Hôm nay,  

Chọc Quê Thần Thánh?

27/03/201300:00:00(Xem: 9297)
Bạn thân,
Dân tộc Việt Nam có truyền thống kiêng nể thần thánh, bất kể là cũng từng có những chuyện cổ chọc quê thánh thần, thí dụ như chuyện con cóc là cậu ông trời. Ông bà mình ưa nói câu "có kiêng, có lành" là thế, vì hơi đâu mà chọc quê thần thánh, rủi "cõi trên" nổi giận thì rách việc.

Còn chuyện cổ, kiểu như con cóc là cậu ông trời chỉ là ám chỉ cho việc dân khiếu kiện triều đình, vì thời xa xưa mà nói thẳng tới chuyện khiếu kiện lên tận cung vua là khó thở vậy.

Cũng nên nhớ rằng, dân tộc Việt Nam sống rất gần với cõi linh thiêng, nên tâm linh là chuyện thường ngày.

Nhưng tới phong tục này mới lạ: báo Nông Nghiệp VN kể qua bản tin tựa đề "Chuyện độc đáo nơi cửa đền: Lễ hội "bêu nắng" thần thánh" rằng hình như khắp thế giới chẳng ai dám làm như thế, vì theo báo này "Có lẽ chẳng đâu trên đất Việt lại có một lễ hội đem cả bài long đình bát biểu, bài vị của thần linh ra để "bêu nắng" giữa sân với mục đích giúp cho ngài gần dân, thấu hiểu nỗi khổ hạn hán thiên hạ mà ban mưa xuống như ở đền Mõ…"

Bản tin viết:

"Ông Phạm Thà, Ban quản lý di tích đã non nửa đời người gắn bó với đền Mõ (xã Ngũ Phúc, Kiến Thụy, Hải Phòng) cũng chẳng hiểu từ bao giờ lại có cái lệ độc đáo đến thế: "Xưa mỗi dịp trời đất đại hạn, ngày 12/2 âm lịch dân xã Ngũ Phúc lại khiêng long đình bát biểu và bài vị của thần thánh từ trong đền Mõ ra trường đảo (nơi lập đàn cầu mưa) phơi nắng để ngài thấu hiểu nỗi khổ hạn hán của trăm dân, rồi tổ chức thi vật cho đám trẻ mục đồng với mục đích cầu đảo.

Chỉ ngày một, ngày hai cùng lắm ngày thứ ba là trời mưa, không mưa lớn thì mưa nhỏ. Nhiều năm gần đây, khi tập duyệt đội vật trước cửa đền vào ban ngày thì ban đêm đã đổ mưa dù trước đó không hề có dấu hiệu, điềm báo nào. Sau này, Ban tổ chức rút kinh nghiệm chuyển buổi tập duyệt vật về các thôn, không tập ở trước cửa đền nữa để tránh mưa".

Bị mang ra "phơi nắng" cầu mưa ấy chính là vị phúc thần có tên Quỳnh Trân, rất có công với dân vùng Ngũ Phúc. Bản "Trần Triều A Nương Thiên Thính Quỳnh Trân thượng đẳng thần ngọc phả lục" được sao lại vào năm Khải Định thứ 9 có ghi đại ý rằng triều Trần, năm 1283 có công chúa Quỳnh Trân sắc như bình bạc, mặt tựa gương báu, thân thể mang vẻ hoa nở, sáng trăng, dung nghi giống như xuân sơn, thu thủy. Chán cảnh lá ngọc, cành vàng, nàng ưa ngao du thiên hạ tìm chỗ xuất gia thờ phật. Một buổi từ phủ Thiên Trường (Nam Định) về đến Nghi Dương phủ Kinh Môn nay là xã Ngũ Phúc, huyện Kiến Thụy, TP Hải Phòng thấy mảnh đất hình con nhạn đang bay, núi non, sông nước mênh mông, phong cảnh thanh u cực lạc bèn dừng lại cho lập am, dùng tiếng mõ để tu hành đắc đạo...”

Công chúa có phép, làm ra mưa mỗi khi dân bị hạn hán. Về sau làng đặt ra hội cầu đảo, diễn lại tích xưa mục đồng xin nước công chúa..."

Hóa ra là các vị thần, vị thánh vẫn biết chiều lòng nông dân Việt. Ai bảo "cõi trên" là xa xăm đâu?

Tuyệt vời là chuyện mục đồng xin mưa xuống để có nước cho ruộng vậy. Hẳn là triết lý Việt tộc vậy: kiểu như ngài Lý Thường Kiệt với những dòng thơ "Nam quốc sơn hà Nam đế cư, Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư. (Sông núi nước Nam, vua Nam ở, Rành rành định phận tại sách trời.) Nghĩa là, quân Tàu sang là sẽ bị đánh tơi bời vậy. Ý trời đã thế vậy.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 17/2 bà Nguyễn Hoài Thúy Hằng, Giám đốc Sở GD-ĐT Hậu Giang xác nhận, Clip thầy trò đánh nhau là có thật và xảy ra tại một lớp 10, trường THPT Tầm Vu (thuộc huyện Châu Thành A, Hậu Giang).
Đó là một cuộc chiến đẫm máu, tàn khốc, và Việt Nam đã giữ được lãnh thổ, đẩy lui các đợt tấn chiếm của Trung Quốc. Nhưng lại ít được nhà nước nói tới trong một thời gian dài.
Các nữ điệp viên xinh đẹp là chuyện bình thường trên phim ảnh, trong tiểu thuyết trinh thám, và rất khó gặp trong đời thường. Bởi vì, những thiếu nữ xinh đẹp làm công tác mật như thế,
Vì sao cô giáo lại sử dụng bạo lực với trẻ em? Và khi nhà nước Ba Đình nghĩ tới mưu kế chuyển lửa ra hải ngoại.
Ông bà mình ngay xưa không có truyền thống hàng năm vui ngày lễ này. Có lẽ vì, ông bà mình xem ngày nào cũng là Ngày Lễ Tình Nhân.
Dân tộc mình ưa thích thơ, ưa làm thơ, mê thơ... bởi vậy mới có ca dao tuyệt vời. Đó là thơi xưa. Bây giờ đam mê nhạt dần rồi. Thế nên, mới cần ngày hội thơ. Nhưng có kéo thơ lên nổi hay không, cũng tùy.
Ngày 14 tháng 2 hàng năm là Ngày Lễ Tình Yêu... tức là Ngày Valentine. Nơi đây, xin ghi lại những dòng thơ tình đầy lãng mạn của Vũ Hoàng Chương, Thanh Tâm Tuyền, Du Tử Lê, Lữ Quỳnh...
Ngày này còn gọi là Ngày lễ tình yêu hay là Ngày lễ tình nhân. Việt Nam mình cũng theo kinh tế thị trường, nên kiếm cớ để ăn theo, vì đây là ngày mà cả thế giới tôn vinh tình yêu đôi lứa,
Trong khi nông dân tỉnh Đồng Nai lỡ tin lời thương lái Trung Quốc để trồng chuối và rồi bán không ai mua, nông dân tỉnh Đồng Tháp bị chiêu dụ ngưng trồng lúa.
Hài là nghệ thuật làm cho cười. Diễn hài là hành động trình diễn nghệ thuật làm ra những tràng cười từ khán giả. Nghệ sĩ hài là người diễn hài. Và vì lệ thuộc vào nghệ sĩ,
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.