Nhưng không hành động nào hết và không có thái độ khẩn cấp nào được chứng minh vào đầu tháng này tại Montreal, Canada, vào lúc 189 quốc gia mất 2 tuần lễ nỗ lực thảo luận về sự thay đổi khí hậu. Mặc dù hội nghị được sự tài trợ của LHQ như là một sự thành công rộng lớn được nhìn thấy khắp toàn cầu, nó được sự trợ giúp từ xa của Kyoto Protocol và một hiệp định với nhiều cuộc hội nghị khác nữa.
Sự trợ giúp của Kyoto Protocol đã có kết quả trong Tháng Hai, các nước kỹ nghệ quy định giới hạn pháp lý làm giảm bớt việc khí thải gây hiệu ứng nhà kính xuống mức trung bình mỗi năm 5% từ năm 2008 đến năm 2012.
Các hình ảnh lấy được từ vệ sinh năm nay biểu lộ rằng băng tuyết vùng Arctic bị mất đi 20% so với những hình ảnh đầu tiên thu được vào năm 1978theo NSIDG (National Show and Ice Data Centre) tại Boulder, Colorado.
Băng tuyết bị mất không gây nhiều ngạc nhiên bằng việc tăng lên 4 độ C nhiệt độ trung bình vào mùa đông ở vùng Arctic. Tuy nhiên, độ rộng và tốc độ mà băng tuyết Arctic tan chảy là chưa từng xảy ra.
Nhiệt độ nóng lên cũng làm tan chảy mất 3 mét lớp băng lạnh thường xuyên dưới lớp đất bùn vùng tây Siberi, tạo thành các hồ lớn và nước sông dâng lên. Lớp băng lạnh này cũng tan chảy ra ở Alaska và bắc Canada. Một nghiên cứu mới dự báo rằng sẽ có hơn một nửa lớp băng lạnh của bắc bán cầu có thể tan chảy vào năm 2050.
Sự tan chảy hàng triệu kí lô mét dặm vuông của lớp băng lạnh thường xuyên sẽ làm hàng tỉ tấn metan hóa lỏng, theo phúc trình của NCAR (U.S. National Center for Atmospheric Research) hồi trong tháng Mười Hai về 17 vấn đề của Geophusical Research Letters.
Khí metan làm khí thải hiệu ứng nhà kính này tăng 20 lần nhiều hơn khí carbon dioxide, và thúc đẩy sự ấm lên toàn cầu đột ngột. Lớp băng tuyết tan chảy sẽ ảnh hưởng đến khí hậu, các nhà khoa học NCAR cho biết.
Đất xanh không có đủ băng để làm tăng mực nước biển toàn cầu lên 3 mét.
Năm trước, các nhà khoa học Liên Âu phúc trình trong một bài phân tích về độ băng tuyết từ Antarctica cho thấy rằng mức carbon dioxide trong không khí hiện nay là 27% cao hơn bất cứ cao điểm nào trước đó - so với 650.000 năm trước.
Nói cách khác, không có một màn mỏng khí thải ô nhiễm luân chuyển trên địa cầu, khí hậu toàn cầu sẽ phải nóng hơn hiện nay 30%. Tuy nhiên, cái "ô bảo vệ sự ô nhiễm" này rất yếu ớt. Vì hậu quả của khí thải ô nhiễm ảnh hưởng đến sức khỏe của trẻ em và người lớn, sự kiểm soát khí phát ra một cách nghiêm nhặt chưa từng có sẽ làm cho không khí trở nên sạch hơn. Tốt cho phổi, nhưng xấu cho khí hậu toàn cầu.
Theo như thỏa thuận đạt được ở Montreal, các nhà thương thuyết sẽ gặp nhau vào tháng Ba tới để bắt đầu thảo luận về cách làm giảm khí thải khi hiệp ước Kyoto có hiệu lực vào năm 2012. Hiệp ước này cần ít nhất 5 năm để hình thành, và sẽ có hiệu lực trong 16 năm, sau khi các nước quyết định làm một điều gì đó để đối phó với sự thay đổi khí hậu.