Hôm nay,  

Thơ Thơ

27/09/200400:00:00(Xem: 5742)

Em Gần Em Xa

Ở trong nỗi nhớ rung rinh lá
Chiếc lá trời đông sót úa vàng
Bởi ánh nắng chiều xiên xa lạ
Nên lòng trống trải, ý hoang mang

Cánh mây chầm chậm chiều chưa dứt
Như nỗi lòng ngó ý còn vương
Ô kìa không lẽ ta đành mất
Cánh én trời xuân đậm sắc hương

Hình như chút lạnh lòng se sắt
Giọng nói tươm đầy mật ngọt tươi
Ta nhớ nắng chiều trong ánh mắt
Môi hồng e ấp thuở đôi mươi

Đêm sẽ về, nhạt nhoà tiễn biệt
Thôi thì mây gió chở ngàn sao
Ở trong nửa giấc buồn da diết
Vẫn tưởng còn nguyên nụ ngọt ngào

Chim én không về xuân vẫn đến
Tháng ngày tuần tự đợi chờ ai
Em đi để lại câu từ giã
Nên gió run lên tiếng thở dài

Mai nầy ai nhắc câu tan họp
Em chớ cười như thuở mới quen
Xuân về sắc áo em màu tím
Chút rượu đầu năm đâu dễ quên

Hương ý ngọt ngào ta sẽ giữ
Một thời sương gió bạt đời ta
Cũng không mềm bước chân cô lữ
Em vẫn như gần, như thật xa...!

Thy Lan Thảo

*

Vì Em Hoa Hở

Đời đã tới chân tường
Còn lăn lóc thê lương
Em như giòng suối ngọt
Chờ ta lúc cùng đường

Bao lần ta mệt lả
Phân vân giữa chính tà
Em vì ta muôn ngả
Xoa dịu niềm xót xa

Ta cô đơn đường dài
Nhục nhằn gánh trên vai
Vì em hoa vẫn nở
Ta quản chi miệt mài

Bao đêm dài trăn trở
Ôm ngậm ngùi chua cay
Có em kề hơi thở
Xuân về ta chẳng hay

Em cười như hoa nở
Có em xuân vẫn về
Ta say mèm một bữa
Tưởng Ngân Hà vỡ đê

Này em hoa đã nở
Em bên ta cận kề
Như mùa xuân muôn thuở
Ngại gì đời nhiêu khê.

Trần Ngân Tiêu

*

Con Bướm

Gọi gió đưa mây về ủ thấp
Che dùm loang lổ mặt bùn đen
Mắt nhìn sao rợn lòng đau xót
Sông rạch ùn lên nước đẫm phèn

Con vạc ăn đêm về lối tắt
Lắc đầu thương lắm nỗi cơ hàn
Nhìn lăng miếu cũ mờ rêu lạnh
Đâu bóng mùa xuân trên nát tan"

Ống khói đèn đen muội tối tăm
Ai chia cho được chút trăng rằm
Mùa thu chú cuội ngồi kinh hãi
Thơ trẻ từ nôi biết khóc thầm!

Con bướm học trò ngày trúng độc
Bay về sa mạc xin hóa thân
Hồn ơi, thành kiếp xương rồng
Thân gai góc nhọn cho lòng tạm yên!

Con tim chảy máu thành ung nhọt
Ngải độc bầm đen mặt bốc hơi
Trong khối sinh linh buồn bã đó
Ai còn vui được một lần chơi"

Phương Triều

*

Tháng Mấy

Em hỏi bây giờ là tháng mấy
Sao nhiều lá rụng lắm mây bay
Ngập ngừng anh nói... mùa thu đấy
Mùa đó quen nhau em có hay.

Dạo ấy quanh năm ở chiến trường
Nay đây mai đó khắp mười phương
Mỗi năm chỉ có dăm ngày phép
Để được đón em ở cổng trường.

Đất nước chiến tranh khó gặp nhau
Đâu đâu cũng thấy chuyện thương đau
Bao giờ gặp gỡ không ai hẹn
Anh ở nơi này em ở đâu.

Song Anh

*

Quân Trường Thủ Đức

Kính tặng quý bạn khóa 7/68

“Ta ngồi đây mơ chiều Tăng Nhơn Phú"(*)
Vũ Đình Trường ôm súng chạy vòng quanh
Miệng hát vang những khúc hát quân hành
Mồ hôi đổ reo vui từng nhịp thở
Đường binh nghiệp huy hoàng đang rộng mở
Chốn biên thùy chờ đợi gót chinh nhân
Rồi một ngày nắng ấm của mùa xuân
Lễ mãn khóa tưng bừng đi bốn hướng
Anh Cao Nguyên vượt đèo lên xứ Thượng
Tôi vội vàng xuống tận miền Tây
Muỗi cắn, đỉa đeo, chân lấm bùn lầy
Nhưng vui lắm, nhờ câu hò Đồng Tháp
Có những lúc hành quân, tả tơi áo giáp
Mà chí không sờn, vì quyết giữ biên cương
Cho Tổ Quốc yêu thương còn mãi mãi...
Nào ngờ đâu một ngày đau tê tái,
Lệnh đầu hàng, buông súng đứng ngẩn ngơ
Chẳng biết vì sao" Thật sự không ngờ
Ôi cay đắng! Cuộc đời như giấc mộng...
Đang chiến đấu sao đầu hàng Việt Cộng"
Để bây giờ phải sống kiếp lưu vong
Để đớn đau mang thương nhớ ngập lòng
Về Cố Quận... đã xa vời vĩnh viễn

Việt Nam ơi bao giờ tôi trở lại..."
Tôi sẽ về thăm viếng Quân Trường Xưa

Trương Ngọc Phương

(*) Trong nhạc phẩm Chiều Trên Đồi của Vũ Đức Sao Biển

*

Thương Về Quê Nội

Gác nỗi vui miền đất tạm dung
Thương về quê nội cách muôn trùng
Bước đường Do Thái ta xuôi ngược
Một phút dừng chân, kể chuyện lòng:

Thương về quê nội, mùa chia tuyến
Bỏ lại bên kia một Quảng Bình
Miền chó, gà chia nhau đá, muối
Miền cơm ít, sỏi đá xây thành.

Thương về quê nội, mùa chia cắt
Bỏ lại phương xa một Thánh Đường
Với tháp chuông, chiều, lên tiếng khóc
Người đi như chạy trốn quê hương.

Người nhớ ngày đi ngó cửa lầu
Tìm nghe trong ấy tiếng chuông đâu
Tháp cao đóng kín, mùa chinh chiến
Đưa tiếng chuông nhà xuống huyệt sâu.

Năm, tháng trôi dần với khổ đau
Vài ba bà cụ đếm u sầu
Theo tràng kinh kín trong tim yếu
Khao khát hồi chuông vọng cửa lầu.

Ngày ấy không còn lửa chiến tranh
Ta về thăm lại xóm thôn mình
Giáo Đường, chuông vẫn âm thầm khóc
Thương Chúa đang còn chịu đóng đinh.

Lưu Thái Dzo

*

Dối Gian

Tình nào anh đã cho tôi
Và tình nào nữa cho người... người... ta "
Muộn rồi, khi hiểu thêm ra
Tình là phản bội, yêu là đắng cay
Tình trường một chén trên tay
Mới kề môi nhắp đã say điếng người!
Thôi đời đã thế thì thôi
Ai chung tình nhỉ mà tôi dại khờ"""
Mộng vàng dệt mãi cung mơ
Sắt son tô mãi bài thơ cho tình!
Tàn rồi hương lửa ba sinh
Vỡ tan rồi một chiếc bình lưu ly
Thôi đừng biện bạch làm gì
Dối gian cũng chẳng tròn chi được tình!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Tâm Tình Ngày Giỗ Ba

Trên giường bệnh cầm tay Ba lần cuối
Lời giã từ đau xót mắt lệ rơi
Nhìn Ba đây, tâm sự nuốt nghẹn lời
Giòng lệ khóc, lời van xin Thượng Đế

Bao thống thiết, tim đau giòng máu lệ
Mắt lệ trào trong giờ phút chia ly
Nhưng Ba ơi! Con chẳng nói được gì
Quanh giường bệnh, lời kinh trong uất nghẹn

Nhìn mắt Ba, đầy thương yêu trìu mến
Như nỗi niềm tâm sự cuối chia tay
Lệ Ba rơi, như tiếc nuối tháng ngày
Lời vĩnh biệt ...Ba đi trong lặng lẽ

Tiếng gọi con lời thều thào thật khẽ
Mắt nhắm dần theo hơi thở tàn hơi
Rồi lặng thinh không còn nói một lời
Ba đã mất đúng ngày Rằm tháng Tám

Làm sao quên ngày này cùng năm tháng
Bóng Cha già giờ đã khuất từ lâu
Ngày Ba đi con nuốt lệ u sầu
Cầu xin Chúa hồn Ba về cõi phúc

Nguyễn Vạn Thắng

*

Điệp Khúc Vào Cõi Hư Không
Chập chờn, thao thức suốt thâu đêm
Hồn lắng thương đau, dạ yếu mềm
Nhắn gió cùng mây, thầm khấn nguyện
Xin đừng quằn quại, hãy nằm yên.

Khắc mãi phút giây, những tối đông
Chuông reo khẩn gọi, bên kia phòng
Thầm thì thỏ thẻ “Ông ngồi đó”
Tay nắm tay, buồn trong mắt trông.

Tình nghĩa phu thê, giây phút này
Bầm gan, tím ruột, dạ ngây ngây
Cơn đau hành hạ, từng từng chập
Ánh mắt phiêu du, cùng gió mây.

Khởi điểm sầu vương theo tháng năm
Màn đêm sương lạnh, gió thì thầm
Nhìn người tiều tụy trên giường bệnh
Thoi thóp mơ màng, nín lặng câm.
Đoán biết phút giây xa cách này
Âm dương đôi ngả, mắt cay cay
Đêm đông, một bóng thì thầm hỏi
Đau đớn, trầm buồn, tỉnh tỉnh say.

Có phải chăng đây, phút cuối cùng"
Đoạn đường trở lại, cõi mông lung
Làm sao cạn hết lời tâm huyết"
Hòa lẫn hơi sương gió lạnh lùng.

Hương linh còn đó, có buồn đau"
Thân xác trong khuôn, mảnh gỗ màu
Đôi mắt nhắm nghiền, sạch nợ thế
Chồng con thân quyến, nặng niềm đau.

Người sẽ bay về miền Cực Lạc
Trở về nơi cũ, chốn Bồng Lai
Dương trần bỏ lại bao kỷ niệm
Thanh thoát, nhẹ nhàng gió cuốn bay.

Một kiếp phù sinh, một cõi về
Luân hồi bảy bậc, vòng lê thê
Mình ên, lạc lõng bên bờ giác
Chuông mõ, tràng kinh, thoát bến mê.

Duyên nợ ba sinh, chấm dứt rồi
Đau buồn sót lại cảnh đơn côi
Lửa hồng, hóa kiếp biệt trần tục
Đoạn cuối, đoạn đầu, cõi xa xôi.

Từ Nguyên

*
Men Tình
Người đến hỏi tôi còn nhớ không
Ngày xưa hai đứa vui cùng đông
Tuyết rơi trên áo, trông xinh xắn
Nói nói cười cười, da trắng bông

Cầm tách trà thơm, khói ngút cao
Bao lời chia sớt, ru ngọt ngào
Triền miên hạnh phúc, trên môi mắt
Xanh cả bầu trời, kỷ niệm trao

Ai đã quên ai, không nhớ ai
Cho đêm thao thức, trắng canh dài
Qua cơn biển động, không còn nhớ
Men đắng, tình say trong miệt mài

Có lẽ tình ta là rượu cay
Men tình thắm ướt bờ môi say
Như người điên dại không còn biết
Từng giọt lệ nồng, tay vẫy tay

DHH

Chuyện Trong Mộng

Cô Gia ghi lại giấc mộng đẹp của mình trong đêm 31.08.04
Đêm hôm nằm mộng thấy ông bầu,
Bầu gánh hát kia tướng quá ngầu.
Giọng điệu hùng hồn gây hấp dẫn,
Tánh tình chững chạc chẳng lau chau.
Trình bày ý kiến, lời mùi mẫn,
Phát biểu tâm tư, giọng ngọt ngào.


Nhưng sáng tỉnh ra thì mới biết,
Đây là chuyện thật... trong chiêm bao!

Cô Gia

*

Nhắn Luật Sư Vẹm

SGT số 371 có đăng ở mục “Diễn Đàn Độc Giả” bài của Luật sư CHXHCN/VN có lời lẽ bênh vực Vẹm, rồi còn hăm dọa bà con hải ngoại vạch tội ác tham nhũng và dâm ô của bè lũ Đảng Cộng.

Luật sư, viết lách kiểu như ông,
Vừa dốt, vừa ngu, vừa dại ngông!
Chế độ độc tài mà bợ đỡ,
Bạo quyền gian ác lại nâng bồng!
Ôm quân tham nhũng - lòng khao khát,
Bám lũ dâm ô - dạ ước mong.
Lý lẽ đưa ra đầy ngạo ngược,
Để mà nịnh hót Vẹm ban công.

Việt Lão - Victoria

*

Vợ già hôm qua không đi chợ
Vợ già hôm nay cũng không đi chợ...
Cuộc đời mỗi ngày một ná thở
Khoai cũng không còn dằn bụng đỡ!

Cuộc đời tuồng như không mắc mớ
Sao cứ bần thần người lớ quớ"
Bà con ruột rà không gặp gỡ
Hài tánh hài danh cũng không nhớ!...

Thềm lạnh mọc đầy dây mắc cở
Nỗi sầu không còn chi chuyên chở
Kẻ học đòi ra đường ấm ớ
Xuân về bao lần không hoa nở!

Người với người nhìn nhau bỡ ngỡ
Chữ nghĩa teo dần trên sách vở
Câu hỏi chào nghe chừng lớ lớ
Người với người sao kỳ vậy chớ"

Phương Triều

*

Sao Chẳng Tẩy Chay"

Theo tin báo VL số 1908, hơn 800 đại diện của 250 tổ chức phi chánh phủ từ Âu và Á châu đã nhóm họp tại Hà Nội trong 3 ngày. Hội nghị bàn về các vấn đề: ổn định kinh tế, an sinh xã hội, dân chủ, nhân quyền... Tuy nhiên báo chí quốc tế lẫn trong nước đã bị ban tổ chức không cho tham dự với lý do là “không đủ chỗ”.

Hội nghị Á - Âu lớn thế này,
Mà sao lại nhóm họp nơi đây"
Quốc gia từng nổi danh tham nhũng,
Xứ sở đã mang tiếng độc tài.
Khiến các phóng viên đành bó gối,
Làm bao ký giả phải khoanh tay.
Vì không được phép vào phòng họp,
Hội kiểu này... sao chẳng tẩy chay"

Trường Xuân Lão

*

Hoa Tổ Quốc

Gần 20 năm về trước, có dịp xem những tờ báo do các Kháng Chiến quân gửi ra từ chiến khu. Trong những tờ báo này đều có vẽ hình Quốc hoa màu trắng có 6 cánh nên kẻ hèn đã cảm tác bài thơ “Hoa Tổ Quốc”. Nay nhân dịp Việt Tân công khai ở hải ngoại (19.9.04), kẻ hèn này xin đăng lại để kính tặng quý thành viên của Việt Nam Canh Tân Cách Mạng.
Tổ Quốc ngày mai sẽ thái hòa,
Lòng con dân Việt nở bừng hoa:
Sắc hoa trinh trắng - tình dân tộc
Hương nhụy ngạt ngào - nghĩa quốc gia
Chim Việt muôn phương cùng đất tổ,
Nhà Nam một mái với quê cha.
Kìa cơn quốc nạn! Chung vai vác,
Diệt lũ Cộng nô, cứu nước nhà.

Thái Châu

*
Niềm đau...

(Tặng đám thợ nói tảng lờ cuộc đấu tranh chung của đồng bào, chỉ biết chùm mền chui giữa hai lằn ranh kiếm lợi)

Đám "thợ nói" còn lương tri không nhỉ"
Chung niềm đau sao chẳng thấy động Tâm
Chờ tin ngươi trong hoang vắng lạnh lùng
Tìm cánh nhạn vẫn mịt mù xa tắp

Cả toàn dân đớn đau vì lũ giặc
Xót cảnh nhà, nợ nước nặng con tim
Tay trong tay đang giữ vững niền tin
Máu sôi sục trước âm mưu Cộng Phỉ

Ngươi ở đâu có còn chăng không nhỉ"
Hay ngập chìm trong danh lợi đẩy đưa
Mặc anh em ôm nỗi nhục đã thừa
Hồn tơ tưởng bữa "tiết canh đồng loại""""

Ngươi thấy chăng cơn nhục nhằn tê dại
Trái tim hồng uất hận, chốn lưu vong
Ta nhìn Ngươi, đôi mắt hãy "còn trong"
Tâm ắt cạn, máu hồng nòi giống Việt

Đầu óc Ngươi, cũng hình như đã liệt
Nhiễm nọc Hồ, hơi Cáo, sặc mùi tanh
Tâm thành băng, phủ kín chữ lợi danh
Đầu cúi gập, giấu lương tri, nguồn cội.

Phạm thanh Phương

*

Nào Đâu Đói Khát Mà Thôi

Đọc bút ký của người tù
Nghe rờn rợn óc, đòn thù dã man
Người chết, thoát cảnh gian nan
Người sống, dở chết, tiếng than nén lòng
Chia nhau chung một chiếc còng
Mà đi không trọn hết vòng nghiệt oan
Kẻ-cưỡng-chiếm, miệng hân hoan
Khẩu hiệu láo khoét phủ quan tài người
Người may, hồn bay về trời
Người rủi, cuốc đất, hỡi ơi nhục nhằn
Mười năm lệ cứ tròn lăn
Xác người bó chiếu còn hằn vết thương
Hăm tám năm, vẫn đoạn trường
Nên thơ trào máu xót thương phận tù
Khóc người chết, giận kẻ ngu
Độc dược Vô Sản rót ru dân mình
Vẽ thiên đàng bằng vô minh
Về đâu khi cáo-thành-tinh nắm quyền"""

Ý Nga

*

Huyết Hận

Não nề cung kiếm treo trên vách
Tiếc thuở ngang tàng chiến địa xưa
Hào kiệt lưu vong ngồi bó gối
Rượu sầu nghiêng chén ngó bâng quơ

Chiến mã gục đầu tuôn huyết lệ
Dặm dài hiu hắt nguyệt sườn non
Gươm cùn, dép cỏ e sương gió
Tóc bạc lơ thơ đợi chết mòn

Huyết hận còn lưu trang Chiến Sử
Tháng năm nào xóa nhục muôn đời
Một đi thăm thẳm ngàn lưu luyến
Đau xót gọi thầm Cố Quốc ơi

Cờ Nghĩa tung bay nóc Cổ Thành
Bao giờ thấy lại mảnh trời xanh
Quê Hương réo gọi Bình Minh dậy
Sóng gió gào lên Khúc Độc Hành

Hồ Công Tâm

*
“Trăm Năm Trồng Người”

Kế hoạch “trồng người” của Cộng nô,
Thả ra ngoại quốc để tìm Đô.
Trăm năm gieo giống giờ thu hoạch,
Đúng phóc đường đi của Cáo Hồ.
Các thứ lọt vào Ba Sáu (36) kế,
Bà con không biết mới nhào vô.
Mỗi năm chuyển gởi vài ba tỷ,
Việt Cộng mập hơn giống cá Vồ.

ĐM
*

Sao Mãi Phương Này Gió Cứ Im"

Trừ tịch đèn khuya chạnh nỗi mình
Đắng cay đành ngậm hận bình sinh
Bao năm bút gác thời sao chuyển"
Mấy thuở lời im việc vẫn thành"
Nước cũ lưu vong ngày tháng uổng
Thân già luân lạc, tuổi tên chìm
Bốn phương giông bão xô "đài, tượng"
Sao mãi phương này gió cứ im"

Ma Xuân Đạo

*
Vọng Nguyệt Tư Cố Hương

Ngước mặt nhìn trăng chợt nhớ quê
Nỗi buồn lay động cả sao khuya
Tình quê cứ mãi còn trong nhớ
Rượu uống mừng xuân vẫn não nề

Ngước mặt nhìn trăng chợt thẫn thờ
Quê ơi ta nhớ đến bao giờ!
Cây đa đồng lúa hàng tre thắm
Xa cách từ khi tuổi ấu thơ

Ngước mặt nhìn trăng dạ xốn xang
Bao nhiêu thu đến với thu tàn
Người đi cờ vẫn giơ cao phất
Mà hận năm nào vẫn chửa tan

Ngước mặt nhìn trăng tim nhói đau
Đệ huynh tản mát ở nơi đâu
Vẫn còn ghi khắc lời sông núi"
Hay cũng như ta, để bạc đầu"

Ngước mặt nhìn trăng càng nhớ nhung
Mong ngày nâng chén rượu tương phùng!
Cờ bay ngạo nghễ nơi thành cũ
Người bốn phương về gánh nỗi chung

Ngước mặt nhìn trăng hồn tái tê
Bao nhiêu kẻ đã lỗi câu thề"
Bên chân trời ấy còn ai ngóng"
Có trách ta đi mãi chửa về"

Trần Ngân Tiêu

*

Phong Trào “Khâu, Độn”

Đọc tin các báo gần đây thấy việc làm đẹp bằng cách “độn, nâng, cắt, khâu...” rất được ưa chuộng nên bà xã của đứa Nam Man... thắc mắc, do đó mà đứa Nam Man "triết lý" với bà xã như sau.

Bà quên ở nước “văn miêng” à,
Muốn sửa gì gì cũng được đa.
Rộng quá thì đi “khâu” hẹp lại,
Teo rồi cứ tới “độn” to ra.
Như bà X đấy trông vừa trẻ,
Giống mụ Y kia thấy chẳng già.
Mọi thứ đều đem “thun ấp” được,
Nhưng mà nhớ phải có đô la.

*

Cái Dại Của Bà Này

Đọc bản tin “Ông dân biểu ngoại tình liền tay” (SGT 374) cho biết: “Người phụ nữ có cuộc tình vụng trộm với dân biểu Ross Cameron vừa được nêu tên tuổi là Rima des Pradhan, một luật sư làm việc ở Hoa Kỳ”. Đọc tin trên, đứa Nam Man viết bài này.

Cho hay cái số lậy chung chồng,
Rắc rối vô cùng chớ chẳng không.
ở đợ ở đần còn có thưởng,
Mần thê mần thiếp lại không công.
Chăn đơn lạnh lẽo... thèm, đâu đặng,
Gối chiếc buồn tênh... muốn, chẳng xong!
Cái dại bà này là cứ tưởng,
Như là xứ Mẽo hết “liền ông”.

*

Nè, Ông Phải Dứt Khoát Mau Mau

Viết về một lão có hành vi tiếp tay Việt Cộng

Nè, ông phải dứt khoát mau mau,
Khai thiệt là ông ở phía nào.
Bận trước cho là chưa biết sợ,
Kỳ này cứ vẫn cũng không nao.
Hay chờ tớ mở hồ sơ hả,
Bộ muốn em khui lý lịch sao.
Rượu thưởng không thèm, thèm rượu phạt,
Nè, ông phải dứt khoát mau mau.

*

Đứa Nam Man Thông Cảm

Người mần đại sự cỡ như ông,
Bị chúng gài vô bẫy, phải không.
Tốt, xấu ông hay thì đã muộn,
Nên, hư bác hiểu vậy là xong.
Không ghê, không sợ ai mần nhục,
Chẳng ngại, chẳng lo họ thổi phồng.
“Phớt tỉnh Ăng lê” đi bác ạ,
Đâu gì mà phải rối bòng bong.

*

Lời Chúc Của Đứa Nam Man

Viết về “vụ việc” một bà nọ sắp cho “ra mắt một đứa con tinh thần” nữa đang được cộng sản in ở Việt Nam.

Nghe bà định dạng háng cho ra,
“Một đứa con tinh thần” nữa a.
Bộ mới “cấn thai” đêm đó hả,
Nên vừa “sình bụng” tối kia à.
Mong sao “thằng nhóc” y như bố,
Muốn phải “cái ghe” giống hệt bà.
Để chẳng bõ công bà dạng háng,
Và cho nó được chào đời ha.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.