Hôm nay,  

Học Cao Lao Đao Tìm Việc

7/3/200500:00:00(View: 5930)
Bạn,
Theo báo quốc nội, việc làm cho sinh viên sau khi ra trường hiện đang là một vấn đề rất nan giải, chưa có biện pháp giải quyết hữu hiệu. Một thực tế trớ trêu hiện nay: người có bằng cấp, năng lực thật sự được đào tạo trong môi trường giáo dục tốt nhưng lại không có điều kiện xin việc, phải sống lây lất qua ngày với những công việc không cần đào tạo chuyên nghiệp. Báo CA Sài Gòn ghi nhận thực trạng này qua 1 trường hợp như sau.
V.K là sinh viên vừa tốt nghiệp cử nhân năm 2003 của trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn. K học ngành xã hội nên khi ra trường đã ý thức được sự khó khăn trong việc lăn lộn để tìm một việc làm đúng với ngành học của mình chứ chưa nói đến ước muốn thu nhập cao, xứng đáng với công sức của bản thân và gia đình sau 4 năm đèn sách. Cầm tấm bằng cử nhân loại khá chạy đôn chạy đáo khắp các trung tâm giới thiệu việc làm nhưng không có kết quả vì nhiều lý do: không có hộ khẩu tại thành phố, không có kinh nghiệm, không có phương tiện..., một năm trôi qua K vẫn chưa có việc làm ổn định mà chỉ kinh qua các việc như nhân viên phục vụ nhà hàng, tiếp thị mỹ phẩm, xà bông... và đêm đêm vẫn làm nghề đấm bóp dạo đã theo từ hồi năm thứ 3 đại học.

Sự kiên nhẫn của K chỉ với ước nguyện duy nhất là trong tương lai sẽ có một việc làm ổn định đúng ngành học ở TPSG. Nhưng may mắn vẫn không đến, hai năm trời trôi qua vẫn là một cử nhân thất nghiệp, K xin được chỗ làm mới trong quán karaoke gia đình M.T trên đường Đinh Tiên Hoàng, Q. Bình Thạnh. Nói là karaoke gia đình nhưng thực chất lại là một trong những điểm hẹn nổi tiếng của dân lắc. Để xin được vào làm việc ở đây, đầu tiên K phải được sự giới thiệu của một người quen biết với ông chủ. Thay vì tấm bằng đại học phải cực khổ lắm mới có được thì hồ sơ của K được ghi với trình độ lớp 9, nghèo, bỏ học đi làm thuê. Theo K thì việc khai man lý lịch với trình độ thấp sẽ càng dễ xin vào làm ở đây bởi lẽ những nơi này chỉ cần người phục vụ trung thành, chịu thức đêm... Họ thuê người ít học vì đa số ít hiểu biết, dễ quản lý và không phải canh cánh chuyện tiết lộ thông tin cho pháp luật. Để tránh ánh mắt nghi kỵ của quản lý, những ngày đầu mới đến làm, mọi hoạt động đều phải hết sức kiêng khem, suốt ngày K chỉ quanh quẩn trong nhà hàng, có khách thì phục vụ, nếu không thì dọn dẹp vệ sinh; thậm chí để thủ vai người ít học, ít quan tâm đến tin tức thời sự, văn hóa, nhiều lúc thấy tờ báo mới cũng không dám đọc. K cam chịu làm việc như vậy cũng với hy vọng chờ đến một tương lai tốt đẹp hơn.
Bạn,
Báo CA viết tiếp: hiện mỗi năm có hàng chục ngàn sinh viên ra trường. Các thành phố lớn, là nơi tập trung lực lượng lao động này nhiều nhất và thực tế đang để lãng phí. Nhiều cử nhân, kỹ sư quyết tâm "bám trụ" ở các đô thị lớn để chờ cơ hội đã phải làm những việc như bồi bàn, xe ôm hàng đêm chở gái bán dâm, đấm bóp dạo, kép nhảy ở các vũ trường... sống lây lất, chán nản, mặc cảm không dám về quê là tình trạng chung của những người trước đó ít lâu đang ngồi trên giảng đường đại học.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Có phải ngoại ngữ là khó nhất trong các môn học? Có lẽ như thế. Nhưng đối với nhiều người, Toán hay Lý Hóa mới khó nhất, hay Sử hay Địa mới khó nhất… Vấn đề là cần môi trường thuận tiện. Thí dụ, nếu truyền hình CNN kênh tiếng Anh hằng ngày phát hình tại Việt Nam, có lẽ nhiều học sinh sẽ giỏi tiếng Anh hơn từ ngày thơ ấu. Không có môi trường thuận lợi để học ngoại ngữ, sẽ học gian nan hơn.
Môi trường là chuyện nhức nhối tại Việt Nam.
Vậy là kiều hối chảy vào nước ào ạt… bất kể qua kênh chính thức hay bán chính thức, hay không chính thức. Kiểm toán cho đúng cũng khó, chỉ có cách suy đoán rằng phước đức của chế độ vẫn còn vững vàng, ít nhất là về mặt thu hút kiều hối. Chỉ có cách suy nghĩ kiểu tâm linh mới giải thích được, có lẽ.
Vậy là trật đường rầy, câu chuyện tưởng như chỉ có trong truyện thần thoại của thế kỷ 19 hay thế kỷ 20. Đúng là trật đường rầy xe lửa.
Có phải đào tạo 9.000 Tiến Sĩ sắp tới chỉ là một cách để các quan chức củng cố cho chế độ vững vàng thêm vài thập niên? Có phải tất cả con cháu của mấy trăm ủy viên Bộ Chính Trị sẽ được cầm tiền chính phủ để đi học Tiến sĩ, Thạc sĩ theo đề án mới, và rồi một số sẽ kết hôn với Việt kiều để ở lại nằm vùng, phần còn lại sẽ về VN thay ba mẹ để cai trị VN thêm vài thập niên nữa?
Đàn ông có giá bao nhiêu? Bạn thử suy đoán xem? Một ngàn đô la hay một triệu đôla? Tất nhiên là tùy… vì không phải ai cũng có giá như ai. Vì như cuộc đời của Albert Einstein vĩ đại hơn biết bao nhiêu người đời thương như mình.
Sinh viên là người đi học bậc cao đẳng hay bậc đại học… Trong lịch sử nhân loại, sinh viên thường là thế hệ đi đầu của những cuộc cách mạng. Gần như bất cứ biến động nào trong lịch sử cũng nhìn thấy bóng dáng của sinh viên.
Vậy là lại ngộ độc. Cũng ở trường mầm non. Có vẻ như các trường mầm non không bận tâm về chuyện nhà bếp? Hay phải chăng, có gì mờ ám trong việc đi chợ cho trường mầm non?
Nhạc bolero có phải là bước thụt lùi? Hỏi như thế, có công bằng không, trong khi các loại nhạc thường gọi là “nhạc sang” chủ yếu là nhạc cũ từ hơn nửa thế kỷ qua? Tính vê thời gian, nhạc nào thụt lùi hơn? Nhưng dân Miền Nam ưa nhạc bolero chủ yếu là cảm xúc hoài niệm vê cái gì rất mực VNCH... Và chẳng nguy hiểm gì cả.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.