Hôm nay,  

Ai Lạm Dụng Tự Do Dân Chủ?

14/10/200600:00:00(Xem: 8540)

Ai Lạm Dụng Tự Do Dân Chủ"

Đài phát thanh Á Châu Tự Do ngày 05-10-2006 đã cho biết: "Hôm nay lần đầu tiên, Việt Nam lên tiếng xác nhận có phong trào tranh đấu dân chủ trong nước, mang tên Khối 8406, nhưng tuyên bố không chấp nhận các hoạt động này. Bộ Ngoại Giao VN tuyên bố với báo chí, rằng tự do ngôn luận được luật pháp Việt Nam cho phép nhưng việc lạm dụng quyền này để xách động quần chúng chống lại chính quyền là điều không thể chấp nhận được. Theo chính quyền Việt Nam, trong thời gian gần đây một vài người đã lạm dụng tự do dân chủ để chống lại nhà nước và nhân dân Việt Nam".

Nghe bản tin trên, thính giả không khỏi phì cười! Trước hết, ai cũng biết làm gì có tự do dân chủ tại VN từ hơn 60 năm nay để mà lạm dụng! Hẳn các nô bộc của chế độ sẽ trả lời: "Sao không có! Ghi trong Hiến pháp của nước CHXHCN Việt Nam rõ ràng mà! Ở điều 69 chẳng hạn: 'Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình'".

Tuy nhiên Hiến pháp này có thòng thêm cái đuôi (mà mọi bản Hiến pháp văn minh của nhân loại - vì tự trọng và liêm sỉ - không hề thêm vào): "... theo quy định của pháp luật". Và rồi vô số bản văn sau Hiến pháp và dưới luật tuần tự khai triển cụm từ này để triệt tiêu các quyền trên. Về tự do ngôn luận, tự do báo chí chẳng hạn, sau khi Luật báo chí năm 1989 (bổ sung năm 1999) đã khóa miệng mọi nhà báo muốn làm "tôi tớ của sự thật" thay vì "tôi tới của nhà cầm quyền và đảng cầm quyền", đã khóa tay mọi tổ chức tư nhân muốn phổ biến thông tin nghị luận "ngoài sự chỉ đạo của ban Tư tưởng và Văn hóa trung ương", thì từ năm 2002 đến nay đã có thêm 21 văn bản đánh tới tấp vào óc, vào tim, vào dạ dày, vào môi miệng, vào ngòi bút, vào bàn phím của những công dân muốn thực thi chức năng thứ ba của miệng là để nói (chứ không phải chỉ để ăn và để ngậm).

Cú đấm cuối cùng là Nghị định 56 về "xử phạt vi phạm hành chính trong hoạt động văn hóa, thông tin" (hiệu lực từ ngày 1-7-2006), với nhan nhản cụm từ "phái có giấy phép" (9 lần), "mà không có giấy phép" (44 lần), "theo quy định của pháp luật" (61 lần). Vụ thảm án Nhân văn Giai phẩm mà nhân dân VN đang kỷ niệm 50 năm, vụ đàn áp tập san Tự do Dân chủ của các Sĩ phu Bắc Hà từ 12-08 đến giờ, vụ cướp bóc hành hung và đấu tố kiểu "Cải Cách Ruộng Đất" Nhà Bênh vực dân oan Trần Khải Thanh Thủy cả tháng nay rồi, vụ bắt giam không rõ lý do 4 Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình vùng Sài Gòn, vụ bỏ tù hàng loạt các Tín đồ Hòa Hảo vùng An Giang, Vĩnh Long, vụ phong tỏa, cắt điện thoại, tịch thu máy tính cá nhân của các nhà đấu tranh Đỗ Nam Hải, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Văn Đài mới ngày 11-10,... đã là câu trả lời hùng hồn của nhân dân và lịch sử về quyền tự do dân chủ giả hiệu ở VN. Thứ đến, Tự do Ngôn luận là cái gì mà luật pháp Việt Nam phải cho phép mới có" Sinh ra làm người, có tự do, có lý trí, có nhân phẩm, thì Tự do Ngôn luận là quyền mà mỗi cá nhân đương nhiên được hưởng, và luật pháp mỗi Nước văn minh bó buộc phải công nhận và bảo vệ (nếu có cho thì chính và chỉ Tạo Hóa mới cho thôi!).

Quả là nhà cầm quyền CS, giữa thế giới văn minh hôm nay, sau khi đã thò tay ký vào những Tuyên ngôn và Công ước Quốc tế về các nhân quyền và sắp muốn vào cho được sân chợ quốc tế WTO, vẫn không chịu từ bỏ não trạng "cha chú", cơ chế "xin-cho", nguyên tắc "tay dân, ân đảng". Từ đó CS đã đẻ ra thêm từ "trái phép" để gán vào đủ thứ hoạt động hay quyền lợi chính đáng của người dân, hầu hình sự hóa mà xử lý cho có vẻ hợp pháp hợp luật. Chẳng hạn "vượt biên trái phép", "truyền đạo trái phép", "biểu tình trái phép", "hội họp trái phép", "ra báo trái phép", "sử dụng Internet / điện thoại trái phép", "ra khỏi nhà trái phép"... Xin hỏi Bắc Bộ phủ: trong nền pháp chế của nhân loại văn minh hiện đại có những cụm từ và tội danh này chăng"

Thứ ba, Nhà cầm quyền CSVN luôn nhai lui nhai tới việc "lạm dụng quyền tự do ngôn luận". Thực ra có người dân nào trong nước CHXHCNVN này sở hữu được một nhật báo, một nguyệt san, một đài phát thanh, một đài truyền hình, một diễn đàn công cộng, một trang mạng điện toán... để nói năng theo tinh thần của Nguyễn Trãi "Ung dung ta nói lời ta nghĩ, uốn lưỡi theo người quyết chẳng theo!" mà bảo là lạm dụng quyền này" Phải chăng là hành xử đúng đắn quyền tự do ngôn luận khi tòa đại sứ VN tại Ba Lan mới đây đã buộc tờ báo mạng Thanh Niên, chỉ sau một ngày đăng lên, phải rút bỏ bài viết về cuộc thi Hoa hậu thế giới tại Ba Lan hôm 30-9, chỉ vì người viết là cô Tôn Vân Anh, một Chiến sĩ Dân chủ tại Ba Lan, và vì chi tiết "ban tổ chức đã đưa các thí sinh hoa hậu đến thành phố cảng Gdansk để viếng thăm và nghiêng mình trước đài kỷ niệm các công nhân thuộc Công đoàn Đoàn kết đã bỏ mình vì tự do dân chủ" (đài ACTD sáng 10-10).

Thiên hạ đang lo là người đẹp tốt số Mai Phương Thúy (đại diện VN) có thể sẽ thành xấu số vì đã có mặt trong đoàn tham quan. Không khéo cô ta sẽ bị gán tội "phản quốc" để rồi suốt đời không thể ngóc đầu lên nổi, y như tài tử Đơn Dương cũng bị báo đảng gán cái tội danh khủng khiếp ấy sau khi tham gia bộ phim "Chúng tôi từng là chiến sĩ" (We were soldiers) của đạo diễn Mel Gibson, khiến tài tử phải xin sang Hoa Kỳ sống để khỏi tiếp tục bị coi là lạm dụng quyền tự do ngôn luận!

Nhà Cầm quyền Hà Nội không biết rằng hôm 28-9, thế giới đã long trọng tổ chức "Ngày quốc tế quyền được biết" lần thứ tư sao" Hẳn Bộ Ngoại giao phải hiểu rằng ngày này được Liên Hiệp quốc đặt ra vì mục đích nâng cao mức hiểu biết của mỗi cá nhân về quyền được tiếp cận các thông tin do các Chính phủ nắm giữ, xem các quan chức được bầu lên đang hành xử như thế nào với quyền hạn của họ, xem đồng tiền của người dân đóng thuế được chi tiêu ra sao và nhất là quyền được hưởng thụ mọi loại tri thức quý giá của loài người!

Hẳn họ cũng phải hiểu rõ là hầu hết các Chính phủ chân chính hiện nay đã ban hành luật về quyền được thông tin mà từ năm 1946, Đại hội đồng LHQ đã tuyên cáo là "một quyền cơ bản của con người và là nền tảng cho mọi quyền tự do mà LHQ đã tôn vinh" (Nghị quyết 59 ngày 14-12-1946)

Cuối cùng, nhà cầm quyền CSVN buộc phải thừa nhận Khối 8406 hiện hữu như một phong trào tranh đấu dân chủ trong Nước, dù tuyên bố không chấp nhận một số hoạt động của Khối này, vì cho rằng Khối "đã lạm dụng quyền tự do dân chủ để xách động quần chúng chống lại chính quyền và như thế là chống lại nhân dân". Đúng là Khối 8406, qua Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho VN 2006 của mình đã nói không úp mở: "Ý nghĩa cuộc đấu tranh (của Khối) là làm cho chính nghĩa thắng phi nghĩa, tiến bộ thắng lạc hậu, các lực lượng dân tộc đang vận dụng đúng quy luật của cuộc sống và xu thế của thời đại thắng những tà lực đang tìm cách đi ngược lại những xu thế và quy luật ấy".

Đảng cộng sản Việt Nam có thể tiếp tục đồng hành cùng Dân tộc với điều kiện "khách quan, công bằng, sáng suốt và khiêm tốn chấp nhận các nguyên tắc bình đẳng của cuộc cạnh tranh lành mạnh, nhưng thể chế chính trị độc đảng độc tài là dứt khoát phải bị chôn táng vĩnh viễn vào quá khứ". Nghĩa là Khối 8406 chẳng bao giờ chủ trương "vô chính phủ" để đục nước béo cò và chống lại nhân dân cả!

Chính nhà cầm quyền CSVN mới là một "chính phủ vô luật" ("Trên nói dưới không nghe!" như Phan Văn Khải từng than thở), đang coi luật pháp tựa một trò đùa (vụ bắt rồi thả ông Đỗ Thành Công mới đây), đang dùng luật pháp để làm chuyện phi pháp (bản án chỉ 50.000 đồng tiền phạt tượng trưng cho mấy cán bộ gộc cướp hàng trăm héc ta đất tư và đất công ở Đồ Sơn), đang biến luật pháp thành luật rừng để đàn áp dân oan khiếu kiện từ Nam chí Bắc, đang tìm cách khép anh Trương Quốc Huy vào tội "hoạt động lật đổ chính quyền" chỉ vì anh thảo luận dân chủ trên Paltalk, khép các anh Nguyễn Ngọc Quang, Vũ Hoàng Hải vào tội "tuyên truyền nói xấu chế độ" chỉ vì các anh đã công khai tố cáo hành vi đàn áp của lực lượng công an. Cái chính quyền tham nhũng, gian dối và tàn bạo này phải bị thay thế bởi một chính quyền thực sự do dân, của dân, vì dân! Cái nhà nước với lịch sử 60 năm đầy tội ác, bất công, thất bại này có chút gì là tốt đẹp để khỏi bị nói xấu"!

Để kết luận, xin trích dẫn một đoạn đối thoại tiêu biểu: Chiều 29-9 vừa qua một Nhân viên cao cấp của Tổng Cục An ninh Bộ Công an Hà Nội và một Sĩ quan cao cấp của CA tỉnh Thừa Thiên-Huế thăm Lm Nguyễn Văn Lý, Lm Lý đã nói rằng: "Không Nhà cầm quyền nào được phép định nghĩa "Tự do Ngôn luận, Tự do Tôn giáo, Tự do lập hội lập đảng, Tự do lập công đoàn, Tự do ứng cử - bầu cử... theo ý mình rồi áp đặt lên toàn Dân. Nhưng tạm thời, loài người phải chấp nhận các định nghĩa mà đỉnh cao lương tri nhân loại hiện nay đã cô đọng lại trong các Tuyên ngôn và Công ước Quốc tế.

Đây là các tiêu chí chung mà mọi cuộc đối thoại văn minh công bằng phải căn cứ vào". Hai Vị này đã phải thừa nhận lập luận ấy. Và lời của ông đại sứ Hoa Kỳ Michael Marine, trong cuộc trả lời phỏng vấn dành cho Đài Á châu Tự do mới đây: "Khối 8406 là những người dũng cảm, lên tiếng kêu gọi thay đổi chính trị. Tôi hy vọng trong tương lai, những người như vậy sẽ có một môi trường hoạt động rộng hơn ở Việt Nam, nhưng hiện giờ, môi trường hoạt động của họ vẫn đang bị kiềm chế...

Những điều họ kêu gọi như quyền tự do phát biểu, quyền được phê bình xây dựng với chính quyền, ngay cả quyền được chỉ trích chính phủ, quyền được tự do hội họp, đều là những quyền căn bản của con người, và luôn luôn được Hoa Kỳ ủng hộ".

Ban Biên Tập Bán Nguyệt San Tự Do Ngôn Luận số 13 (Phát hành trong nước)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trước những nghi ngại “Hoa Kỳ có còn là đồng minh đáng tin cậy hay không?” thì chúng ta có thể khẳng định rằng Mỹ hay bất kỳ quốc gia nào trong khối tự do đều vẫn là những người bạn đồng hành tốt trong hành trình đi tìm tự do và canh tân đất nước, miễn là chúng ta không quên những bài học đã nêu để phát huy tiềm năng của chính mình, bảo vệ quyền lợi quốc gia, và đạt tới mục tiêu tự do, ấm no, hạnh phúc cho dân tộc.
Bằng chứng: ”Sự bùng phát mạnh của làn sóng Covid-19 lần thứ tư cùng với các đợt giãn cách liên tiếp khiến hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp (DN) bị ảnh hưởng nặng nề, đặc biệt là các địa phương phía Nam. Theo Hệ thống thông tin đăng ký doanh nghiệp quốc gia, Cục Quản lý đăng ký kinh doanh, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, số doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường trong 8/2021 là 85,5 nghìn doanh nghiệp, tăng 24,2% so với cùng kỳ năm 2020.
Mặc dù rõ ràng là Hoa Kỳ có thể điều hành công việc ra khỏi Afghanistan tốt đẹp hơn, nhưng thảm kịch xảy ra vào tháng này đã kéo dài trong 20 năm. Ngay từ đầu, Mỹ và các đồng minh đã chấp nhận - và không bao giờ xem lại - một chiến lược xây dựng nhà nước từ trên xuống dưới luôn được xem là thất bại như do định mệnh đã an bài. Hoa Kỳ đã xâm chiếm Afghanistan 20 năm trước với hy vọng tái thiết đất nước, nay đã trở thành một tai họa cho thế giới và chính người dân của họ. Trước đợt tăng quân năm 2009, Tướng Stanley McChrystal giải thích, mục tiêu là “chính phủ Afghanistan kiểm soát toàn vẹn lãnh thổ để hỗ trợ ổn định khu vực và ngăn chặn việc sử dụng này cho chủ nghĩa khủng bố quốc tế.“ Hiện nay, với việc thiệt mạng hơn 100.000 và thất thoát khoảng 2 nghìn tỷ đô la, tất cả nước Mỹ phải thể hiện cho nỗ lực của mình là cảnh của một cuộc tranh giành tuyệt vọng để chạy ra khỏi đất nước trong tháng này - một sự sụp đổ nhục nhã gợi nhớ đến sự sụp đổ của Sài Gòn năm 1975. Điều sai lầ
Gặp gỡ và nói chuyện nhiều với những người thông dịch viên Afghanistan, tôi mới hiểu thêm rất nhiều về dân tộc họ và biết rằng chính phủ Afghanistan là một chính phủ tham nhũng lan tràn từ cấp thấp cho đến cấp cao, mức độ nào họ cũng có thể ăn hối lộ được, chỉ có người dân thấp cổ bé miệng là khổ. Người Mỹ biết rất rõ nhưng vẫn không làm gì hết. Bản thân chúng tôi khi ra vào đất nước này, cũng phải đóng cho những nhân viên hải quan đủ thứ tiền, mà phải bằng tiền đô la Mỹ, mệnh giá 100 đồng mới tinh, cũ hoặc dính 1 vết mực, họ không nhận và không chịu ký giấy và đóng mộc. Nói để thấy rằng chúng ta, người Mỹ, hy sinh tiền bạc, xương máu cho họ, thật không đáng chút nào. Rút ra khỏi đất nước này là đúng và là một việc phải làm ngay.
Cứ tới cuối tuần, dân Tây réo nhau xuống đường biểu tình chống chương trình chích ngừa dịch vũ hán và, tiếp theo, chống biện pháp kiểm soát có chích hay không bằng «thông hành y tế» (pass-sanitaire), tờ giấy có dấu hiệu đã chích ngừa của Cơ quan Bảo hiểm sức khỏe cấp qua Cơ quan tổ chức chích hoặc y sĩ gia đình hay dược sĩ.
Đầu năm 70, bạn đồng minh Huê kỳ quyết định bỏ rơi VNCH, không thực hiện cam kết rút quân, Việt-nam hóa chiến tranh, mặc nhiên giao Miền nam cho Hà nội. Ngày 30/04/75, quân Bắt Việt tiến vào Sài gòn, ngỡ ngàng. Dân chúng hoảng loạn bỏ chạy. Nhưng 14 năm sau thất bại nhục nhã ở Việt nam, bức tường Bá-linh bổng sụp đổ, kéo theo cộng sản Liên xô xuống hố, giúp Huê kỳ kết thúc cuộc chiến tranh lạnh làm kẻ chiến thắng.
Người Mỹ nói “Nothing is certain but tax and death” (Không ai tránh khỏi thuế và chết). Thuế mang ý nghĩa đặc biệt vì lịch sử nước Mỹ được thành hình từ ngày dân chúng thuộc địa nổi loạn chống nhà nước bảo hộ Anh Hoàng với khẩu hiệu bất hủ “Taxation without representation is tyranny” (Bị đánh thuế mà không được có đại biểu là bạo quyền.) Cho nên mỗi kỳ bầu cử đều tranh luận gay gắt về thuế má – nhưng không chỉ là cải cọ vô bổ vì khi thành luật sẽ theo đó móc từ túi tiền của mỗi người dân nhiều hay ít.
Đảng cộng sản VN cũng “khởi nghiệp” với những tuyên ngôn và khẩu hiệu nghe (tử tế) tương tự. Họ hô hào chống lại áp bức, bất công, kỳ thị … Nhờ vậy, họ vận động được quần chúng - kể cả những thành phần thiểu số, “ở vùng sâu, vùng xa, vùng căn cứ cách mạng” - nổi dậy “giành lấy chính quyền về tay nhân dân.” Chả phải vô cớ mà Cách Mạng Tháng Tám vẫn được mệnh danh là “Cuộc Khởi Nghĩa Của Những Người Tay Không.” Chỉ có điều đáng phàn nàn là sau khi “những người tay không” nắm được quyền bính trong tay thì họ (tức khắc) hành xử như một đám côn đồ, đối với tất cả mọi thành phần dân tộc
Người lính Mỹ, trong nhân dáng hiên ngang, với những bước chân chắc nịch, đôi mắt nhìn thẳng và kỹ thuật tác chiến tuyệt vời. Nhưng người lính Mỹ cũng có trái tim biết rung động, biết nhớ thương, biết đau khổ như bạn và tôi. Xin đừng “thần thánh hóa” hoặc đòi hỏi những điều mà người lính Mỹ không thể thực hiện được; vì người lính Mỹ còn phải chu toàn bổ phận đối với người hôn phối, gia đình và người thân. Xin hãy nghĩ đến những trái tim tan vỡ trong mỗi gia đình, khi một người lính Mỹ gục ngã!
Như vậy, tuy không công khai, nhưng Bà Harris có quan tâm đến nhân quyền, các quyền tự do và vai trò của các tổ chức Xã hội Dân sự ở Việt Nam, một việc mà đảng và nhà nước CSVN luôn luôn chống đối và đàn áp. Tuy nhiên, tất cả báo Việt Nam, kể cả những báo “ôn hòa” như Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Lao Động và Người Lao Động đều không đăng lời tuyên bố chống Trung Hoa của Bà Phó Tổng thống Harris.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.