Hôm nay,  

Joshua Wong điều trần trước Quốc Hội Mỹ: “Tự do cho Hồng Kông là nguyện vọng của chúng tôi“

9/18/201911:13:00(View: 4816)

 


blank



Điều trần trước Quốc Hội

Bắc Kinh không được tận dụng các lợi thế kinh tế của thị trường Hồng Kông cùng lúc lại muốn xoá tan bản sắc chính trị và xã hội của người dân Hồng Kông. Quốc Hội Mỹ nên nhanh chóng thông qua việc chống dự luật của Bắc Kinh vi phạm nhân quyền tại Hồng Kông, 

Đó là hai lời kêu gọi chính yếu của Joshua Wong, Tổng Thư Ký Đảng Demosisto và Lãnh tụ của Phong trào Dù Vàng trước đây, trong buổi điều trần trước Uỷ ban Quốc hội về Trung Quốc (Congressional Executive Commission on China, CECC) vào sáng thứ Ba ngày 17 tháng 9 năm 2019. 

Đại diện cho Ủy ban CECC tham gia buổi điều trần có Dân biểu Jim McGovern (Dân Chủ, Massachusetts), Chủ tịch Ủy ban; Thượng Nghị Sĩ Marco Rubio (Cộng Hòa, Florida), Đồng Chủ tịch  Ủy ban; Thượng Nghị Sĩ Todd Young (Cộng Hòa, Indiana); Dân biểu Tom Suozzi (Dân Chủ, New York); Dân biểu Christopher Smith (Cộng Hòa, New Jersey) . . . 

Nhân dịp này, Joshua Wong bác bỏ lập luận cho Hồng Kông là vấn đề nội bộ của Trung Quốc. Lý do rõ rệt nhất là Hoa Lục và Hồng Kông có những xung đột giữa các giá trị nền tảng, trong khi Trung Quốc theo một mô hình độc đoán thì Hồng Kông có một truyền thống sâu xa về tinh thần tự do, trọng pháp và nhân quyền. Các sử gia hậu thế sẽ tôn vinh vai trò Quốc Hội Mỹ khi đứng về phía người dân Hồng Kông, bảo vệ nhân quyền và tôn trọng dân chủ. 

Ngoài Joshua Wong, người ta còn thấy có sự tham gia của Denise Ho, ca sĩ nổi danh, Sunny Cheung, Phát ngôn viên phái đoàn quốc tế vụ giáo dục đại học; Sharon Hom, Giám đốc điều hành Tổ chức Nhân quyền Trung Quốc, Giáo sư Luật thuộc City University of New York và Tiến Sĩ Dan Garrett. 

Tất cả đã ra điều trần trước Ủy ban CECC về hiện tình Hồng Kông. Thuận lợi chính cho việc điều trần là cả hai đảng Dân Chủ và Cộng Hòa đều hậu thuẫn cho Ủy ban CECC.

Tiếp theo, Denise Ho xác định quy chế “Nhất quốc, lưỡng chế“ là bản án tử hình cho Hồng Kông. Quốc Hội Mỹ hãy sát cánh cùng người dân Hồng Kông và thông qua Luật Nhân Quyền và Dân Chủ Hồng Kông. Đứng trước khuynh hướng độc tài của Chủ tịch Tập Cận Bình ngày càng rõ nét, thì đây không phải là một lời cầu xin ngoại bang can thiệp mà là đòi hỏi cho nền dân chủ và tự do  

Dự luật sẽ yêu cầu duyệt xét thường niên về quy chế đối xử đặc biệt mà Washington dành cho Hồng Kông theo Đạo luật Chính sách Hoa Kỳ-Hồng Kông năm 1992. Theo đó, các đặc quyền thương mại và kinh doanh không được mở rộng. Nếu dự luật được thông qua, những người biểu tình đã bị bắt gần đây tại Hồng Kông cũng có thể được bảo vệ, luật pháp sẽ tạo cho họ đủ điều kiện để xin visa đi Mỹ, bất chấp là hồ sơ của họ là thuộc diện hình sự

Samuel Chu, một thành viên trong đoàn nói: "Người dân Hồng Kông tin rằng Hoa Kỳ có nghĩa vụ chính trị và đạo đức để bảo vệ cho các lợi ích kinh tế và an ninh quốc gia, trong đó bao gồm 85.000 người Mỹ đang sống và làm việc tại Hồng Kông, trong khi làm như vậy, Hoa Kỳ cũng sẽ bảo vệ cho Hồng Kông.“

Tuy nhiên, nói như thế không có nghĩa Hồng Kông lệ thuộc vào việc can thiệp của Mỹ. Nguợc lại, lòng kiên quyết khi phải đối mặt với bạo lực cảnh sát chính là một thông điệp thời đại nói lên ý chí cuối cùng của họ. Samuel Chu bày tỏ lòng kiên cường khi xác định là: “Chúng tôi tin rằng giới hạn duy nhất cho sự tự do là cái chết. Chúng tôi đấu tranh cho tự do từ ý thức về bổn phận và phẩm giá.”

Trong buổi điều trần hơn ba giờ, các tham dự viên tường thuật những kinh nghiệm của các người biểu tình. Họ muốn cảnh báo về sự tàn bạo của cảnh sát Hồng Kông và hung đồ của Trung Quốc khi hủy diệt mô hình "Nhất quốc, lưỡng chế". Cuối cùng, hậu quả quan trọng nhất là Hồng Kông không còn có quyền tự trị như đã hy vọng.

Trái với thông lệ của các buổi điều trần trước đây tại Quốc Hội là một một nhóm tham dự viên đứng lên và cùng hát bài “Glory to Hong Kong“, một bài hát đuợc yêu chuộng nhất hiện nay của giới đấu tranh. Tiếng hát vang vang trong nụ cười và nước mắt. Các hình ảnh oai hùng và cảm động làm kết thúc này được loan truyền nhanh chóng đến tận Hồng Kông.

Phản ứng của Uỷ Ban CECC  

Sau khi nghe điều trần, Uỷ Ban CECC đã tỏ ra các phản ứng thuận lợi.  

Thượng nghị sĩ Marco Rubio nhận định là: "Hoa Kỳ và các quốc gia khác có các lựa chọn chính xác khi Bắc Kinh được hưởng lợi từ vị thế đặc biệt của Hồng Kông, xây dựng Hồng Kông thành một trung tâm tài chính quốc tế, dựa trên những lời hứa mà Trung Quốc đưa ra cho thế giới, nay họ cố phá vỡ.

Rubio cảnh báo rằng:"Trung Quốc phải tôn trọng quyền tự chủ của Hồng Kông. Họ nên biết rằng hành động leo thang sẽ khiến họ phải đối mặt với những hậu quả thực sự, không chỉ từ Hoa Kỳ mà còn từ thế giới tự do."

Jim MacGovern nhấn mạnh là đến lúc Trung Quốc phải ý thức trong khi thương thảo với Hoa Kỳ, họ sẽ mất các đặc quyền dành cho Hồng Kông. 

Dù muốn thúc đẩy cải cách dân chủ ở Trung Quốc và ủng hộ dự luật, Sharon Hom tin rằng người Hồng Kông sẽ tự cứu mình và không cần nước ngoài như nuớc Mỹ. Những điều cần thiết từ cộng đồng quốc tế là giúp làm cho giảm phí tổn về nhân lực. Sự thể đã rõ ràng và đau lòng khi các bạn trẻ sẵn sàng đi chiến đấu.

Phản ứng của Hồng Kông 

Trong một cuộc họp báo ngay hôm thứ Ba, Carrie Lam, nhà lãnh đạo Hồng Kông, khẳng định các biện pháp trừng phạt của Mỹ, nếu có, sẽ chỉ làm phức tạp các vấn đề của Hồng Kông. Hồng Kông đang sống một tình huống khó khăn và các biện pháp trừng phạt sẽ không giúp cho Hồng Kông thoát khỏi tình trạng này.

Chính phủ nhấn mạnh rằng Hồng Kông chỉ là vấn đề của Trung Quốc. Do đó, các cơ quan lập pháp nước ngoài không nên can thiệp. Bắc Kinh cực lực chống lại ảnh hưởng này. Trong cuộc biểu tình ở Hồng Kông, có nhiều bằng chứng cho thấy là được bên ngoài tài trợ. 

Joshua Wong, tuần trước đã kêu gọi Mỹ nên liên kết một điều khoản bảo vệ nhân quyền trong bất kỳ thương ước Mỹ-Hoa nào. Để đáp trả, tại cuộc họp giao ban thường kỳ hôm thứ Hai, Phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao, cáo buộc Joshua Wong là không thể bày tỏ ý kiến tùy tiện về các vấn đề quan hệ Mỹ-Hoa.

Buổi chiều cùng ngày, các nhà hoạt động đã ra mắt một tổ chức mới là Hong Kong Democracy Council (HKDC), Hội đồng Dân chủ Hồng Kông. Đây là một tổ chức phi chính phủ có trụ sở tại Washington, nhiệm vụ chính là thống nhất tiếng nói mới và tạo hy vọng cho nền dân chủ và nhân quyền Hồng Kông.

Sau buổi lể thành lập, Hội đồng Dân chủ Hồng Kông tổ chức một cuộc họp báo ngoài trời. Các thành viên của Quốc hội, các nhà hoạt động, giáo sư và ca sĩ đã lên tiếng ủng hộ cuộc đấu tranh của tổ chức này.

Tất cả đi đến một kết luận chung là trong trận đấu tranh khó khăn này, mọi người cần phải đoàn kết và ủng hộ tổ chức mới. Bây giờ là thời gian để thế giới chú ý đến Hồng Kông.

Buổi điều trần được ghi hình trực tiếp qua dạng live stream và phát lên mạng Internet qua Youtube đã gây một ảnh hưởng khích lệ cho người dân tại Hồng Kông và các nơi khác. Nổi bật nhất là trang bình luận tràn ngập mà mục tiêu chung là hoan hô lòng quả cảm của Joshua Wong và yêu cầu Hoa Kỳ nhanh chóng giải phóng Hồng Kông.

Triển vọng các yêu sách của Joshua Wong

Đối với chính quyền Hồng Kông, Joshua Wong đã đưa ra năm yêu sách chính: rút dự luật dẫn độ (mà Carrie Lam đã tuyên bố là chết); một cuộc điều tra độc lập về hành vi sai trái của cảnh sát; phóng thích những người biểu tình bị bắt và bãi bỏ mọi cáo buộc chống lại họ; Carrie Lam từ chức; và đổi mới chính trị (dẫn đến bầu cử trực tiếp ở Hồng Kông).

Ba yêu sách đầu tiên tương đối là dễ chấp nhận vì Joshua Wong không trực tiếp thách thức chính quyền Trung Quốc. Việc Carrie Lam buộc phải từ chức hay không, đối với Trung Quốc, vẫn có thể khả thi, khi Carrie Lâm thất bại và mất uy tín. Chấp nhận bốn trong số năm yêu cầu có thể sẽ làm cho tình hình ở Hồng Kông ổn định. Nhưng khi Joshua Wong đòi hỏi cải cách chính trị có thể xem là quá nhiều, vì biến chuyển hiện nay là quá dồn dập, mà cả Trung Quốc cũng chưa có thể lường được những ảnh hưởng.  

Nhưng chuyện nghiêm trọng trước mắt là sinh hoạt chính trị tại Đài Loan và nhất là cuộc bầu cử tổng thống vào tháng 1. Trung Quốc tỏ ra kiên quyết trước áp lực về chính trị từ phía Hồng Kông, vì lo ngại rằng bất kỳ sự nhượng bộ nào sẽ gây tác động đến quan điểm của Đảng Dân Tiến độc lập (Democratic Progressive Party, DPP). Trung Quốc nhượng bộ cho Hồng Kông sẽ giúp DPP lập luận thuyết phục hơn là mô hình "Nhất quốc, lưỡng chế“ thất bại; DPP sẽ thu phục nhân tâm Đài Loan trong việc tìm ra một giải pháp mời phù hợp hơn cho mối quan hệ với Bắc Kinh. Đài Loan cũng đang trang bị thêm cho vũ khí quốc phòng là một cảnh báo khác.

Đối với chính quyền Trump cũng như Quốc hội Mỹ, Joshua Wong kêu gọi nên liên kết điều kiện bảo vệ nhân quyền và quyền tự quyết của Hồng Kông trong các thương thảo với Trung Quốc. Vấn đề phức tạp hơn. Một trong những khía cạnh đáng lo ngại nhất trong chính sách của Trump về Trung Quốc là không rõ ràng. Nhưng chuyện rõ ràng nhất là Trump không quan tâm đến các vấn đề nhân quyền. Đối với một giải pháp cho Hồng Kông, Tổng thống Trump chưa bình luận cụ thể về việc sử dụng Đạo luật năm 1992 như một vũ khí để tấn công Trung Quốc. Trump cũng đã không muốn quốc tế hoá vần đề Hồng Kông trong nghị trình G-20 tại Osaka, nhưng sau đó có lên tiếng thúc thúc giục Trung Quốc nên xử lý tình hình ở Hồng Kông một cách nhân đạo.

Gần đây, trước nguy cơ xung đột vũ trang gia tăng, công luận đòi hỏi Donald Trump làm rõ hơn về chính sách đối đầu với  Trung Quốc; mục tiêu cuối cùng của chính sách là gì và làm thế nào để đạt được? Các giải pháp cho các vấn đề riêng biệt Biển Đông, thương chiến, tái tranh cử, Hồng Kông và Iran, Saudi Arabie chưa sáng tỏ. Việc lường đoán trực giác bất thường của Trump càng khó khăn hơn. Trước hiện trang này, yêu sách của Joshua Wong khó gây tiếng vang cho Trump. 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
“Vinh quang thay xã hội. Nhưng mà khốn nạn thay xã hội!”, tôi phải đi vay của Nguyễn Công Hoan rồi hoán vị “Kép Tư Bền” bằng “xã hội” là để cảm thán cho thân phận voi-chó của nó, như là một trong những ngôn từ / ý niệm bị khai thác chính trị nhiều nhất. Nhưng cũng có một sự nghịch pha, đến 180 độ. Mang ý nghĩa “cùng khổ / vô phước / bất hạnh” trong cách dùng của Nguyễn Công Hoan thì, đến thời của chúng ta, “khốn nạn”, như trong cách dùng nói trên, đã bị lột bỏ cái ý xót xa, thông cảm, chỉ có ý xấu, rất nặng, như một sự sỉ nhục
Truyện dài tham nhũng ở Việt Nam xem hoài không chán vì mỗi thời Tổng Bí Thư chuyện kể lại lâm ly bi thiết hơn...
Đến tham dự Hội nghị Thượng đỉnh của khối BRICS tại thành phố Kazan, Nga, từ ngày 23 đến 24/10, Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan công khai bày tỏ mong muốn trở thành thành viên của khối BRICS và được Tổng thống Vladimir Putin quan tâm đặc biệt. Tại sao? Erdogan mong đợi gì trong cuộc hội kiến này và những hậu quả địa chính trị và kinh tế nào có thể xảy ra?
Trong vài tháng qua, báo chính chính thống của Mỹ đã dành cho Donald Trump khá nhiều đất diễn. Nhất cử nhất động của Trump, dù đáng hay không đáng, dù thiếu một nửa để trở thành một ổ bánh mì, vẫn được những tờ báo lớn có lịch sử hơn trăm năm dẫn lại. Với Trump, đó là một chiến thắng. Với báo chí, đó là kinh doanh, là “rating.”
Gần bốn năm trước, tại công viên Ellipse ở Washington, DC – một tổng thống đương nhiệm đứng phía sau khung kính chống đạn, mặc chiếc áo măng-tô đen, mang găng tay đen, giơ cao tay ủng hộ một đám đông bạo loạn đang chực chờ phát súng chỉ thiên từ thủ lĩnh để tấn công vào Quốc Hội lật ngược kết quả bầu cử. Đó là “một ngày của tình yêu” – theo lời mô tả của Donald Trump, người đứng đầu hôm đó – cho dù trong vòng 36 giờ, 10 người đã chết, nhiều người bị thương gồm 174 cảnh sát. Trong số nạn nhân tử vong, có một cảnh sát chết sau khi bị những kẻ bạo loạn tấn công. Chung quanh khu vực Ellipse ngày 6 Tháng Giêng đó, là những gương mặt đằng đằng sát khí. Cờ xí rợp trời – những lá cờ mang tên Trump và cờ thời kỳ nội chiến. Bốn năm sau, cũng tại công viên Ellipse, cũng là một biển người được ước chừng khoảng trên 75 ngàn người, tập trung về từ 7 giờ sáng. Trật tự, lịch sự. Khi hoàng hôn DC buông xuống cũng là lúc số người tham dự đã kéo dài đến tận National Museum of African...
Chính quyền CSVN và Ủy ban Tự do Tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ (The United States Commission on International Religious Freedom / USCIRF) đã có tầm nhìn tương phản về quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo ở Việt Nam...
17 ngày nữa, cuộc tranh cử tổng thống Mỹ bước vào kết thúc. Ai thắng? Ai bại? Đời sống sẽ được trở lại bình thường không bị ám ảnh của truyền thông lôi kéo, không bị áp lực của đảng phái thuyết phục. Thật là đáng mừng.Không chắc. Nếu ông Trump thắng, cuộc giao chuyển quyền lực tuy không vừa ý, nhưng chắc sẽ xuôi qua bình yên. Nếu ông Trump thua, đây mới là vấn nạn. Đến giờ phút này, ai cũng biết, nếu ông Trump không được làm tổng thống thì sẽ ứng với câu: Được làm vua, thua làm giặc. Chuyện này đã xảy ra trong lịch sử: Ngày 6 tháng 1, 2021. Và căn cứ theo những lời ông tuyên bố khi vận động tranh cử. Chính quyền Biden, FBI, nội an, cảnh sát, quân đội, có chuẩn bị gì chưa? Hay chỉ có ông Howard Stern tuyên bố: “Tôi không đồng ý với Trump về mặt chính trị, tôi không nghĩ ông ta nên đến gần Nhà Trắng. Tôi không ghét ông. Tôi ghét những người bỏ phiếu cho ông. Tôi nghĩ họ ngu ngốc. Tôi ghét. Tôi sẽ thành thật với bạn, tôi không tôn trọng bạn," (Fox News.)
Chỉ còn vỏn vẹn chưa đầy ba tuần nữa là ngày bầu cử. Cho đến hôm nay, ai nói, cũng đã nói. Ai làm, cũng đã làm. Nói nhiều hay ít, và làm nhiều hay ít, cũng đã thể hiện rõ ràng. Trừ khi, như một cựu ký giả của tờ Sóng Thần trước năm 1975, hiện đang sinh sống ở Virginia, nói rằng: “Có thể họ không lên tiếng trước công chúng, nhưng ngày bầu cử, lá phiếu của họ dành cho đảng đối lập.” Vị cựu nhà báo này muốn nói đến cựu tổng thống Hoa Kỳ, George W Bush, vị tổng thống duy nhất thuộc đảng Cộng hoà còn tại thế.
Hoa Kỳ luôn được tôn vinh là một cường quốc tích cực tham gia trong mọi sinh hoạt chính trị quốc tế, nhưng lịch sử ngoại giao đã chứng minh ngược lại: Hoa Kỳ từng theo đuổi nguyên tắc bất can thiệp và cũng đã nhiều lần dao động giữa hai chủ thuyết quốc tế và cô lập. Trong việc thực thi chính sách đối ngoại trong thế kỷ XX, Hoa Kỳ mới thực sự trực tiếp định hình cho nền chính trị toàn cầu, lãnh đạo thế giới tự do và bảo vệ nền an ninh trật tự chung. Nhưng đối với châu Âu, qua thời gian, vì nhiều lý do khác nhau, càng ngày Hoa Kỳ càng tỏ ra muốn tránh xa mọi ràng buộc càng tốt.
Tiếng Việt không ít những thành ngữ (ví von) liên hệ đến đặc tính của nhiều con vật hiền lành và quen thuộc: ăn như heo, ăn như mèo, nhát như cáy, gáy như dế, khóc như ri, lủi như trạch, chạy như ngựa, bơi như rái, khỏe như voi, hỗn như gấu, chậm như rùa, lanh như tép, ranh như cáo, câm như hến …Dù có trải qua thêm hàng ngàn hay hàng triệu năm tiến hóa, và thích nghi để sinh tồn chăng nữa – có lẽ – sóc vẫn cứ nhanh, sên vẫn cứ yếu, cú vẫn cứ hôi, lươn vẫn cứ trơn, đỉa vẫn cứ giai, thỏ vẫn cứ hiền, cá vẫn cứ tanh, chim vẫn cứ bay, cua vẫn cứ ngang (thôi) nhưng hến thì chưa chắc đã câm đâu nha.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.