Hôm nay,  

Hội Nhập Văn Minh, Hành Xử Man Rợ

11/23/200600:00:00(View: 10358)

Hội Nhập Văn Minh, Hành Xử Man Rợ

Kết quả của hội nghị APEC 2006 đang được báo chí và các phương tiện thông tin đại chúng trong nước tuyên truyền rầm rĩ. Là người Việt Nam ai cũng vui mừng, vì đất nước đã hòa nhập với thế giới, tham gia WTO và sau đó đăng cai hội nghị kinh tế khu vực Châu Á Thái Bình Dương APEC 14 thành công hoành tráng, chứng tỏ lòng nhiệt thành hội nhập thế giới văn minh, trong đó có sự tôn trọng những giá trị con người.

Mọi người Việt Nam đều ủng hộ sự kiện này. Những người đấu tranh dân chủ cũng ủng hộ WTO và APEC. Vì nó làm lợi cho đất nước, làm lợi cho dân tộc.

Bên ngoài, lãnh đạo Việt Nam đã tỏ ra lịch sự, tốt bụng, cởi mở, hết lòng với bạn bè năm châu bốn biển và giới truyền thông quốc tế sang ta, nhưng bên trong, lấy lý do đảm bảo an ninh APEC, đã hành xử một cách man rợ với đồng bào của mình, cụ thể là những người dân oan khiếu kiện và những người đấu tranh dân chủ.

Hơn một tháng trước khi hội nghị khai mạc, những người dân oan đi khiếu kiện từ các tỉnh khắp đất nước thường tụ tập hàng trăm người ở vườn hoa phố Mai Xuân Thưởng có trụ sở tiếp dân của lãnh đạo Việt Nam, những người này thường nằm đất vườn hoa, vỉa hè đường phố, hoặc khu nhà vệ sinh công cộng sau tượng Lý Tự Trọng bên Hồ Tây, những người này bị xe công an đến hót đi (với đúng nghĩa như hót rác) đưa sang nhà giam Đông Anh bên kia sông Hồng, nhốt ở đấy trong thời gian hội nghị.

Những người đấu tranh dân chủ và bất đồng chính kiến, mặc dù đã tỏ rõ thái độ ủng hộ WTO và APEC, khi các phái đoàn và phóng viên nước ngoài đặt chân đến Hà Nội, đều bị công an đến đóng chốt gác ở trước cửa nhà mình suốt thời gian họp hội nghị. Công an đặt một cái bàn, kê một số ghế ngồi canh suốt ngày đêm. Có đến hàng chục người. Công an trên bộ, phối hợp với công an các quận, và công an hộ khẩu của phường, cùng một số dân phòng đeo băng đỏ. Họ ngăn cản không cho người nước ngoài hoặc các phóng viên nước ngoài đến gặp các nhà dân chủ. Có những biển cấm đặt từ đầu phố, đầu ngõ, cùng những rào sắt sơn trắng đỏ. Một biển đề: “Khu vực nguy hiểm. Cấm vào.”(bằng tiếng Anh). Biển khác đề: “Khu vực cấm quay phim chup ảnh.” với hình cái máy ảnh bị gạch chéo.

Người nước ngoài đến thấy các biển đó, đang còn đắn đo, thì bị công an mặc sắc phục và dân phòng ra xua đi.

Như thế các nhà lãnh đạo Việt Nam đã vi phạm quyền dân sự và chính trị của Công ước Quốc tế mà Việt Nam đã ký kết, đó là: ngăn cản thông tin ngôn luận. (Điều 19. Công ước Quốc Tế về quyền dân sự và chính trị)

Nghĩa là lãnh đạo Việt Nam sợ sự thật. Sợ những tiếng nói bất đồng chính kiến đến được với người nước ngoài trong giao tiếp trực diện. Không phải phóng viên nước ngoài không biết những mánh khóe này, nhưng họ vốn tôn trọng pháp luật, thấy những chốt gác có biển cấm theo thông luật quốc tế, đành quay lui.

Viên sĩ quan an ninh phụ trách chốt gác dưới chân cầu thang nhà tôi ở đầu hồi dãy nhà A 11 Khu tập thể Thanh Xuân Bắc, tên là Nguyễn Việt Trung, cấp bậc trung tá. Anh ta được giao toàn quyền xử lý các việc ở đây. Anh ta cấm tôi không được xuống dưới nhà. Không được đi đâu. Anh ta nói là làm theo lệnh của cấp trên. Chỉ có lệnh miệng không có giấy tờ gì cả. Một lối làm việc kỳ quặc của công an Việt Nam, không để lại các chứng cứ, lo ngại đương sự tố cáo.

Nghĩa là anh ta đã nhốt giam tôi ngay ở tại nhà tôi, bất chấp phản đối.

Con dâu tôi lên thăm, để đưa chồng nó đi châm cứu chữa bệnh, không cho lên.

Con trai tôi đi tập thể dục và ăn sáng, không cho đi.

Bạn bè của tôi đến thăm bị ngăn chặn đã đành, bạn bè của các con tôi cũng bị ngăn chặn.

Như thế, công an đã vi phạm ngang nhiên về dân quyền và nhân quyền, bất chấp Hiến pháp và luật pháp, trước thanh thiên bạch nhật, không kiêng nể gì ai.

Thưa ông Nguyễn Minh Triết (chủ tịch nước) và ông Nguyễn Tấn Dũng (thủ tướng), nếu các ông ở trường hợp bị cư xử như tôi, thì các ông nghĩ sao" Khổng Tử dạy: “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân.” (Cái mình không muốn, chớ làm cho người). Tôi là công dân không vi phạm pháp luât, không có bản án của tòa án nào tuyên phạt, cớ sao tôi bị cầm tù" Chẳng những thế cả nhà tôi bị tù lây, bị giám sát suốt thời gian hội nghị APEC"

Ở một đất nước không có tự do, con người không được tôn trọng, nhà nước coi dân như chó lợn muốn làm thế nào thì làm, thường gây ra trong tâm lý con người một phản cảm, chỉ muốn bỏ đất nước ấy mà đi cho rồi. Con người ta sống đâu phải chỉ bằng bánh mì, nói như phương Tây. Còn nói như người Việt Nam, đâu chỉ có cái ăn nhét vào miệng. Có phải đúng thế không, thưa các ông"

Tôi mới thấy cái lý do tại sao nhiều người Việt Nam đã bỏ nước ra đi. Hai cuộc kháng chiến kéo dài chết chóc thiếu thốn như vậy, có ai bỏ nước đi đâu!

Hòa bình lập lại rồi, thống nhất đất nước rồi, mà sao người ta lũ lượt rủ nhau trốn tránh ra đi. Lênh đênh trên biển cả mịt mù bằng những chiếc thuyền thô sơ một phần sống chín phần chết, mà người ta cứ đi, không muốn ở lại cái đất nước có mồ mả tổ tiên, nơi chôn nhau cắt rốn khi mới lọt lòng, tức quê hương thân yêu máu thịt của mình. Tại sao phải bỏ mà đi"

Có hai cuộc di tản lớn của người Việt Nam trong lịch sử hiện đại. Đó là năm 1954, đất nước phân chia thành hai nửa, hai chế độ. Đồng bào miền Bắc đã bỏ cửa bỏ nhà di cư hàng triệu người vào miền Nam. Lần thứ hai sau 1975, đất nước thống nhất một dải, thì gần hai triệu người Việt Nam đã di tản ra nước ngoài, góp phần tạo một từ ngữ mới trong ngôn ngữ nhân loại: nạn thuyền nhân (boat people) rất đáng hổ thẹn cho Việt Nam.

Các ông lãnh đạo nghĩ sao về những chuyện này"

Bây giờ nước ta đã hội nhập kinh tế toàn cầu (WTO), mở hội nghị APEC, những tưởng đã có tiến bộ, hóa ra vẫn cư xử với đồng bào mình – những người khác chính kiến, lên tiếng về dân chủ hóa đất nước một cách ôn hòa, bất bạo động – tàn bạo như xưa. Có thể nói các ông đã làm cái việc bên ngoài thì hội nhập với thế giới văn minh, nhưng bên trong thì hành xử man rợ với đồng bào mình.

Nếu các ông chủ trương như thế, thì các ông là những tên đại bịp siêu đẳng.

Còn nếu các ông không chủ trương như thế, chỉ vì muốn đảm bảo an ninh APEC, mà cấp dưới đã làm quá đi vi phạm dân quyền và nhân quyền, tự bôi một mảng đen ngòm lên khuôn mặt sáng láng của thành công APEC, thì phải trừng phạt những ai đã lạm dụng quyền hành cầm tù những người dân vô tội trong thời gian hội nghị.

Ông Nguyễn Minh Triết và ông Nguyễn Tấn Dũng trong hàng ngũ lãnh đạo cao cấp, được giới thạo tin bình luận là những người cấp tiến trong công cuộc đổi mới đất nước. Nhiều người hy vọng ở hai ông. Nhưng thật không xuôi chèo mát mái khi chính trong hàng ngũ cao cấp còn những thế lực bảo thủ, giáo điều, làm trì hoãn công cuộc đổi mới. Nạn tham nhũng kết thành bè mảng lộng hành khắp bộ máy công quyền. Sự lo sợ mất quyền lợi cá nhân khi có những thay đổi lớn. Còn không ít khó khăn .... và khó khăn...

Nhưng việc đi lên của đất nước, hội nhập với thế giới văn minh, là điều khẳng định, không thể đảo ngược.

Cuộc sống dân chủ sẽ được thực hiện ở đất nước Việt Nam. Người Việt Nam sẽ được hưởng quyền tự do ngôn luận, tự do bầu cử, tự do lập hội đoàn, đa nguyên đa đảng như các nước văn minh tiến bộ trên thế giới.

Không một thế lực bảo thủ bạo tàn nào có thể ngăn chặn được các quyền của Thượng đế đã ban cho loài người.

Anh em đấu tranh dân chủ ở Việt Nam có niềm tin xác tín rằng công cuộc dân chủ hóa đất nước nhất định thành công.

Xin được nhắc với các vị lãnh đạo một câu châm ngôn của dân tộc Việt Nam đã được ghi lại bằng ca dao nhằm nhắc nhở các  nhà cầm quyền:

Yêu dân dân lập đền thờ

Hại dân dân đái ngập mồ thối xương.

Và câu thành ngữ: “Quan nhất thời, dân vạn đại”, các vị ạ.

Đất thiêng Thăng Long, ngày 22 tháng 11 năm 2006

Địa chỉ: Nhà A 11 Phòng 420, Thanh Xuân Bắc – Hà Nội.

Điện thoại: Bị cắt theo lệnh của công an.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nhà báo Bùi Tín nhận xét: “Có rất ít thông tin chính xác về nội dung thật sự của cuộc gặp này được tiết lộ, nhưng ý đồ đen tối của những người lãnh đạo Bắc Kinh đến phó hội đối với tương lai của đất nước ta đã không che mắt được ai. Đến nỗi ngoại trưởng Việt Nam lúc bấy giờ, ông Nguyễn Cơ Thạch, người bị gạt ra ngoài rìa của cuộc họp lịch sử này, đã phải than thở: ‘Thế là một cuộc Bắc thuộc mới rất nguy hiểm đã bắt đầu!”
Năm nay, lễ Tạ Ơn diễn ra vào thứ năm ngày 25/11/ 2021. Mỗi lần đến lễ Tạ Ơn, tôi muốn tạ ơn Thượng Đế đã ban cho tôi cuộc sống no đủ, an lành và cảm ơn tất cả những người thân quen luôn yêu thương và giúp đỡ tôi trong cuộc sống. Mỗi người trong chúng ta nợ nhiều người, ngoài nợ ông bà cha mẹ đã sinh ra, nuôi cho lớn khôn, thương yêu đùm bọc cho đến khi cha mẹ qua đời.
Nói tóm lại, giá dầu xăng tăng gần đây là một cơ hội để chúng ta ôn lại bài học kinh tế căn bản về luật cung cầu. Giá xăng dầu tăng vì cung chưa bắt kịp cầu. Hệ thống vận chuyển hàng hóa trên thế giới sẽ được cải thiện nhiều hơn trong thời gian tới. OPEC đã bắt đầu tăng mức sản xuất dầu. Những công ty dầu ở Mỹ cũng sẽ tăng sản xuất dầu nội địa.
Tiêu cực đẻ ra tham nhũng và tự diễn biến, tự chuyển hóa, nhưng cha mẹ của tiêu cực lại sinh ra từ suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức và lối sống của cán bộ đảng viên. Đó là “lời phán” của 4 đời Tổng bí thư đảng CSVN, gồm Đỗ Mười (1997-2001), Lê Khả Phiêu (tháng 12/1997-2001), Nông Đức Mạnh (2001-2011) và Nguyễn Phú Trọng (từ 2011 đến nay). Nhưng đến năm 2021, sau 27 năm xây dựng và chỉnh đốn (từ khóa đảng VII năm 1994) mà 4 nguy cơ vẫn còn là mối đe dọa sống còn của chế độ và vị trí lãnh đạo của đảng là tại sao ?
Chơi tới bến như Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh Hà Giang (Nguyễn Trường Tô) mà vẫn hạ cánh an toàn thì chỉ ăn (có mỗi một miếng thịt bò) thôi nào phải là chuyện lớn. Hồi năm 2018, chú Lâm còn làm một vụ dại dột hơn nhiều (khiến cả Âu Châu sửng sốt, sau khi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh) mà cũng có sao đâu.
Theo cam kết trong Chương 13 về Thương mại và Phát triển Bền vững (TSD) của Hiệp định Thương mại Tự do (EV-FTA) giữa Liên minh Âu châu (EU) và Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, cả hai bên, EU và Việt Nam, phải thành lập “Các nhóm Tư vấn Nội địa” (DAGs) gồm những tổ chức phi chính phủ NGO, đại diện người lao động, hiệp hội thương mại, v.v., để có thể quan sát, nêu lên và thảo luận các vấn đề liên quan đến các chính sách xã hội và môi trường với Ủy ban Liên minh Âu châu và VN.
Trong chế độ Cộng sản Việt Nam, có 2 thành phần trí thức: Trí thức sáng suốt và trí thức u mê. Đội ngũ trí thức sáng suốt khan hiếm, biết chọn cái đúng và việc cần làm. Nhưng thành phần trí thức u mê thì đông, là công bộc, sống chết với đảng; đảng bảo đâu đánh đó, nhiều khi không cần tiêu chuẩn luân thường đạo lý. Ngược lại, trí thức có bản lĩnh, có lập trường rành mạch thì biết đặt quyền lợi chung trên lợi ích cá nhân và biết chọn cái đúng đánh chết cái sai, không sợ bị trù dập.
Trung Quốc chào mừng cuộc đối thoại thực sự giữa Chủ Tịch Tập Cận Bình và Tổng Thống Hoa Kỳ Joe Biden như một dấu hiệu hy vọng cho mối liên hệ tốt đẹp hơn trong tương lai, trong khi đó Hoa Kỳ thì khá im lặng giữa lúc hai vị lãnh đạo của hai siêu cường tìm cách giảm bớt căng thẳng kéo dài đã hơn một năm.
Sau hơn một năm không đi chơi xa, vì dịch Covid-19, nên khi các tiểu bang gỡ bỏ giới hạn chúng tôi rủ nhau du lịch nội địa. Nhiều người thân quen đi chơi Hawaii hay Cancún bên Mexico, chúng tôi chọn Miami, Florida. Cả tháng trước đã mua vé máy bay, đặt chỗ ở và thuê xe. Đến giữa tháng Tám có thông tin Covid biến chủng Delta đang lây lan nhanh. Đã có thuốc tiêm chủng nên số người nhập viện và chết không cao như hồi đầu năm, trên 90% tử vong là những người đã không chích ngừa.
“Bạn từ đâu đến” ? (“Where do you come from” ?) là câu hỏi mà tôi vẫn thường nghe trong những tháng ngày lưu lạc. Dù tha hương gần cả cuộc đời, tôi luôn luôn đáp rằng mình từ nước Việt: I’m from Vietnam! Nếu trả lời khác đi và đúng với thực trạng (I’m from California) thì rất có thể tôi sẽ nhận được ánh mắt, cùng với nụ cười thân thiện hơn của tha nhân. Tuy biết vậy nhưng tôi không muốn chối bỏ quê hương, dù không hãnh diện gì (lắm) về cái đất nước khốn cùng mà mình đã đành đoạn bỏ đi từ khi tóc hãy còn xanh.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.