Hôm nay,  

Trung Quốc Thay Đổi Lập Trường Xử Dụng Vũ Khí Nguyên Tử?

4/23/201300:00:00(View: 12152)
Nhiều khi những điều một quốc gia không nói ra cũng quan trọng không kém các tuyên bố công khai. Bạch Thư Quốc Phòng do Trung Quốc công bố hôm thứ ba tuần rồi đã bỏ trống lời cam kết từ suốt nửa thế kỷ rằng Hoa Lục sẽ không là nước đầu tiên xử dụng vũ khí nguyên tử.

Một vấn đề quan trọng như vậy không thể để mập mờ, nên các chuyên viên Mỹ đã yêu cầu Bắc Kinh làm sáng tỏ lập trường của họ. Dù thế nào thì sự kiện này đã tạo những đợt sóng ngầm vùng Đông Á.

Đối diện với vụ khủng hoảng do Bắc Triều Tiên gây ra chủ trương của Mỹ-Trung-Nhật-Hàn cho đến nay vẫn là phi hạch nhân hoá vùng Đông Bắc Á. Điều này có thể hàm ý là Nhật sẽ không tự trang bị vũ khí nguyên tử mà chỉ dựa vào cánh dù an ninh của Hoa Kỳ.

Nếu Trung Quốc nay từ bỏ lập trường không là nước đầu tiên khơi mào chiến tranh hạch nhân thì Tokyo sẽ tự hỏi liệu có ngày sẽ bị Hoa Lục dùng vũ khí nguyên tử uy hiếp hay không? Nếu sự việc này xảy ra liệu Mỹ có đủ quyết tâm để bảo vệ người bạn đồng minh hay sẽ bỏ rơi Nhật để tránh một cuộc chạm trán hạch nhân toàn diện với Trung Quốc?

Cách tính toán này đã có tiền lệ vào giai đoạn cuối của Chiến Tranh Lạnh khi các nước Tây Âu đòi hỏi Hoa Kỳ phải triển khai hoả tiển nguyên tử tầm trung ngay trên nước họ. Mục đích chính nhằm đặt Mỹ vào thế không đứng ngoài trong trường hợp Hồng Quân Xô-Viết tấn công.

Thái độ mập mờ của Trung Quốc sẽ làm tình hình vùng Đông Á thêm căng thẳng và dẫn đến một cuộc chạy đua vũ khí trong khu vực.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Giới yêu hội họa, hẳn nhiên, đều biết tác phẩm Em Thúy của họa sĩ Trần Văn Cẩn. Bức danh họa này hoàn tất vào năm 1943, và “đã được công nhận là Bảo vật quốc gia.” Tuy thế, không mấy ai để ý là có đến hai phụ nữ tên Nguyễn Thị Minh Thúy (và hai đều được dư luận nhắc đến như là nguyên mẫu của tác phẩm nổi tiếng trên) nhưng cuộc đời của họ lại hoàn toàn khác hẳn nhau.
Việt Nam muốn nâng cấp ngoại giao với Mỹ làm gì là câu hỏi được đặt ra, sau khi Tổng thống Joe Biden tiết lộ vào ngày 28/7/2023 rằng: "Tôi nhận được cuộc gọi từ người đứng đầu Việt Nam, rất muốn gặp tôi khi tôi tới G20. Ông ấy muốn nâng tầm để Mỹ thành đối tác lớn, cùng với Nga và Trung Quốc"...
Tôi nghe T.S Mạc Văn Trang than phiền mà không khỏi sinh lòng ái ngại: “Bớt ‘nổ’ đi, bớt ‘diễn’ đi, Trung ương ‘diễn’ một thì cơ sở ‘diễn’ mười, cái gì cũng ‘diễn’ thành lố bịch, ấu trĩ, dối trá, đạo đức giả. Những cái đó ảnh hưởng xấu đến văn hoá, đạo đức toàn xã hội.” Nói thế e có (hơi) quá lời chăng? Khối vở “diễn” vui lắm chớ, tuy tình tiết thì “lố bịch” thật nhưng cũng chả gây “ảnh hưởng xấu xa” gì (mấy) nên vẫn được tái diễn hăng năm.
Chuyện thanh niên trong nước chán Mác và hết muốn nghe theo Bác, phai nhạt lý tưởng, thờ ơ với Đảng là mối lo hàng đầu hiện nay của đảng CSVN. Vấn đề này không mới, nhưng lại được các cơ quan báo chí, truyền thông của đảng nhắc đi lặp lại mãi chứng tỏ tình hình mỗi ngày một nghiêm trọng, nhất là khi các chứng bệnh tham nhũng, “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” lan rộng trong đảng viên, từ cơ sở lên trung ương...
Thử nghĩ xem: mỗi đồng chí lãnh đạo chỉ cần (độ) vài triệu dollar, cùng với năm ba cái biệt phủ hay biệt thự là… đã đủ rồi, đủ cho một cuộc sống ung dung (có thể kéo dài đến vài thế hệ) nếu đừng phung phá quá...
Ngày 18 tháng Bảy 2023, gia đình của bị cáo Phạm Trung Kiên, trong vụ án « chuyến bay giải cứu », đã tức tốc nộp thêm 8 tỷ đồng cho cơ quan chức năng sau khi bị đề nghị án tử hình. Trước đó, gia đình ông Kiên đã nộp hai lần để « khắc phục hậu quả » : lần đầu 12 tỷ đồng, lần sau 15 tỷ đồng. Báo chí chính quyền còn cho biết ông Phạm Trung Kiên đã hứa sẵn sàng nộp thêm tiền để hy vọng giảm án...
Hôm 25 tháng 5 năm 2016, Pearl Pinson (một nữ sinh 15 tuổi) bị bắt cóc khi đang trên đường đến trường và biệt tích luôn kể từ ngày đó. Tuy hơn 7 năm đã qua nhưng thân nhân của em vẫn cứ nuôi hy vọng là sẽ có ngày đoàn tụ, nhân viên điều tra vẫn không ngưng việc kiếm tìm, và báo giới (hàng năm) vẫn không ngừng nhắc nhớ đến câu chuyện buồn lòng này.*
Cứ mỗi lần cầm bút là Lê Anh Hùng nghĩ đến ba đứa con thơ. Người đàn ông 38 tuổi này đã hai lần vào tù, vì viết blog về nhân quyền và nạn hối lộ, hiện đang sống phấp phỏng trong căn nhà của ông ở Hà Nội. Tuy thế, ông nói, ‘Tôi biết điều mình lựa chọn là nguy hiểm nhưng tôi chấp nhận trận chiến này...
Thất bại trong phòng, chống tham nhũng của CSVN xem như đã vĩnh viễn, không còn cứu được nữa. Bằng chứng này dựa vào những tuyên bố của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và các viên chức có trách nhiệm trong “quốc nạn” này...
Tôi “nhặt” được câu danh ngôn (thượng dẫn) trong Chuyện Kể Năm 2000, tập II, của Bùi Ngọc Tấn. Chỉ có điều đáng tiếc là tác giả quên ghi rõ là đồng chí TBT nào đã phát biểu một câu nói “đắt giá” tới cỡ đó. Mãi đến khi cùng cụng ly với tác giả ở California (ông chơi một ly sinh tố to đùng, ngó mà ớn chè đậu) tôi mới có dịp nêu thắc mắc, và nhận được câu trả lời hóm hỉnh : “Thì ông TBT nào mà chả nói thế.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.