Hôm nay,  

Thơ Thơ

29/08/200500:00:00(Xem: 5930)
Rót Hồn Kiêu Bạt Chén Lưu Linh

Tiếc thương nhà thơ Trần Kiêu Bạt vừa qua đời tại Hoa Kỳ

Đi chưa thấy đêm trăng nào đẹp
Đêm Bến Ninh Kiều trăng mới lên
Uống chưa thấy rượu nào say đã
Bên má hồng em thơm nếp than
Gói chuyện Cần Thơ qua đất Mỹ
Rót hồn kiêu bạt chén lưu linh
Bạn bè, cơm áo, mưa hàng xóm...
Lá rụng, người đi, lạnh bến mình
Tưởng rằng gặp lại bao năm trước
Uống rượu Cần thơ ở xứ người
Điểm danh bè bạn trong ngoài nước
Đáy chén vầng trăng Mỹ mỉm cười.
Đi nhớ Cần thơ về nhớ bạn
Chén nào cưa đứt lộ hai mươi
Chén nào lên dốc cầu Tham tướng
Cháy đỏ vai ai khét nắng trời
Vẳng đâu giọng nói xa ngàn dặm
Không người đối ẩm, mưa vườn sau
Cuối tuần lòng vắng như thiền định
Sóng gọi thuyền đi nhổ ngọn sào...
Muốn hỏi con đường phai ánh điện
Tóc người phai sắc buổi chiều nay
Vầng trăng xưa cũ thèm đôi mắt
Sương khói hồ nghi men rượu say.

Lamhaokhoi

*

Tình Xa Xứ

Tưởng nhớ mẹ hiền nhân dịp Vu Lan, thân tặng những ai may mắn còn mẹ cha
Lòng con, mẹ hỡi tình xa xứ

Đất lạ ngày nào được trọn vui
Đất nước thân thương đầy giặc dữ
Mắt hướng quê xưa ý ngậm ngùi...
Con nhớ những ngày thơ bên mẹ
Thằng con trai út được nuông chiều
Thức ăn mẹ nấu ngon mà rẻ
Xa rồi thương nhớ biết bao nhiêu...
Ruột nghêu xào sơ với tỏi
Lá me non, cà giá ngò ôm
Tháng năm mùa mưa vừa mới tới
Canh chua nghêu, rượu đế Gò Công
Cá kèo tháng mười đem kho chỉ
Chút hẹ nêm vừa thêm chút tiêu
Cơm gạo Sóc Nâu thơm lúa mới
Mẹ ơi! con nhớ mẹ thật nhiều...
Thức ăn đông lạnh trời băng giá
Nửa tấm lòng con rất lạnh lùng
Nửa gửi quê nhà thương nhớ mẹ
Tan ca chiều xuống nắng hoàng hôn.
Chút công chăm chỉ có chút tiền
Nhưng lòng con vẫn nặng niềm riêng
Thức ăn xưa mẹ thường hay nấu
Khéo léo bàn tay ngọt ý duyên.
Chiều nấu tô canh rau Câu Kỷ
Con cá rô phi chiên tỏi vàng
Dĩa rau tía tô, quế, húng lũi
Gò Công ơi! Thương nhớ dâng tràn...
Chừng nào con mới về quê mẹ
Nhìn lá Cờ Vàng kiêu hãnh bay
Quê người vẫn tháng ngày cô lẻ
Con ngắm thời gian lén thở dài...
Bây giờ mẹ đã yên lòng đất
Riêng cõi lòng con vẫn gió mưa
Tang cha, tang mẹ con không trọn
Biển lệ trào tuôn mấy cho vừa...
Lòng con vẫn hướng trời quê cũ
Dấu bước đường xưa vẫn rõ in...

Thy Lan Thảo

*

Sáng Moscow Chiều Hà Nội Tối Berlin

Buổi sáng Moscow
Người công nhân Việt Nam
Thức dậy
Loay hoay tìm ổ bánh mì
Ném que củi cuối cùng vào lò sưởi
Ngơ ngác đứng nhìn
Về phía phương đông
Mặt trời vẫn một màu đỏ cháy
Quê hương bây giờ ở đâu
Bên giòng sông Volga
Một con chim lạc đàn đứng khóc
Trời đất rộng muôn phương
Sao chẳng có nơi về
Điện Kremlin sừng sững phía bên kia
Tiếng chuông gõ từng hồi quen thuộc
Bức tường đá màu đen
Trông vẫn lạnh da người
Thánh địa của một thời
Gỗ đá, lương tri, vượn, người lẫn lộn.
Chiều Hà Nội chị đọc tờ thư cũ
Anh viết lần cuối cùng
Cũng đã khá lâu
Xuân đã về sao mình mãi xa nhau.
Vầng trăng ước còn treo bên khóm trúc
Hà Nội bây giờ buồn như cổ tích
Một nghĩa trang rờn rợn những bóng ma
Anh viết những gì
Từ những nơi xa
Về Dân chủ, Tự Do, Nhân quyền, Công lý
Về cơn bão cách mạng Đông Âu đang rực cháy
Về những mầm xanh hy vọng ở quê hương
Anh viết về những dòng sông
Về những con đường
Những nỗi nhớ mẹ và em
Cả những niềm vui vừa bắt gặp
ở Moscow, ở Warsaw, ở Budapest
ở những con người cũ mới hôm nay
Anh viết về một niềm tin
Tưởng đã chết không hay
Một buổi sáng bừng bừng sống dậy
Anh sẽ vượt biên giới đến Berlin
Để gom góp đồng bào anh em còn lại
Thắp sáng niềm tin thành ngọn lửa đấu tranh
Buổi tối Berlin
Tiếng xe cứu thương ầm ĩ
Thêm một người thiểu số mới bị đâm
Một người châu Á tóc đen
Không giấy tờ chứng minh địa chỉ
Người cảnh sát lắc đầu
Vừa nhìn vừa chỉ
Cái xác Việt Nam gầy còm
Co ro như còn trong bụng mẹ
Những giọt máu đỏ tươi
Trên con đường nứt nẻ
Đọng thành những vệt dài
Trông tội nghiệp làm sao
Mẹ Việt Nam ơi
Con mèo con chó cũng có tên
Sao đứa con của mẹ lạc loài không tên tuổi.
Trong túi áo một phong thư chưa gửi
Gởi về đâu hỡi Hà Nội mưa bay.

Trần Trung Đạo

*

Tỉnh Dậy Đi

Như chú bé tiếc hoài con dế nhỏ
Ta ngậm ngùi thương mãi một dòng sông
Như tượng đá bâng khuâng hồn thiên cổ
Ta ôm hồn Do Thái đứng hoài mong
Ôi tổ quốc, quê hương ta sầu hận
Sóng điên cuồng cao ngất ngọn tang thương
Mong đợi mãi ngày nước tuần, dân vận
Sao bao năm chưa xoay chuyển luân thường"
Sao bao năm vẫn làm người vong quốc
Vẫn đớn hèn trong mộng mị áo cơm"
Vẫn phân hóa, không sao đoàn kết được
Vẫn đành lòng bán rẻ cả danh thơm!
Vẫn vô tình bán hồn cho quỷ dữ
Mua giàu sang, mua ảo vọng công hầu
Quên tất cả lương tâm và lịch sử
Mặc vong tồn cho thế hệ mai sau!
Tỉnh dậy chứ, sao mê hoài mãi thế"
Kìa giống nòi thôi đã quá đau thương!
Còn kịp đấy, tỉnh mau đi mà để
Biết rằng mình còn có một quê hương!!!

Ngô Minh Hằng

*

Lý Tống: Trò Chơi Chữ Của Việt Cộng

Lý Tống anh hùng Lý Tống ơi!
Tên anh rạng chiếu khắp đất trời
Dân Việt bốn ngàn năm văn hiến,
Anh hùng cứu nước còn khắp nơi!

Tên anh Lý Tống oai hùng quá,
Sử xanh anh viết nở đầy hoa
Cho dù non nước thoi đưa đẩy,
Tên anh vẫn sáng mãi chẳng nhoà!

Dấu ấn lịch sử năm chín hai,
Tình yêu nước Việt mãi chẳng phai
Ngàn tờ truyền đơn thả đầu giặc,
Đánh động con tim người nước ngoài.

Lại một lần hai ngàn lẻ một,
Hoa tự do từ cánh đại bàng
Năm ngàn truyền đơn lượn hiên ngang,
Là những tát tai vào giặc cộng.

Lý Tống tên anh hùng bất diệt,
Đã rạng danh đáng bậc anh tài
Tên anh vang động cả nước ngoài,
Lũ cộng phỉ, ngoại bang khiếp sợ!

Lý Tống huy hoàng trong sách sử,
Oai hùng trong em gái hậu phương
Xin gởi anh chút tình đơn phương,
Mong sưởi ấm tâm hồn chiến sĩ!

Hạt Nắng Thùy Trang

*

Cho Tháng Hạ Buồn

Hè lặng lẽ trôi mau
Mang theo lá úa màu
Thu nào như đến vội
Để lá chạnh lòng đau
Mưa về mang giá lạnh
Gió ru điệp khúc buồn
Đường về như xa lạ
Cho lòng nghe vấn vương
Bao năm rồi em nhỉ"
Ngày tháng vẫn u hoài
Đêm nghe sầu khắc khoải
Thương về hình bóng ai"
Hạ như buồn không nói
Cho nắng sầu tương tư
Tiếng ve giờ xa vắng
Mắt lệ buồn vu vơ
Chiều nay trời đổ mưa
Lời yêu nói sao vừa
Bàn tay nào đan kết
Đưa ta về lối xưa
Em đi tháng Hạ buồn
Thu về chạnh nhớ thương
Lá vàng rơi hiu quạnh
Tình hoài nỗi cô đơn

Nguyễn Vạn Thắng

*

Mảnh Quê Nghèo, Hòn Đất

Tặng Quách Mến, Thắng, Như ròm
Bao năm rồi ta chưa về Hòn Đất
Nhớ cây xoài, cây vú sữa đơm bông
Nỗi niềm riêng ta giấu tự đáy lòng
Đêm xứ lạ, nghe lòng mình ray rứt
Bao năm dài mẹ già ta thao thức
Bạc trắng đầu vì thương nhớ con xa
Quỷ như ta đâu phải đứa thật thà
Đám trời đánh, hai ba thằng quậy phá
Gà mới lú cựa, ngựa non háu đá
Tưởng chỉ mình mà chẳng biết có ai
Lo lóc chóc còn dở giọng ba gai
Chưa có thấy quan tài nên chưa ngại
Chẳng học hành tối ngày lo mê gái
Không vô trường cứ xách tập lang thang
Lo nhậu nhẹt, ca hát với hoang đàng
Trang sách mộng gối đầu không nhẫn nại
Niềm mơ ước, một thời trai trẻ dại
Của một thời về nhốt cuộc tình đau
Mơ giảng đường, mơ chuyện đá vàng thau
Thời gian mất bao giờ quay trở lại
Trời tháng Tư, cơn mưa dầm nắng trải
Chết lịm hồn, trắng những dải khăn tang
Miền Nam đó, bỗng chốc đã tan hàng
Bàng hoàng sốc ta thành tên xa xứ
Buồn tháng năm một nỗi sầu lữ thứ
Phận tha hương ngơ ngác một câu chào
Tiếng mẹ đẻ ta vẫn mãi thì thào
Đời lăn lóc theo tháng ngày cơm áo
Đâu ước mơ ta tàn cơn mộng ảo
Sống quê người vẫn nhớ mãi quê hương
Đêm trở giấc nghe tiếng nấc đoạn trường
Mong một sớm ta trở về quê cũ
Lình Quỳnh ơi, người dân còn lam lũ"
Sóc Sơn nào còn vũ điệu Lam Thon
Kiên Lương hỡi ngôi chợ vẫn còn tròn
Vàm Rầy đó em vẫn còn ở đấy
Đất quê nghèo sống nhờ vào nương rẫy
Ghe biển về như trẩy hội bờ sông
Mẹ quê nghèo, Tri tôn dạ một lòng
Ngày tháng chạp nghe chừng tu hú gọi
Ổi trong vườn, Vàm Răng mùa chín tới
Hoa mai vàng con bướm đậu trên bông
Tuổi thơ ta lo mót lúa ngoài đồng
Con diều biếc băng rồi, trời tháng hạ
Đập lúa đêm trăng, nghe câu hò lả
Vọng cổ mùi câu hát một thời xa
Gái với trai múa vũ khúc được mùa
Đình ta đó trống rền đêm hát bội
Đêm xứ lạ, ta nghe chim quốc gọi
Mau quay về Hòn Đất mến yêu xưa
Sống một thời giãi nắng với dầm mưa
Bước chân trần ta về trên lối nhỏ
Ta cố tìm đâu rồi căn nhà cỏ
Một đêm trăng nghe lại chuyện trầu cau
Thuở mẹ cha, tình duyên thắm ngọt ngào
Nơi cắt rún, mảnh quê nghèo Hòn Đất.

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Lời Khấn Vu Lan

Lung linh như khói sương mờ
Con đang đứng trước bàn thờ mẹ đây
Mẹ ơi! về với trần ai!
Để con được nắm bàn tay... thuở nào!
Hiển linh lời khấn nhiệm màu
Thì xin mẹ bước qua cầu âm dương...

Tôn Thất Ly Hương

*

Yêu Hà... Nội

Tặng những người con gái mang tên Hà
Hà... Nội ơi tên người yêu tôi đó
Giữa trưa hè, phượng đỏ khắp đường đi
Tiếng ve kêu, cùng tiếng gió thầm thì
Tôi ngơ ngác tìm về hương tình cũ
Tôi tìm em lần mò trong vũ trụ


Giữa đất trời trong tình cảm khát khao
Trái tim yêu say đắm đến dạt dào
Yêu Hà... Nội trong tình yêu đôi lứa
Ôi tình em như mùa hè rực lửa
Giữa đất Hà... bao bọc lấy quanh anh
Ôi tình em thắm đượm lại mong manh
Bởi một lẽ anh là người biệt xứ
Con tim yêu rung hồi chuông quá khứ
Chưa đủ yêu đã lại bước chân đi
Hà... Nội ơi ta chẳng biết nói gì
Trong im lặng, một đời yêu Hà... Nội.

Thu Hà

*

Bông Hồng Vẫn Đỏ

Lễ Vu Lan tôi làm thơ về mẹ
Tặng những người - ai hạnh phúc như tôi
Và cả ai phải chịu cảnh mồ côi
Sao nghèn nghẹn dâng tràn cơn hối hận

Bao năm qua Vu Lan bao nhiêu bận
Bông hồng nào trên ngực vẫn đỏ tươi
Nhưng mẹ ơi con nông nổi kiếp người
Câu bất hiếu con đành mang muôn thuở

Mẹ vì con đêm về còn trăn trở
Nước mắt tràn rửa mặt những sớm mai
Khóc thương con lưu lạc dặm đường dài
Đời sơn thủy, vô tâm con nào nghĩ

Khi sa cơ trở thành người thất chí
Con lại về bên gối mẹ thân thương
Nhìn mẹ hiền mái tóc đã điểm sương
Con nghe nhói niềm đau bên ngực trái

Rồi hôm nay mùa Vu Lan trở lại
Bông hồng nào vẫn thắm đỏ như xưa
Con bỗng sợ ngày nắng với đêm mưa
Bông hồng đỏ không trên ngực áo

Xin nhắn gửi những ai từng lỗi đạo
Hãy trở về bên mẹ mùa Vu Lan
Để thấy rằng tình mẹ mãi chứa chan
Và hãy nói một câu: "xin lỗi mẹ"...

*

Hoa Trắng Vu Lan

Vu Lan về, tôi còn chi đây nhỉ
Hay chỉ là chỉ chút nhớ chút đau
Bóng Mẹ xưa ôi nhòa nhạt phai màu
Mẹ đi mãi ngày con chưa kịp lớn

Vu Lan về, tôi hờn ghen với bạn
Với nụ hồng còn thắm đỏ áo ai
Với ai còn được ôm Mẹ trong tay
Giọt nước mắt tôi nhìn ai hờn tủi

Vu Lan về, chỉ cành hoa hồng trắng
Đặt vội vàng lên mộ Mẹ thân yêu
Nghĩa trang xa sao u ám một chiều
Phơn phớt lạnh gió về bên nhà Mẹ

Vu Lan về, mồ côi đời vẫn bước
Nhưng vẫn hoài thương nhớ Mẹ giờ xa
Con vẫn muốn gửi Mẹ triệu đóa hoa
Nhưng bên đó làm sao con gửi tới

Vu Lan về, chỉ âm thầm ngồi khóc
Mẹ có về chỉ trong giấc chiêm bao
Chỉ trong mơ vòng tay Mẹ ngọt ngào
Khi tỉnh dậy gối ướt mềm nước mắt

Vu Lan về, Mẹ ơi con nhớ Mẹ!
Mỗi khi buồn con biết kể cho ai
Đường đời cũng mình con đó ngày mai
Khi quỵ bước ai nâng con đứng dậy

Vu Lan về, con gửi vòng hoa muộn
Bên kia đời Mẹ vui nhé Mẹ ơi
Dù trong con sầu nhớ vẫn chơi vơi
Con vẫn muốn Mẹ vui nhiều bên ấy.

Ngọc Loan

*

Khứa Hồ Làm Bồi Tây

ở mục “Diễn Đàn Độc Giả” của SGT số 425 có đăng bài “SGT đạp đổ ‘lãnh tụ’ CS”"! của Đ.H. Trần - Canberra ACT (tr.62). Xừ ĐH Trần nào đó tự xưng là có 2 bằng tiến sĩ ở Nga và nay y được Việt Cộng cho sang Úc học để lấy một bằng tiến sĩ nữa. Trong bài viết “bá láp bá xàm” đúng với khả năng và kiến thức của xừ tiến sĩ xã hội chủ nghĩa Việt Nam này có câu: “Nhà nước ta đã thấm nhuần học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại (từ khi còn làm bồi Tây dưới tàu biển xuyên Việt)". Đọc câu trên mà Cô Gia tôi viết bài “Khứa Hồ làm bồi Tây” theo ý của “xừ tiến sĩ” này là “Bác Hồ của y làm bồi Tây”.

Xừ Trần nào đó thật là tài,
Kể chuyện già Hồ quả đúng ngay.
Đến Pháp làm bồi là chẳng trật,
Đi Nga ở đợ thật không sai.
Điều này cả nước đều từng biết,
Việc đó toàn dân cũng đã hay.
ở đợ, làm bồi là vĩ đại,
Cho nên Việt Cộng học dài dài!

Cô Gia

*

“Đỉnh Cao Trí Tuệ”

ở VN ngày nay, đối với những kẻ có tiền, có quyền, việc tìm kiếm một tấm bằng để lòe thiên hạ, để thăng quan tiến chức đã quá dễ dàng. Số lượng tiến sĩ đã vượt xa các nước trong khu vực... (SGT số 424).

Đã lạm phát văn bằng tiến sĩ,
Thuộc đủ mọi ngành sinh, hóa, lý,
Con số vượt xa xứ Á Đông,
Tỷ lệ còn hơn bên Pháp Mỹ.
Bọn chức to thường chạy mảnh bằng,
Lũ cán ngố hay mua học vị.
Trí tuệ phải vào hàng... “đỉnh cao”.
Để có thể vào “Bộ chính trị”.

Trường Xuân Lão

*

Thơ Thẩn Mà Chơi

Thơ thẩn mà chơi có nghĩa là:
Vạch trần tội ác đảng tinh ma
Học ngu chữ nghĩa thù giai cấp
Phản lại ông bà cả mẹ cha
Nhồi sọ con người quen chém giết
Dù đồng nòi giống cũng không tha
Mồ chôn tập thể cố đô Huế
Đuổi khéo thuyền nhân cướp lấy nhà...
Còn biết bao nhiêu là tội ác
Do bàn tay đảng hại dân ta
Tám câu thơ ngắn ghi sao trọn
Nhờ vạn chứng nhân tiếp dẫn ra.
Việt cộng đâu nào biết trọng khinh
Miễn là cướp được áo ai lành
Dối lừa chúng gọi rằng khôn khéo
Đường lối giặc Hồ mặc kệ khinh.

Hoàng Hôn

*

Tình Đồng-Chí Việt – Hoa

Khải vừa sang Mỹ chẳng bao lâu,
Trần-đức-Lương đi sứ nước Tàu
Triều-kiến Cẩm-Đào nghe thánh-chỉ.
Tiểu vương luôn biết phận chư-hầu.

"Bài học thứ nhất"! ngươi chớ quên, (*)
Trung-hoa "đại Hán", đấng bề trên.
Biên-cương, lãnh-hải đem triều-cống,
Đặc lợi, đặc quyền... sẽ vững bền!

Đừng mong dựa Mỹ, chống Trung-hoa,
Trung quốc ở gần, Mỹ cách xa.
"Bài học thứ hai" dành sẳn đấy!
Biết khôn, dâng nốt đảo Trường sa.

Hoàng sa đã hiến, nay Trường sa! (*)
Trung quốc ngàn năm cướp nước ta.
Đồng, Lương, Mạnh, Khải... sao hèn thế"!
Người Việt kết đoàn cứu nước nhà.

Hồng Lạc

(*) Năm 1979, Trung cộng xâm-lăng Việt-Nam, bảo là: "Trung quốc dạy Việt cộng bài học thứ nhất". (*) Năm 1971, Thủ tướng Việt cộng Phạm-văn-Đồng gởi Trung cộng công-hàm với nội-dung công-nhận đảo Hoàng-sa (đang thuộc chủ quyền của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa) là đảo của Trung-quốc.

*

Xóa bỏ hận thù...

Dân tộc Việt chẳng ai thèm đố kỵ
Chỉ bởi loài Cộng Phỉ phá Giang Sơn
Tạo oan khiên, gieo đau xót tủi hờn
Biến đất nước thành ngục tù thống khổ

Khắp Nam, Bắc, quyện tròn cơn máu lửa
Dân lầm than, Đảng nhung gấm, huy hoàng
Đục nước béo cò, sướng lũ Việt gian
Nay xóa bỏ hận thù, mai hoà giải

Hãy nhìn xem, những gì trong thực tại
Cả khung trời Tổ Quốc quấn khăn tang
Tiếng nói lương tri, khóc hận, ngỡ ngàng
Những em bé chết mòn trong tủi nhục

Đừng ảo tưởng hãy trông vào hiện thực
Mảnh Giang sơn, dâng hiến kẻ cựu thù
Mối nhục này đáng hận đến nghìn thu
Sao vuốt mặt tiếp tay loài Cộng Phỉ

Đừng lươn lẹo vẽ vời mầu nghĩa khí
"Yêu" quê hương, đòi "xóa đói, giảm nghèo"
Khắp Sơn hà xiềng xích vẫn còn đeo
Máu vẫn rỉ, vết thương hoài mâng mủ

Gieo phân hóa trong đoàn người lữ thứ
Moi túi tiền, cung dưỡng bọn lưu manh
Nay môi sinh, mai giáo dục song hành
Chỉ nuôi béo đám côn đồ vô lại

Chữ Hoà giải đâu cần nơi Hải Ngoại
Nên thực thi giữa Đảng với dân lành
Đến khi nào gột rửa hết mùi tanh
Tái tạo được nền Tự Do, dân Chủ

Đến lúc ấy từng đoàn người lữ thứ
Sẽ quay về góp sức dựng Quê Hương
Bằng chân tình, bằng tâm huyết, yêu thương
Tự nhiên chữ "hận thù" thành hư ảo.

Phạm thanh Phương

*

Ông Jerry Kiley Nổi Máu Nhà Binh

Kính họa vận bài “Hoan nghinh ông Jerry Kiley” của Cô Gia đại gia ở mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 425 viết để hoan nghin ông Jerry Kiley tạt rượu vào Phan Văn Khải và John McCain trong đêm 21.6.05 ở khách sạn Mayflower.

Vì thấy hai thằng cứ đứng nghinh,
Nên ông mới nổi máu nhà binh.
Không còn vị nể tên vô phép,
Lại quá căm thù đứa bất minh.
Sẵn dịp chọc quê cho hả giận,
Thừa cơ mần nhục... để lưu tình.
Cầm ly rượu tạt lên đầu chúng,
Vì thấy hai thằng cứ đứng nghinh.

*

Thực Phẩm Không Được Bảo Toàn

Kính họa vận bài “Thức ăn độc hại” của Trường Xuân lão đại gia trong mục “Thơ thẩn mà chơi” ở SGT số 425 viết về việc ở Việt Nam dùng bột nổi trong kỹ thuật cao su làm bánh mì, dùng thịt “phế liệu” làm chả lụa...

Thực phẩm đã không được bảo toàn,
Mà còn cản trở bởi nhiều quan....
Không ai trách nhiệm lo chăm chút,
Chẳng kẻ phân công để sửa sang.
Xuất khẩu ra ngoài là những món,
Tiêu dùng trong nước rặt toàn hàng,
Ăn vô không chết... thì mang bệnh,
Vi khuẩn, vi trùng cứ nhiễm lan.

*

Đứa Nam Man Than Thở Với Trường Xuân Lão

Cái mũi em như cái lỗ lù,
Gần đây lại chảy máu lu bù.
Cầm hoài chẳng đặng buồn ghê bậu,
Trị mãi không xong chán quá “du”.
Bác sĩ coi như thua cuộc đấy,
Thầy lang kể cũng bó tay ru"
Khi trồi, khi sụt hoài như vậy,
Chắc mục thơ em phải bỏ cù.(*)

(*) Mục “Thơ Cù Nèo”

*

Giã Ơn Phương Hoài Sơn

Kính họa vận bài “Thân gửi anh Nam Man” của Phương Hoài Sơn đại gia ở mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 425.

Giã ơn ông vẫn nhớ Nam Man,
Vẫn gởi thơ thăm, dẫu mấy hàng.
Nào chúc gia đình luôn thịnh vượng,
Lại cầu vẫn số mãi giàu sang.
Hay ăn hiền để sinh ra đức,
Khéo đãi cát mà nhặt được vàng.
Ông chúc kiểu này em chịu lắm,
May ra ngẩng mặt với nhơn gian.

*

Hả Miệng Chờ Sung Rụng

Nhiều cha cứ “hả miệng chờ sung”,
Đã vậy còn hay lý sự cùn.
Phân giải để nghe thì nhão nhoẹt,
Thực hành cho thấy cứ lùng nhùng.
Càng ngày càng vướng vòng cô lập,
Mỗi lúc mỗi lâm cảnh đóng khung.
- Nhìn mấy cha mà em phát chán,
Như con gà nuốt phải dây thun.

*

Hết Xôi Rồi Việc

Thầy thì đổ bóng - bóng chê thầy,
Mới khiến “bệnh nhơn” ngắc ngoải vầy.
Còn kéo nhiều người vô dính chấu,
Lại mần lắm chuyện phải sa lầy.
Thầy rằng: cứ hết xôi rồi việc,
Bóng bảo: vì già néo đứt dây.
“Con bệnh” bây giờ đang giãy chết,
Mà thầy mí bóng cứ cù nhây.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.