Hôm nay,  

Đại Học Đà Lạt Trong Niềm Nhớ

10/13/201600:01:00(View: 11617)

 

Đại Học Đà Lạt Trong Niềm Nhớ

Lê Minh

Westminster (CA) -- Giông tố Matthews càn quét vùng biển Caribbien và một số  tiểu bang ven biển Hoa Kỳ trong mấy ngày qua, nhưng không cản được đường đến của gần 600 cựu sinh viên và giáo sư của Đại Học Đà Lạt (ĐH/ĐL) tham dự đại hội 2016 tại Quận Cam, California.

Bắt đầu từ năm 1995, cứ hai năm một lần, Hội  cựu  sinh viên (SV) ĐH/ĐL từ nhiều địa phương, quốc gia khác nhau, luân phiên đứng lên tổ chức đại hội. Chủ đích của đại hội  là dịp  để cựu sinh viên (SV), thầy trò gặp nhau, hàn huyên tâm sự, tổ chức cùng nghỉ hè, cùng vui trong dịp này. ĐH đã thu hút  được nhiều cựu SV tham dự, họ đến từ Việt nam và nhiều  phương trời trên thế giới đến tham dự  đại hội. Đặc biệt, đại hội 2016 có số lượng tham dự cao nhất lịch sử.

 blank

1. Lưu ký Đại hội  Đại Học Đà Lạt, ảnh Nguyễn Quang

.
Khí hậu ấm áp của Nam California, ban ngày khoảng 70 độ Fahrenheit, tương đương với 21 độ Celsius. Chiều xuống, nhiệt độ giảm dần, cơn gió thu đầu mùa lành lạnh trong chiếc áo ấm nhẹ, anh em SV ríu rít bên nhau như những ngày còn trên Đà Lạt, gợi nhớ bao kỷ niệm đã gần nửa thế kỷ trôi qua.

Chương trình đại hội kéo dài liên tục 3 ngày vào cuối tuần qua. Đêm đầu tiên, các cựu SV/ĐH/ĐL cùng lớp, cùng thời, gặp nhau thân ái đàn đúm, ôn lại ngày tháng năm cũ còn mài dung quần trên ĐH/ĐL, nhiều bạn gặp nhau tay bắt mặt mừng, nói cười cảm động, nhiều người đã không gặp nhau hơn 40 năm, có người đối diện người xưa, nghĩa cũ, nhìn nhau ứa lệ, hồn vía lên mây như “phút đầu gặp em tinh tú quay cuồng”, bồi hồi xúc động và “…thôi đành cho nước cuốn hoa trôi”. Nhiều người mới gặp, đã vội hẹn gặp lại trong ngày Đại hội 2018, cho dù họ chưa biết tổ chức nơi mô. Họ là những người ở luống tuổi ngoài 60, nhiều người trên đường đến hố thẩm đời mình, họ chân quý thời gian hiếm có của tuổi đá vàng còn lại.

 

 blank

         2. Khung cảnh trong đêm nhạc thính phòng, Anh Bùi  M. Cường

Vui chơi trong đại hội, tưởng nên biết Viện Đại Học Đà Lạt, một đại học tư của Giáo hội Công  giáo thành lập từ 1957 kéo dài đến 1975, có người nhầm lẫn với Đại Học Chiến Tranh Chính Trị hoặc với Đại Học Võ Bị của quân đội. Trong thập niên 1970, số sinh viên theo học ĐH/ĐL lên đến gần 3,000, họ đến từ nhiều tỉnh thành khắp nước. Ngoài các phân khoa như Văn khoa, Khoa học, Sư phạm. ĐH/ĐL còn mở trường Chính trị Kinh Doanh (CTKD) vào năm 1963. Hai năm sau, trường đã chính thức đổi thành “Trường Chánh Trị Kinh Doanh” qua Nghị định của Bộ Giáo dục cho phép cải danh vào đầu năm 1965. GS Trần Long đã xác nhận trong cuộc điện thoại ngắn trước khi ông trên đường giã từ đại hội.


ĐH/ĐL đi tiên phong trong nền giáo dục thực tiễn qua việc mở trường CTKD đầu tiên của miền Nam, theo khuôn mẫu giáo dục Đại học Hoa Kỳ. Trường dậy chuyên về kinh doanh, quản trị và chính trị để đáp ứng nhu cầu phát triển cho Nam Việt Nam thời đó. Linh mục Nguyễn Văn Lập ngày đó là Viện trưởng ĐH/ĐL, đã ủy quyền cho các Giáo sư Trần Long, Phó Bá Long và Ngô Đình Long, cả 3 đều tốt nghiệp đại học Hoa Kỳ, đem luồng sinh khí đổi mới thay thế nền giáo dục bảo thủ có từ thời Pháp thuộc. Mặt khác với tầm nhìn chiến lược, cha Lập đã chiêu mộ nhân tài, đãi ngộ nhân sĩ trong lãnh vực chánh trị, thương mại, ngân hàng, kỹ nghệ. Họ là những  người thành đạt, đứng đầu trong chính trị và nền kinh tế thương mại, đã đào tạo tầng lớp sinh viên hiếu học, đuổi kịp đà tiến triển của thế giới phương Tây.

 blank

3. Hoạt cảnh Chàng Trai Xứ Quảng trong đêm nhạc thính phòng, Anh Bùi M. Cường
.

Trường CTKD dựa vào nền giáo dục thực tiễn, ngoài  giáo trình đi theo sát nền giáo dục Hoa Kỳ,  mọi sinh viên còn phải tham gia vào chương trình “Bảo huynh Bảo đệ”, người đi trước giúp đỡ đàn em đến sau ra trường đời cũng vậy, như chúng ta cũng thấy ở một số đại học quân sự. Sinh viên vừa học, vừa thực tập ở môi trường thực tế trong 3 tháng hè. Khi ra trường, họ đã  thuần thục một số công việc từ những cơ quan họ tình nguyện phục vụ. Sinh viên ra trường kiếm được việc ngay, thành đạt mau chóng, đa năng trong nhiều lãnh vực là điều dễ hiểu.

Ngoài việc học tập trong khung cảnh thơ mộng của thành phố  Đà Lạt, cựu sinh viên, phần lớn đến từ nơi xa, những kẻ xa nhà, họ thường xuyên sinh hoạt bên nhau trong lúc rảnh rỗi vào cuối tuần cho vơi nỗi nhớ nhà, họ thường cắm trại tại Thung Lũng Tình Yêu,  các thác Cam Ly, Datanla,  Hồ Than thở hoặc dưới chân núi  Lâm viên.

 blank

4. Họp mặt tiền đại hội của cựu sinh CTKD khóa 6, ảnh Nguyễn Quang

.


Sân trường ĐH/ĐL, tiếng hát sinh viên, nơi nẩy nhiều sinh hoạt văn nghệ. Nhiều khuôn mặt tầm cỡ như Trịnh Công Sơn, Vũ Thành An, Lê Uyên và Phương, Khánh Ly, Thanh Lan…. góp mặt thường xuyên trong những đêm lửa trại, hát du ca, hát tình ca cho nhau nghe. Phong trào cà phê của “tuổi  đá buồn”  khắp nơi cũng bắt đầu từ quán T2 do Nguyễn Tường Cẩm, một CTKD đa năng tổ chức. Chính ở cái nôi  ấm cúng đặc thù này, đã là môi trường đào tạo ra những khuân mặt văn nghệ xuất sắc cho  nền  âm nhạc, văn học và nghệ thuật thời đó, như con chim đầu đàn Nguyễn Đức Quang (CTKD), cố nhạc sĩ, sáng lập Phong Trào Du Ca Việt nam, tiếp theo sau, Lê Cung Bắc (CTKD), trở thành, đạo diễn phim ảnh, kịch sĩ trong vai Thành Cát Tư Hãn của cố Giáo sư Vũ Khắc Khoan, cố Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng (Văn Khoa), Nhà biên kịch Phạm Thùy Nhân (Văn khoa), Lê Văn Hiếu,(CTKD) trở thành Toàn quyền Tiểu bang Nam Úc, Lê Mạnh Thát (Sư Phạm Triết) trở thành Thượng tọa Thích Trí Siêu, giáo sư tiến sĩ, sử gia, kiêm thiền sư, Trong  thời gian cuối, nẩy sinh ra Nhạc sĩ Ngọc Trọng, và sau cùng là Nhạc sĩ Lê Thị Diệu Hương, tức Nhạc sĩ Diệu Hương, cả hai đều là cựu SV trường CTKD.

 blank

5. Nâng ly nồng  mừng ngày hội ngộ, ảnh Bùi M. Cường
.

Từ ngày ngôi sao đỏ soán chỗ, tỏa sáng trong đêm buồn, phủ kín cây thập giá cô đơn, cao ngất ngưỡng nơi tháp chuông Năng Tĩnh, trường Mẹ ở lại, đàn con ngậm ngui ra đi theo vận nước, nhân tài của ĐH/ĐL trước  năm 1975 trôi giạt đến nhiều quốc gia ngoài Việt nam, nhưng họ vẫn tiếp tục hoạt động, thăng hoa khả năng nghệ thuật, song song với khả năng chuyên môn của họ trên quê hương thứ hai.

Điển hình như là Nhạc sĩ Diệu Hương, tình ca của chị làm say mê bao người yêu nhạc , “Phiến Đá Sầu”, “Không Cần Biết Anh Là Ai”, ‘Mình ơi”, “Khắc Khoải”, “Mùa thu nơi đây”, đã tạo cho cô một chỗ đứng vũng chắc trong làng âm nhạc hải ngoại. Cô là người tạo dựng lại khung cảnh  văn nghệ ấm cúng cho ngày ĐH/ĐHĐL 2016.
.

Cho tôi tìm lại giây phút xưa ngày xưa. Thênh thang một trời mơ ước bao ngày xưa. Trong khung trời đại học dấu yêu mộng mơ. Đà Lạt sương mờ vẫn trong niềm nhớ….”,  Nhạc bản “Đà Lạt Trong Niềm Nhớ” mở đầu cho chương trình cho đêm nhạc thính phòng do chính tạc giả trình bầy với sự phụ họa của c trong khung cảnh  ĐHĐL tại  “Performing Art Cente” thuộc thành phố Westminster, California.

Đám đông ngồi lặng lẽ  “Thả hồn (tôi) thiết tha trường xưa. Quên sao hàng cây nghiêng liễu rủ tình thơ. Như đang đời chờ ai ghé ngôi trường cũ….” Dường như cả hội trường đã  thầm hát cùng Diệu Hương “ Ô Đà Lạt trong niềm nhớ vô bờ”.

Xin nghe lại “Đà Lạt Trong Niềm nhớ qua tiếng hát điêu luyện của Diễm Liên, con chim họa mi gốc người Đà Lạt, sinh sống tại đây đến năm 18 tuổi.              
     https://www.youtube.com/watch?v=q-FcLQhjoQ4.

 

Sau hơn 40 năm lưu lạc trên đất khách quê người, họ tìm đến nhau  trò chuyện, hát cho nhau nghe,  tự soi gương nhìn lại mình, tưởng nhớ đến thời gian thần tiên của đời sinh viên, có người vui đùa nói rằng họ đến với nhau để xem ai già hơn ai, ai còn ai mất, bạn này cũng hóa thành người thiên cổ vài năm trước đây.

 

 blank

6. Cựu SV Nguyễn Anh Tuấn hát cho thân hữu nghe trong đêm Dạ vũ, ảnh Nguyễn Quang.

Sau giây phút thả hồn về mái cũ trường xưa, tham dự viên liên tục thưởng thứa âm điệu vàng son của nền âm nhạc trước năm 1975. “Riêng Một Góc Trời” của Ngô Thụy Miên, do Lưu Văn  Dân đến từ Paris, Kiều Xuân từ Hoa Thịnh Đốn, ray rứt trong  “Tình Khúc Thứ Nhất” của Vũ Thanh An, thơ Nguyễn Đình Toàn, Lê Thanh Kim, một cựu SV/CTKD, ông say mê truyền niềm tin tôn giáo cho mọi người khi gặp, cũng say mê “Phiến Đá Sầu” của Diệu Hương,  Lê Thu Hiền  vẫn cao vút trời xanh trong “Dạ khúc cho tình nhân” của nhạc sĩ bạc mệnh, gốc Đà Lạt, Lê Uyên (& Phương),  “Bên Kia Sông” của Nguyễn Đức Quang, do người bạn Văn khoa Nguyễn Đình Cường trình diễn, Lê  Minh Long, cựu SV/CTKD độc tấu tây ban cầm  trong tuyệt khúc " Một Vì Sao Sáng", “Ân Tình Mong Manh” do chính tác giả  ca nhạc sĩ Ngọc Trọng trình bầy, được sự tán thượng nồng nhiệt của cử tọa trong đêm nhạc thính phòng. Phần hai của đên nhạc thính phòng, có sự tham dự của nhiều ca sĩ chuyên nghiệp, Thanh Hà, Diễm Liêm, Trọng Bách, Lê Hoàng  phụ trách.

 

Bước  qua đêm Dạ tiệc, không khi náo nhiệt như ngày ra trường cuối năm của sinh viên ĐH/ĐL ra trường tại khách sạn Palace, Đà Lat. Cựu sinh viên và giáo sư đã có mặt đông đủ trước giờ khai mạc, họ tụm năm tụm ba từng nhóm, hàn huyên, chụp hình, vui đùa thỏa thích. Một đêm vui trọn vẹn, tưởng chừng như đã được sống lại như thời sinh viên.

 

Ôi ngày vui qua mau! “rồi mai đây khi mình xa nhau, vẫn nhớ nhau hoài, rồi mai đây khi tình bay xa nhớ đến hôm nào”, như còn âm vang trong lòng mỗi người tham dự”. 



Reader's Comment
10/20/201602:03:03
Guest
Cám ơn anh Lê Minh đã có một bài viết thật đầy đủ, tường thuật diễn tiến Đại Hội Thụ Nhân 2016 cũng như ghi lại lịch sử Viện Đại Học Đà Lạt. Hân có tham dự cả 3 ngày và thấy các anh chị trong Ban Tổ Chức thật đáng khen ngợi trong việc tổ chức vừa qua!
10/15/201606:32:15
Guest
Anh bạn Thụ nhân dấu tên:
Thời buổi này con chơi trò ném đá dấu tay. Có phải bạn nằm trong nhóm chống Cộng (dỏm) thành chống nhau trong nhóm TN bên Tây?.
Chán, bao giờ mới khá, chỉ biết chỉ trích, đạp đổ thay vì xây đựng, đoàn kết.
10/15/201602:27:59
Guest
Tôi là một cựu sinh viên Đà Lạt, CTKD khóa 7, tuy không có điều kiện để tham gia cùng các bạn tại Đại Hội nhưng tôi không tán thành ý kiến của bạn thu nhan nào đó . Cần gì phải có hội thảo về những vấn đề lớn lao, chúng ta tối thiểu cũng đều là U70 cả rồi, chỉ cần có điều kiện để cùng hoài niệm về những ngày tháng xưa trên giảng đường, gặp lại những khuôn mặt dấu ái ngày nào, trao đổi hàn huyên với nhau.. thế cũng đã là quá tuyệt vời. Cám ơn các bạn trong Ban Tổ Chức nhiều mới phải.
10/14/201607:00:59
Guest
Chào anh bạn dấu mặt, tự nhận là Thụ Nhận Thưa anh , năm người 10 ý, Là Thụ Nhân như anh không nên hèn nhát như vậy, dám nói mà dấu mặt quả là hèn. Anh chê trách ban tổ chức không có hội thảo. không take the lead. ...Anh hãy tự hỏi anh đã làm được những gì? có đám đứng ra tổ chức ĐH để thực hiện những điều anh phê bình. Viết. cho người hèn.
Địa chỉ e-mail của tôi đây: [email protected]. Anh có dám ra mặt, xưng tên nói với tôi không?. hay là chỉ biết núp váp đàn bà, để nói sấu ngươi khác
10/13/201622:18:16
Guest
Mang danh xưng là một đại học , cựu sinh viên họp mặt, mà không được một Hội Thảo giá trị, không "take the lead" bàn luận về những vấn đề lớn của Giáo Dục, Thời Sự, Cộng Đồng . Không có được một trang web giá trị . Chỉ gặp để ăn chơi, hát hỏng, và nhảy nhót . Người Việt nói chung và cựu sinh viên Đà Lạt thật là làm biếng động não . Chỉ biết co rút an hưởng vui chơi qua ngày tháng . Không có gì đáng tự hào cả . (một cựu sinh viên Thụ Nhân)
10/13/201616:36:44
Guest
Phương&MỹAnh chỉ lo phụ giúp phân phát thức ăn&polo shirt, đổ rác và chụp hình...đến khi vào hậu trường sân khấu thấy các anh chị em lo lắng quá nhiều trong mấy ngày qua, thiếu ngủ...có người đi xiển niễn muốn xỉu luôn thì mới rơi nước mắt. Bravo cho tinh thần của Thụ Nhân ĐàLạt...đúng như Thầy Phó Bá Long đả từng gọi chúng ta là các "Đại học Sỉ"!!!
10/13/201614:26:52
Guest
Cám ơn người viết bài báo đã nói lên tâm tư tình cảm hầu như cua tất ca chúng tôi những người tham dự đại hội nhưng không viết thành văn được , như đang sống lại của tuổi đôi mươi ngày mới lớn Thạt hãnh diện có được một Đalat trong niềm nhớ hôm nay!
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Đến tham dự Hội nghị Thượng đỉnh của khối BRICS tại thành phố Kazan, Nga, từ ngày 23 đến 24/10, Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan công khai bày tỏ mong muốn trở thành thành viên của khối BRICS và được Tổng thống Vladimir Putin quan tâm đặc biệt. Tại sao? Erdogan mong đợi gì trong cuộc hội kiến này và những hậu quả địa chính trị và kinh tế nào có thể xảy ra?
Trong vài tháng qua, báo chính chính thống của Mỹ đã dành cho Donald Trump khá nhiều đất diễn. Nhất cử nhất động của Trump, dù đáng hay không đáng, dù thiếu một nửa để trở thành một ổ bánh mì, vẫn được những tờ báo lớn có lịch sử hơn trăm năm dẫn lại. Với Trump, đó là một chiến thắng. Với báo chí, đó là kinh doanh, là “rating.”
Gần bốn năm trước, tại công viên Ellipse ở Washington, DC – một tổng thống đương nhiệm đứng phía sau khung kính chống đạn, mặc chiếc áo măng-tô đen, mang găng tay đen, giơ cao tay ủng hộ một đám đông bạo loạn đang chực chờ phát súng chỉ thiên từ thủ lĩnh để tấn công vào Quốc Hội lật ngược kết quả bầu cử. Đó là “một ngày của tình yêu” – theo lời mô tả của Donald Trump, người đứng đầu hôm đó – cho dù trong vòng 36 giờ, 10 người đã chết, nhiều người bị thương gồm 174 cảnh sát. Trong số nạn nhân tử vong, có một cảnh sát chết sau khi bị những kẻ bạo loạn tấn công. Chung quanh khu vực Ellipse ngày 6 Tháng Giêng đó, là những gương mặt đằng đằng sát khí. Cờ xí rợp trời – những lá cờ mang tên Trump và cờ thời kỳ nội chiến. Bốn năm sau, cũng tại công viên Ellipse, cũng là một biển người được ước chừng khoảng trên 75 ngàn người, tập trung về từ 7 giờ sáng. Trật tự, lịch sự. Khi hoàng hôn DC buông xuống cũng là lúc số người tham dự đã kéo dài đến tận National Museum of African...
Chính quyền CSVN và Ủy ban Tự do Tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ (The United States Commission on International Religious Freedom / USCIRF) đã có tầm nhìn tương phản về quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo ở Việt Nam...
17 ngày nữa, cuộc tranh cử tổng thống Mỹ bước vào kết thúc. Ai thắng? Ai bại? Đời sống sẽ được trở lại bình thường không bị ám ảnh của truyền thông lôi kéo, không bị áp lực của đảng phái thuyết phục. Thật là đáng mừng.Không chắc. Nếu ông Trump thắng, cuộc giao chuyển quyền lực tuy không vừa ý, nhưng chắc sẽ xuôi qua bình yên. Nếu ông Trump thua, đây mới là vấn nạn. Đến giờ phút này, ai cũng biết, nếu ông Trump không được làm tổng thống thì sẽ ứng với câu: Được làm vua, thua làm giặc. Chuyện này đã xảy ra trong lịch sử: Ngày 6 tháng 1, 2021. Và căn cứ theo những lời ông tuyên bố khi vận động tranh cử. Chính quyền Biden, FBI, nội an, cảnh sát, quân đội, có chuẩn bị gì chưa? Hay chỉ có ông Howard Stern tuyên bố: “Tôi không đồng ý với Trump về mặt chính trị, tôi không nghĩ ông ta nên đến gần Nhà Trắng. Tôi không ghét ông. Tôi ghét những người bỏ phiếu cho ông. Tôi nghĩ họ ngu ngốc. Tôi ghét. Tôi sẽ thành thật với bạn, tôi không tôn trọng bạn," (Fox News.)
Chỉ còn vỏn vẹn chưa đầy ba tuần nữa là ngày bầu cử. Cho đến hôm nay, ai nói, cũng đã nói. Ai làm, cũng đã làm. Nói nhiều hay ít, và làm nhiều hay ít, cũng đã thể hiện rõ ràng. Trừ khi, như một cựu ký giả của tờ Sóng Thần trước năm 1975, hiện đang sinh sống ở Virginia, nói rằng: “Có thể họ không lên tiếng trước công chúng, nhưng ngày bầu cử, lá phiếu của họ dành cho đảng đối lập.” Vị cựu nhà báo này muốn nói đến cựu tổng thống Hoa Kỳ, George W Bush, vị tổng thống duy nhất thuộc đảng Cộng hoà còn tại thế.
Hoa Kỳ luôn được tôn vinh là một cường quốc tích cực tham gia trong mọi sinh hoạt chính trị quốc tế, nhưng lịch sử ngoại giao đã chứng minh ngược lại: Hoa Kỳ từng theo đuổi nguyên tắc bất can thiệp và cũng đã nhiều lần dao động giữa hai chủ thuyết quốc tế và cô lập. Trong việc thực thi chính sách đối ngoại trong thế kỷ XX, Hoa Kỳ mới thực sự trực tiếp định hình cho nền chính trị toàn cầu, lãnh đạo thế giới tự do và bảo vệ nền an ninh trật tự chung. Nhưng đối với châu Âu, qua thời gian, vì nhiều lý do khác nhau, càng ngày Hoa Kỳ càng tỏ ra muốn tránh xa mọi ràng buộc càng tốt.
Tiếng Việt không ít những thành ngữ (ví von) liên hệ đến đặc tính của nhiều con vật hiền lành và quen thuộc: ăn như heo, ăn như mèo, nhát như cáy, gáy như dế, khóc như ri, lủi như trạch, chạy như ngựa, bơi như rái, khỏe như voi, hỗn như gấu, chậm như rùa, lanh như tép, ranh như cáo, câm như hến …Dù có trải qua thêm hàng ngàn hay hàng triệu năm tiến hóa, và thích nghi để sinh tồn chăng nữa – có lẽ – sóc vẫn cứ nhanh, sên vẫn cứ yếu, cú vẫn cứ hôi, lươn vẫn cứ trơn, đỉa vẫn cứ giai, thỏ vẫn cứ hiền, cá vẫn cứ tanh, chim vẫn cứ bay, cua vẫn cứ ngang (thôi) nhưng hến thì chưa chắc đã câm đâu nha.
Khi thiên tai đổ xuống, thảm họa xảy ra, và con người với khả năng chống đỡ có giới hạn, thì những gì nhân loại có thể làm là cứu nhau. Ngược lại với nguyên tắc tưởng chừng như bất di bất dịch của một thời đại mà con người luôn hướng đến hòa bình và lương thiện, lại là các thuyết âm mưu tạo ra để lan truyền thù ghét và mất niềm tin vào chính quyền đương nhiệm. Đại dịch Covid-19 vĩnh viễn là sự thật của lịch sử Mỹ, trong triều đại của Donald Trump. Tòa Bạch Ốc của Trump lúc ấy, qua lời mô tả của những nhân viên trong ngày dọn dẹp văn phòng làm việc để bắt đầu bước vào giai đoạn “work from home” là “ngôi nhà ma.” Giữa lúc số người chết tăng theo từng giây trên khắp thế giới thì Trump vẫn điên cuồng xoay chuyển “tứ phương tám hướng” để kéo người dân quay về một góc khác của đại dịch, theo ý của Trump: “Covid không nguy hiểm.”
Mặc dù các bác sĩ tâm thần có bổn phận bảo mật các thông tin sức khỏe tâm thần do bệnh nhân tiết lộ, nhưng hầu hết các tiểu bang tại Hoa Kỳ đều có luật bắt buộc hoặc cho phép bác sĩ tâm thần tiết lộ thông tin bí mật khi bệnh nhân có triển vọng gây tổn hại cho cộng đồng...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.