Hôm nay,  

Thủ Tục Đầu Tiên Ở DMV

01/09/201200:00:00(Xem: 14425)
Tuần qua tôi có việc phải đến DMV (Department of Motor Vehicles). Đây là cơ quan nhà nước của tiểu bang California lo việc cấp bằng lái, từ lái xe máy, xe ô-tô cho đến xe tải. Đó cũng là nơi những ai mua bán xe, thuyền bè phải đến để lo thủ tục giấy tờ sang nhượng chủ quyền. Người dân đến DMV làm thẻ căn cước nếu chưa có bằng lái xe.

Mấy tuần trước tôi nhận giấy báo bằng lái xe của mình sắp hết hạn. Đọc những điều ghi trên giấy, tôi biết cứ 5 năm phải gia hạn bằng lái và một người được làm thủ tục gia hạn qua đường bưu điện hai lần, sau đó phải đích thân đến sở DMV để thử thị lực, in dấu tay và chụp hình cho bằng lái mới. Luật ghi rõ như vậy.

Lần trước khi nhận giấy báo gia hạn tôi chỉ phải trả lời vài câu hỏi in sẵn, kí chi phiếu 10 đô-la và gửi đi. Vài tuần sau nhận được bằng lái mới đã được gia hạn, với hình cũ của mình do DMV lưu giữ.

Tấm bằng lái xe của tôi ít khi được moi ra khỏi bóp, vì không vi phạm luật giao thông để bị cảnh sát chớp đèn đuổi, bắt ngừng lại, hỏi bằng lái cùng giấy tờ đăng bộ, bảo hiểm xe. Chỉ khi đi máy bay phải dùng nó để check-in. Nhìn bằng lái sắp hết hạn với chân dung rất cũ và còn rất trẻ của mình với cặp kính cận quá xưa, tôi biết là lâu rồi mình không đến sở DMV.

Hầu hết bạn đọc đã tới DMV lo giấy tờ nọ kia đều biết rằng việc chờ đợi ở đây rất lâu và trong quá khứ nhiều người đã phàn nàn về việc này. Ngày nay với các phương tiện liên lạc hiện đại, việc chờ đợi không còn quá lâu nữa, nếu bạn có làm hẹn trước qua mạng hay bằng cách gọi điện thoại. Còn không, bạn vẫn phải chờ dài dài như hôm tôi đến DVM làm lại bằng lái xe và quan sát thấy.
buivanphu_20120831_dmv_h01
Cửa vào trụ sở DMV.
Tôi đã làm hẹn trước đó một tuần. Cái hẹn của tôi là 10 giờ sáng thứ Tư. Kém 10 phút tôi đến và thấy hàng người xếp hàng rồng rắn ra tận ngoài vỉa hè bên hông cơ quan. Có hai hàng, một cho những ai có giờ hẹn thì ít người, khoảng 10. Hàng kia không hẹn trước có đến 50 người nối nhau đứng chờ ra tận bên ngoài.

Chỉ có một nhân viên ngồi ở quầy phát số, là nơi mọi người phải đến đầu tiên. Ông kêu từng hàng một, mỗi lần một người để cho số. Tôi và mấy người đứng cùng hàng nói với nhau rằng những người đã làm hẹn trước phải được ưu tiên, chứ cách phục vụ như thế này thì cần gì phải hẹn. Đã hẹn mà cũng phải chờ lâu. Nhìn qua những ô vuông có người làm việc, mấy nhân viên tỏ vẻ biết được là có hàng dài đứng chờ nhưng không thấy có cách giải quyết gì. Bên trong phòng đợi có đến 60, 70 người đã có số đang ngồi chờ. Kẻ đọc sách, người dùng laptop, iPhone.

Nếu ở một nơi như siêu thị hay ngân hàng, khi thấy đông khách đứng chờ thì quản lí sẽ mở thêm quầy tính tiền, quầy phục vụ để giải quyết vấn đề ngay. Đúng là sự khác biệt giữa cơ quan nhà nước và cơ sở thương mại tư.

Tôi chờ 20 phút mới đến lượt mình được phát số. Số của tôi là F023. Trên màng hình hiện số F014 đang được phục vụ. Nhìn màn hình thấy DMV có đến 20 quầy nhân viên và chia cách phục vụ ra nhiều loại, ghi số theo sau mẫu tự từ A, B, C đến G.

Có số rồi, trong khi ngồi chờ tôi gặp một cô gái bên cạnh đang đọc sách tiếng Nhật. Hỏi chuyện và biết cô đến xin bằng lái xe vì mới di chuyển đến California. Cô qua Mỹ học ở một bang miền đông, mới theo chồng về đây và đã thi lại bằng viết của California cách đây vài tuần nhưng chưa nhận được bằng lái xe như sở DMV hứa. Cô chờ để hỏi xem hồ sơ có trục trặc gì không. Vì không làm hẹn trước nên sáng nay cô xếp hàng chờ một tiếng đồng hồ mới có số và ngồi chờ cũng 30 phút rồi. Cô nói theo số G của cô thì cũng phải chờ cả giờ nữa mới đến lượt như kinh nghiệm lần trước.

Tôi hỏi cô ở bên Nhật khi đến những cơ quan như thế này có phải chờ đợi lâu không? Cô nói có chờ nhưng không lâu như ở đây.

Chừng 15 phút thì số của tôi hiện lên. Sau khi làm xong mọi thứ: lăn tay, dò thị lực, trả tiền 31 đô-la, chụp hình; nhìn đồng hồ thấy chưa đến 50 phút kể từ lúc vào xếp hàng. Cô thư kí nói trong vòng hai tuần tôi sẽ nhận được bằng mới gửi về nhà.

Vài thập niên trước, những người tị nạn như tôi đến Hoa Kỳ đều phải trải qua hai nơi để làm những giấy tờ cần thiết và thường phải chờ đợi dài cổ là tại sở DMV và sở INS (Immigration and Naturalization Services) tức Sở Di trú và Nhập tịch mà nay đã nhập vào Bộ Nội an.

Khi tôi lên sở INS ở San Francisco lo thủ tục nhập quốc tịch Hoa Kỳ, vì biết sắp xếp và chuẩn bị mọi thứ giấy tờ cần thiết nên chỉ tốn một ngày là xong. Phải xếp hàng đến 3 lần ở đó và làm đúng mọi thứ thì mới xong việc. Xếp hàng lấy đơn. Điền đơn, kèm đầy đủ giấy tờ cần thiết lại phải xếp hàng đóng lệ phí. Sau cùng, xếp hàng nộp tất cả hồ sơ vừa hoàn tất để có biên nhận. Nếu không chuẩn bị trước thì có thể phải đi đi về về vài lần mới hoàn tất thủ tục.

Đó là chuyện nhập quốc tịch Mỹ 30 năm về trước. Ngày nay hầu hết các thủ tục nộp đơn liên quan đến di dân và nhập tịch được làm qua mạng. Các mẫu đơn có trên đó, tải xuống, điền vào rồi gửi đi kèm giấy tờ cần thiết và lệ phí. Không phải xếp hàng xin đơn. Cần bổ túc hồ sơ, sở di trú sẽ gửi thư cho biết. Chỉ chờ ngày gọi đi thi vào quốc tịch. Thi đậu, chờ ngày đi tuyên thệ nhập tịch nữa là xong. Cầm tấm bằng công dân Hoa Kỳ trong tay rồi thì chẳng còn phải đến sở di trú làm gì nữa. Nếu như còn phải lo hồ sơ đoàn tụ cho thân nhân thì cũng không xếp hàng vì mọi thứ nay cũng làm qua mạng.

Nền hành chính Mỹ, qua các việc liên quan đến sở di trú thì thấy đó là tiến bộ. Nhiều người Việt không chỉ trải nghiệm qua sở di trú INS mà còn qua nhiều thủ tục khác như mở tiệm kinh doanh, thi lấy bằng hành nghề. Nhìn chung các cơ quan nhà nước không quan liêu, tuy có lúc phải chờ đợi lâu nhưng theo thứ tự cũng sẽ được nhân viên phục vụ tận tình.

Như ở cơ quan DMV hôm tôi ghé qua. Khi xong việc, bước ra ngoài tôi vẫn thấy hàng người còn rồng rắn như hồi mình tới. Đó là những người không có hẹn trước.

Tại nhiều ô vuông nơi làm việc của các nhân viên DMV tôi thấy có treo khẩu hiệu: “Save time. Go Online.” – tạm dịch là “Tiết kiệm thời giờ. Lên mạng hẹn trước.”

Khi phải đến DMV, để tránh chờ đợi lâu tôi khuyên bạn hãy nhớ thủ tục đầu tiên là “Hẹn trước”.

© 2012 Buivanphu.wordpress.com

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
Trong tháng Hai vừa qua, cái chết đau thương, lẫm liệt của nhà đối kháng người Nga Alexei Navalny trong tù đã gây sầu thảm, phẫn nộ cho toàn cộng đồng tiến bộ nhân loại. Đối với người Việt Nam tiến bộ, nỗi đau lại càng sâu thêm khi trong ngày cuối cùng của tháng Hai, ngày 29, nhà cầm quyền độc tài Hà Nội bắt đi cùng lúc hai nhà đấu tranh kiên cường...
Ít lâu nay, vấn đề “bảo vệ an ninh quốc gia” được nói nhiều ở Việt Nam, nhưng có phải vì tổ quốc lâm nguy, hay đảng muốn được bảo vệ để tồn tại?
Xuất hiện gần đây trong chiến dịch tranh cử tổng thống, Donald Trump, ứng cử viên đảng Cộng hòa, đã lên tiếng đe dọa là sẽ không bảo vệ cho các đồng minh thuộc khối NATO trong trường hợp bị Nga tấn công. Ý kiến này đã dấy lên một cuộc tranh luận sôi nổi tại châu Âu, vì có liên quan đến việc răn đe Nga và ba kịch bản chính được đề cập đến khi Donald Trump trở lại Nhà Trắng vào năm 2025 là liệu Liên Âu có nên trang bị vũ khí hạt nhân chăng, Pháp có thể tích cực tham gia không và Đức nên có tác động nào.
Tôi không biết chính xác là Văn Trí đã đặt chân đến Đà Lạt tự lúc nào nhưng cứ theo như ca từ trong nhạc phẩm Hoài Thu của ông thì Cao Nguyên Lâm Viên ngày ấy vẫn hoang vu lắm. Ngoài “núi rừng thâm xuyên”, với “lá vàng rơi đầy miên man”, cùng “bầy nai ngơ ngác” (bên “hồ thu xanh biếc”) thì dường như không còn chi khác nữa! Từ Sài Gòn, khi tôi được bố mẹ “bế” lên thành phố vắng vẻ và mù sương này (vào khoảng giữa thập niên 1950) thì Đà Lạt đã bị đô thị hóa ít nhiều. Nơi đây không còn những “bầy nai ngơ ngác” nữa. Voi, cọp, heo rừng, beo, báo, gấu, khỉ, vượn, nhím, mển, gà rừng, công, trĩ, hươu, nai, trăn, rắn, sóc, cáo, chồn… cũng đều đã biệt tăm. Người Thượng cũng ở cách xa, nơi miền sơn cước.
Vi hiến có nghĩa là “vi phạm” hay đi ngược lại những gì Hiến Pháp (HP) quy định. HP không có gì là cao siêu hay quá bí ẩn. Hiến Pháp trong bản chất chỉ là một bộ luật. Sự khác biệt chỉ là: HP là một bộ luật nền tảng hay nôm na là “luật mẹ”. Không những không cá nhân hay hữu thể pháp lý nào trong xã hội, kể cả hành pháp (tức chính phủ) được quyền vi phạm HP, mà không một luật pháp nào của lập pháp (tức quốc hội) được quyền vi phạm HP cả...
Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ tiếp tục đi theo đường mòn Chủ nghĩa đã lu mờ trong thưc tế và thất bại trong hành động tại Đại hội đảng kỳ 14 vào tháng 1 năm 2026. Khẳng định này của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng là bằng chứng cho tính chai lỳ, chậm tiến và lạc hậu, không phải của riêng ông mà toàn đảng...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.