Hôm nay,  

Tiếng khóc trẻ thơ lay động lòng người

21/06/201805:10:00(Xem: 7276)

Tiếng khóc trẻ thơ lay động lòng người

Giao Chỉ San Jose

blank  
blank

Đứa bé gái vô danh 6 tuổi bị tách rời khỏi người mẹ thân yêu vừa khóc vừa nói với nước Mỹ và thế giới. Con có số điện thoại của cô. Xin gọi cho cô để đón con về. Con hứa sẽ rất ngoan. Con bé dường như được mẹ đem đến biên giới Hoa Kỳ từ Nam Mỹ. Chính sách của nước thiên đàng Hoa Kỳ nhân từ bao dung ngày nay là đem bỏ tù mẹ và cho trẻ con vào trại tập trung. Đứa bé vô tư không hiểu được hoàn cảnh của di dân Nam Mỹ đến từ các quốc gia địa ngục sau 2 tháng vạn lý trường chinh tìm đường vào Hoa Kỳ. Nó tưởng rằng vì không ngoan, không nghe lời nên mẹ đã bỏ con. Người mẹ đã tiên đoán những đau thương có thể xảy ra nên dạy con nhớ điện thoại của cô nó, có thể cũng đang là dân hợp lệ hay dân ở lậu tại nơi nào trên đất Mỹ. Đứa bé tiếp tục khóc thảm thiết. Con sẽ rất ngoan. xin gọi cho cô đón con về. Tiếng khóc của đứa bé Nam Mỹ khốn khổ đã nghe được từ Texas, từ DC và từ NY. Các đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ đều nghe thấy. Bà Bush ở TX, bà Obama ở DC và bà Clinton ở NY. Thậm chí bà Trump ở Bạch Cung cũng nghe thấy. Chẳng cần biết là Cộng Hòa hay Dân Chủ, chẳng cần nghiên cứu xem luật di dân và hiến pháp Hoa Kỳ đã quyết định ra sao, lương tâm nước Mỹ cũng sao xuyến rung động cùng các bà tổng thống.

Trong khi đó hai vị bộ trưởng trung thành với tổng thống Hoa Kỳ dứt khoát nói rằng phải bỏ tù tất cả các thành phần xâm nhập biên giới và tách rời con trẻ ra khỏi vòng tay các bà mẹ. Kể cả những đứa con chưa đủ một năm tuổi. Hai vị chính khách anh hùng đó là ông bộ trưởng Tư Pháp và bà bộ trưởng An sinh. Cả hai vị này ngày thường vẫn được ngài tổng thống chửi bới như gia nhân trong nhà. Cùng với vị tổng thống vĩ đại của Hoa Kỳ,  các quan chức đều nói rằng việc bỏ tù dân vượt biên lậu là chuyện rất bình thường.  Đồng thời cũng vì lý do rất nhân đạo, nước Mỹ là quốc gia thượng tôn pháp luật nên không thể bỏ tù trẻ con vô tôi. Việc tách các trẻ em ra khỏi gia đình là công việc hợp lý và rất bình thường. Vì không thể trục xuất ngay đám tù di dân bất hợp lệ nên phải tạm giam. Rồi sẽ đem xử vài năm tù, sau đó vẫn tiếp tục tạm giam vì không biết bao giờ mới trục xuất được. Trong hoàn cảnh như vậy, nước Mỹ hết sức nhân đạo nên đã giải quyết trẻ em chia cách khỏi gia đình như đám trẻ mồ côi vô thừa nhận. Chia đám trẻ vô tội này cho các gia đình nhận con nuôi, số còn lại tiếp tục ở trong các trại tập trung với tương lai vô định. Tổng thống vĩ đại cùng với hai ông bà bộ trưởng anh hùng trực tiếp trong vụ nầy hết lòng bênh vực cho cách giải quyết chia cách gia đình trong thời gian vừa qua. Đã có trên 3 ngàn trẻ em được tách rời và nhiều em đã được giao cho các gia đình cha mẹ nuôi khắp nước Mỹ. Báo chí đã đặt ra câu hỏi về tình trạng hết sức đặc biệt, một vấn nạn về pháp luật mà quốc gia thượng tôn luật pháp hoàn toàn bế tắc. Gỡ đứa nhỏ từ tay bà mẹ trao cho người khác là tội ác hay bỏ tù đứa bé cùng bà mẹ là tội ác. Số cử tri đã từng ủng hộ và tiếp tục thương yêu tổng thống đã trả lời với 68% đồng ý tách rời trẻ con. Lý do đơn giản vì làm như vậy sẽ chấm dứt các gia đình đem con nhỏ xung phong vào nhà tù Hoa Kỳ. Trong khi đó các cử tri Dân Chủ tiếp tục không yêu thương ông Trump trả lời với 76% chống việc chia cắt gia đình. Không ai có giải  pháp tiếp theo.  Nếu không tách trẻ con ra khỏi tay bà mẹ thì phải cho mẹ con tự do hay cho cả hai vào tù.
 
blank
Nước Mỹ vẫn là quốc gia tiền tiến nên nuôi một người tù tốn kém gấp đôi nuôi một người thất nghiệp bên ngoài. Nuôi hai mẹ con trong tù thì lại tốn kém gấp 4 lần.  Toàn thể nội các Hoa Kỳ cùng với hàng trăm nhà lập pháp và hàng chục ông bà tối cao pháp viện đều không nghĩ ra giải pháp. Tổng thống vẫn tự cho là nhà lãnh đạo tài ba và thông mình số một đang đưa Hoa Kỳ trở lại địa vị cao cả nhất hành tinh. Xem ra ông cũng lúng túng. Ông tự cho rằng đã bỏ được trọn gói những quả bom nguyên tử của Triều Tiên trong túi nhưng không giải quyết được việc trẻ con tỵ nạn.
 

Sau cùng những đứa bé vô tội từ các xứ ngục tù Nam Mỹ, bằng tiếng khóc và bằng những hình ảnh ngây thơ đứng ôm chân mẹ đã làm thay đổi luật pháp Hoa Kỳ. Một nhiếp ảnh gia chụp những tấm hình đứa bé ốm yếu nhỏ như cây kẹo đứng ngó lên bà mẹ đang bị cảnh sát tra vấn. Trong cuộc vạn lý trường chinh từ các quốc gia Nam Mỹ, bà mẹ ôm con ra đi vào chốn hãi hùng đã dỗ ngon dỗ ngọt các con ra sao. Chúng ta sẽ đi vào xứ thần tiên, sẽ không bao giờ bị bom đạn. Sẽ không bao giờ bị đói khổ. Sẽ rất nhiều kẹo bánh. Mẹ con sẽ ở với nhau. Trong những ngôi nhà mát mẻ và ấm áp. Những đứa con gọi cha là Papa và gọi mẹ là Mami. Mami không bao giờ bỏ con. Nhưng con phải rất ngoan. Phải luôn nghe lời mẹ. Khi có cảnh sát đến con không được khóc. Phải nín thinh. Nhưng con phải nhớ điện thoại của cô. Nếu mẹ bị lạc không ở bên con, con xin người ta gọi cho cô. Cô sẽ đến đón con. Cuối tuần qua, đứa con gái tưởng là nó không ngoan nên mẹ bỏ đi. Nó đã vừa khóc vừa nói rằng xin gọi cho cô đến đón con . Từ nay con sẽ rất ngoan. Để mong mẹ nó trở về. Tiếng khóc của nó đã động đến trời xanh. Hình ảnh của chúng nó đã làm lay động lương tâm Hoa Kỳ. Chuyến đi từ quê hương địa ngục trải qua bao nhiêu gian khổ đến nước thiên đàng, nếu thành công thì cũng là dân ở lậu. Nhưng khi qua biên giới bị bắt đã thành tội nhân.

Những đứa con ngây thơ nhỏ bé như thiên thần vốn là ý nghĩa cuối cùng của cuộc đời, nay đã bị bóc đi như bóc da bóc thịt. Vì vậy những cuộc biểu tình nổ ra khắp nơi. Quốc Hội vẫn còn trong tay đảng Cộng Hòa đa số quyết định không chia cách các gia đình. Sẽ bỏ phiếu thuận. Con gái yêu của thống thống cũng không chịu được các hình ảnh chia cách trẻ con ra khỏi vòng tay bà mẹ. Cô cũng là bà mẹ có những đứa con. Sau cùng chiều thứ tư, ông tổng thống ký sắc lệnh tượng trưng là ông cũng đồng ý không chia cắt các gia đình. Hai vị công bộc là bộ trưởng tư pháp và bộ nội an vừa ngỡ ngàng vừa bẽ bàng . Nhưng chưa ai biết giải pháp cho sáng kiến không tách rời gia đình tuyệt vời như thế làm sao thực hiện. Cho cả mẹ con tự do hay cho cả hai mẹ con vào tù. Tổng thống anh minh của chúng ta có thể nói rằng trong cái trại tập trung này mẹ sẽ ở tù và con sẽ vào thăm viếng rất dài hạn.
 

Nhưng đau đớn thay, hiện nay có cả ngàn trẻ em đã được giao cho cha mẹ nuôi khắp nước Mỹ. Các cán bộ xã hội Mỹ đã đánh lừa nói là đem trẻ con đi tắm và khám bệnh rồi đưa lên xe chạy tuốt. Nhiều hồ sơ thất lạc vì tưởng là lệnh tổng thống sẽ không nói đi nói lại. Bây giờ làm sao mà đoàn tụ. Đoàn tụ trong tù?

-- 
  

Giao Chi San Jose.   giaochi12@gmail.com  (408) 316 8393

 blank blank blank blank blank blank blank

Giao Chỉ, SanJose City, VietMuseum, Book 1, 2 đã phổ biến, sẽ in 3, 4, 5 đến 12.

Một cuốn $10 Mua sách ghi IRCC 3017 Oakbridge Dr. San Jose CA 95121

Lịch sử ngàn người viết, tác giả ghi chép lại, giữ sách là giữ lửa cho mai sau.



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi nghe nhiều người tỏ ý bi quan về hiện cảnh cũng như tương lai (đen tối) của Việt Nam. Dân tộc nào, số phận đó. Một đất nước có những người viết sử và làm luật (cỡ) như ông Dương Trung Quốc thì… đen là phải!
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.