Hôm nay,  

Thăm bạn già Trần Đình Liệu

12/31/201515:20:00(View: 16254)
 
Thăm bạn già Trần Đình Liệu

Tam Giang Hoàng Đình Báu

Nhân dịp cuối năm,vợ chồng tôi theo con cháu đi Las Vegas chơi.Lợi dụng thời gian nầy, chúng tôi đã đến thăm gia đình bạn Trần Đình Liệu đến định cư tại Las Vegas  từ ba năm nay.

Trần Đình Liệu sinh ngày 2-5-1940 tại làng Di Luân, Tổng Thuận Hóa, Phủ Quảng Trạch, Tỉnh Quảng Bình. Di cư vào Nam năm 1954. Học Quốc Học Huế-Tú Tài II B. Nhập học khóa 11 trường Sinh Viên Sĩ Quan Hải Quân Nha Trang năm 1961.Khóa 11 mang danh hiệu Bảo Bình vì Bảo Bình là chòm sao thứ 11 trên hoàng đạo tính từ điểm xuân phân.Tôi và Liệu được sắp xếp nằm gần nhau trong khu vực mà bạn bè cùng khóa gọi là  “Xóm Nhà Lá” vì phần đông sinh viên trong khu vực nầy ham chơi hơn ham học.Thời đó Trần Đình Liệu đen như tây đen nên anh em tặng cho ‘nick- name’ là Lumumba.

.blankblank


So với 10 khóa đàn anh, khóa 11 đông nhất, 81 người gồm 65 dân chính, 8 cựu Không Quân, 5 cựu Hải Quân và 3 cựu Lục Quân. Sinh viên trẻ nhất vừa 18 tuổi(sinh năm 1943) và già nhất 35 tuổi( sinh năm 1926).

Năm 1972, Hạm Đội của Hải Quân/VNCH có nhiều Hạm Trưởng xuất thân từ Khóa 11. Đăc biệt khóa 11 có 2  Hạm Trưởng tham dự Hải Chiến Hoàng Sa năm 1974. Khóa Bảo Bình11 lại có nhiều nhà văn, nhà thơ, nhà báo nhất Hải Quân/VNCH. Cũng có nhiều bạn sau khi ra trường đã học thêm và tốt nghiệp các bằng cấp dân sự ở Việt Nam và Hoa Kỳ.Từ ngày nhập khóa Đệ Nhất Bảo Bình năm 1961 cho đến nay năm 2016 tính ra đã 55 năm. Người nào cũng có một tiểu sử dài hoặc ngắn, còn sống hay đã qua đời, hy sinh cho tổ quốc hay mất tích trên đường vượt biển tìm tự do.Người trẻ nhất là Trần Quang Thiệu cũng là thủ khoa của khóa và người lớn tuổi nhất của khóa là Nguyễn Văn Tánh nay cũng đã tròn 90, cả hai đều còn sống.  Nguyễn Văn Tánh là Hạm Trưởng cuối cùng của HQ 502 hiện đang ở tiểu bang Utah.Tổng kết sau 55 năm khóa Đệ Nhất Bảo Bình đã có 25 người chết, hiện tại còn 56 người.
.

Bảo Bình Trần Đình Liệu, sau khi ra trường được làm tùy viên cho Tư Lệnh Hải Quân HQ Đại Tá Hồ Tấn Quyền.Tư Lệnh Hồ Tấn Quyền bị giết vào ngày 1-11-1963 do một nhóm sĩ quan phản chủ vì ông Hồ Tấn Quyền là người trung thành với Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Trong thời gian làm tùy viên cho ông Quyền, Trần Đình Liệu nhận thấy ông Quyền người có tài và là con người liêm khiết.

Sau đó Trần đình Liệu tình nguyện đi Lực Lượng Hải Tuần, đây là lực lượng  gồm thủy thủ đoàn và 12 khinh tốc đỉnh cùng những toán Biệt Hải, người nhái Hải Quân phối hợp thành một lực lượng Đặc Nhiệm để thi hành những công tác khác nhau phía bắc vĩ tuyến 17. Tiếp đến Liệu phục vụ trên các Giang Đoàn, Duyên Đoàn, Phân Đoàn Trục Lôi, Hạm Phó HQ 11, LLTU 214, cuối cùng HQ 1( sĩ quan đệ tam).Cấp bậc sau cùng của Trần Đình Liệu là HQ Thiếu Tá.

Chán hải hồ, Trần Đình Liệu được bổ nhiệm làm đại diện HQ tại BTL/QĐ II/Pleiku.Trong Hải Quân có Tư Lệnh Hành Quân Sông, Tư Lệnh Hành Quân Biển nên anh em cùng khóa đặt cho Liệu tên mới là “Tư Lệnh Hành Quân Suối ?”.

Khi Cộng Sản chiếm Miền Nam năm 1975. Liệu đi tù cải tạo rồi trốn trại, sau đó bị bắt và bị nhốt biệt giam cả năm ở Vũng Tàu. Ra trại năm 1984, sau 9 năm ở tù Việt Cộng, Liệu sang Hoa Kỳ theo diện HO 8, tháng 9-1991. Qua Mỹ, Liệu lang thang làm nhiều nghề như lao công, làm vườn, đi tàu đánh cá cuối cùng làm thợ móng tay với vợ và con.

Trần Đình Liệu, trong quân đội là con ngựa chứng. Qua Mỹ như cá gặp nước. Với chiếc xe hơi cũ, Liệu đã lái đi khắp nước Mỹ, qua dủ mọi địa hình, từ sa mạc lên đồi núi, rồi từ các thành phố đến các vùng quê hẻo lánh để tìm nơi làm việc. Nước Mỹ quá rộng lớn mà một mình một chợ đưa vợ con trên chiếc xe băng qua các xa lộ chằng chịt quả thật không thú vị chút nào mà còn nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe sau nầy do thời tiết khác biệt nhất là vào mùa đông.Nhưng Liệu đã vượt qua và đã mở nhiều tiệm Nail cho gia đình ở NewYork, Florida. Texas cuối cùng về Nevada.Tóm lại Liệu đã đi xuyên bang từ miền Đông qua miền Tây, từ miền Trung xuống miền Trung Nam Hoa Kỳ.Các xa lộ I-66, 81,75,59, 12, 10… Liệu đều  quen biết.Cho nên các bạn dặt cho Liệu một tên khác nữa là “Liệu Xuyên Bang”.

Ngựa già thấm mệt.Liệu bán nhà ở Nevada và đưa cả đại gia đình về Nam California chung sống trong một  căn Mobile- home ở khu Little Saigon vì sức khỏe có vấn đề. Năm 2003 Liệu vào bệnh viên để mổ tim và làm “by pass”.Năm 2009,bị bể ruột già phải vào bệnh viện cắt bỏ và nối lại.Vài năm sau lại nhập viện để gắn máy trợ tim. Nhiều lần ra vào bệnh viên, sức khỏe của Trân Đình Liệu ngày một sa sút tưởng chừng không  qua nổi nhưng ý chí của bạn Liệu vẫn còn minh mẫn .Nhưng rồi Trần Đình Liệu lại dọn lên Las Vegas làm mọi người ngạc nhiên. Bạn bè trong khóa nói chắc tử vi của Trần Đình Liệu thuộc cung Thiên Di nên cuộc đời Liệu luôn thăng trầm và thường xuyên di chuyển nay đây mai đó. blankblank


Buổi chiều ngày cuối năm 28-12-2015, xe chúng tôi đến gần khách sạn South Point thì anh chị Liệu đến đón chúng tôi về nhà.Anh chị ở trong một khu chung cư nhiều căn Apartment khang trang với hai phòng ngủ . Gia đình con trai, con gái  của anh chị cũng ở gần bên cạnh và đều làm nghề Nail.

Chúng tôi gặp nhau xem như bất chợt nên rất vui mừng, còn các bà thì lâu ngày mới gặp nhau nên ai cũng nghẹn ngào muốn khóc. Liệu lúc ở Nam Cali thường gặp bạn bè cùng khóa vào đầu tháng  hoặc những lúc có bạn bè từ xa đến thăm khu Little SaiGon.Nay cu ki một mình bên chiếc computer,may nhờ con cháu ở gần nên vợ chồng Liệu bớt cô đơn.

Hôm nay tiết trời bên ngoài Las Vegas lạnh giá. Bên ly cà phê và bên tách trà nóng,chúng tôi sống lại cái không gian ngày xưa tung hoành ngang dọc khắp mọi miền đất nước.Nay ở cái tuổi gần 80,ngồi nhớ lại cái thời thanh xuân vào quân trường nằm bên nhau.Bao nhiêu mộng đẹp thời ấy vẫn còn dù đôi chân nay đã mõi. Chúng tôi nhớ quảng thời gian ấy, mỗi đứa đều có một cái tên mà không biết ai đặt. Cái tên toàn là thú vật như Vịt, Heo Nọc, Chó, Chó Bông, Mèo, Trâu, Bò, Ngựa,Sơn Dương, Dê, Voi, Cóc, Cọp… Lại có những cái tên như Nam Đ. Thộn,Lumumba, Tào Tháo, Michelin, Grand Monde, Thợ Mộc,Xe Ngựa, Fakir, Thầy Cúng, Cá Heo, Mr Cu, Tổng Thống, Nham Nhở, Duyên Dáng, De Gaule, KK, Vịt Xiêm, Cò Ma, Cá Trê, Mệ, Gà Mái, Xì Dầu, Kanguroo, Ngố, Nông Dân, Chị Tư, Cá Sơn, Ông Địa, Saxophone, Lý Bá Sơ, Già Tánh, Sứt, Nai Vàng, Fernandel, Tiếu Lâm, Mobutu, Đồng Quê, Mực, Gần Đất Xa Trời, Ba Cụt, Chuối, Hai J, Péni…

Hơn một giờ trà đạo, Trần Đình Liệu đưa vợ chồng tôi ra về.Tôi không cho Liệu lái xe vì thấy sức khỏe Liệu không được tốt, nhưng Liệu không chịu. Cuối cùng hai ông bà trong chiếc áo màu đỏ lái xe đưa chúng tôi thăm thành phố vui nhất, rực rỡ nhất và nhiều ánh đèn nhất thế giới.Liệu vẫn lạc quan yêu đời đưa chúng tôi từ Casino South Point đến Casino MGM. Hai đứa tôi vừa đi vừa nói chuyện văn thơ, chuyện lẩm cẩm hằng ngày và nhìn đời bằng màu hồng hợp với màu của những người yêu Casino.

Nhìn  lại, sau những năm tháng của cuộc đời, chúng ta tưởng chúng ta đạt được rất nhiều trong cuộc hành trình nầy nhưng thật sự chẳng có gì, như những vỏ ốc chơ vơ trên bãi cát. Dù vậy, chúng ta  vẫn tự hào Bảo Bình là những người lính biển trọn tình bạn và trọn nghĩa với non sông.

Khi tôi về lại Nam Cali thì nhận được email Liệu cám ơn vợ chồng tôi đã đến thăm trong đó có bài thơ mà Liệu ưa thích vì hợp với nhân sinh quan của Liệu, bài thơ có tên “Bải Lầy”.Bài thơ mà Liệu không còn nhớ tên tác giả và thiếu những 6 câu sau.

Bãi Lầy

Nơi sú buồn, lạnh lẽo một vầng trăng

Nơi nhòe nhoẹt mặt trời tan bọt mặn

Mặt trời chết trên vỏ tàu chết lặng

Ta trở về lay dậy một vầng dương

Hải âu ơi, người mở cánh tâm hồn

Cho tuổi trẻ ta đi vào biển biếc

Làm sống lại cả một vùng đất chết

Cùng mặt trời ta hát khúc bình minh

.

Chân cắn sâu vào bãi sú sình lầy

Ngực áp tới trấn những triền sóng cả

Tay xé toạt sương mù, nắng bừng chóa lóa

Hiện mặt người từng chấm đỏ lung linh

Đất ngàn đời trong sóng bể lanh tanh

Ta kéo đất xô lên thành bờ bãi

Ta tạo lập một bình nguyên rộng rãi

Có ấm chăng trời đất buổi mai nầy

.

Đất vun lên vạm vỡ ngút đường cày

Ta gieo hạt tình yêu nơi ngọn sóng


Bài thơ thật hay nhờ cốt cách và lời thơ đầy khí khái của một đấng nam nhi tuổi mới vào đời, muốn xé tan cả bầu trời, muốn tác cạn Biển Đông nhưng lại chỉ có hai bàn tay không. Vậy mà bài thơ lại được nuôi dưỡng trong con người của Trần Đình Liệu từ ngày mới tuổi 20 ở  quân trường đến hôm nay. Trần Đình Liệu ví mình như con sếu buồn muốn tạo lập một bình nguyên bát ngát có mặt trời mang nắng ấm để gieo hạt tình yêu nơi ngọn sóng. Đúng là một nhân vật trong nhiều nhân vật của “Bảo Bình Dị Sử”mà tôi đang viết nhưng  khó mà xuất bản. Họ là những người bạn dù chưa thành công nhưng cũng đã thành nhân.

Năm mới chúc bạn Liệu cũng như bạn bè xa gần một năm mới  2016 tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Chúc sức khỏe  của những bạn già  dù đau yếu, dù hết khát vọng cho tương lai, nhưng vẫn trẻ trong tâm hồn, trẻ trong tư tưởng để còn gặp lại nhau.


California ngày 1-1-2016

Tam Giang Hoàng Đình Báu






.
.

Reader's Comment
1/2/201601:23:13
Guest
Một thời ngang dọc, một đời trôi nổi với mệnh nước !
1/1/201600:23:19
Guest
Xin vui lòng cho hỏi có phải anh Liệu đã từng ở trại tù Z30A và B Xuân Lộc.
Nếu đúng thì làm sao để liên lạc.
Chân thành đa tạ
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Cái ông Andropov (“nào đó”) nghe tên cũng có vẻ quen quen nhưng nhất thời thì tôi không thể nhớ ra được là ai. Cả ủy ban nhân dân Rạch Gốc và nhà văn Nguyên Ngọc cũng vậy, cũng bù trất, không ai biết thằng chả ở đâu ra nữa. Tuy vậy, cả nước, ai cũng biết rằng trong cái thế giới “bốn phương vô sản đều là anh em” thì bất cứ đồng chí lãnh đạo (cấp cao) nào mà chuyển qua từ trần thì đều “thuộc diện quốc tang” ráo trọi – bất kể Tây/Tầu.
Việt Nam và Trung Quốc đã ký 14 Văn kiện hợp tác an ninh Chính trị, Kinh tế-Thương mại và Văn hóa-Báo chí trong chuyến thăm Trung Quốc đầu tiên của Tổng Bí thư Tô Lâm từ ngày 18 đến 20/08/2024. Trong số này, Văn kiện kết nối và thiết lập 3 Tuyến đường sắt giữa hai nước được gọi là “anh em” đã giúp Trung Quốc liên thông ra Biển Đông và bành trướng thế lực kinh tế...
Tại Campuchia, kênh đào Phù Nam Techo, trị giá 1,7 tỷ USD sẽ kết nối Phnom Penh và Vịnh Thái Lan, tượng trưng cho niềm tự hào dân tộc, an ninh và kết nối thương mại quốc tế. Người ta có thể cảm thấy như thế qua lời tuyên bố của Thủ tướng Campuchia Hun Manet và của ông Hun Sen, trong cương vị cố vấn, người đã chuyển giao quyền lực từ cha sang con vào năm ngoái...
Danh từ được tác giả dùng trong bài này không phải là danh từ theo tự loại mà là một thuật ngữ của Việt Cộng. Thuật ngữ Việt Công hay là danh từ Việt Cộng là những thuật ngữ, những từ được dùng trong nước dưới chính quyền Cộng sản Việt Nam. Ở trong nước người ta không dùng từ “Việt Cộng” mặc dầu Việt Cộng chỉ có ý nghĩa là Cộng Sản Việt Nam chớ không có nghĩa gì khác. Phải nói rõ ràng và dài dòng như vậy để tránh hiểu lầm và hiểu sai. Những danh từ đề cập trong bài viết này đa số là những danh từ kinh tế, vì chủ đề của bài viết là kinh tế, phân tích những ván đề kinh tế, nhận định về kinh tế chớ không phải chính trị, mặc dầu kinh tế không thể tách rời khỏi chính trị, xuất phát từ chính trị và tác động trở lại đời sống của mỗi con người chúng ta.
“Tôi hơi chậm hiểu lại rất chóng quên nên dù đã lê lết qua hơi nhiều trường ốc (trong cũng như ngoài nước) nhưng trình độ học vấn và kiến thức cũng chả̉ tới đâu, vẫn chỉ ở mức làng nhàng. Nói tóm lại là thuộc loại “xoàng”! Ơ! “Xoàng” thì đã sao nhỉ? Cũng không đến nỗi trăng/sao gì đâu, nếu tôi biết điều (biết chuyện – biết thân – biết phận) hơn chút xíu. Khổ nỗi, tôi lại cứ tưởng là mình cũng thuộc loại đầu óc trung bình (hoặc chỉ dưới mức đó không xa lắm) nên ghi danh học – tùm lum/tùm la – đủ thứ phân khoa: Triết Lý, Tâm Lý, Xã Hội, Nhân Chủng …
Một bài viết ngay sau khi được bầu vào chức Tổng Bí thư đảng CSVN cho thấy ông Tô Lâm đã hiện nguyên hình một người giáo điều, bảo thủ và hoài nghi trong “hợp tác quốc tế” với các nước. Trước hết ông cáo giác: “Các thế lực thù địch, phản động chưa bao giờ từ bỏ âm mưu lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.” Lời tố cáo này không mới vì chỉ “nói cho có” và “không trưng ra được bằng chứng cụ thể nào”, giống hệt như những người tiền nhiệm...
- Mình lúc này không muốn theo dõi tin tức nữa. Mệt lắm. - Mình cũng vậy, không đọc báo, chỉ xem phim hoặc nghe thuyết pháp, tránh nhức đầu. - Đời người ngắn ngủi, sao phải tốn thì giờ… - Ở tuổi này, chuyện gì không vui xin miễn, tội gì phải đọc tin tức rồi tự mình làm khổ mình. Trong những năm gần đây, những phát biểu đại loại như trên từ bạn bè khiến những người trong ngành chúng tôi đôi lúc không khỏi ngán ngẫm về công việc báo chí của mình, một việc làm nếu đã không được tưởng thưởng tài chánh tương xứng, thì phần thưởng tinh thần từ ý nghĩa tự nó cũng không đủ bù đắp. Đọc báo hay không đọc báo?
Hồi đầu thế kỷ, có bữa, tôi nhận được thư của Vũ Thư Hiên. Ông hớn hở cho hay “Anh Tấn sắp sang Pháp chơi với anh vài tuần”. Thuở ấy, hai ông còn khá trẻ trung (và còn sung lắm) nên chắc chắn là đôi bạn già sẽ đi lung tung khắp Âu Châu, chứ dễ gì mà chịu quanh quẩn ở Paris. Mãi cả chục năm sau, sau khi nhà văn Bùi Ngọc Tấn lâm trọng bệnh, tôi mới nghe ông nhắc đến chuyến du hành thú vị này (với ít nhiều tiếc nuối) trong một cuộc phỏng vấn dành cho BBC – vào hôm 14 tháng 11 năm 2014: “Sang châu Âu, tôi quan sát dáng người đi, nét mặt của họ khác dân mình lắm… Đi thì mới biết mình bị mất những gì.”
Chủ tịch nước Tô Lâm được bầu làm Tổng Bí thư đảng CSVN, thay ông Nguyễn Phú Trọng từ trần ngày 19/07/2024, nhưng ông Tô Lâm chỉ dám hứa sẽ tiếp tục đi theo con đường ông Trọng đã đề ra...
Lúc trẻ, tôi thích Võ Hồng. Khi già, tôi ưa Võ Phiến. Ông viết không nhiều (lắm) nên tác phẩm nào tôi cũng đọc đi/đọc lại đôi lần. Xem xong là quên ngay cái tựa nhưng tên tuổi các nhân vật trong chuyện của Võ Phiến thì cứ nhớ hoài. Họ để lại những ấn tượng rất sâu trong lòng độc giả
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.