Hôm nay,  

Hội Nhập Văn Minh, Hành Xử Man Rợ

11/23/200600:00:00(View: 10348)

Hội Nhập Văn Minh, Hành Xử Man Rợ

Kết quả của hội nghị APEC 2006 đang được báo chí và các phương tiện thông tin đại chúng trong nước tuyên truyền rầm rĩ. Là người Việt Nam ai cũng vui mừng, vì đất nước đã hòa nhập với thế giới, tham gia WTO và sau đó đăng cai hội nghị kinh tế khu vực Châu Á Thái Bình Dương APEC 14 thành công hoành tráng, chứng tỏ lòng nhiệt thành hội nhập thế giới văn minh, trong đó có sự tôn trọng những giá trị con người.

Mọi người Việt Nam đều ủng hộ sự kiện này. Những người đấu tranh dân chủ cũng ủng hộ WTO và APEC. Vì nó làm lợi cho đất nước, làm lợi cho dân tộc.

Bên ngoài, lãnh đạo Việt Nam đã tỏ ra lịch sự, tốt bụng, cởi mở, hết lòng với bạn bè năm châu bốn biển và giới truyền thông quốc tế sang ta, nhưng bên trong, lấy lý do đảm bảo an ninh APEC, đã hành xử một cách man rợ với đồng bào của mình, cụ thể là những người dân oan khiếu kiện và những người đấu tranh dân chủ.

Hơn một tháng trước khi hội nghị khai mạc, những người dân oan đi khiếu kiện từ các tỉnh khắp đất nước thường tụ tập hàng trăm người ở vườn hoa phố Mai Xuân Thưởng có trụ sở tiếp dân của lãnh đạo Việt Nam, những người này thường nằm đất vườn hoa, vỉa hè đường phố, hoặc khu nhà vệ sinh công cộng sau tượng Lý Tự Trọng bên Hồ Tây, những người này bị xe công an đến hót đi (với đúng nghĩa như hót rác) đưa sang nhà giam Đông Anh bên kia sông Hồng, nhốt ở đấy trong thời gian hội nghị.

Những người đấu tranh dân chủ và bất đồng chính kiến, mặc dù đã tỏ rõ thái độ ủng hộ WTO và APEC, khi các phái đoàn và phóng viên nước ngoài đặt chân đến Hà Nội, đều bị công an đến đóng chốt gác ở trước cửa nhà mình suốt thời gian họp hội nghị. Công an đặt một cái bàn, kê một số ghế ngồi canh suốt ngày đêm. Có đến hàng chục người. Công an trên bộ, phối hợp với công an các quận, và công an hộ khẩu của phường, cùng một số dân phòng đeo băng đỏ. Họ ngăn cản không cho người nước ngoài hoặc các phóng viên nước ngoài đến gặp các nhà dân chủ. Có những biển cấm đặt từ đầu phố, đầu ngõ, cùng những rào sắt sơn trắng đỏ. Một biển đề: “Khu vực nguy hiểm. Cấm vào.”(bằng tiếng Anh). Biển khác đề: “Khu vực cấm quay phim chup ảnh.” với hình cái máy ảnh bị gạch chéo.

Người nước ngoài đến thấy các biển đó, đang còn đắn đo, thì bị công an mặc sắc phục và dân phòng ra xua đi.

Như thế các nhà lãnh đạo Việt Nam đã vi phạm quyền dân sự và chính trị của Công ước Quốc tế mà Việt Nam đã ký kết, đó là: ngăn cản thông tin ngôn luận. (Điều 19. Công ước Quốc Tế về quyền dân sự và chính trị)

Nghĩa là lãnh đạo Việt Nam sợ sự thật. Sợ những tiếng nói bất đồng chính kiến đến được với người nước ngoài trong giao tiếp trực diện. Không phải phóng viên nước ngoài không biết những mánh khóe này, nhưng họ vốn tôn trọng pháp luật, thấy những chốt gác có biển cấm theo thông luật quốc tế, đành quay lui.

Viên sĩ quan an ninh phụ trách chốt gác dưới chân cầu thang nhà tôi ở đầu hồi dãy nhà A 11 Khu tập thể Thanh Xuân Bắc, tên là Nguyễn Việt Trung, cấp bậc trung tá. Anh ta được giao toàn quyền xử lý các việc ở đây. Anh ta cấm tôi không được xuống dưới nhà. Không được đi đâu. Anh ta nói là làm theo lệnh của cấp trên. Chỉ có lệnh miệng không có giấy tờ gì cả. Một lối làm việc kỳ quặc của công an Việt Nam, không để lại các chứng cứ, lo ngại đương sự tố cáo.

Nghĩa là anh ta đã nhốt giam tôi ngay ở tại nhà tôi, bất chấp phản đối.

Con dâu tôi lên thăm, để đưa chồng nó đi châm cứu chữa bệnh, không cho lên.

Con trai tôi đi tập thể dục và ăn sáng, không cho đi.

Bạn bè của tôi đến thăm bị ngăn chặn đã đành, bạn bè của các con tôi cũng bị ngăn chặn.

Như thế, công an đã vi phạm ngang nhiên về dân quyền và nhân quyền, bất chấp Hiến pháp và luật pháp, trước thanh thiên bạch nhật, không kiêng nể gì ai.

Thưa ông Nguyễn Minh Triết (chủ tịch nước) và ông Nguyễn Tấn Dũng (thủ tướng), nếu các ông ở trường hợp bị cư xử như tôi, thì các ông nghĩ sao" Khổng Tử dạy: “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân.” (Cái mình không muốn, chớ làm cho người). Tôi là công dân không vi phạm pháp luât, không có bản án của tòa án nào tuyên phạt, cớ sao tôi bị cầm tù" Chẳng những thế cả nhà tôi bị tù lây, bị giám sát suốt thời gian hội nghị APEC"

Ở một đất nước không có tự do, con người không được tôn trọng, nhà nước coi dân như chó lợn muốn làm thế nào thì làm, thường gây ra trong tâm lý con người một phản cảm, chỉ muốn bỏ đất nước ấy mà đi cho rồi. Con người ta sống đâu phải chỉ bằng bánh mì, nói như phương Tây. Còn nói như người Việt Nam, đâu chỉ có cái ăn nhét vào miệng. Có phải đúng thế không, thưa các ông"

Tôi mới thấy cái lý do tại sao nhiều người Việt Nam đã bỏ nước ra đi. Hai cuộc kháng chiến kéo dài chết chóc thiếu thốn như vậy, có ai bỏ nước đi đâu!

Hòa bình lập lại rồi, thống nhất đất nước rồi, mà sao người ta lũ lượt rủ nhau trốn tránh ra đi. Lênh đênh trên biển cả mịt mù bằng những chiếc thuyền thô sơ một phần sống chín phần chết, mà người ta cứ đi, không muốn ở lại cái đất nước có mồ mả tổ tiên, nơi chôn nhau cắt rốn khi mới lọt lòng, tức quê hương thân yêu máu thịt của mình. Tại sao phải bỏ mà đi"

Có hai cuộc di tản lớn của người Việt Nam trong lịch sử hiện đại. Đó là năm 1954, đất nước phân chia thành hai nửa, hai chế độ. Đồng bào miền Bắc đã bỏ cửa bỏ nhà di cư hàng triệu người vào miền Nam. Lần thứ hai sau 1975, đất nước thống nhất một dải, thì gần hai triệu người Việt Nam đã di tản ra nước ngoài, góp phần tạo một từ ngữ mới trong ngôn ngữ nhân loại: nạn thuyền nhân (boat people) rất đáng hổ thẹn cho Việt Nam.

Các ông lãnh đạo nghĩ sao về những chuyện này"

Bây giờ nước ta đã hội nhập kinh tế toàn cầu (WTO), mở hội nghị APEC, những tưởng đã có tiến bộ, hóa ra vẫn cư xử với đồng bào mình – những người khác chính kiến, lên tiếng về dân chủ hóa đất nước một cách ôn hòa, bất bạo động – tàn bạo như xưa. Có thể nói các ông đã làm cái việc bên ngoài thì hội nhập với thế giới văn minh, nhưng bên trong thì hành xử man rợ với đồng bào mình.

Nếu các ông chủ trương như thế, thì các ông là những tên đại bịp siêu đẳng.

Còn nếu các ông không chủ trương như thế, chỉ vì muốn đảm bảo an ninh APEC, mà cấp dưới đã làm quá đi vi phạm dân quyền và nhân quyền, tự bôi một mảng đen ngòm lên khuôn mặt sáng láng của thành công APEC, thì phải trừng phạt những ai đã lạm dụng quyền hành cầm tù những người dân vô tội trong thời gian hội nghị.

Ông Nguyễn Minh Triết và ông Nguyễn Tấn Dũng trong hàng ngũ lãnh đạo cao cấp, được giới thạo tin bình luận là những người cấp tiến trong công cuộc đổi mới đất nước. Nhiều người hy vọng ở hai ông. Nhưng thật không xuôi chèo mát mái khi chính trong hàng ngũ cao cấp còn những thế lực bảo thủ, giáo điều, làm trì hoãn công cuộc đổi mới. Nạn tham nhũng kết thành bè mảng lộng hành khắp bộ máy công quyền. Sự lo sợ mất quyền lợi cá nhân khi có những thay đổi lớn. Còn không ít khó khăn .... và khó khăn...

Nhưng việc đi lên của đất nước, hội nhập với thế giới văn minh, là điều khẳng định, không thể đảo ngược.

Cuộc sống dân chủ sẽ được thực hiện ở đất nước Việt Nam. Người Việt Nam sẽ được hưởng quyền tự do ngôn luận, tự do bầu cử, tự do lập hội đoàn, đa nguyên đa đảng như các nước văn minh tiến bộ trên thế giới.

Không một thế lực bảo thủ bạo tàn nào có thể ngăn chặn được các quyền của Thượng đế đã ban cho loài người.

Anh em đấu tranh dân chủ ở Việt Nam có niềm tin xác tín rằng công cuộc dân chủ hóa đất nước nhất định thành công.

Xin được nhắc với các vị lãnh đạo một câu châm ngôn của dân tộc Việt Nam đã được ghi lại bằng ca dao nhằm nhắc nhở các  nhà cầm quyền:

Yêu dân dân lập đền thờ

Hại dân dân đái ngập mồ thối xương.

Và câu thành ngữ: “Quan nhất thời, dân vạn đại”, các vị ạ.

Đất thiêng Thăng Long, ngày 22 tháng 11 năm 2006

Địa chỉ: Nhà A 11 Phòng 420, Thanh Xuân Bắc – Hà Nội.

Điện thoại: Bị cắt theo lệnh của công an.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Có anh bạn đồng hương và đồng nghiệp trẻ, sau khi tình cờ biết rằng tôi là dân thuộc bộ lạc Tà Ru (tù ra) bèn nhỏ nhẹ khen: Không thấy ai đi “cải tạo” về mà vẫn lành mạnh, bình thường như chú! Chưa chắc đó đã là lời chân thật, và dù thật thì e cũng chỉ là câu khen trật (lất) thôi! Nói tình ngay, tôi không được “bình thường” hay “lành mạnh” gì lắm. Tôi ít khi đề cập đến những năm tháng lao tù của mình, giản dị chỉ vì nó rất ngắn ngủi và vô cùng nhạt nhẽo.
Trước hết nói về thị trường địa ốc ở Trung Quốc hiện chiến 25-30% GDP – so với 9% GDP ở Mỹ năm 2006 tức là vào lúc cao điểm trước cuộc khủng hoảng địa ốc 2007-08. Nhà đất chiếm 80% tài sản của dân Tàu (so với 40% ở Mỹ). Người Hoa không có nhiều cơ hội đầu tư vào cổ phiếu hay trái phiếu như ở Hoa Kỳ nên để dành tiền mua nhà nhất là khi giá nhà tăng liên tục từ 30 năm nay (trừ những lúc giá cả khựng lại trong ngắn hạn như vào năm 2014.) Ngành địa ốc ở Trung Quốc nếu suy sụp trong một khoảng thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến GDP, và trực tiếp tác động lên dân chúng vốn dựa vào giá nhà như khoảng đầu tư lớn nhất trong đời chuẩn bị cho cưới hỏi, hưu trí hay gia tài để lại con cháu. Cho nên Bắc Kinh vô cùng thận trọng quản lý khủng hoảng địa ốc để không nổ bùng trở thành bất mãn xã hội như trường ở Mỹ năm 2007 vốn dẫn đến Donald Trump và Bernie Sander năm 2016 và 2020. Khủng hoảng kinh tế nguy hiểm ở chỗ từ một đốm lửa nhỏ trong chớp mắt lây lan thành trận cháy rừng, lý do nơi tâm lý
Lời người dịch: Chủ nhật vừa qua, Chủ tịch Tập Cận Bình đã kêu gọi Đài Loan gia nhập Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc, điều mà Tổng thống Thái Anh Văn đã bác bỏ rõ ràng. Vào tuần trước đó, Trung Quốc đã nhiều lần điều máy bay chiến đấu đến vùng nhận dạng phòng không của Đài Loan. Hiện nay, Lầu Năm Góc đã thừa nhận rằng các giảng viên Mỹ đang bí mật huấn luyện cho quân đội Đài Loan.
Trước khi đội Việt Nam gặp đội Tàu China trong giải đấu chọn đội đại diện Châu Á dự World Cup Qatar 2022 ở bảng B ngày 7 tháng 10 năm 2021 thì báo chí quốc tế đưa ra nhiều nhận xét nhưng tổng quát là trình độ 2 đội coi như ngang ngửa nhau. Đội nào cũng có cơ hội thắng đội kia.Tuy vậy, cũng có vài ý kiến lo ngại rằng yếu tố chính trị sẽ xen vào chuyện thể thao- một trận đấu mang nhiều ý nghĩa danh dự của quốc gia.
Sau 2 năm vật lộn với dịch Covid-19, tình hình kinh tế Việt Nam đang đứng trước viễn ảnh u tối nhất kể từ khi Đổi mới 35 năm trước đây (1986). Theo Tổng cục Thống kê Việt Nam thì: “Tổng sản phẩm trong nước (GDP) quý III/2021 ước tính giảm 6,17% so với cùng kỳ năm trước, là mức giảm sâu nhất kể từ khi Việt Nam tính và công bố GDP quý đến nay. Trong đó, khu vực nông, lâm nghiệp và thủy sản tăng 1,04%; khu vực công nghiệp và xây dựng giảm 5,02%; khu vực dịch vụ giảm 9,28%.“
Ngược lại, những biến cố dồn dập đủ loại trong COVID-19 mở ra cuộc đấu tranh chính trị mới: đòi quyền được sống còn, có thuốc trị cho tất cả, đi lại an toàn, đó là một cái gì thiết thực trong đời sống hằng ngày và không còn chờ đợi được chính quyền ban phát ân huệ; nó khiến cho người dân có ý thức là trong các vấn đề nội chính, cải tổ chế độ là cần ưu tiên giải quyết. Người dân không còn muốn thấy vết nhơ của Đồng Tâm hay tiếp tục qùy lạy van xin, thì không còn cách nào khác hơn là phải có ý thức phản tỉnh để so sánh về các giá trị tự do cơ bản này và hành động trong gạn lọc. Tình hình chung trong việc chống dịch là bi quan và triển vọng phục hồi còn đấy bất trắc. Nhưng đó là một khởi đầu cho các nỗ lực kế tiếp. Trong lâu dài, dân chủ hoá là xu thế mà Việt Nam không thể tránh khỏi. Cải cách định chế chính trị và đào tạo cho con người để thích nghi không là một ý thức riêng cho những người quan tâm chính sự mà là của toàn dân muốn bảo vệ sức khoẻ, công ăn việc làm
Trong vài thập niên vừa qua, giải Nobel Hòa Bình và Văn Chương được xem là một tuyên ngôn của ủy ban giải Nobel về các vấn đề thời cuộc quan trọng trong (những) năm trước và năm 2021 này cũng không là ngoại lệ. Giải Nobel Văn Chương năm nay được trao cho nhà văn lưu vong gốc Tazania - một quốc gia Châu Phi, là Abdulrazak Gurnah "vì sự thẩm thấu kiên định và bác ái của ông đối với những ảnh hưởng của chủ nghĩa thực dân và số phận của những người tị nạn trong vực sâu ngăn cách giữa các nền văn hóa và lục địa". Cũng vậy, giải Nobel Hoà Bình đã dành cho hai ký giả Maria Ressa của Phi Luật Tân và Dmitry Muratov của Nga "vì những nỗ lực bảo vệ sự tự do ngôn luận, vốn là điều kiện tiên quyết cho nền dân chủ và sự hòa bình lâu dài". Ủy ban Nobel Hòa Bình Na Uy còn nói thêm rằng, "họ đại diện cho tất cả các ký giả đang tranh đấu cho lý tưởng này, trong một thế giới mà nền dân chủ và tự do báo chí đang đối mặt với những điều kiện ngày càng bất lợi" và cho "nền báo chí tự do, độc lập
Sau đó, sau khi “phát khóc” và lau nước mắt/nước mũi xong, bác Hồ liền thỉnh ngay bác Lê về thờ nên mới có Suối Lê Nin (với Núi Các Mác) cùng hình ảnh – cũng như tượng đài – của cả hai ông trưng bầy khắp mọi nơi, để lập ra một tôn giáo mới, thay thế cho Phật/Chúa/Thánh Thần/Ông Bà/Tiên Tổ ... các thứ.
Sự nghiệp chính trị của đại đế Nã-Phá-Luân chẳng liên hệ gì nhiều đến Trung Quốc nên không biết tại sao ông nổi hứng tuyên bố một câu bất hủ mà giờ này có giá trị của một lời tiên tri “Hãy để Trung Hoa ngủ yên bởi vì khi tỉnh giấc nó sẽ làm rung chuyển thế giới.” Vào tháng 03/1978 có một sự kiện ít được biết đến nhưng bắt đầu lay thức gã khổng lồ Trung Quốc khi một hợp tác xã nông nghiệp ở Phúc Kiến xin phép được giữ lại phần sản xuất vượt chỉ tiêu để khuyến khích nông dân hăng hái làm việc. Đây là giai đoạn trước Đổi Mới nên viên thư ký đảng bộ của hợp tác xã bị phê bình kiểm điểm. Chỉ 8 tháng sau đó vào cuối năm 1978 Đặng Tiểu Bình tuyên bố cải tổ và mở cửa nền kinh tế. Đề nghị nói trên của hợp tác xã được mang ra thử nghiệm với kết quả sáng chói nên viên thư ký đảng được ban khen.
Sau 10 năm ra sức Xây dựng, chỉnh đốn hàng ngũ để bảo vệ đảng không tan, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vẫn thừa nhận: ”Tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" vẫn chưa được ngăn chặn, đẩy lùi một cách căn bản, thậm chí có mặt còn diễn biến tinh vi, phức tạp hơn, có thể gây ra những hậu quả khôn lường.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.