[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang được xuất bản năm 2004. Qúy độc giả muốn mua sách, xin vui lòng liên lạc ledinhho@hotmail.com]
Hỏi (Ông Trần P.H): Con tôi đăng quảng cáo bán xe gắn máy. Cách đây hơn 2 tuần lễ, có nhiều người đến xem và trả giá để mua. Trong lúc chúng tôi vắng nhà, trong số những người đến xem xe vào ngày Chủ Nhật đó, có người đồng ý giá cả, đặt tiền cọc, và yêu cầu được chạy thử. Cháu đã đồng ý để cho người đó chạy thử.
Người mua xe đó đã chạy hơn 15 phút mà chưa chịu mang xe về. Mãi đến gần nữa tiếng sau anh ta mới chịu lái xe trả lại cho cháu.
Khi đem xe về, anh này chê một số điểm, tuy nhiên cháu đã nói cho anh chàng này biết rằng anh ta đã bị té trong lúc chạy thử, bằng chứng là những vết chầy của sơn và cảng bị móp.
Anh chàng này nhất mực từ chối, và yêu cầu cháu trả lại tiền cọc. Cháu không những từ chối trả lại tiền cọc mà còn yêu cầu anh chàng này đưa địa chỉ, số điện thoại để khi sữa xong xe cháu sẽ báo cho anh ta biết là phải trả bao nhiêu. Dĩ nhiên là anh chàng này không chịu. Thế là lời qua tiếng lại, chữi thề, cuối cùng sự ẩu đả đã xẩy ra và cháu cùng bạn của cháu đã đánh anh chàng di dân này. Cả 2 bên đều có thương tích, tuy nhiên, trong lúc ẩu đả, anh chàng này đã bị té gãy tay. Sau khi cảnh sát đến, các cháu đã bị cảnh sát đưa về đồn làm việc. Riêng anh chàng di dân đã được xe cứu thương đưa vào bệnh viện. Sau khi thẩm vấn cảnh sát đã cáo buộc các cháu về tội inflict grievous bodily harm. Cháu đã ra tòa một lần nhưng không chịu nhận tội, hiện các cháu đang được tại ngoại chờ ngày xét xử.
Xin LS cho biết, việc ẩu đả gây ra thương tích này là do 2 bên đánh lộn nhau vì các cháu cũng chịu nhiều thương tích, liệu cháu có bị tòa kết tội hay không" Nếu bị kết tội thì hình phạt có nặng lắm không"
Trả lời: Điều 33 “DDạo Luật Hình Sự” (the Crimes Act 1900) quy định rằng: “Bất cứ ai bằng bất cứ phương tiện nào có ác ý gây thương tích hoặc gây đau đớn trầm trọng về thể xác đối với bất cứ người nào,. . . với ý định trong tình huống đó gây sự đau đớn trầm trọng về thể xác đối với bất cứ người nào... sẽ bị tù 25 năm” (Whosoever mali- ciously by any means wounds or inflicts grievous bodily harm upon any person,. . . with intent in any such case to do grievous bodily harm to any person... shall be liable to imprisonment for 25 years).
Trong vụ Regina v Jenkins [2006] NSWCCA 412, vào khoảng 1.30 rạng ngày Chủ Nhật 3.10.2004 nạn nhân và bạn bè đang tận hưởng “ddêm đi ra ngoài chơi của các cô” (a girls night out) tại Castle Hill Tarvern.
“Nạn nhân đã cười nhạo một người đang ở trên sàn nhảy, hóa ra người đó là bạn trai của bị cáo. Điều này đã dẫn đến việc bị cáo tiến gần nạn nhân trong dáng điệu muốn sinh sự và có những lời lẽ với nạn nhân” (The victim laughed at a person on the dance floor, which turned out to be the accuseds boyfriend. This led to the accused approaching the victim in a confrontational manner and having words with her).
Vào khoảng 3 giờ sáng, bị cáo cầm ly nước trên tay, dùng vai đẩy nạn nhân làm cho nạn nhân mất thăng bằng. Lời qua tiếng lại đã xẩy ra giữa nạn nhân và bị cáo. “Trong lúc nạn nhân quay đi, bị cáo đã cố ý tạt ly nước lên đầu và mặt của nạn nhân” (While the victim was turned away from the accused, the accused purposely tipped water from the glass over her head and face). Rồi bị cáo đã quơ tay qua vai nạn nhân và đẩy cái ly về phía trước đánh vào gần mắt phải của nạn nhân và cái ly bị bể. Sau khi nạn nhân bị thương, bị cáo bỏ đi. “Vào lúc đó bị cáo đã tỏ ra thờ ơ đối với những thương tích mà nạn nhân đang chịu đựng” (At that time the accused appeared to be indifferent to the injuries suffered by the victim).
Sau khi bị đánh, nạn nhân bị những vết sẹo ở mặt và mắt phải bị thương nặng. Nạn nhân đã trải qua cuộc giải phẩu khẩn cấp tại Bệnh Viện Westmead vào ngày 3.10.2004 để chữa trị vết thương ở mắt của cô. Vào ngày 20.10 nạn nhân lại được giải phẩu thêm một lần nữa, vì sợ rằng những vết thương ở mắt phải sẽ ảnh hưởng mắt trái của nạn nhân.
Vào 9.2.2005 thị lực con mắt phải của nạn nhân rất yếu và khó có thể hồi phục lại được, và có thể bác sĩ sẽ phải giải phẩu để lấy bỏ con mắt phải của nạn nhân, vì sợ rằng trong tương lai sẽ ảnh hưởng đến mắt trái của nạn nhân.
Ngoài sự chịu đựng những thương tật, việc này đã ảnh hưởng rất nghiêm trọng cho cuộc đời của nạn nhân, vì nạn nhân là một cảnh sát – “vào lúc đó bị cáo không biết” (unknown to the accused at the time) – và sẽ khó có thể tiếp tục phục vụ trong ngành vì sự yếu kém của thị lực. Cho đến lúc bị thương, nạn nhân là người có triển vọng nghề nghiệp trong ngành.
Bị cáo bị cáo buộc và bị bồi thẩm đoàn kết tội “ác ý gây thương tích trầm trọng về cơ thể” (maliciously inflict grievous bodily harm).
Vào lúc xét xử, vị thẩm phán tọa xử tuyên bố rằng hành động của bị cáo có những yếu tố gia trọng. Bị cáo đã đánh người mà không phải vì bị khiêu khích. Ngoài ra bị cáo còn dùng ly làm vũ khí. Sự thương tích mà bị cáo đã gây ra cho nạn nhân đã vượt quá mức tối thiểu cần thiết để cấu thành tội “gây thương tích trầm trọng cho cơ thể” và đã cấu thành tội trạng này với trường hợp gia trọng.
Bị cáo được 19 tuổi vào lúc phạm tội. Cha mẹ của bị cáo đã ly dị khi bị cáo được 3 tuổi, và mẹ của bị cáo đã qua đời khi bị cáo được 14 tuổi. Tình cảnh gia đình của bị cáo rất khó khăn, mẹ của bị cáo đã có nhiều quan hệ khác nhau trong những khoảng thời gian ngắn. Bị cáo là một trong 4 anh chị em cùng mẹ khác cha, và có 3 anh chị em ruột. Quan hệ giữa bị cáo và các anh chị em cùng mẹ khác cha không mấy tốt đẹp.
Bị cáo bỏ học khi học xong lớp 10, “vì bị trêu ghẹo và bắt nạt” (as a result of being teased and bullied). Trong lúc còn đi học bị cáo đã đi làm part-time và tiếp tục làm khi học xong lớp 10. Vào lúc xét xử bị cáo cũng đang có công ăn việc làm. Bị cáo chưa hề có án tích hình sự.
Tòa đã xử bị cáo 5 năm tù ở, và buộc bị cáo phải thụ hình tối thiểu là 2 năm 6 tháng. Công tố viện bèn kháng án vì cho rằng bản án quá nhẹ, và không thích đáng.
Vào lúc kháng án, công tố viện cho rằng vị thẩm phán tọa xử đã không chịu lưu ý đến hình phạt tối đa được quy định cho tội trạng này. Tuy nhiên, điểm này đã không thuyết phục được Tòa Kháng Án Hình Sự, vì trước khi tuyên án vị thẩm phán tọa xử có tuyên bố hình phạt tối đa cho tội trạng là 25 năm.
Thẩm phán Tòa Kháng Án Hình Sự, Hoeben J, đồng ý rằng bản án đó là một bản án quá nhẹ. Ông cũng tuyên bố rằng nếu ông ta xét xử chắc chắn rằng ông ta sẽ buộc bị cáo ở tù lâu hơn. Tuy nhiên, trong trường hợp này Tòa không muốn can thiệp vào sự hành xử “quyền tùy tiện” (discretionary power) của vị thẩm phán tọa xử. Cuối cùng Tòa đã giữ nguyên bản án của tòa án vùng.
Dựa vào luật lệ cũng như phán quyết vừa trưng dẫn, ông có thể thấy được rằng tội trạng mà cháu bị cáo buộc là một tội trạng hình sự nghiêm trọng, vì hình phạt tối đa dành cho tội trạng này là 25 năm tù ở. Tuy nhiên, hình phạt sẽ được gia giảm tùy theo tình huống mà trong đó tội phạm đã xảy ra.
Nếu cháu là một học sinh và chưa hề có tiền án, trong trường hợp này, bản án nhẹ nhất mà cháu có thể bị tuyên xử là buộc cháu phải làm công tác phục dịch cộng đồng và phải giữ gìn tánh hạnh trong một thời gian nào đó.
Nếu ông còn thắc mắc xin điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp.