Tóc như ướp trầm hương;
Tóc như nhung mịn mướt.
 
Khi nàng về với tôi,
Nàng thay nhiều kiểu chải;
Như mắt, má, và môi:
Vui tươi và trẻ mãi.
 
Tôi vuốt dợn tóc êm,
Tôi hít mùi tóc thuộc.
Nắng biển và sương đêm:
Tóc kiêu hào nhập cuộc.
 
Đời rộng cánh bằng âu;
Thanh-bần nên sướng chán.
Đôi lứa tưởng còn lâu
Mới bạc đầu, hói trán.
 
Nhưng, chớp bể, mưa nguồn!
Sắt thép kìm xương thịt:
Mắt nàng rát lệ tuôn,
Lưỡi tôi tê mật rịt!...
 
Nàng lặn-lội thăm tôi;
Tóc trùm khăn lấm bụi;
Tôi tránh nhìn mắt, môi;
Cổ nghẹn lời tức tủi.
 
Rồi, một hôm (ngỡ-ngàng!)
Nàng tháo khăn gỡ rối,
Tôi sửng-sốt nhìn nàng:
Tóc điểm màu tiêu-muối!
 
Ôi! Mới một thời-gian
Mà cồn dâu, bãi bể!
Giếng hẹp ếch gào khan;
Bức bần nên khổ thể!
 
Mắt nàng đã quầng thâm;
Môi khô và má hóp.
Nhìn mái tóc hoa-râm,
Tim tôi như nghiến bóp!
 
Tóc hết múa nghê-thường!
Sóng đàn tóc hết lướt!
Tóc hết ướp trầm hương!
Tóc hết nhung mịn mướt!
 
Tôi muốn vuốt tóc nàng,
Mà bị đời ngăn cấm!
Đành đợi giấc mơ-màng
Để sưởi lòng tạm ấm!
 
Nàng thương tôi mặn-nồng,
Vì tôi mà lận đận.
Tóc nàng càng trắng bông,
Lòng tôi càng uất hận!

Thanh Thanh

*

Nắng tháng tư

Anh ơi! Cuộc thế xoay vần mãi,
Sao cứ thương buồn nắng tháng tư"
Em hỏi chi mà nghe rất lạ,
Ba mốt năm em có đợi chờ"

Chờ ngày đất mẹ được hồi sinh,
Hàng triệu triệu dân một ý tình,
Hết bao gian khổ đời luân lạc,
Chung sức dựng xây đất nước mình.

Anh còn món nợ với non sông,
Nước mất nhà tan hận não lòng,
Đâu có tự do ngày độc lập,
Hõi thử dân mình hạnh phúc không"

Muốn đứng thẳng lên sức đã tàn,
Nhà tù cải tạo quá gian nan,
Giật mình nhìn ở gương: đầu bạc,
Mộng lớn vùi chôn lệ ứa tràn.

Nắng tháng tư! Vẫn nắng tháng tư.
Bao giờ sống lại những ngày xưa"
Ấy ngày dân tộc thôi điêu đứng"
Nước Việt Nam vàng rực sắc cờ.

Hoàng Yến

*

Tình Nay Đã Xa

Nhỏ nhìn xem lá vàng rơi trên áo
Thu Denver nắng đẹp nét kiêu sa
Lá vàng bay trong gió tiếng chim ca
Mang Thu đến tan đi niềm nhung nhớ
Nắng chiều nay rọi buồn trên lối nhỏ
Áo tím buồn tha thướt chiều mưa bay
Nhỏ có hay" Anh yêu dáng em gầy
Bên lối hẹn, thuở nào ta chung bước
Chiều hôm nay giọt mưa buồn rơi ướt
Gió mơn man hôn nhẹ suối tóc dài
Anh đứng nhìn nét mặt Nhỏ thơ ngây
Làm Nhỏ thẹn má hồng lên mắc cỡ
Có những lúc muốn cùng em bày tỏ
Bằng vần thơ âu yếm lời tình trao
Làm sao quên kỷ niệm thuở ban đầu
Tình nay đã xa rồi trong mộng ước

Nguyễn Vạn Thắng

*

Nỗi Lòng Ly Khách

Êm êm sóng vỗ bãi sông đầy
Mây trắng bên trời hớt hải bay
Cô nhạn lìa đàn cô nhạn lạc
Tháng năm biệt xứ tháng năm dài
Xa xôi nhớ gởi chòm mây bạc
Cách trở thương đề vạt áo phai
Dõi mắt trông vời quê quán cũ
Nỗi lòng ly khách tỏ cùng ai!

Bạch Loan

*

Thơ Tranh Đấu

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Cũng Là Hàng Ngũ Chủ Chiên

Khắp nơi trong cõi người ta
Đều hay Việt cộng bắt cha Lý rồi.
Nếu như trong cõi người Hồi,
Các ông đạo trưởng đứng ngồi không yên...
Cũng là hàng ngũ chủ chiên,
Các Ngài sao lại nín yên, đứng dòm"!
Mặc Cha Lý bị bịt mồm,
Hội Đồng Giám Mục bịt luôn mắt. Chờ!
Chỉ lo gióng trống, giương cờ,
Vờ thương, vờ xót, lờ đờ thăm dân!
Mon men giảng thuyết xa gần,
Lân la mục đích vì cần... đô la!
Ăn no, lại nói ngãng ra,
Rằng cha Lý bậy, bị sa lưới rồi.
Hồng Y Mẫn đã mớm lời:
"Tha phương cầu thực" đám người Việt Nam ("!)
Xa xôi cách trở quan san,
Sao Ngài "khất thực" mò sang bên này
Ngửa tay xin đám "ăn mày",
Vấn tâm có thẹn mặt mày hay không"!
Thuận cha con, thuận vợ chồng,
Góp tay ta cứu Non Sông mấy hồi!
Ai ơi vùng dậy, đừng ngồi,
Cùng nhau tranh đấu, nắm xôi sá gì"!

Hoàng Ngọc Văn

*
Ngày Quốc Hận

Quốc Hận! Gọn gàng hai chữ thôi.
Gào lên cùng lúc lệ tuôn rơi.
Niềm đau đất khách thừa cơ hội,
Nghiến nát tâm tư vạn vạn người.

Quốc hận! Bao giờ mới rửa xong"
Tháng năm đòi đoạn kiếp lưu vong.
Tháng năm nức nở tình yêu nước,
Thương xót tủi cho một giống giòng.

Quốc Hận! Còn kia đám dã man.
Tập đoàn Việt Cộng lũ vô thần.
Vững ngôi dầy xéo quê hương mẹ,
Tham nhũng, hung tàn, hiếp đáp dân.

Quốc Hận! Chờ hoài các vĩ nhân,
Hy sinh trải mật lẫn phơi gan.
Đứng lên Cách Mạng gào quần chúng,
Lật đổ bạo quyền đại ác gian.

Quốc Hận! Than ôi! Trái chín muồi.
Mà rồi đất mẹ vẫn không người.
Toàn phường nối giáo hùa theo giặc,
Nhiễu hại non sông thảm ngập trời.

Quốc Hận! Duy còn mỗi ước ao.
Từ trong giới trẻ, các anh hào.
Sinh viên trí thức Nam Trung Bắc,
Cùng lớp thanh niên, mộng chí cao.
Quốc Hận! Giờ đây đã đến thời.
Hồn thiêng sông núi hãy nung sôi.
Tỏ mình con cháu bà Trưng, Triệu...
Hưng Đạo, Quang Trung... cứu giống nòi.

Quốc Hận! Cả kêu giới trẻ ơi!
Đáp lời rầm rộ biển rừng người.
Đứng lên lật đổ quân Hà Nội,
Viết sử, danh lưu để lại đời.

Ngô Phủ

*

Tâm tình người lạc xứ

Nhớ cảnh năm xưa
Một ngày thất trận
Nắng lịm tắt trên bầu trời hiu quạnh
Khói sương mờ phủ kín cả không gian
Hồn bâng khuâng thương vận nước nghiệt oan
Tim bật khóc, khung trời đầy ai oán
Cuộc đời ly tán
Biển sóng mênh mông
Thuyền lênh đênh nhìn bến cũ hoài mong
Lòng khắc khoải, đớn đau, đời lạc xứ
Cố quên đi lòng bên lòng tự nhủ
Gắng tìm nhau sưởi ấm khối tình chung
Cách biệt nghìn trùng
Mong hoa tình nở
Triệu con tim làm sao chung nhịp thở
Thắm tình người ưu ái đến tìm nhau
Chia xẻ niềm đau
Dựng xây hy vọng
Tay trong tay vượt trên ngàn cơn sóng
Dẫu biển đời khốn khổ với oan khiên
Ta cùng nhau xây giấc mộng đoàn viên
Trên đất mẹ dấu yêu, tình dân tộc
Đi về đâu hỡi Nam Quan, Bản Giốc
Xót xa lòng ngấn lệ suối Phi Khanh
Yên ấm sao đành
Quê hương dần mất
Đứng lên đi giống Tiên Rồng bất khuất
Hãy tìm về hun đúc triệu con tim
Trao cho nhau trọn vẹn những niềm tin
Cùng tiến bước, chia nhau từng hơi thở
Sẽ có một ngày
Hoa tình rộn nở
Trang sử hùng tô đậm chữ  liệt oanh
Tay trong tay chung nhịp khúc quân hành
Dòng máu thắm rửa hờn căm tổ quốc
Kết tin yêu cùng xoay dời vận nước
Vén mây trời, trăng sáng rọi lung linh
Xé đêm đen tạo lại ánh bình minh
Cờ lộng gió quê hương ngày hội mới.
Toàn dân ngóng đợi
Về bến yêu thương
Bướm tung tăng hoa gấm khắp nẻo đường
Bầy én lượn mùa xuân nồng hộ ngộ
Khắp non sông,  qua rồi, cơn thống khổ
Kết hoa lòng xây dựng lại quê hương
Trao cho nhau trọn vẹn chữ yêu thương
Dòng nước mắt cuộn trào dâng hạnh phúc.

Phạm Thanh Phương

*

Làm Sao Quên

Sẽ có một ngày chinh chiến tàn
Việt Nam lịch sử bước sang trang
Vẫy tay từ giã đời binh nghiệp
Tuổi vẫn em ơi! Chửa muộn màng…

Tiếng súng yên rồi, Bắc với Nam
Cùng chung ý hướng phát từ tâm
Góp tay xây dựng cơ đồ lại
Xóa hết đau thương bụi cát lầm!

Một dãy giang san hình chữ S
Biển đầy tôm cá, đất phì nhiêu
Niềm vui biết kể sao cho hết
Đất nước vinh quang dáng diễm kiều!

Anh sẽ cùng em vui hôn lễ
Tiệc tùng đầy đủ bạn năm xưa
Những người lính đã từng anh dũng
Đổ máu lập công dưới bóng cờ…

Anh làm thầy giáo, em cô giáo
Mình dạy văn chương đến cuối đời
Rỗi rảnh anh làm thơ đăng báo
Ca tụng em, người vợ tuyệt vời…!

Nhưng mà em ạ! Đời không dễ
Dù chỉ là mơ, em gái ơi!
Một tháng tư- Trời ơi thời thế
Đã phủ mây đen, lấp bước đời…!

Bắc quân có phải là dân Việt"
Cùng giống Tiên Rồng nước Văn Lang"!
Dân chúng miền Nam đang rên siết
Nhìn cờ sao máu- mắt ngỡ ngàng…

Giặc về trút cả căm hờn oán
Vào những người trai lính Cộng Hòa
Dân chúng là thù không phải bạn
Cùm gông, tù ngục khắp sơn hà…

Mộng chỉ bình thường em gái ơi!
Đành thôi lỗi hẹn trách chi đời
Giặc về man rợ như lang sói
Mất hết niềm tin- vắng tiếng cười.

Ta sống quằn thân giữa tội tù
Áo em sờn rách úa trời thu
Ngàn năm ta vẫn không quên được
Giặc Bắc vào Nam cuối tháng tư…

Thy Lan Thảo

*

Stop! No More Communist!

Dân có quyền đòi hưởng Tự Do!
Có quyền tranh đấu, nếu không cho!
Bạo quyền hiện tại còn tham nhũng,
Dân chúng bao giờ được ấm no"!
Dân Chủ phải đâu là tặng vật!
Độc tài còn đấy nỗi âu lo!
Đứng lên! Xông tới! Đòi cho được!
Đả đảo độc tài! "Stop! No More!"

Hồ Công Tâm

*

Thơ Đau

Ruồi bọ ở đâu mà nhiều"
Không biết còn nữa bao nhiêu"
Kên kên thả mồi để nhử
Mà bao nhiêu mạng dám liều!

Chúng bu quanh xác dân tôi
Tranh giành cho bõ miếng tồi
Bán buôn trên hồn uổng tử
Lợi về có được một “ngôi”"

Ôi chao ruồi, bọ, kên kên!
Lõm ngõm chúng bò lềnh khênh
Thay nhau mua danh bán tước
Danh lợi xúm bàn ngông nghênh

Bên bao dòi, bọ, muỗi, ruồi
Người sáng trở thành mù đui
Không còn nhìn, nghe thống khổ
Và triệu triệu tiếng than ôi

Thơ đau vì bao giòi, bọ!!!

Ý Nga

*
Đêm Không Ngủ

Đêm không ngủ, tưởng niệm Ngày Quốc Hận.
Khắc sâu ngày Cộng Sản chiếm non sông.
Tưởng niệm hồn những chiến sĩ trận vong,
Hy sinh khắp 4 Vùng Khu Chiến Thuật.

Đêm không ngủ, tưởng niệm hồn bất khuất,
Các thuyền nhân gởi xác khắp biển đông.
Chẳng qua vì thề chẳng đội trời chung,
Cùng lũ giặc mán rừng thừa chiến thắng.

Đêm không ngủ, nguyện cầu thâu canh trắng,
Xin ơn Trên, lạy đấng vạn toàn năng.
Xót thương cho nước Việt, một ngục đàng,
Dưới tai ách bạo tàn bầy dã thú.

Đêm không ngủ, cúi khẩn cầu Thiên Chúa,
Giúp đồng bào đau khổ chốn quê hương,
HÃI SỢ quăng, NHU NHƯỢC ném, lên đường,
Đoàn kết lại, bẻ gông cùm xiềng xích.

Đêm không ngủ, cúi nguyện cầu tha thiết,
Các Cộng Đồng Người Việt khắp năm châu,
Luôn bình an, luôn hỗ trợ đồng bào,
Nơi quê mẹ sớm mau ngày khởi nghĩa.

Đêm không ngủ, gởi nguyện cầu nhỏ bé,
Toàn dân cùng giới trẻ, các tài ba,
Xin đứng lên, diệt Cộng, cứu sơn hà,
NGÀY QUỐC HẬN cũng là NGÀY PHỤC QUỐC.

Ngô Phủ

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Đồng Lầy

(Tiếp theo số 507)

Những chiếc sơ mi bỏ ngoài để che bụng phệ.
Đi về chễm chệ xe "dim"
Lúc vuốt xoa
Lúc hăm dọa.
Lúc gật gù
Với một lũ lù lù rác rơm ẩm mốc
Những loài thảo mộc.
Ngu ngốc, ù lì , nhẫn nhục
Nằm đợi ngày tàn mục thối tha
Mặc cuốc kêu thê thảm đêm ngày.
Xác gầy, khổ não!
Bọn gỗ đó phải chờ giông bão.
Mới chịu ào ào nhổ rễ đứng lên.
Nhưng hình như Trời đã bỏ quên
Mảnh đất đồng lầy xám ngắt.
Như tôi vẫn ngồi đây héo hắt
Mắt thâm quầng trông ngóng trời xanh
Bốn chung quanh ếch nhái vẫn đồng thanh
La ó mong làm hỏng tim hư óc.
Để trai tráng say mùi chết chóc.
Để người già yên vui tang tóc.
Tóm lại là để tình nguyện ly tan.
Nhưng mặt trời mùa thu mà như tiết đại hàn.
Súng ống từng đoàn run run, nhớn nhác.
Đảng lùa đi, tan tác, thương vong.
Mái ngói, mái gianh lệ thảm ròng ròng.
Nhỏ xuống bốc hơi trong lòng vạc bỏng.
Đảng dữ thét gào, hóc xương ngang họng.
Giọng thều thào, gượng gạo hung hăng.
Lưới thép nền chuyên chính tung quăng
Khốc liệt, bậy xằng, ức oan, cay đắng
Dân đen tay trắng cam đành.
Từ rừng núi hoang vu tới phố xá thị thành.
Từ hải đảo xa xôi tới ruộng đồng bát ngát
Mặc áo vàng cảnh sát.
Tràn lan, nhợt nhạt cả màu xanh!
Cuộc sống đồng lầy rộp rát, nhoét tanh
Bom đạn chiến tranh còn giật giành chút xương da thảm hại.
Cái cảnh mười đi, hai ba trở lại.
Caí cảnh một trai giành nhau chín gái.
Đương diễn ra và sẽ còn diễn mãi
Nếu Đảng còn nắm vận mạng tương lai
Lũ sậy lau xưa chỉ biết thở dài
Cũng phải ngước trông đất trời, vấn hỏi"
Trăng lặn...sao tàn.
Bình minh không mong mỏi.
Từ từ xuất hiện trong sương.
Một bình minh héo hắt thảm thương.
Đẩy dân tộc trên giường xuống đất.

(Còn tiếp...)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.