Hôm nay,  

Chiều Rơi Đó Em, Tưởng Nhớ Nhạc Sĩ Hoàng Trọng Năm Giỗ Thứ 16

17/07/201400:00:00(Xem: 3693)

Một lần ghé thăm phòng thu âm của một bằng hữu ở San Jose, anh bạn cho biết vừa thu xong giọng hát của Thu Tâm- vợ của nhạc sĩ Hoàng Trọng- ca khúc Chiều Rơi Đó Em. Tôi nghe câu đầu và vẫn nhớ hoài: "Chiều rơi đó em, trên đời anh hoàng hôn rồi". Chợt ngậm ngùi cho tâm sự của một người đàn ông tài hoa, dù tài hoa cỡ nào thì cũng tới lúc tuổi già năng lực suy giảm và thương cảm cho người tình trẻ còn lưu luyến với mình. Anh bạn kể lại rằng nhạc sĩ Hoàng Trọng đã nói đại ý là moa già rồi chỉ còn lại mấy bài hát làm món quà tặng cho cô ấy...

Tên tuổi của nhạc sĩ Hoàng Trọng vang lừng trước năm 1975 với nhiều nhạc phẩm đi vào lòng người và ông cũng là trưởng ban nhạc hòa tấu Tiếng Tơ Đồng. Sang Mỹ năm 1992, ông chọn thành phố San Jose định cư. Trong đời hình như tôi chỉ có dịp trò chuyện với ông một hai lần. Một lần gặp ông trên khuôn viên trường San Jose City College nhân dịp nhạc sĩ Xuân Lôi Xuân Tiên sang trình diễn và một lần nào đó với câu hỏi là tại sao ông không nhờ trung tâm Thúy Nga làm một chương trình giới thiệu dòng nhạc của Hoàng Trọng như đã từng làm cho nhiều nhạc sĩ khác. Ông bảo rằng đã giao cho Mai Năng Quân- một người trong giới phim ảnh ở Quận Cam toàn quyền đại diện cho ông và giữa người này và trung tâm đã không đạt đến một sự thỏa thuận. Và đây là một sự thiệt thòi cho giới yêu nhạc, nhất là giới trẻ và thế hệ sau này không có dịp để thưởng thức những ca khúc cũng như lời tâm sự giải thích về các sáng tác do chính tác giả Hoàng Trọng giải bày. Bàn về chuyện này thì các băng hình ca nhạc hải ngoại cũng thiếu đi hai nhạc sĩ lớn Phạm Đình Chương và Trần Thiện Thanh.

Lần cuối cùng được nhìn thấy Hoàng Trọng trên sân khấu là đêm nhạc kỷ niệm của ông tổ chức tại rạp Le Petit Trianon, đường số 5 gần Tòa thị chính San Jose với sức chứa 300 ghế. Và sau đêm nhạc đặc biệt này thì ông ngã bệnh tim đưa vào bệnh viện và qua đời ngày 16 tháng 7 năm 1998. Đám tang của ông giản dị, có một số nhạc sĩ của vùng San Jose đến tiễn đưa trong đó có tôi.

Trong đời sống văn hóa của một người có kỷ niệm của những bài hát, bài thơ, cuốn sách, cuốn phim hay vở tuồng mãi vương vấn trong đầu. Thỉnh thoảng khi nghe bản Hai Phương Trời Cách Biệt thì trong đầu tôi hình ảnh của phố nhỏ Tuy Hòa ngay ngã năm trước năm 1975 cái loa phóng thanh của ty thông tin hát "Ánh nắng chiều thoáng phai rồi..."; hay là mấy ngày cuối cùng của tháng tư năm bảy lăm thì đài truyền hình Sài Gòn phát nhiều lần bản Mộng Lành "Ánh Xuân về tràn dâng nắng mới", giữa hoàn cảnh rối loạn của một đất nước người dân hoảng hốt kẻ chạy người ở thì bài hát êm đềm đó để lại trong tôi một điều khó quên; hay anh bạn Đinh Thiết Cương lúc còn ở chung với nhóm bằng hữu trong đó có Nguyễn Ngọc Ngạn tại Vancouver, Canada cuối năm 1979 vì thất tình nên hát bản Tình Đầu rất ngọt "Vườn lòng vừa hé hoa yêu đời"; hay bản Dừng Bước Giang Hồ điệu Pasodoble nhún nhẩy tôi lúc còn học sinh mới tập đàn guitar vẫn thường luyện khúc dạo đầu đòi hỏi ngón tay phải nhanh nhẹn; hay bản Mộng Ban Đầu mà một cô ca sĩ trong ban nhạc thời còn ở Calgary, Canada nũng nịu: "Hôm qua ngồi nhìn lâu, thoáng mẹ già trông thấy, hỡi con chờ ai đấy, em níu lấy cành dâu, che dấu mộng ban đầu"; hay tôi đã từng góp ý cho nhạc sĩ Phạm Mạnh Đạt thực hiện cuốn băng nhạc Hạ Uy Cầm đàn bản Một Thuở Yêu Đàn và đặt tên cho cuốn băng này cuối thập niên 80 ở San Jose...

Nhạc sĩ Hoàng Trọng được đặt cho danh hiệu Vua Tango với những ca khúc thể điệu này của ông rất được yêu thích. Bản Bên Bờ Đại Dương của ông ca ngợi tổ quốc Việt Nam được trình diễn nhiều lần trong những buổi văn nghệ quê hương đấu tranh "Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương" Dòng nhạc của ông chan hòa tình yêu đất nước cùng tình yêu đôi lứa trải dài qua nhiều ca khúc của những năm tháng đầu tiên của nền tân nhạc Việt Nam.

Từ cảm hứng của bản nhạc này tôi đã viết một ca khúc cũng ca ngợi tổ quốc Việt Nam; nhưng lần này có thêm biển đảo Hoàng Sa Trường Sa gắn liền với đất nước. Cách đây mấy chục năm ý niệm biển đảo không được coi là quan trọng trong đầu của người lãnh đạo cũng như người dân vì kỹ thuật nhân loại chưa tiến bộ. Bây giờ mất biển đảo là Việt Nam mất đi một nữa cuộc sống của dân tộc Lạc Hồng.

Nhạc sĩ Hoàng Trọng đã ra đi năm 1998, nhân ngày giỗ thứ 16 của ông, xin có mấy dòng tưởng nhớ người nhạc sĩ lớn của nền âm nhạc Việt Nam.

San Jose 16 tháng 7, 2014

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
Tuy lịch sử không nói đến, nhưng nếu chịu khó lục lọi đây đó, người ta sẽ tìm ra một giai thoại khá thú vị về việc bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam được Hồ Chí Minh soạn thảo và đọc trong buổi lễ trước công chúng tại vườn hoa Ba Đình (nay là Quảng trường Ba Đình) ngày 2 tháng 9 năm 1945. Theo tường thuật của nhà báo Hồng Hà trên báo Cứu Quốc của Việt Minh, ông Nguyễn Hữu Đang là người đọc chương trình buổi lễ và giới thiệu Chính phủ Lâm thời cùng chủ tịch Chính phủ đọc Tuyên ngôn Độc lập. Ông Nguyễn Hữu Đang là Trưởng ban Tổ chức Lễ đài, ông chính là người đứng trước micro giới thiệu: “Thưa đồng bào... Đây là Chủ tịch Chính phủ Lâm thời Hồ Chí Minh.” Nói xong, ông lùi lại, nhường micro cho Hồ Chí Minh.
Quán bún bò 199 là chỗ dựa tài chính vững chắc giúp ông Lâm Kim Hùng (66 tuổi, Đồng Nai) nuôi hàng chục sinh viên nghèo hiếu học. Quán của ông vừa là nơi ăn ở miễn phí vừa là nơi tạo công ăn việc làm cho các bạn kiếm thêm thu nhập…May mắn trong việc kinh doanh, quán bún bò mang lại nguồn thu nhập ổn định. Thế nhưng, vì sống một mình, nên khoảng lợi nhuận ấy quá dư giả so với cuộc sống bình thường của ông. Nhận thấy cứ để dành tiền mãi cũng chẳng được gì nên ông quyết định giúp đỡ cho những người có hoàn cảnh khó khăn.
Đảng CSVN đang rối beng lên về tình trạng cán bộ tham nhũng quyền lực, nhưng lại đùn đẩy trách nhiệm cho nhau khiến dân te tua. Tình trạng này được báo của Trung ương đảng “vạch áo cho người xem lưng” cả trong hai lĩnh vực...
Số lượng người nhập cư trái phép vào Hoa Kỳ cao kỷ lục đang khiến cho hệ thống nhập cư vốn đã quá tải càng thêm phần căng thẳng. Dữ liệu mới đây của chính phủ cho thấy các viên chức biên phòng đã thực hiện 2.05 triệu vụ bắt giữ trong năm tài chánh kết thúc vào tháng 9. Đây là năm thứ hai liên tiếp mà số vụ bắt giữ như vậy cao hơn 2 triệu. Trong quá khứ, các con số tăng và giảm dựa trên những thay đổi quan trọng về kinh tế và chính sách, như các đợt suy thoái kinh tế và siết chặt biên giới trong thời kỳ đại dịch. Nhưng chưa bao giờ số vụ bắt giữ vượt quá 1.7 triệu, và cũng chưa bao giờ duy trì ở mức cao như vậy trong mấy năm liên tục.
Hai việc đang làm cho Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng mất ăn mất ngủ là “tình trạng xa rời Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” và “tham nhũng quyền lực” ngay trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên có nhiệm vụ chống tham nhũng, thanh tra và thi hành kỷ luật...
Lúc còn tại thế, có lúc ông Phạm Văn Đồng đã phải đối diện với một câu hỏi khó: “Xin Thủ tướng cho biết ý kiến về sự kiện thuyền nhân hồi 1975, nhất là hồi 1978, 1979… Về nguyên nhân và trách nhiệm trong những sự kiện ấy, với những hiện tượng bán bãi thu vàng và khá nhiều tầu, thuyền bị hải tặc bão tố và chìm trong đại dương…
Văn phòng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ báo cáo thường niên trước Quốc hội: Những diễn biến quân sự và an ninh liên quan đến Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc...
Tại sao chính sách Hoa Kỳ phải giúp đỡ những quốc gia khác, kể cả những quốc gia chống đối quyền lực của Hoa Kỳ? Có anh hàng xóm tức giận muốn qua đốt cháy nhà mình, mình lại đem tiền qua giúp đỡ; đôi khi lại mang con qua xây dựng hàng rào, chuồng gà, sơn quét nhà cửa cho anh ta. Chuyện thật ngược đời. Đảng Cộng Hòa nói: Không được. Đảng Dân Chủ nói: Được. Đáng giúp đỡ. Còn bạn, nghĩ sao? Ngày 18 tháng 10 năm 2023, Hãng thông tấn ABC News đưa tin: “Chính quyền Biden đang soạn thảo gói viện trợ nước ngoài trị giá 100 tỷ USD, bao gồm hỗ trợ cho Israel cũng như các ưu tiên an ninh hàng đầu khác.” Dự thảo này phải được quốc hội phê chuẩn. Chắc hẳn sẽ gặp khó khăn vì Đảng Cộng Hòa giữ đa số ở hạ viện. 100 tỷ là số tiền khá lớn, trong lập luận của đảng Cộng Hòa, tại sao không dùng số tiền này để phát triển kinh tế nước Mỹ? Xây dựng những công trình nội địa mang lợi ích đến cho người dân? Trong lập luận của đảng Dân Chủ, giúp người tức là tự giúp mình
Lại một lần nữa, cộng đồng tình báo quốc tế cho thấy khả năng dự báo hoàn toàn sai lạc khi nhận định rằng xung đột Trung Đông không có dấu hiệu leo thang trong khi chiến tranh Ukraine đang tiếp diễn. Nhưng Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu phạm phải sai lầm nghiêm trọng hơn khi thiếu chuẩn bị các biện pháp phòng thủ cần thiết, vì ông tin tưởng tuyệt đối ưu thế quân sự của 170.000 quân Do Thái so với 40.000 chiến binh Hamas. Chính ông Ehud Barak, cựu Thủ tướng và Bộ trưởng Quốc phòng Israel, cùng 80% dân chúng cũng đồng quan điểm, cho rằng Thủ tướng Netanyahu phải chịu trách nhiệm chính trị cho thảm hoạ hiện nay.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.