Hôm nay,  

Khi Các Quan Bị Lừa

08/11/200200:00:00(Xem: 4679)
Bạn,
Chuyện xảy ra tại một tỉnh Miền Trung. Nhân vật chính là các quan trong bộ máy tỉnh ủy và chính quyền CSVN địa phương. Do ham làm giàu, các quan đã thành các nạn nhân các tay lừa "siêu hạng". Báo Lao Động ghi 3 chuyện như sau.

"Quan trí" ở một tỉnh miền núi nghèo như tỉnh G hình như đang "có vấn đề"khi mà gần đây nhiều vị đang tự biến mình thành nạn nhân của những cú lừa "đẹp"...
Chuyện thứ nhất: Một vị phó trưởng ban Tổ chức tỉnh ủy đương nhiệm có nhà mặt tiền cho thuê, "đối tác" là chi nhánh một công ty tuyển dụng lao động xuất cảng. Cũng biển hiệu, khai trương, lên báo tuyển dụng, thu tiền của người đăng ký, ì xèo... như thật. Đến khi kiểm tra mới phát hiện chi nhánh này hoạt động "ma", không giấy phép. May mà số nạn nhân chưa nhiều nhưng chủ nhà rõ là cay đắng vì tai tiếng...
Chuyện thứ hai: Một vị khác, đường đường là giám đốc sở, cũng cho thuê nhà mặt tiền. "Đối tác" là mấy ông chủ trẻ đi xe hơi sang trọng, ăn nói dễ nghe; thuê địa điểm đẹp mở trung tâm tin học; hợp đồng mua" trả tiền sau" hàng loạt máy tính của nhiều cơ sở trong thành phố, đem về lắp đặt tại nhà thuê của vị giám đốc. Chưa kịp đến ngày khai trương "trung tâm" thì bất đồ khách thuê dọn sạch, với lý do "bảo hành, kiểm tra lại máy móc". Ít ngày sau các chủ hàng lần theo địa chỉ trên hợp đồng đến đòi nợ mới hay cùng bị lừa.


Chuyện thứ ba: Một dạo có mấy "nhà báo" váy ngắn, giò dài, ở một tạp chí tên mang tầm khu vực ASEAN từ Sài Gòn về ăn dầm nằm dề ở khách sạn xịn, đi-về bằng xe "nghìn trâu" của lãnh đạo ... từ sáng đến tối ; cầm thư tay hàng ngày đi hành các cơ quan, doanh nghiệp, xin xỏ tài trợ in "sách" giới thiệu tiềm năng của tỉnh, nhưng thực chất là tập hợp báo cáo, để giới thiệu "đất nước- con người" chẳng ai biết phát hành tới đâu, đem lại lợi ích gì chưa ai tổng kết, nhưng chỉ thấy hầu bao của các doanh nghiệp thâm thủng vài trăm triệu. Có trường hợp vài nữ "nhà báo", còn cầm cả thư tay của chủ tịch cấp thư tay để đi xin tài trợ làm "sách". Cuối cùng sách chẳng thấy đâu mà tiền ứng trước của các cơ quan cũng bốc hơi theo đôi chân dài, váy ngắn.
Bạn,
Cũng theo báo Lao Động, sắp tới tỉnh này lại có sách mới ra "cho bằng tỉnh bạn", cũng dự kiến đâu vài trăm triệu, cũng "đất nước- con người"; cũng "mời gọi đầu tư". Từ nguồn tin này, báo Lao Động viết:" Chẳng biết có khác, hay rồi sẽ vào tay "bà ngoại" hay "ông nội" nào đây " Nhu cầu "tự khoe" hình như mỗi đời mỗi cấp thiết, bất kể khi chẳng có gì để khoe; khoe với ai và cần cho ai, cũng bất kể cảnh báo của dư luận."

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có phải ngoại ngữ là khó nhất trong các môn học? Có lẽ như thế. Nhưng đối với nhiều người, Toán hay Lý Hóa mới khó nhất, hay Sử hay Địa mới khó nhất… Vấn đề là cần môi trường thuận tiện. Thí dụ, nếu truyền hình CNN kênh tiếng Anh hằng ngày phát hình tại Việt Nam, có lẽ nhiều học sinh sẽ giỏi tiếng Anh hơn từ ngày thơ ấu. Không có môi trường thuận lợi để học ngoại ngữ, sẽ học gian nan hơn.
Vậy là kiều hối chảy vào nước ào ạt… bất kể qua kênh chính thức hay bán chính thức, hay không chính thức. Kiểm toán cho đúng cũng khó, chỉ có cách suy đoán rằng phước đức của chế độ vẫn còn vững vàng, ít nhất là về mặt thu hút kiều hối. Chỉ có cách suy nghĩ kiểu tâm linh mới giải thích được, có lẽ.
Vậy là trật đường rầy, câu chuyện tưởng như chỉ có trong truyện thần thoại của thế kỷ 19 hay thế kỷ 20. Đúng là trật đường rầy xe lửa.
Có phải đào tạo 9.000 Tiến Sĩ sắp tới chỉ là một cách để các quan chức củng cố cho chế độ vững vàng thêm vài thập niên? Có phải tất cả con cháu của mấy trăm ủy viên Bộ Chính Trị sẽ được cầm tiền chính phủ để đi học Tiến sĩ, Thạc sĩ theo đề án mới, và rồi một số sẽ kết hôn với Việt kiều để ở lại nằm vùng, phần còn lại sẽ về VN thay ba mẹ để cai trị VN thêm vài thập niên nữa?
Đàn ông có giá bao nhiêu? Bạn thử suy đoán xem? Một ngàn đô la hay một triệu đôla? Tất nhiên là tùy… vì không phải ai cũng có giá như ai. Vì như cuộc đời của Albert Einstein vĩ đại hơn biết bao nhiêu người đời thương như mình.
Sinh viên là người đi học bậc cao đẳng hay bậc đại học… Trong lịch sử nhân loại, sinh viên thường là thế hệ đi đầu của những cuộc cách mạng. Gần như bất cứ biến động nào trong lịch sử cũng nhìn thấy bóng dáng của sinh viên.
Vậy là lại ngộ độc. Cũng ở trường mầm non. Có vẻ như các trường mầm non không bận tâm về chuyện nhà bếp? Hay phải chăng, có gì mờ ám trong việc đi chợ cho trường mầm non?
Nhạc bolero có phải là bước thụt lùi? Hỏi như thế, có công bằng không, trong khi các loại nhạc thường gọi là “nhạc sang” chủ yếu là nhạc cũ từ hơn nửa thế kỷ qua? Tính vê thời gian, nhạc nào thụt lùi hơn? Nhưng dân Miền Nam ưa nhạc bolero chủ yếu là cảm xúc hoài niệm vê cái gì rất mực VNCH... Và chẳng nguy hiểm gì cả.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.