Hôm nay,  

Thơ Thơ

18/10/200400:00:00(Xem: 5362)
Bài Thơ Đầu Tiên

Anh viết bài thơ cạnh chiến hào
Để ru em ngủ dệt chiêm bao
Có những đêm rừng không súng nổ
Nhớ em anh đếm những vì sao

Em hãy ngủ giấc ngủ thật ngon
Hãy mơ đi giấc mộng vuông tròn
Đừng giật mình khi nghe tiếng súng
Để anh đi dù mất hay còn

Em có mơ nhiều trong giấc ngủ"
Nói anh nghe anh chép thành thơ
Trao lại cho em ngàn nỗi nhớ
Rồi anh đi dù đến bao giờ

Ngủ đi em hãy ngủ đi em
Sau giấc ngủ này nước sẽ yên
Anh về vuốt tóc ru em ngủ
Bỏ mặc sau lưng chuyện tuổi tên.

Trần Ngân Tiêu

*

Bụi Hồng

Vẫn nguyên một góc trời hiu quạnh
Em để dành cho nỗi nhớ riêng
Nắng nghiêng chiều xuống vai thành phố
Em tủi thân ngồi đếm tuổi đêm!

Ba ngàn lẻ mấy đêm mòn mỏi
Con sóng đời xô giạt nắng xuân
Ấm êm như thể là châu bảo
Đã biệt tăm theo bóng mỏi mòn!

Con ve nằm ép sầu trong lá
Nắng hạ nào khô cánh áo tiên
Học trò gặp lại cô, không hỏi
Cứ ngẩn ngơ nhìn như đã quên!

Thương hoài áo trắng, bảng xanh dương
Mái tóc em thơm chiều giảng đường!
Một thuở trời vui là sách vở
Một đời mấy độ bướm hoa hương"

Giờ em cô giáo không còn lớp
Dạy mấy con thơ đã nhọc nhằn
Này con, “tiên học lễ, hậu học văn”
(Chừng như từ ngữ đầy khó khăn!)

Tay em xanh tím những đường gân
Cô giáo gầy khô bên thúng bông!
Cuối đường buổi chợ chiều xao xác
Rao bán vô phương những bụi hồng!...

Phương Triều

*

Để Dành Cho Em

Vẫn còn thương sợi tóc mai
Nên không quên được dáng ai thuở nào
Thớ thương lời nói ngọt ngào
Mà em nũng nịu rót vào tai anh
Duyên xưa dù đã không thành
Nhưng tim anh vẫn để dành cho em.

Phương Hoài Sơn

*

Ánh Mắt Giai Nhân

Thân tặng TT

Ánh mắt giai nhân như vệt nắng
Tung hơi ấm gọi tỉnh hồn ta
Từ lâu ngủ miết trong cơn mộng
Thấy lại người xưa mắt lệ nhòa.

Đành quên hiện tại, nhớ người xưa
Với mắt bồ câu, lúc bấy giờ
Đâu dám nhìn nhau xuyên suốt mặt
Dù tim đã đập nhịp tình thơ.

Ánh mắt giai nhân như ánh chớp
Quét ngang vùng đất lạnh đời ta
Bỗng nhiên khơi dậy chân tình cũ
Qua ánh mắt gần để nhớ xa.

Giai nhân không hẹn, đến tình cờ
Dẫu lạ, gọi bừa “Em”, tỉnh bơ
Ánh mắt trao nhau mà chẳng nói
Hiểu sao thì hiểu, chuyện không ngờ.

Ánh mắt giai nhân buộc chặt ta
Với em, trong nguyện ước thăng hoa:
Trao nhau ánh mắt reo cười, bởi
Tim óc ta chung một mái nhà.

Lưu Thái Dzo

*

Thơ Gởi Mẹ

Chiều cuối tuần trong khuôn viên đại học
Dưới bóng cây rợp mát, một mình con
Sách mở rộng nhưng con không thể đọc
Vì mẹ ơi, gió bão dậy trong hồn.

Cứ như thế, con đi vào cơn lốc
Của nhớ thương, xa cách, của phân ly
Mắt con ướt, thì ra con lại khóc
Ôi từng ngày viễn xứ lệ hoen mi!

Chiều thứ bảy bạn rủ con ra phố
Con không đi, ngồi lại dưới hàng thông
Nghĩ đến mẹ, Mẹ có đi thăm bố
Thắp giùm con thêm một nén hương lòng!

Con vẫn nhớ ngày nghe tin bố mất
Trong trại tù Vĩnh Phú, mẹ buồn hơn
Rồi tìm đường cho đứa con duy nhất
Đi vượt biên, dù mẹ sống cô đơn!

Từ đêm đó cánh chim trời biền biệt
Mười mấy năm mờ nhạt nẻo đường về
Con nhớ lắm, mắt mẹ nhìn tha thiết:
Đấy, hành trang, vỏn vẹn lúc con đi!

Chỉ có thế mà mẹ ơi, nặng quá
Và mỗi ngày thêm trĩu xuống đôi vai
Đường con đi gập ghềnh đau sỏi đá
Ôi, nhục nhằn. Đâu ánh lửa tương lai...

Nơi đất khách một mình con thui thủi
Hơn mười năm con sống kiếp dân Hời
Ngày ra đi, con chưa tròn chín tuổi
Nên thấm nhiều mẹ ạ nghĩa mồ côi!

Chốn quê nhà mẹ chiều chiều tựa cửa
Mong tin con từ cuối nẻo trời mây
Nghe trong gió, tiếng mẹ hiền nhắc nhở
Một ngày nào con mẹ sẽ về đây...

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về thăm nấm mộ cha con"
Một nén nhang thơm. Cha nằm yên nghỉ
Linh hồn cha thôi khắc khoải, đau buồn!

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về bên cạnh mẹ thân yêu "
Đôi mắt mẹ sẽ khô từng ngấn lệ
Và cười vui trong những bữa cơm chiều!

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về tìm lại tuổi thơ con"
Cùng bạn tắm sông, thả diều, chọi dế
Hay lang thang trên lối cỏ, đường mòn...

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về nhìn lại núi sông xưa"
Nơi lịch sử đã bao thời hoang phế
Nơi mẹ hiền bao giãi nắng dầm mưa!

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về đối diện với Quê Hương
Bốn ngàn năm Quang Trung, hồn chính khí
Sẽ vang ca trên vạn nẻo "thiên đường!"

Mẹ con ta cách nửa vòng trái đất
Chiều hôm nay con nhớ mẹ nhiều hơn
Xin mẹ hiểu những gì con qúy nhất
Là mẹ yêụ Là nước Việt Nam buồn !

Ngô Minh Hằng

*

Giận Hoài À!

“Cá cắn câu biết đâu mà gỡ"
Chim vào lồng biết thuở nào ra!”
Mật ong, mật.... gấu, mật nào"
Khi chua chanh, khế; khi đào, mận, dâu
Vườn Yêu hoa quả ngọt-ngào
Trách anh không nếm Trái Âu Yếm vào.

Biển, sông rộng-rãi biết bao
Trách em trót dại, chậu vào làm chi!
Đường bay tứ hải kể gì
Chim lồng vàng bạc cũng thì... cắn câu
Trách gì thì cũng trách... nhau
Càng thương anh lắm càng đau đớn nhiều
Anh ơi! Thơ chẳng mỹ-miều
Ong hiền, gấu dữ cũng... tiều-tụy hoa
Mật gì ngọt tựa làm hòa"
Mật gì chữa bệnh trầm kha: giận hoài
Thôi về! Em luộc củ khoai
Tán đường thẻ nhỏ cắn hoài cũng ngon!

Đường xa tim đã mỏi-mòn
Chuyện Chung chưa trọn, héo-hon cả lòng
Đường gần đi cạnh bên chồng
Sáng hờn, chiều giận. Đóa Hồng để đâu"
Chuyện riêng" Chỉ hai mái đầu!
Nên em quyết chọn... đồng-bào em thôi!

Ý Nga

*

Chúng Ta Là Ai"

Bạn bè ơi! Bao nhiêu người vắng bóng"
Hồi tưởng lại, thuở buổi tóc còn xanh..
Chân đều bước, vang ca khúc quân hành.
Ta gặp nhau, bắt đầu từ Thủ Đức.
Tuổi hoa niên, mộng hải hồ rạo rực.
Vũ đình trường, nặng trách nhiệm trên vai.
Khắp đất nước, hành quân lẫn đêm ngày
Địa phương nào, cũng xóm làng thân thuộc.
Bọn chúng mình, vai sánh vai tiến bước.
Không, Hải, Lục, đủ màu sắc chiến binh.
Vì núi sông, chiến đấu, tạo thanh bình.
Thoáng nháy mắt, hai thập niên binh lửa,
Hiện tại buồn, tuổi xanh không còn nữa.
Khắp năm châu, cam phận kiếp tha hương.
Cố quên đi, bao tình huống đoạn trường.
Tháng Tư đen, kết thúc đường binh nghiệp,
Làm sao quên" Thời gian dài oan nghiệt.
Đêm hàng đêm, mãi hiện cảnh tù đày.
Kiếp tha hương, chồng chất những đắng cay.
Buồn nào hơn, cảnh lìa xa đất Tổ"
Đếm thời gian, chôn niềm đau nỗi nhớ.
Chim lạc đàn biết cùng ai thở than.
Niềm tâm sự ray rứt suốt canh tàn...
Cách biển Đông, thả hồn về Cố Quốc.
Nhìn tương lai, nghe gió ngàn than khóc,
Thời gian dài, ai nhóm được lửa thiêng.
Mang trong lòng triệu triệu nỗi ưu phiền,
Chỉ thấy toàn dèm pha lẫn chia rẽ.
Nguyên nhân nào" Bạn bè ơi! Sao thế"
Thế hệ mình, trùm phủ toàn đắng cay.
Nơi đất khách, thầm hỏi: Mình là ai"
Bóng thời gian mờ dần quân trường cũ...

Từ Nguyên - Australia

*

Muôn Kiếp Tìm Em

Mơ mộng quá, tôi tìm em muôn kiếp
Bao công lao, gian khổ bởi nợ duyên
Mà em đâu biền biệt cõi u huyền
Đường hoang lạnh khiến buồn tôi cô độc

Kiếp xưa tôi ở tinh cầu bão lốc
Lái đĩa bay siêu tốc vượt không gian
Kiếm bóng em khắp vũ trụ miên man
Cả vùng sáng tới những vùng bóng tối

Lúc ghé vô thăm dò nghìn sao chổi
Cảnh tịch liêu chỉ rét buốt mà thôi
Bèn dạo qua triệu thiên hà xa xôi
Nhưng vắng em, thấy trùng trùng kẻ lạ
Đành đạp ga đĩa bay bằng vạn ngả
Lượn một vòng nhẹ đáp xuống mặt trăng
Dịp bao năm, chúc sức khỏe chị Hằng
Nghe tăm cá, có không em khách lữ

Chợt nhớ ra tìm Ngưu Lang Chức Nữ
Hỏi họa chăng nàng lên tắm sông Ngân
Nhắn dùm tôi lời yêu dấu ân cần
Người em nhỏ xin một lần hạnh ngộ

Khi tuyệt vọng muốn linh hồn siêu độ
Trong cô đơn, trong khắc khoải, loạn cuồng
Cơn tỉnh say vào những giấc mơ suông
Phút cầu nguyện vang hồi chuông vũ trụ

Rồi cứ lái đĩa bay, lòng ủ rũ
Đến kiếp này trên thế giới đảo điên
Tôi vẫn kiếm em trăm xứ, vạn miền
Vùng hàn đới và những vùng nhiệt đới

Nay nghe tin người em tôi mong đợi
Nàng cô đơn trên phố lớn Sàigòn
Hỡi em ơi gắng giữ tấm lòng son
Nuôi hy vọng, tôi tìm em muôn kiếp

Dã Sử

*

Chiều Thu Nhớ...

Mỗi lần Thu đến gợi thêm buồn
Có phải Thu về tiếc nhớ luôn
Lá vẫn rơi và ta vẫn nhớ
Thả hồn theo gió nỗi cô đơn

Tìm đâu kỷ niệm cuối chân mây
Nỗi nhớ vơi đi lại thấy đầy
Lạc mất trong tôi hình bóng cũ
Tình thơ gợi nhớ nỗi thương vay

Ngồi đây nhặt vội lá vàng rơi
Nghe đắng bờ môi, tiếc một thời
Những tháng năm dài trôi lặng lẽ
Còn đâu giây phút chuỗi ngày vui

Tôi đi tìm lại dấu ngày xưa
Ngập lá Thu rơi, vắng tiếng đùa
Bóng ngả chiều nghiêng vài giọt nắng
Mình tôi lẻ bóng dưới trời mưa

Nhớ thuở năm xưa bên giảng đường
Nhừng chiều như thác lũ mưa tuôn
Chờ bên quán nhỏ, con đường vắng
Giờ vắng xa rồi kỷ niệm thương

Có phải Thu về gợi nhớ ai"
Cho đêm thao thức tiếng buông dài
"Vần thơ gieo mãi lời chưa trọn"
Tình ấy vẫn hoài nỗi đắng cay...

Nguyễn Vạn Thắng

*

Thủy Chung

Đất kia từ thuở yêu trời
Là khi trái đất biết cười như hoa
Tình yêu của Đất thiết tha
Suốt đời nguyện sẽ thật thà, thủy chung
Không gian dẫu có vô cùng
Dẫu bao quyến rũ, Đất không lạc đường
Nồng nàn, từ dậy trầm hương
Trong vòng quĩ đạo yêu thương của Trời
Mặc tình gió lả trăng lơi
Đất không lay chuyển trước lời gió trăng
Dẫu khi Trời có bất bằng
Nổi cơn thịnh nộ đằng đằng phong ba
Biển gào, sóng vỡ bờ xa
Gió run dáng núi, mưa nhoà bóng cây
Sấm gầm, lửa xé cung mây
Đã tang thương lại thêm đầy tang thương
Qua cơn tơi tả mê cuồng
Đất không oán giận, dỗi hờn, đổi thay
Cùng Trời, Đất lại tiếp tay
Xoá đi đổ vỡ, tạo ngày yên vui

Em là Đất đấy, anh ơi !!!
Yêu anh như Đất yêu Trời, thủy chung ...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Mục Đích: Vì Dân

Đọc thơ mời đồng bào đến tham dự lễ ra mắt “Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng” vào ngày 7 tháng 11 năm 2004, tổ chức tại Sunnybrook Hotel and Convention Centre, số 355 Hume HWY, Warwick Farm NSW, đăng ở trang 53 của Sàigòn Times số 380 mà đứa Nam Man viết bài này.

Nghe đâu trước đó độ dăm tuần,
Đại hội lần đầu của Việt Tân. (*)
Đã xác quyết: nêu cao ý chí,
Cùng thề nguyền: giữ vững tinh thần.
Sẽ không thỏa hiệp phường vong bản,
Và chẳng đầu hàng lũ bất nhân.
Diệt Cộng song song cùng cứu nước...
Họ ra đời mục đích: vì dân.

(*) Ra mắt ngày 19.9.04 tại Bá Linh

*

Tâm Sự Mí Cô Gia Đại Gia

Tâm sự mí Cô Gia đại gia và họa vận bài “Cổ xúy lập trường đảng Việt Tân” của đại gia trong “Thơ Thẩn Mà Chơi” (SGT số 380 ngày 7.10.04).

Em nghe sảng khoái cả tinh thần,
Sảng khoái là vì đảng Việt Tân.
Quyết liệt ra tay mà cứu nước,
Kiên trì góp sức để lo dân.
Đưa ra thế trận trong đoàn kết,
Tạo được phương châm để họp quần.
Với chủ trương và đường lối đó,
Điều này em thấy cũng là cần.

*

Phải Xây Cất Tổ Đình

Kính họa vận bài “Dự Án Mị Dân” của Cô Gia đại gia ở mục “Thơ Thẩn Mà Chơi” trong SGT số 379 nói về việc thủ tướng CSVN Phan Văn Khải chính thức phê duyệt dự án tổ chức Giỗ Tổ Hùng Vương... vào năm 2005.

Cả lũ bây sao cứ đứng nhìn,
Sao không quỳ lạy tổ tiên mình.
Rồi châm lửa đốt hình thằng Mác (*),
Cứ thả dây lôi tượng chú Nin...(*)
Khấn tổ phù trì mau độc lập,
Van ngài hộ độ sớm hòa bình.
Và nên xuất quỹ cho xây cất,
Mỗi xã, mỗi thôn một tổ đình.

(*) Các Mác, Lê Nin

*

Hậu Duệ Trưng Vương

Thân tặng quý bà chị trong Hội Ái Hữu Trưng Vương UC/NSW để kỷ niệm bữa cơm gây qũy xây dựng TTVH&SHCĐ ngày 3 tháng 10 năm 2004.

Mang tâm cảnh của kẻ lưu vong,
Hậu duệ Trưng Vương quyết một lòng,
Hướng mắt trông vời về tổ quốc,
Hoài mơ tưởng nhớ đến non sông.
Hai vai vẫn nặng tình dân tộc,
Một dạ luôn lo việc cộng đồng.
Với ước mơ làm viên gạch nhỏ,
Hôm rồi gây quỹ quá thành công.

*

Chính Sách Đảng

Kính họa vận bài “Chảy máu cổ vật” của Trường Xuân Lão đại gia ở mục “Thơ Thẩn Mà Chơi” trong SGT số 380 nói về những cổ vật hiếm quý của Việt Nam bị đem ra nước ngoài để bán.

“Chảy máu” điệu này hết cứu đây,
Thành ra “cổ vật”... kiếm đường bay.
Sang Tàu chẳng đặng thì sang Nhựt,
Đến Mẽo không xong cứ đến Tây.
Viện Bảo Tàng tha hồ trổ mánh,
Ban sưu tập mặc sức phô tài.
Càng cho “chảy máu” nhiều càng tốt,
Miễn thấy túi tham Đảng phải đầy.

Nam Man

*

Tật Người Mình

Ông này nổi tiếng thiệt tình nghe,
Lắm kẻ gặp ông cố nhí nhoe.
Tay bắt mới xong liền rố ráo,
Miệng chào vừa dứt đã xum xoe.
Ra mòi mật thiết mà “sô ấp”,
Tỏ vẻ thân tình để lấy le.
Cái tật người mình: Quên sĩ diện,
Thấy ai “có giá” bám kè kè!

Cô Gia

*

Cứ Xé Rào

Theo bản tin “Tệ nạn người mẫu nam làm "trai bao” của SGT số 379 có cho biết “tại Việt Nam hiện nay, tệ nạn những chàng trai làm người mẫu chấp nhận làm "trai bao" cho những bà sồn sồn để kiếm tiền ăn đã lan tràn, để lại nhiều bi kịch...”.

Nữ giới từ đây cứ xé rào,
Vì là đã có loại “trai bao”.
Các bà quá lứa khi thèm muốn,
Mấy ả lỡ thì lúc khát khao...
Đã có chàng kia “cung ứng” đủ,
Rồi còn chú đó “khả năng”... cao.
Nguyên do được vậy là nhờ “đảng”,
“Đổi mới” dài dài đâu có sao!

Thế Nhơn

*

Chiến Sĩ Tự Do

Theo SGT số 380, trung sĩ quân đội Mỹ gốc Việt Bùi Thanh Thảo đã treo lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ vào ngày 6.9.04 tại nơi đơn vị đồn trú, thủ đô Baghdah của Iraq, trước sự chứng kiến của bạn đồng đội, với sự chấp thuận của cấp chỉ huy để góp phần vào việc giương cao ngọn cờ chính nghĩa khắp mọi nơi của người Việt hải ngoại.

Thật bất ngờ và cảm động thay,
Khi nhìn cờ Tổ Quốc tung bay.
Trên vùng đất nẩy mầm dân chủ,
Tại quốc gia qua ách độc tài.
Người chiến sĩ nêu cao dũng khí,
Giới thanh niên quyết dựng tương lai.
Tự do, dân chủ trên quê mẹ.
Người Việt hằng tin sẽ có ngày.

Trường Xuân Lão

*

Ý Nghĩa Tẩy Chay Văn Nghệ Vẹm

Theo “Thông báo V/V Ca sĩ từ VN sang Úc trình diễn” của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Liên Bang Úc Châu đăng ở SGT số 378 đã tha thiết kêu gọi bà con tẩy chay văn nghệ vẹm qua Úc trình diễn vào cuối tháng 10/04.

Người Việt tự do tại Úc châu,
Tinh thần chống Cộng rất bền lâu:
Bạo quyền đã nhợn ngay từ trước,
Việt Cộng đà kinh giữa lúc đầu.
“Ca sĩ Vẹm” ra hơi hát xướng,
“Tay sai Đảng” dốc sức hô hào...
Nhưng rồi đã mấy phen thua cuộc,
Cuốn gói đi về thế có đau.

Người Việt tự do tại Úc châu,
Ra đi liều chết bởi do đâu"
Lìa quê! Lòng dạ nhiều thương xót,
Xa xứ! Tâm can quá thảm sầu.
Lúc trước, Vẹm kêu “đĩ với điếm”,
Giờ này, Đảng gọi “ruột cùng nhau”.
Đâu còn lầm kế bạo quyền nữa,
Mong chúng khôn hồn sớm cút mau.

Việt Lão - Victoria

*

Đời lưu vong

Nắng hờ hững, nhìn trời nghiêng đất lệch
Gió vi vu, khóc hận kiếp lưu đầy
Hạnh phúc buồn, ẩn ức, lấp chân mây
Suối róc rách, lệ tuôn trào xúc cảm

Đời lênh đênh ru nỗi lòng ai oán
Tâm chập chùng thương tháng đợi, ngày mong
Kiếp lưu vong cuồn cuộn rối tơ lòng
Đêm hoài vãng ôm khối sầu hun hút

Trút tâm tư , tình hằn trên nét bút
Mực cũng buồn , chữ nghiêng ngả chơi vơi
Cảm thông nhau, thân nghiệt ngã bên đời
Chung cảnh ngộ, "đau lòng con Quốc Quốc"

Sĩ, thứ dân xuôi chiều theo vận nước
Nỗi nhọc nhằn oằn chĩu, lả đôi vai
Lắng tâm tư nghe quặn tiếng thở dài
Từ chốn cũ nỗi đau hoài vang vọng

Chốn tạm dung có bao người vọng động
Hay ngủ vùi ngất ngưởng với cơn say
Quên niềm đau, tự gian dối đêm ngày
Lòng khép kín, vùi sâu vòng tục lụy

Đời yếm thế, lắm kẻ thành bất trí
Giấu tâm hồn, góp nhặt miếng đỉnh chung
Tỉnh đi thôi, ta dệt phím tơ lòng
Xây thành lũy đánh tan loài yêu đạo

Đời ngang trái, tình như người thay áo
Đóa hoa hèn nay cũng đã tận khai
Nợ oan khiên không thể kéo thêm dài
Trời phải sáng nắng hồng về sưởi ấm.

Phạm thanh Phương

*

Quê Hương Ngàn Dặm

Khi thức dậy, Quê Hương xa ngàn dặm
Thấy không còn bằng hữu thuở rong chơi
Thèm được nghe lại tiếng nói, tiếng cười
Đã chìm khuất giữa sóng đời dâu biển

Những tà áo thướt tha màu lưu luyến
Những con đường đưa anh đến trường em
Qua Đa Kao, Thống Nhất, Nguyễn Bỉnh Khiêm
Qua Sở Thú, Thị Nghè, Hồng Thập Tự

Nắng thuở ấy như môi em ngọt lự
Gió mát hiền như tắm mát da em
Đôi gót son anh muốn cắn đã thèm
Cho tê điếng hồn anh còn khờ dai

Em thuở ấy phấn son chưa từng trải
Nụ hôn đầu vẫn bẽn lẽn chưa trao
Ôi Quê Hương về trong giấc chiêm bao
Với hình bóng những người thân thương nhất

Những em gái Trưng Vương còn hay mất
Những bạn bè đồng đội thuở xông pha
Trên Quê Hương xưa thương nhớ thiết tha
Ta hẹn gặp Ngày Bạo Quyền Tan Tác.

Hồ Công Tâm

*

Mơ Ngày Quang Phục

(Kính gởi Cộng Đồng người Việt tị nạn CS khắp năm châu. Riêng thân mến gởi về Đồng Bào và tuổi trẻ Việt Nam ngụ tại thành phố Boston để ghi nhớ ngày mừng Nghị Quyết Cờ Vàng)
Xúc động quá khi được nhìn tận mắt
Cờ Vàng bay trên thành phố Boston
Tôi đến đó buổi chiều thu thiếu nắng
Nhưng nghe lòng rực rỡ một mùa Xuân

Đường thăm thẳm, người về từ bốn hướng
Mừng Boston, mừng nghị quyết Cờ Vàng
Đây thắng lợi cộng đồng ta có được
Dù cộng quyền giương móng vuốt, mưu toan

Tôi đã thấy đồng bào tôi, dân Việt
Yêu Tự Do, tranh đấu rất kiên cường
Cộng sản nếu còn, lòng chưa thấm mệt
Và không hề phản bội lại quê hương!
Tôi đã thấy những hào hùng Quốc Toản
Những Trưng Vương thế hệ cháu, em mình
Họ hiến dâng đời trái tim dũng cảm
Họ đồng hành bên bác, chú, cha, anh!

Họ đã đứng lắng hồn trong tiếng nhạc
Khi cầm cờ vàng, hát bản quốc ca
Họ ý thức đường chánh, tà, thiện, ác
Ai mị dân, ai tàn hại sơn hà ...

Nối bước Tiền Nhân viết trang hùng sử
Họ đọc lời Nghị Quyết thế cha, anh
Trước quan khách hơn bảy trăm:Việt, Mỹ
Tuổi Trẻ Việt Nam Phù Đổng vươn mình!

Em Việt Nam! Nhìn em tôi cảm phục
Trong thương yêu, trong hy vọng, mừng vui
Xin cứ thế, đem tài, đem nghị lực
Em đấu tranh cho lẽ phải, cho đời

Tôi lắng nghe em đọc tờ Nghị Quyết
Nhìn phong cách em dưới Ngọn Cờ Vàng
Ngắm em múa điệu quê hương tha thiết
Tôi mơ một ngày Quang Phục Việt Nam !!!

Ngô Minh Hằng

*

Lửa Hè Đã Tắt

Đốm lửa của hè xưa còn sót lại
Ngươi đã đem rao bán kiếm ăn rồi
Còn chính nghĩa sao dập vùi rỉa rói
Muốn đẹp lòng ai mong kiếm chút hời"

Cờ ta đó còn tung bay phất phới
Ba mươi năm vẫn ngạo nghễ giữa trời
Mắt đã thấy nhưng tim ngươi từ chối
Còn giả mù cố ngậm độc phà hơi

Người nằm xuống khó ngậm cười chín suối
Kẻ sống còn nhục nước rửa chưa trôi
Ngươi ném bùn vào mặt quê hương đồng đội
Nhục mạ nào tàn tệ được hơn ngươi"

Đã đánh mất trái tim người ngày trước
Ngươi chơi vơi níu lại chút hào quang
Nhìn trước mặt ngươi sờn lòng chùn bước
Tự lừa mình, vỗ ngực: kẻ hiên ngang!

Muốn quay lưng" Cứ tự nhiên cất bước
Ngại ngùng chi mà quanh quẩn vẽ vời
Đừng mang chút hào quang từ ngày trước
Để lừa đời, đời đã rõ lòng ngươi!

Trần Ngân Tiêu

*

Hẹn Mây

Mai hẹn cùng mây bay tiếp mộng
Dòng ghe về ngược tới căn nguyên
Săm soi tìm kiếm thân tiền tích
Gốc gác là ma hay thiện tiên"

Ông lão chiêm tinh ngồi ế chợ
Kẻ thừa sắp đặt trước cơ duyên
Kẻ sa cơ lại không cần biết
Trời đất tuỳ nghi cuộc đảo điên!

Thì hẹn cùng mây đi gọi nắng
Hong tàn đông lạnh đón xuân hiền
Gạo ngon nấu lại nồi cơm nóng
Miếng vợ chồng thơm phút mới nguyên!

Nuôi lại đàn con như báu vật
Cổng trường mở lại thuở bình yên
Tháng ngày không có cha tù tội
và mẹ gầy khô trong ngửa nghiêng!

Nhiều khi tự hỏi đời hư, thực"
Một góc trời chung, sao khổ riêng"
Trẻ thơ bừng mắt thành con nợ
Đòi trả ba đời nợ tổ tiên!

- Khoảng nào thế kỷ vô duyên"

Phương Triều

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.