Hôm nay,  

Thơ Thơ

20/02/200800:00:00(Xem: 3107)

Thu Hường và Thu Cúc

- Thu Hường và Thu Cúc
Mầy muốn Thu nào"
Chuyện ngày xưa nhắc lại
Ý nhớ vẫn thật gần
Thu Hường và Thu Cúc
Cùng chung xóm rất thân...

Ngày ta còn thơ dại
Sau giờ học ở trường
Vẫn thường hay qua lại
Với Cúc Hường dễ thương...

Bé Hường lên sáu tuổi
Bé Cúc lớn hơn hai
Chị em cùng xinh xắn
Da trắng, tóc đen dài...

Ta đã vào đệ thất
Vẫn quần cụt lưng trần
Vẫn nhảy cò đánh đũa
Hoặc chơi trò giấu khăn

Người lớn thường trêu ghẹo
Thấy ba đứa cùng chơi,
Thu Hường và Thu Cúc
Mầy muốn cưới Thu nào"

Ngày xưa ta còn bé
Đâu biết cưới là gì
Thu Hường và Thu Cúc
Vẫn reo đùa nhảy dây...

Thu Hường trăng mười sáu
Đẹp duyên dáng mặn mà
Năm ta đi vào lính
Bước đường gió cát xa...!

Đời chênh chông bèo bọt
Trăng đầu núi sương trời
Một chút riêng để nhớ
Chuyện ngày xưa xa xôi...

Năm năm trời trở lại
Thu Cúc với Thu Hường
Đã đẹp đời con gái
Đã tròn nụ phấn hương

Ta đứng bên thềm cửa
Sân vườn xưa còn nguyên
Đâu còn ai đánh đũa
Đâu còn ai cười duyên...

Thu Hường và Thu Cúc
Ta nhận được Thu trời
Lá vàng rơi từng chiếc
Mùa Thu xưa xa xôi...!

Thy Lan Thảo

*

Dáng Xuân

Nàng ở đâu về vãn cảnh Xuân
Đồng tiền chúm chím đọng tình Xuân
Hoa Xuân hé nở hôn mầm biếc
Cánh bướm mơ màng ngắm nụ Xuân
Một thoáng xa xôi Xuân lịch lãm
Trăm năm nhớ mãi vẽ thanh xuân
Ai cười nghiêng ngả trời xuân sắc
Tà áo tím bay thẹn gió Xuân.

Đình Lịch

*

Xuân Muôn Thuở

Rộn rã nghe lòng dâng ý sống
Xa chừng trông thấy bóng Xuân tươi
Cỏ cây vội vã thay màu áo
Đông đã qua rồi, Xuân tới nơi
Rét mướt theo về năm tháng cũ
Nắng hồng sưởi ấm đất quê hương
Cho nước non đượm màu trong sáng
Cho hận thù biến đổi tình thương
 
Từ xưa Xuân vẫn là hy vọng
Đem niềm tin đến bốn phương trời
Đem tinh hoa tô bồi vũ trụ
Đem tình yêu xoa dịu lòng người
 
Xuân vẫn là Xuân muôn thuở đó
Mừng Xuân vui đón buổi hôm nay
Men Xuân ngào ngạt nồng hương vị
Chưa nhấp mà như chuếnh choáng say...

Tôn Nữ Hỷ Khương

*
Sau Cơn Bệnh

Cám ơn buổi sáng mùa xuân
Hôn tà áo mới, vui chân đi tìm
Kẹp xinh xinh hình trái tim,
Xanh màu hy vọng nằm im đợi chờ
Tóc em muốn chải thành… thơ,
Điểm trang đôi mắt xanh lơ rất tình.
Chân ra ngõ, chợt giật mình
Én Xuân di chuyển, vạch hình ảnh vui
Thì thầm kinh, cám ơn Trời
Cho em được sống cuộc đời hôm nay
Cám ơn! Chân sáo muốn bay
Hồn tan theo tuyết, một ngày của em
Tạ ơn đời cho em thêm
Những ngày mạnh khỏe, màn đêm lui dần
Để em viết nữa vì dân
Để em dệt tiếp những vần quê hương
Để em nói được lời thương
Lời yêu ghê lắm, dẫu đương quê người

Ý Nga

*

Khởi Sắc Xuân

Đào mai nụ chớm khởi Xuân vui
Sáng dịu dàng tơ nắng đẹp trời
Cao vút én lên vươn cánh rộng
Nhẹ rây sương xuống trải màu tươi
Cầu mong vẹn thắm chung sông núi
Nhận đón đều xanh trọn lộc chồi
Giao chuyển hợp mùa thay tiết đổi
Trào dâng sức sống mạch bừng khơi
 
Khơi bừng mạch sống sức dâng trào
Đổi tiết thay mùa hợp chuyển giao
Chồi lộc trọn xanh đều đón nhận
Núi sông chung thắm vẹn mong cầu
Tươi màu trải xuống sương rây nhẹ
Rộng cánh vươn lên én vút cao
Trời đẹp nắng tơ vàng dịu sáng
Vui Xuân khởi chớm nụ mai đào
Nhân Ảnh
Tết Qua Mùa Lũ
Ở vùng sông nước quanh năm
Em tôi bảo: lũ viếng thăm chuyện thường!
Độ rày mưa bão luôn luôn
Miệt này giông gió thất thường thiếu chi...
Đến trường, vuốt mặt mà đi
Ra đồng cứu lúa đem về nóc phơi
Mặt bán đất, lưng bán trời
Vượt qua tháng chín tháng mười triều lên...
Mới hay cái Tết kề bên
Lục bình hoa nở làm duyên giữa nhà!
Em tôi có khác chi hoa
Tím buồn khi lũ lướt qua quê nghèo
Tôi về quà Tết mang theo
Mong san sẻ chút bọt bèo thành đô...

Thanh Nguyên

*

Xuân Vô Vi

Thoáng nghe tiếng gió đêm trừ tịch
Ta hỏi lòng Xuân nghĩ ngợi gì"
Xuân cười hữu hạn! Xuân không tuổi
Xuân đến rồi Xuân vội vã đi
Thảo nào mây nước vô vi
Chiều phơi cành hạc còn gì nữa Xuân
Thời gian biến dịch vơi ngày tháng
Cánh cửa không gian khép lại dần
Nến hoa nương bóng đài Tam bảo
Quán chiếu luân hồi vạn kiếp Xuân

Đình Vũ

*

Hoài Xuân

Bóng hình xuân qua nhanh đầu ngõ
Lòng bâng khuâng
Trăng gió vẫn mơ màng
Vẫn âm thầm nặng nợ cưu mang
Như bầu rượu bên người lãng tử
Mượn du ca tìm về quá khứ
Ôn lại những mùa Xuân
 
Nàng là hiện thân
Câu ca chấm lửng
Anh là cụm từ
Xôn xao hiếu động
Dạo cung đàn nối vần thơ xưa
 
Tình Xuân ơi!
Biết mấy cho vừa
Tóc dù bạc
Xuân nào phai Sắc
 
Những phút suy tư
Đôi hồi trầm mặc
Nhớ đến em...
Trẻ lại tuổi hai mươi.

Mai Quang Trí

*

Thu Buồn

Lá vàng từng lá vàng bay
Nắng vàng, vàng cả màu mây cuối trời
Thu này buồn chỉ mình tôi
Nhìn sân lá rụng, nhìn người vu quy
Trách ai" Tôi dám trách gì"
Nhìn hai tay trắng, tôi thì trách tôi!
Lênh đênh đã nửa cuộc đời
Sòng đời cạn vốn nên lời cũng không!
Nên yêu mà chẳng dám mong
Một ngày nào đó rượu hồng sánh đôi
Người ta mua được cau tươi
Trầu vàng cau đỏ nên người có nhau
Còn tôi nào có gì đâu
Thơ cay một nhúm, rượu sầu nửa chung!
Thôi em, tình đã phai nồng
Thì xin cất bước theo chồng vu quy
Trách ai" Tôi dám trách gì"
Nhìn hai tay trắng, tôi thì trách tôi!
Lá vàng, từng lá vàng rơi
Tôi xin gom lại tặng người tôi yêu!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Thư Gửi Mẹ

Những chiều tầm tã mưa rơi
Thiết tha con viết đôi lời nhớ thương
Gửi về thăm mẹ, quê hương
Gọi là mghĩa cả đời thường thế gian
 
Năm nay... ôi, thật kinh hoàng
Lũ dâng tràn khắp xóm, làng, thành, thôn
Nơi nơi chung nỗi đau buồn
Cửa nhà xơ xác, phố phường mênh mông
 
Quê mình nước có ngập không"
Mấy hôm mưa bão gió giông đầy trời"
Con xin chia sẻ nguồn hơi
Với quê nhà, với cuộc đời mẹ yêu
 
Dãi dầu sớm tối quạnh hiu
Mùa này nước nổi chắc nhiều khó khăn"
Ngày đêm lo lắng băn khoăn
Thương đời mẹ chịu muôn phần khổi đau
 
Nơi này đất núi vùng cao
Niềm riêng chẳng có chỉ sầu mạch chung
Chiều nay mưa gió lạnh lùng
Con ngồi viết vội mấy dòng nhớ thương

Hà Phương

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Mậu Thân, Anh Nhớ Gì Không"

Tím đen, xác rỉ nước vàng
Người tan nát mặt, họ hàng biết ai"
Chặt ngang cổ, bổ ngang tai
Đâm bàn tay thủng, kẽm gai xuyên vào (*)
Cọc tre xuyên đến đỉnh đầu
Cụm năm người chết, cụm xâu cả mười
Sình trương bao xác đứng ngồi
Máu me rùng rợn, rã rời, trơ xương

Mưa rơi ray rứt đoạn trường
Con thơ khóc Mẹ, vợ thương khóc chồng
Mảnh nào nhận dạng bà, ông"
Mảnh nào rữa thối động lòng người dưng!

Cát Xuân, Điên Đại, Đá Mài,
Bãi Dâu, Hương Thủy, Phú Bài, Bao Vinh (**)
Trường Tiền, An Cựu bao tình
Đông Ba, Đại Nội: tử, sinh não nùng
Đạn xuyên ót, sọ vỡ tung
Máu me kinh hãi buồn giòng sông Hương!
Huế nào khăn trắng tang thương
An Hòa, Thành Nội tai ương đã từng

Mưa thê thiết, xác trợn trừng
Đường nào cũng máu! Lệ từng con tim!
Đạn bay tứ hướng truyền… âm!
Cha con, chồng vợ gọi… thầm tên nhau
Truồi, Gia Hội, Phú Văn Lâu
Thủ tiêu, ám sát, chặt đầu, cuốc phang (***)

Chết! Không ai thắp nén nhang!
Chết oan vô tội hàng hàng thây dân!
Chết! Không hòm gỗ che thân!
Chết! Không giọt lệ thân nhân sụt sùi!

Áo Vàng, chùa Huế, bao nơi…
Nơi nào không có máu sôi trong hồn"
Huế đau! Em nhớ Saigon!
Nhà em cũng cháy, chỉ còn tàn tro

Anh linh yên giấc ngàn thu!
Chúng tôi còn sống chẳng mù lương tri
Không chờ Tết mới nhớ về
Mỗi ngày mỗi nhớ! Trăm bề tâm đau!

Ý Nga, Mồng Ba Mậu Tý
(*) Dùng dây kẽm gai xâm xuyên qua lòng bàn tay người (**) Cả nhà đều bị giết. (***) Tài liệu đã đọc: “Huế, Tôi và Mậu Thân” của Nguyễn văn Phán; “Mậu Thân, Nỗi Đau Khôn Dứt Của Huế” của Lê Hàn Sinh; The Vietcong, massacre at Hue.Vintage Press, New York, 1976 của Elije Vannema; “Tội Ác VC qua Hồi Ký Của Người Lính Già”: có khoảng 5.800 người bị giết tập thể tại: 1-Khe Đá Mài, quận Hương Thể. 2-Bãi Cát Xuân Ô Điên Đại, quận Phú Vang. 3-Sau chùa Áo Vàng, quận 2 đường Chi Lăng. 4-Bãi Dâu, quận 2 phía Bao Vinh

*

Mùa Xuân Hẹn Ước

(Gởi Quê Hương và đồng bào Việt Nam thân mến của tôi)

Xuân lại đến, Mẹ ơi, xuân bát ngát...
Xuân quê người, xuân muôn sắc, muôn hương
Nhưng riêng con, xuân vẫn cứ đau buồn
Khi ba cõi núi sông còn thống khổ

Khi dân tộc vẫn chìm trong bão tố
Khi trẻ thơ bãi rác vẫn là cơm
Khi những mẹ già, tóc nhuộm hoàng hôn
Vẫn vất vả, đời vỉa hè lay lất ...

Khi thiếu nữ nụ hồng đang ươm mật
Bỗng ngày kia thành những món hàng người!
Rao bán phương xa mong cuộc đổi đời
Nhưng nhục tủi làm rung lòng nhân loại!

Khi xã hội vẫn trùng trùng băng hoại
Khi Nam Quan, Bản Giốc cắt dâng Tàu
Thì Mẹ ơi, xuân đến, chỉ lòng đau
Dân nước thế, con làm sao vui được!

Con vẫn đợi một MÙA XUÂN HẸN ƯỚC
Một mùa xuân cánh én viếng muôn nhà
Có ngọn đuốc thần lửa rực như hoa
Có tiếng trống muôn dân mừng quang phục

Triệu cánh tay giơ... triệu lòng nao nức
Triệu bàn chân chung nhịp bước, chung lòng
Dựng Lá Cờ Vàng trên phố, trên sông
Trên biển cả, trên núi rừng hùng vĩ

Xuân như thế, nước mình vui, Mẹ nhỉ"
Vì nước vui, con sẽ hết đau buồn
Sẽ dệt thơ vàng rải khắp quê hương
Cho tổ quốc thêm ngọc ngà, hoa gấm

Xuân Hẹn Ước, Mẹ ơi, đang gần lắm
Chờ chúng con, Mẹ nhé, phút huy hoàng
Ôi .... một xuân hồng lịch sử sang trang....

Ngô Minh Hằng

*

Hoa Xuân

Đã bao năm dọn nắng đón mưa rào
Ươm Hột Nhớ trồng Cây Sầu trên núi

Thơ Trần Minh Hải

Tưới cho nhiều nước mắt ơi,
Để người rong-ruổi khắp nơi tìm về,
Để đường dài bớt nhiêu khê,
Để con dân Việt không chê Quê nghèo.

Lệ nhục-nhằn xin cứ theo,
Nhắc người đi nhớ, ai gieo kinh-hoàng.
Cây Sầu nào có mọc  hoang
Núi cao nhuộm “ddỏ’ khăn tang bao người.

Ươm hoài Hạt Nhớ với đời
Chờ cơn Mưa Ngọt sẽ rơi đúng ngày
Trái Vui rồi sẽ dần thay
Cây Sầu úa gốc, Hoa Xuân rộ đường

Trẻ thơ rồi sẽ thơm hương
Tự Do rực sắc, khắp phương nở Vàng

Ý Nga

*

Khai Bút Đầu Xuân

Đầu Xuân khai bút dệt đôi vần
Chúc bạn thâm tình, chúc cố nhân
Sức khoẻ dồi dào,tăng tuổi thọ
Quê nhà trăm họ sống thong dong.

Những mong Việt cộng sớm quay đầu
Đoạn tuyệt Nga, Tàu, không nô lệ
Giải thể độc tài vô đạo đức
Con Hồng cháu Lạc thương yêu nhau

Toàn dân đảm trách chống xâm lăng
Nội, ngoại chung cùng gánh núi sông*
Dân chủ tự do đồng tiến bước
Dân giàu nước mạnh rạng trời Đông.

Liên minh cứu nước chống Nga, Tàu
Nam, Bắc một nhà bao bọc nhau
Đòi đất, biển Đông, đòi hải đảo**
Cờ vàng phất phới khắp năm châu.

Tôn Thất Xứng

*
Mùa Xuân Vùng Dậy

Kính họa bài "Khai Bút Đầu Xuân" của thi hữu Tôn Thất Xứng

Trách thay con Tạo nỡ xoay vần!
Đất nước tóc tang bởi ác nhân
Mấy chục năm trời dân khốn khổ
Bao giờ mới no ấm thong dong"

Cộng nô quả thật lũ ma đầu
Đất, biển đều dâng bọn cộng Tàu
Dân Việt biểu tình đòi đạo lý
Nên cùng đứng dậy nắm tay nhau.

Nhất tề vùng dậy chống xâm lăng
Giành lại chủ quyền của núi sông
Diệt lũ vô thần tư bản đỏ
Giang sơn mới sáng rạng trời Đông.
Đất nước có thêm lũ giặc Tàu
Có hai kẻ thù xiết tay nhau!
Quê hương đã đến hồi nguy biến
Khởi nghiã dựng cờ khắp ngũ châu

Lâm Hoài Vũ

*

Khai Bút Tân Niên

Kính họa bài "Khai Bút Đầu Xuân" của thi hữu Tôn Thất Xứng

Khai bút Tân Niên chuốc mấy vần
Chúc mừng chiến hữu với thân nhân
Qua năm Mậu Tý tràn khang thịnh
Quốc thái dân an đủ mọi phần

Dân Chủ, Tự Do sớm khởi đầu
Noi gương Tiên Tổ, tránh theo Tàu
Con Rồng cháu Lạc gìn nhân đức
Giải thể vô thần quyết hiệp nhau

Tín ngưỡng Nhân quyền "Vạn Quốc" trông (*)
Việt Nam thực hiện rạng non sông
Người người nội ngoại gom công sức
Chim Việt Cành Nam vượt biển Đông
Vỗ cánh tung bay loại bỏ Tầu
Một nhà Nam Bắc quyết cùng nhau
Xây nền công lý chung đòi hỏi
Đất Tổ quy về đủ mọi Châu

Phạm Hoài Việt

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

TÀN TẮT

Khi ngọn lửa thiêng trong tâm hồn tàn tắt
Mọi thứ chân trời cũng lụi tắt theo
Cuộc sống lênh đênh như một cánh bèo
Thường bị cuốn trôi theo giòng vật chất


TRÔI VỀ ĐÂU

Trôi về đâu những năm buồn tháng nản
Sắt thép chập chùng, in bóng cô đơn
Đường ta đi thăm thẳm non ngàn
Tim óc tan hoang, hoàng hôn rùng rợn


CỘNG SẢN

Vợ con có thể bỏ
Cha mẹ có thể từ
Cộng sản thời sinh tử
Mới thoát và tự do


KẺ KHÁT

Trong cõi đời băng hoại điên nguy
Tôi có lẽ suốt đời là kẻ khát
Tìm đâu giọt ngọt ngào tươi mát
Khi đắng cay từ trong mộng đắng cay đi!


HỎA LÒ

Ở Hỏa lò giấy vệ sinh khó có
Nhiều người không dùng, như trâu như chó
Phải có quà, có ngoại giao, mới có thể mong xoay
Xoay nó còn gay hơn xoay vé máy bay!


HỎA LÒ

Giầy dép thu, bắt đi đất
Giấy giẻ vệ sinh, vất tất
Hỏa lò gần Trung ương nhất
Con người gần con vật nhất!

NGUYỄN CHÍ THIỆN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.