Hôm nay,  

Bãi Chứa Phế Liệu Nguyên Tử Sẽ Được “Căn Cứ Vào Khoa Học”

24/06/200800:00:00(Xem: 2293)
ÚC: Thủ tướng Kevin Rudd nói rằng quyết định để xây dựng bãi chứa chất liệu
nguyên tử phế thải đầu tiên của Úc ở đâu sẽ được căn cứ vào khoa học. Tuần trước, Bộ trưởng Môi sinh Peter Garrett đã phủ nhận việc cho rằng chính phủ đang “đi đường tắt” để xây dựng phương tiện chứa chất liệu phế thải này. Ông cũng nói rằng chính phủ sẽ giữ lời hứa của mình để hủy bỏ đạo luật từ thời ông Howard vốn dọn đường cho bãi chứa này được tiến hành xây dựng ở vùng Bắc Lãnh (Northern Territory). Bốn địa điểm ở Bắc Lãnh được cân nhắc để xăy dựng bãi chứa phế liệu này bao gồm Muckaty Station, khoảng 120 km về phía bắc của Tennant Creek, vốn được Hội đồng Thành phố Northern Land Council đề cử. Ba địa điểm thuộc khu vực quốc phòng của liên bang cũng nằm trong số được xem xét là Harts Range và Mt Everard ở gần Alice Springs và Fishers Ridge gần Katherine.

Hôm Chủ Nhật vừa qua tại Darwin, khi được hỏi rằng có phải là chính phủ đã nuốt lời hứa đối với những người dân ở Bắc Lãnh hay không thì ông Rudd nói rằng khoa học sẽ quyết định về địa điểm của bãi chứa phế liệu này. Ông nói với các phóng viên rằng, một tiến trình khoa học độc lập đang được thực hiện và chúng tôi sẽ đáp ứng theo kết quả khoa học để trả lời những câu hỏi này. Toi nghĩ rằng điều quan trọng là hãy đưa chính trị ra ngoài vấn đề này và bảo đảm rằng bất cứ sự cố vấn nào cho chính phủ cũng sẽ được dựa trên cơ sở khoa học. Các nhà cố vấn phải báo cáo lại cho chính phủ vào cuối tháng này và ông Rudd nói rằng, chìa khóa của những cuộc nghiên cứu khoa học của họ là khoa địa chất học. Ông nói rằng, một yếu tố quan trọng trong vấn đề này là địa điểm nào là ổn định nhất về mặt địa chất, tuy nhiên chúng tôi sẽ chờ đợi tiến trình độc lập này.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Anh chỉ có một điều bận tâm hiện nay thôi. Đó là làm sao cho em và những người đi sau không bao giờ biết tới bệnh là gì.” Tôi thò tay qua bàn, xếp tờ báo kia lại và ném qua bàn bên cạnh. “Cuộc đời lạ lắm. Chúng ta không bao giờ hiểu được. Để anh bổ túc một ý kiến hôm trước, chúng ta không những chỉ
Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany , cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York . Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết,
Trời chiều, đèn đường vừa lên, anh ngẩng nhìn qua khung kính. Những dòng người xuôi ngược về trạm xe điện. Ly cà phê khen khét còn vương ở cổ. Cuốn sách dày cộm, nhìn muốn nản. Anh gấp lại, những dòng chữ không muốn đọc của ngày níu lại. Bước xuống phố, gió phất lạnh giữa mặt. Ngày đã đi và đêm tới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.