Hôm nay,  

Nhịn Ăn Trong Các Bệnh Cấp Tính

1/12/200800:00:00(View: 6499)

Để giải đáp những thắc mắc và những lời bài bác về phương pháp Nhịn Ăn, giúp cho mọi người có tài liệu nghiên cứu và suy ngẫm, tôi xin được trích một đoạn trong quyển  “Tuyệt Thực Đi Về Đâu” của tác giả Thái Khắc Lễ  nói về cách trị bịnh cấp tính như sau:

“Những người khôn ngoan khi có sự bất an trong người thì nằm nghỉ ngơi nhịn ăn để cho cơ thể tự làm cái việc tự phục hồi lại. Một trong những dấu hiệu của bệnh tật là sự biếng ăn dẫn đầu cho sự khởi phát các triệu chứng khác. Nếu bệnh phát sinh thình lình trong lúc dạ dày đang chứa đầy thực phẩm thì các thức ăn này thường được giải tỏa bằng động tác mữa. Như vậy là theo bản năng sinh tồn, trong bệnh cấp tính cơ thể chỉ cần nước mà thôi, còn trong các bệnh kinh niên thì nên ăn ít lại. Nếu làm theo những bản năng thiên nhiên có lẽ người ta đã tránh được nhiều sự đau đớn, bệnh hoạn và nhiều người tránh được những sự chết non. Những lý thuyết phù phiếm thường mệnh danh là khoa học đã gây bao nhiêu sự tai họa khốc liệt mà người ta không bao giờ ngờ tới.

Khi con vật bị đau ốm hay bị trọng thương thì không bao giờ chúng chịu ăn. Một sự kích ngất, một vết thương nặng, cơn sốt, một sự đau đớn, một viêm chứng, một sự thụ độc làm ngưng hay giảm sự hoạt động của bộ tiêu hóa và làm giảm những hoạt động dinh dưỡng của toàn cơ thể. Con người ta cũng vậy, nhưng con người lại làm ngược bản năng vì họ cứ nghĩ rằng không ăn thì chết, đâu có biết rằng trong lúc cơ thể đau ốm, cơ thể thiếu khả năng tiêu hóa hay tiêu hóa không trọn vẹn sẽ làm nguy hại cho người mắc bệnh cấp tính không ít. Trong căn bệnh sốt, dịch vị xuất tiết rất ít hoặc không xuất tiết là khác vì vậy điều quan trọng nên nhớ kỹ là đừng cho ăn trong lúc sốt trong người. Nên để dành năng lực dùng vào việc tiêu hóa, hấp thụ, đồng hóa thường ngày, nên dùng vào trong quá trình hồi phục sức khỏe. Thử hỏi ta được lợi lộc gì mà ăn trong lúc không tiêu hóa được thức ăn"

Bác sĩ Emmett Densmore khuyên người ta nên làm như sau khi thấy khó chịu trong người: “Không nên ăn gì cả trong 48 giờ và sau đó tiếp tục nhịn ăn cho đến khi nào người bệnh thấy đói. Trong những trường hợp có chứng viêm hay sốt thì phải nhịn ăn một hoặc nhiều ngày cho đến khi nào mọi triệu chứng về sốt đều tiêu tan và thấy thèm ăn trở lại”.

Trong mọi bệnh cấp tính toàn cơ thể đều tập trung vào trong công việc bài tiết các độc tố chứ không phải chú trọng vào việc hấp thụ các thức ăn. Biếng ăn, hơi hôi, buồn nôn, ọe mữa, bài tiết các chất tanh hôi, các chất nhầy nhớt với đi tả. .v..v..mọi trạng thái ấy chứng tỏ rằng các cơ quan đều chú trọng vào công việc bài tiết chứ không phải vì việc tiêu hóa. Lấy lương tri mà xét ai cũng thấy rằng nếu ăn vào mà không tiêu thì tất nhiên đồ ăn ấy không nuôi cơ thể được mà còn hôi thúi ra trong ống tiêu hóa tạo thành chất đầu độc người bệnh làm cho căn bệnh trở nên trầm trọng và làm nhọc công bài tiết cho cơ thể. Cơ thể vốn có khả năng miễn dịch và trong giới hạn nào đó làm cho vô hại những chất hư thối tan ra trong ống tiêu hóa, nhưng ăn uống không phải phép trái quân bình Âm Dương thì sức đề kháng của cơ thể sẽ suy giảm đi, sự tiêu hóa bị xáo trộn, các độc tố vượt trên khả năng hóa giải của sức miễn dịch rồi các sự khó chịu khởi sinh. Cơ thể tất nhiên phải kháng cự lại các độc tố và sự kháng cự đó chúng ta gọi là bệnh tật. Chất độc một khi phát sinh quá nhiều trong ống tiêu hóa do sự thúi rữa thì dạ dày và ruột chẳng những không hấp thụ vào máu mà còn xuất tiết ra một lượng chất nước (huyết thanh của máu) để làm loảng và trung hòa những chất bị hư thối để đem đi. Sự ọe mữa và đi tả bổ túc công việc rửa ráy cho sạch sẽ toàn thể ống tiêu hóa và tống thải các chất độc ra ngoài.

Buồn nôn và ọe mữa là triệu chứng thông thường trong những bệnh cấp tính dưới tất cả mọi hình thức của nó. Nếu ăn vào thì thức ăn cũng bị mữa ra; nếu không mữa ra thì thức ăn cũng bị tống khứ bằng cách đi tả. Thực phẩm ăn vào trong những trường hợp như vậy chỉ làm tăng nhiệt độ, thêm sự đau đớn và khó chịu cho người bệnh. Sự bồn chồn và những sự khó chịu thường nhận thấy nơi những người lên cớn sốt trong mọi trường hợp đều do thức ăn và thuốc men. Người bệnh nhịn ăn tương đối cảm thấy dễ chịu và thoải mái, sự bình phục nhanh chóng và mỷ mãn hơn.  Bác sĩ Jennings nói: “DDừng làm trầm trọng sự đau đớn của người bệnh bằng cách ép buộc họ ăn uống mà bất chấp đến sự phản đối của dạ dày của họ.”

Chúng ta hãy xem những gì xảy ra khi chúng ta cho những người bệnh cấp tính ăn. Điều thứ nhất mà bệnh nhân cũng như y sĩ đều để ý là sự kịch phát các triệu chứng: sốt tăng lên, mạch tăng lên, sự đau đớn và những triệu chứng khác đều trở nên mãnh liệt, người bệnh trở nên dễ kích thích.Tất cả mọi hình thức của bệnh cấp tính đều được chận đứng và trở nên dễ chịu nhờ phép nhịn ăn. Sốt hạ nhanh chóng và các chứng viêm cũng đều lắng dịu rất mau. Sự ngừng nghỉ toàn thể hoạt động của cơ quan tiêu hóa là phương sách bù trừ với mục đích bảo tồn năng lực để dành vào hoạt động chống đối với bệnh tật, bài tiết các độc tố. Trong chứng cảm sổ mủi khả năng tiêu hóa còn tồn tại chứ trong bệnh sưng phổi thì khả năng này không còn nữa. Như vậy có nghĩa là bệnh càng nặng càng không nên ăn.

Ở nơi nào có bệnh truyền nhiễm nếu dân cư ở đây nhịn ăn đôi ba ngày và sau đó ăn uống cho đúng quân bình Âm Dương là chắc chắn không bao giờ bị lây bệnh. Nếu người ta biết nhịn ăn khi mới thấy những triệu chứng đầu tiên thì nhất định ít khi có những bệnh cấp tính lại có thể biến trở trầm trọng.

Nếu chịu nhịn ăn thì không bao giờ bị bệnh thương hàn vì mọi cơn sốt đều biến mất sau năm ba ngày cho ống tiêu hóa nghỉ ngơi và không bao giờ có sự chết chóc hoặc có sự kéo dài trong những trường hợp bệnh ho gà chỉ là một loại ho của dạ dày gây ra do chứng viêm nhiệt của cơ quan này. Bác sĩ Page nói: “Trong 40 năm thưc hiện chữa bệnh bằng phương pháp nhịn ăn , tôi chưa thấy trường hợp nào sốt mà chuyển qua thương hàn, còn bệnh ho gà thì không bao giờ kéo dài quá đôi ba ngày và gây ra sự chết chóc”.

Người ta thường lầm lạc mà so sánh cơ thể con người cũng giống như cái máy, hể hết nhiên liệu thì máy ngưng nên cứ nghĩ rằng bất kể lành hay đau con người phải luôn luôn ăn uống mới sống được. Thật ra con người phải biết tuân theo sự linh mẫn của bản năng, khi đáng mới ăn, khi cần nhịn thì phải nhịn. Ăn hay nhịn lắm khi là đôi đường của sống, chết.

Có những sự đau đớn tưởng rằng chịu không nổi nếu không dùng thuốc chỉ thống, an thần, thật ra được lắng dịu rất nhanh chóng nếu người ta nhịn ăn trong một thời gian không lâu hoặc vài hôm là người bệnh thấy dễ chịu ngay. Có nhiều chứng phong thấp khớp xương đau nhức không tả, được lắng dịu và người bệnh cảm thấy khoan khoái trong 3, 4 hôm nhịn ăn. Trong những giai đoạn cuối cùng của bệnh ung thư lúc mà người ta không còn có thể làm gì được hơn là chích nha phiến  thì nhịn ăn trong trường hợp này phục hồi sự khoan khoái cho người bệnh và giúp cho người bệnh chết trong sự minh mẫn, an lạc. Đôi khi một bệnh nhân đã tuyệt vọng, người y sĩ bảo thân nhân rằng: “Người bệnh muốn ăn thứ gì thì cứ cho họ ăn, bệnh này là chỉ còn nước cho lui”. Đây là sự tàn nhẫn đáng thẹn, đẩy người ta vào cửa tử thần trong nhiều trường hợp mà đáng lẽ nhờ phép nhịn ăn người ta có thể bình phục được.Tại sao làm cho kẻ hấp hối phải đau dớn hơn nữa" Tại sao làm gia tăng sư đau khổ của họ mà chi"

Trong lúc con đau người mẹ thường dỗ dành: “Con gắng ăn cho hết bát cháo cho mau mạnh kẻo mẹ buồn”. Vợ cũng thường bảo chồng như vậy, anh khuyên em cũng thế mà cô nữ y tá xinh xinh dỗ ngọt người bệnh uống thêm hớp sữa, húp thêm chén súp thịt cũng vô tình có biết đâu rằng các thức kia đâu có được tiêu hóa mà sẽ thối rửa ra trong ống tiêu hóa của người bệnh. Nơi một người đau mọi sinh lực đều hướng về nơi sự cố gắng bình phục sức khỏe nên chẳng còn có thể tiêu hóa thức ăn để biến thành máu huyết nuôi cơ thể. Người nào mắc bệnh thương hàn sẽ cảm thấy dễ chịu sau 3, 4 hôm nhịn đói nếu biết áp dụng phương pháp này lúc bệnh mới phát sinh và thời kỳ lại sức sau đó 1 tuần hay mươi ngày. Bệnh lành dễ dàng đến nỗi thân quyến, bạn bè không cho đó là bệnh thương hàn nữa. Nhịn ăn trong những bệnh cấp tính không phải là sự thử thách mà ăn vào mới chính là sự thử thách với hiểm nguy.

Trong bệnh sưng phổi cũng vậy, nếu áp dụng ngay từ lúc sơ khởi thì trường hợp đó không bao giờ trở thành trầm trọng, nước ứ sưng trong phổi không có nhiều và sự lành bệnh sẽ nhanh chóng. Những trường hợp tử vong hết sức hiếm. Y khoa cũng phải công nhận giá trị lớn lao của phép nhịn ăn trong mọi trường hợp sưng ruột thừa và khuyên người bệnh áp dụng nếu họ không chịu mổ hoặc vì lý do nào không thuận tiện cho sự giải phẩu. Trên thực tế sự đau đớn ngưng chỉ sau chừng 3 hôm nhịn ăn.

Đối với bệnh phong thấp, sự nhịn ăn cũng đem lại những kết quả rất mỹ mãn đến nỗi Bác sĩ Wood đã thốt ra rằng: “Qua các kết quả nhanh chóng và tốt đẹp chắc chắn của phép nhịn ăn đã làm cho tôi tin rằng nói cho cùng phong thấp chỉ là một định kỳ của chứng khó tiêu”. Phần nhiều các chứng ho có thể chữa khỏi bằng cách nhịn ăn từ 24 giờ đến 72 giờ và sau đó thay đổi cách thức ăn cho đúng quân bình thì chứng ho không còn trở lại nữa.

Tả, lỵ, ọe, mữa, mất ngủ, phì mập đều là triệu chứng của bịnh khó tiêu có thể chữa dễ dàng bằng phép nhịn ăn. Các bạn hãy tưởng tượng và sẽ nghĩ thế nào khi thấy người ta cố ép cho ăn một người đi tả đến 20 đến 30 lần trong 24 giờ hoặc một người chốc chốc lại mữa. Nếu áp dụng phương pháp nhịn ăn các bạn khỏi bận tâm và tốn kém gì về thuốc men cả.

Cứ để ý trong các bịnh cấp tính, bịnh nhân càng ăn cơ thể càng suy nhược đủ thấy rằng không có sự hấp thụ, sự thu dụng thức ăn trong một bịnh cấp tính. Thức ăn không thể tiêu hóa thì làm sao mà hấp thụ được, không hấp thụ được thì lấy đâu mà đồng hóa thì thử hỏi lấy gì làm bổ béo, ích lợi cho châu thân người bịnh mà ăn vào chi cho khổ!Ta đừng cho rằng sự suy nhược trong bịnh cấp tính là do nhịn ăn mà ra, trên thực tế người nhịn ăn bao giờ cũng khỏe mạnh hơn người bịnh được ăn uống vì người bịnh càng suy nhược thì sự cần thiết về nghỉ ngơi càng nhiều.”

Muốn tìm hiểu thêm về phương pháp Nhịn Ăn để trị bịnh cấp tính và kinh niên, quý vị có thể order trực tiếp các tài liệu sách, DVD qua website của Hội Tiên Thiên Khí Công: www.tienthienkhicong.orghay liên lạc trực tiếp với: Nguyễn Định (714) 725-1522 hoặc GS Phạm Văn Chính: (714) 902-3544.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nước Mỹ có vấn đề về uống rượu. Theo nghiên cứu mới của Trung tâm Kiểm soát và Phòng Ngừa Dịch Bệnh (CDC), việc tiêu thụ rượu quá mức đã góp phần gây ra ước tính một phần tám số ca tử vong, hay12.9 phần trăm trên tổng số người Mỹ từ 20 đến 64 tuổi. Uống quá nhiều rượu cũng là nguyên nhân gây ra 1/5 số ca tử vong - 20,3% - ở người Mỹ từ 20 đến 49 tuổi, theo nghiên cứu được công bố vào tuần trước trên tạp chí JAMA Network Open.
Vắn tắt, người càng lớn tuổi, số lượng tế bào thần kinh giảm và khả năng về tâm trí sẽ giảm đi. Một số triệu chứng nhẹ như hay quên, hay lẫn lộn có thể chấp nhận như là sự lão hoá bình thường. Khi các triệu chứng này gia tăng, tiến triển đến mức ảnh hưởng đến cuộc sống thường nhật, lúc đó người ta dùng từ "dementia" hay "mất trí" theo nghĩa đen, hay bịnh lẫn. Có nhiều nguyên nhân cho dementia. Bịnh Alzheimer là nguyên nhân của phần lớn người mắc dementia. Một số nguyên nhân dementia chữa được, chưa có thuốc thay đổi được bịnh Alzheimer (disease-modifying drugs), chỉ có những thuốc giúp giảm triệu chứng thôi (symptomatic treatment).
Các Telomere* đóng một vai trò thiết yếu trong việc xác định số lần một tế bào có thể phân chia. Telomere là 1 đoạn DNA có trình tự (TTAGGG) lặp lại nhiều lần ở đầu mỗi nhiễm sắc thể, có vai trò quan trọng trong việc bảo vệ phân tử DNA khỏi các tác động gây hại và sự mất ổn định của hệ genome. Trong chu trình của một tế bào bình thường, quá trình phân bào sẽ khiến cho một phần của telomere bị mất đi. Khi độ dài của telomere đạt tới mức giới hạn thì tế bào sẽ tự chết theo chương trình (apotosis**). Do vậy, độ dài của telomere có thể coi như chiếc đồng hồ sinh học để xác định “tuổi thọ” của tế bào và các cơ quan.
Mùa đông đang đến rất nhanh và thời tiết lạnh hơn, điều quan trọng hơn bao giờ hết là quý vị phải tiêm vắc-xin và liều tăng cường chống lại COVID-19 cho bản thân và gia đình. Đối với những người từ 65 tuổi trở lên, việc tiêm liều tăng cường COVID-19 loại cập nhật là cực kỳ quan trọng vì nguy cơ mắc bệnh nặng do COVID-19 tăng lên theo tuổi tác.
Việc các bác sĩ có thể nhìn xuyên thấu bên trong cơ thể bệnh nhân mà không cần phải rạch một đường nào từng là một khái niệm thần kỳ. Cho đến nay, hình ảnh y tế (medical imaging) trong khoa quang tuyến đã trải qua một chặng đường dài, và các kỹ thuật mới nhất dựa vào trí tuệ nhân tạo (AI) sẽ còn tiến xa hơn nữa: chúng khai thác khả năng tính toán khổng lồ của AI và khả năng học hỏi vô giới hạn để tận dụng triệt để các phương pháp dò chụp trên cơ thể, tìm ra những điều khác thường mà mắt người có thể bỏ sót.
Hội đồng Nobel tại Viện Karolinska ngày 3/10/22 đã quyết định trao Giải Nobel Sinh lý học hoặc Y học năm 2022 cho Svante Pääbo vì những khám phá của ông liên quan đến bộ gen của những hominin (cũng thuộc giống người, tương tự như “người khôn” [homo sapiens] chúng ta hiện nay) đã tuyệt chủng và sự tiến hóa của loài người. Svante Pääbo sinh ngày 20 tháng 4 năm 1955 tại Stockholm, Thụy Điển. Mẹ của ông là nhà hóa học người Estonia Karin Pääbo (1925–2013), từng trốn thoát khỏi Estonia bị Liên Xô xâm lược vào năm 1944 và đến Thụy Điển tị nạn trong Thế chiến thứ hai. Ông là con ngoại hôn của nhà hóa sinh người Thụy Điển Sune Bergström (1916-2004), và cha ông cũng từng được giải Nobel về Sinh lý học hoặc Y học (năm 1982).
Tại văn phòng VM Clinic tọa lạc số 8251 Westminster Blvd, Westminster CA 92683 (phòng mạch BS. Chính mai và BS. Thảo Võ.), vào lúc 8 giờ sáng Chủ Nhật ngày 30 tháng 10 năm 2022, VM CLINIC COMMUNITY WALK 2022 đã tổ chức chương trình đi bộ “Sức Khỏe Cho Cả Nhà.” Chương trình đi bộ còn có sự hợp tác của một số các đơn vị y tế như Hội Ung Thư Việt Mỹ, OC Autism Foundation, Lavina Pharmacy, Excel Rehab and Wellness, SJVRC (San Jose Vietnamese Running Club), Regal Medical Group, ADOC, Lakeside, Physical Therapy, Hội Bảo Vệ Sức Khỏe Tâm Thần, v.v…
Phát hiện ung thư từ sớm, trước khi nó di căn, có thể là vấn đề sống còn. Đây là lý do tại sao các bác sĩ khuyên chúng ta nên thường xuyên truy tầm một số loại ung thư phổ biến bằng nhiều phương pháp khác nhau. Ví dụ: nội soi đại tràng để tầm soát ung thư ruột kết, hay chụp nhũ ảnh để truy tầm ung thư vú. Dù quan trọng, nhưng cũng khó để có thể làm tất cả các xét nghiệm, bởi vì chúng tốn kém và đôi khi còn khiến bệnh nhân khó chịu. Nhưng mọi chuyện sẽ khác nếu có một xét nghiệm máu duy nhất có thể truy tầm được hầu hết các loại ung thư phổ biến cùng lúc. Đây là tương lai đầy hứa hẹn của các xét nghiệm phát hiện sớm đa ung thư (multicancer early detection tests – MCED). Năm nay, Tổng thống Joe Biden đã xác định việc phát triển các xét nghiệm MCED là một ưu tiên của Cancer Moonshot, nỗ lực liên bang trị giá 1.8 tỷ đô la nhằm giảm tỷ lệ tử vong do ung thư và cải thiện chất lượng cuộc sống của bệnh nhân sau ung thư cũng như đang sống chung với b
Ngày 14 tháng 9, 2022, Tổng Giám đốc WHO, Tedros Adhanom Ghebreyesus tuyên bố thế giới chưa bao giờ ở trong tình trạng tốt hơn để chấm dứt đại dịch COVID-19 và kêu gọi các quốc gia tiếp tục nỗ lực chống lại loại virus đã giết chết hơn sáu triệu người. Tuy nhiên, ông nói: “Chúng ta vẫn chưa đến đó”. Đây được xem là nhận xét lạc quan nhất từ cơ quan Liên Hiệp Quốc kể từ khi WHO tuyên bố COVID-19 là tình trạng khẩn cấp quốc tế và gọi virus này là đại dịch vào tháng 3 năm 2020 (VOA).
Virus bệnh đậu khỉ là một poxvirus hình giống như viên gạch. Poxvirus là loại virus hình viên gạch hoặc hình bầu dục với bộ gen DNA sợi đôi lớn (large double stranded DNA genome)...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.