Hôm nay,  

Người Mẹ Miền Trung

15/08/200000:00:00(Xem: 5379)
Bạn,
Khi lá thư này đến tay bạn thì tại Việt Nam, thì ngày chính lễ Vu Lan, rằm tháng Bảy âm lịch, đã trôi qua. Nhân mùa Vu Lan, chúng tôi mời bạn nghe câu chuyện về một bà mẹ Miền Trung mà lòng thương con vô bờ đã làm nao lòng một cô gái miền Nam, tự nguyện rời Sài Gòn để làm dâu xứ Huế. Câu chuyện do chính người con dâu kể lại trong báo Phụ Nữ với nội dung như sau.

Là một cô gái Sài Gòn chính hiệu con nai vàng, tôi lại yêu anh quê ở tận miền Trung xa lơ, xa lắc, trong những năm học chung ở Đại học sư phạm. Khi là bạn trong hai dấu nháy, tôi đã được các bạn nhỏ to nào là con trai Huế phong kiến, cổ hủ, gia trưởng v.v và v.v.

Ra trường, chúng tôi dự định tổ chức đám cưới, bố mẹ tôi hứa cho chúng tôi căn nhà nếu anh có ý định trở lại đất Sài Gòn này. Những ngày ấy tôi thấy anh ít nói hẳn, hay suy tư, anh bảo chưa có ý kiến gì với lời hứa của bố mẹ tôi. Sau cùng anh xin tôi về Huế thăm nhà. Tất nhiên trước đó tôi cũng nghe anh kể hoàn cảnh gia đình anh chỉ còn người mẹ duy nhất, anh mất bố từ khi còn bé. Anh là con đầu và cô em gái cũng đã lấy chồng xa.

Về Huế, anh dắt tôi đi thăm mộ ba anh, giới thiệu bà con, bạn bè anh, xem lăng Tự Đức, lăng Khải Định. Buổi chiều trời mưa, khi chúng tôi đi thăm mấy người bạn của anh về, vừa thấy chúng tôi bị mắc mưa, mẹ anh đã vội đưa chiếc khăn và chai dầu nhị thiên đường bảo tôi lau người và thoa dầu kẻo cảm lạnh. Tiếp đến mẹ anh bảo: Có củ môn sáp vàng, bác mới hâm nóng để trong cái đọi (cái chén) dành cho con, hôm tê bác nghe con nói con thích ăn môn sáp vàng luộc chấm đường, nghe bà nói thế, tôi cảm động nhiều nhiều lắm.

Chiều hôm sau, anh về Hương Trà có việc, đêm đó tôi với mẹ anh ở nhà. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm nhận được nỗi cô đơn của người mẹ già trong chính căn nhà trống vắng của mình, mà có lẽ khi còn trẻ không ai nghĩ đến. Suốt đêm tôi với bà không ngủ, bà kể cho tôi nghe chuyện đời của bà, chuyện ngày xưa thời con gái, chuyện nuôi dạy anh, chuyện bố anh mất và chuyện gần nhất là đã bốn năm nay, cứ 5 giờ chiều mỗi ngày, bà đều đi bộ ra bến xe để xem có đứa con nào về thăm. Ngay cả những ngày trời mưa, bà cũng vẫn mang theo áo mưa ra đón. Bà nói: Sợ có đứa mô về thì có cái mà che, rồi bà tiếp: Hôm tê nghe thằng nớ (anh) sẽ về thăm nhà có dắt theo bạn gái, bác mừng chi lạ. Cả đêm nớ bác có ngủ mô, nằm như ri nì, chộ đồng hồ nhìn trời sáng (đêm đó bác có ngủ đâu, nằm như thế này này, nhìn đồng hồ chờ trời sáng).
Ngày tôi trở lại Sài Gòn, bà cứ nắm lấy tay tôi như sợ tôi biến mất, bà cứ lặp đi lặp lại câu: Con có về ngoài ni nữa không" Lúc ấy, tôi đã ôm hôn bà và bật khóc: Con sẽ ở luôn với bác. Về Sài Gòn, mỗi khi ăn cơm bên cạnh cả nhà đông vui, mỗi đêm nằm ngủ tôi đều nhớ đến mẹ anh và tôi tự hỏi: không biết mẹ anh tự xoay xở ra sao" Tôi đen sự việc kể cho bố mẹ tôi nghe, sau mấy ngày suy nghĩ, bố mẹ tôi khuyến khích động viên: Nếu con thương thì sau đám cưới bố mẹ cho con về Huế ở. Bố mẹ còn mấy em con. Còn mẹ chồng con, ngoài hai đứa ra, chẳng còn ai.

Bạn,
Cũng theo lời kể của người trong chuyện, sau khi người bạn gái tự quyết định trở thành “công dân” thành phố Huế, lúc ấy cậu sinh viên nói: Anh sẽ làm bất cứ điều gì để bù đắp lại tình yêu em dành cho anh, và sự hy sinh của em dành cho mẹ anh.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nỗi lo thiếu thủy sản… Báo Tiền Phong kể: Các nhà máy chế biến thủy sản thiếu nguyên liệu trầm trọng…
Nước nghèo, dân số tương đối, nhưng rác nhựa lên hàng dư thừa… Đó là chuyện VN.
Cán bộ tưng bừng bia rượu trong giờ làm việc là thường… Bây giờ sẽ bị cấm.
Thủ đô vẫn luôn luôn không giống ai: Hà Nội không thoát nổi ô nhiễm….
“Giang hồ hiểm ác!” là châm ngôn thường được nhắc tới trong các truyện kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung. Thực tế giang hồ trong tiểu thuyết và giang hồ ở ngoài đời có lẽ chẳng khác nhau bao nhiêu, như chuyện các tay giang hồ đâm chém nhau tại Sài Gòn, Bình Dương trong mấy ngày qua mà báo mạng VNExpress cho biết dưới đây.
So với mức lương của người dân VN hiện nay thì 1.2 triệu đôla một năm trả cho huấn luyện viên đội tuyển quốc gia VN gốc Nam Hàn Park Hang Seo là rất cao dù so với nhiều nước trên thế giới thì không có gì là cao, nhưng điều lạ là tin này trong nước chưa biết thì Thái Lan, Nam Hàn đã biết
Tại sao phải đợi đến 3 tiếng đồng hồ và phải có thỏa thuận bằng giấy tờ chứ không được nói miệng thì các cơ quan truyền thông mạng mới được đăng lại tin của báo giấy?
Hàng ngàn người dân cư ngụ tại một chung cư tại tỉnh Nghê An đã phải di tản vì chung cư bốc cháy dữ dội, theo bản tin của báo Người Đưa Tin cho biết hôm 6 tháng 11.
Đồng Bằng Sông Cửu Long đang quên đi chuyện nước mặn dâng cao mà tập trung vào cuộc vui lễ hội Ook Om Bok mà trong đó thi đua ghe ngo là hào hứng nhất
Cái gì lâu đời thuộc về văn hóa dù là văn hóa vật thể cũng đều quý hiếm như cây thị 900 tuổi tại Chùa Đồng Phúc thuộc tỉnh Quảng Ninh tại miền Bắc Việt Nam được liệt vào si sản văn hóa của Việt Nam
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.