Hôm nay,  

Ai Lo Sợ?!

8/3/201200:00:00(View: 18205)
Năm 34 (SCN), Tô Định được vua Hán cử qua Giao Chỉ, thay Thái thú Tích Duyên. Tô Định cai trị nhân dân hà khắc và bóc lột. Nên thời ấy nhân nhân rất lo sợ chính quyền. Tô Định thấy vậy càng đàn áp, càng giết hại nhân dân trắng trợn hơn.

Năm Kỷ hợi (39-SCN), Bát Nạn là người tài sắc, nên hào mục họ Trần tìm người mai mối, nhưng bà lại thành hôn với Phạm Danh Hương là người nho nhã, ghét ác tế bần. Hào mục họ Trần hầm rập với Thái thú Tô Định, đem quân đến giết gia đình Bát Nạn. Bà vung đao phá được trùng vây, nhưng chồng của bà bị chúng bắt giết. Cũng năm này, ông Hùng Sát là vị thủ lãnh châu Đại Man, vì bất đồng chính kiến, thái thú Tô Định đem quân giết chết; Xuân Nương là con gái của ông trốn thoát.

Và những trường hợp khác, bà Lê Chân quê huyện Đông Triều, phủ Kinh Môn (nay Quảng Ninh). Bà nổi tiếng xinh đẹp, giỏi võ nghệ; Thái thú Tô Định nghe danh, muốn lấy làm thiếp. Bị bà từ chối, nên Tô Định hãm hại cha bà. Thân phụ ông Cao Doãn làm huyện lệnh, tính tình khẳng khái, trung hậu, thương dân, nên thái thú nhà Hán không ưa, tìm cách giết chết...! Nhân dân càng nhẫn nhục, giặc càng kiêu căng và giết hại dân chúng càng dã man.

Thấy vậy, ông Đặng Thi Sách (phu quân của bà Trưng Trắc), là con Lạc tướng ở huyện Chu Diên, viết thư cảnh cáo Tô Định: “Mảnh đất phương Nam hàng vạn bá tánh, dưới sự cai trị của triều đình, nhà ngươi đi tuyên hóa phải lấy dân làm trọng. Chính sách của ngươi hành tội kẻ có ý tốt vì nói thẳng, nghe theo ý kiến kẻ luồn cúi, để bọn tì thiếp ngang ngược, bọn nịnh nọt lộng quyền. Ngươi nói thương dân luôn miệng, nhưng đày đọa dân cơ cực, rỉa rói của dân làm giàu, bòn rút sức dân làm thích. Cậy mình mạnh như gươm Thái a sắc bén, không nghĩ đến lúc nguy ngập như sương mai sẽ tan khi có nắng. Nếu không biết dung khoan, hung hiểm sẽ đến”. Tô Định không nghe lời nói thẳng, sai người bất ngờ bắt Thi Sách giết chết vào năm 39 (SCN).

Tức nước vỡ bờ, bà Bát Nạn, bà Xuân Nương, bà Lê Chân, ông Cao Doãn... và nhân dân khắp nơi đồng loạt khởi nghĩa, sau đấy cùng qui tụ dưới cờ nghĩa dũng của Bà Trưng cùng báo thù nhà, nợ nước; tạo được những chiến thắng lẫy lừng. Sử Hậu Hán Thư của Tàu, Phạm Việp viết: “Ở quận Giao Chỉ có người đàn bà tên Trưng Trắc, cùng em gái là Trưng Nhị, khởi binh đánh lấy quận Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố, dân chúng đều hưởng ứng, chiếm trên 60 thành vùng Lũng Ngoại. (Nguyên văn: Hựu Giao Chỉ tử nữ Trưng Trắc, cập nữ muội Trưng Nhị, phản công đầu kỳ quận Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố, man di giai ứng chi, khẩu lược Lũng Ngoại lục thập dư thành).

Khi nhân dân đồng lòng chống lại quân (chính quyền) tàn bạo, thì sự lo sợ đảo ngược lại, là chính quyền lo sợ dân, chứ dân không còn lo sợ chính quyền nữa. Tô Định vì lo sợ, chạy trốn về Tàu vào năm Canh tý (năm 40-SCN).

Luận cổ suy kim, ngày nay chính quyền tại Việt Nam, có lẽ không cai trị giống như Tô Định, vì chính quyền Việt Cộng (VC: Việt Nam Cộng sản) thì khôn khéo hơn, biết “hèn với giặc, ác với dân” mà người Việt ai cũng biết?!. Sau đây xin dẫn chứng một vài việc đau lòng do VC đã gây ra:

Trung tá công an Việt cộng tại Hà Nội là Nguyễn Văn Ninh đánh chết ông Trịnh Xuân Tùng, chỉ vì không đội mũ bảo hiểm. Ông Trần Văn Dữ bị thượng sĩ công an tên là Nhãn ở thị trấn Ngã Năm, Sóc Trăng đánh chết, chỉ vì uống rượu say. Thiếu úy công an Nguyễn Thế Nghiệp là công an huyện Tân Yên, tỉnh Bắc Giang, đã hại chết anh Nguyễn Văn Khương, chỉ vì không đội mũ bảo hiểm và mới đây, ngày 30-7-2012, bà Đặng Thị Kim Liêng (thân mẫu nhà văn bất đồng chính kiến Tạ Phong Tần) đã tự thiêu (có thể bà bị công an giết chết, rồi nguỵ tạo là tự thiêu, để khỏi bị kiện tụng) phía sau khu hành chính thành phố Bạc Liêu để phản đối chính quyền VC bức bách phi lý đối với gia đình của bà...

Song song việc giết hại lương dân, chính quyền VC còn đàn áp dân oan và những nhà đấu tranh dân chủ hay tạo ra những kỳ công thật lớn lao cho Đại Hán: Cho Tàu cộng khai thác Bô xít Tây nguyên là tạo điều kiện cho chúng, chiếm vị trí chiến lược quân sự của VN. Hiến dâng ải Nam Quan, thác Bản Giốc là cắt da thịt của non nước ta, cho quân xâm lược. Và Phố Tàu đã mọc lên nhiều nơi ở Việt Nam: ở thị xã Dĩ An, tỉnh Bình Dương, ở huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh...

Về biển Đông với Công Hàm cống nạp biển đảo, do Thủ tướng Bắc Việt là Phạm Văn Đồng ký năm 1958, với sự đồng loã của ông Hồ Chí Minh! Là sự sai lầm “giao trứng cho ác”, nên Tàu cộng đã dựa vào đấy lấn chiếm biển đảo của chúng ta. Nhưng cả VC Phạm Văn Đồng và Tàu cộng Chu Ân Lai thời ấy và Tàu cộng ngày nay đều lầm, lầm rất lớn! Vì vào thời gian ấy (năm 1958), vùng biển đảo Hoàng Sa, Trường Sa thuộc về VNCH. Nên Tàu cộng dựa vào Công hàm của Phạm Văn Đồng, thì thiếu yếu tố pháp lý.

Riêng người viết thấy rất lo ngại cho chính quyền VC, vì sao?. Vì lò xo càng đè nén, thì sức bật càng mạnh, nên đồng bào VN càng bị đàn áp, càng quật khởi đấu tranh quyết liệt. Do đâu? Do VC đã tạo ra quá nhiều lỗi lầm với nhân dân và đất nước VN. VC luôn luôn đàn áp các cuộc biểu tình yêu nước của đồng bào chống Tàu xâm lược. Vì sao VC làm như vậy?! Vì Tàu cộng là quan thầy che chở cho VC và lỡ ra cuộc biểu tình lan rộng hơn, rầm rộ hơn thì chính quyền VC lấy gì để chống đỡ?! Kể từ hôm nay, chính quyền VC nơm nớp lo sợ dân, chứ dân không còn lo sợ chính quyền VC nữa. Vì sao nói như vậy? Vì công an VC là đại diện chính quyền, mà “ném đá giấu tay” như việc công an đã đồng loã với côn đồ bạo hành với các tôn giáo hoặc các nhà đấu tranh dân chủ.

Tự do và độc lập thật sự sẽ đến với dân tộc VN, khi đấy quí ngài lãnh đạo chính quyền VC sẽ đi đâu?! Trốn chạy theo Tàu như Tô Định ư?! Không, không, ngay bây giờ quí ngài đừng “buôn dân bán nước” nữa, vứt bỏ “16 chữ oan và 4 chết”, hãy trở về với dân tộc; đồng bào mình luôn khoan dung, không có máu lạnh và không nỡ tương tàn như quí ngài đã giam cầm dài đằng đẵng, những người mà quí ngài gán ghép là “nguỵ quân, nguỵ quyền”?! Xin quí ngài suy nghĩ, tên tuổi của quí ngài muốn lưu vào sử sách muôn đời, là kẻ bán nước hay kẻ giữ nước?!

Tàu cộng thấy quí ngài càng yếu hèn, chúng càng hống hách, càng xâm lấn biển đảo của ta, như vô cớ bắt ngư dân VN đánh cá trên lãnh hải của VN. Tàu hải giám của Trung cộng cắt cáp tàu Bình Minh 02 của VN, đang hoạt động sâu trong vùng đặc quyền kinh tế của nước ta. Gần đây, ngày 21-6-2012, Quốc vụ viện Trung cộng lại quyết định thành lập cái gọi là “Thành phố Tam Sa”, với phạm vi quản lý bao gồm 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.

Ngày 23-6-2012, Tổng công ty Dầu khí Hải Dương của Tàu cộng, ngang nhiên thông báo mời các hãng thầu quốc tế, để thầu 9 lô dầu khí nằm sâu trong thềm lục địa của Việt Nam. Ngày 12-7-2012, Tàu cộng đưa một đội tàu 30 chiếc, gồm một tàu hậu cần 3000 tấn và 29 tàu đánh cá, tiến vào khu vực đảo đá Chữ Thập thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam.

Hành động ngang ngược của Tàu cộng, có thể làm cho chính quyền VC lo sợ hay khuất phục; nhưng nhân dân VN bất khuất, chống đối quyết liệt hơn. Chúng (Tàu cộng) thiển cận, chỉ nhìn lợi lộc trước mắt, nên chúng đã lộ nguyên hình bản chất bành trướng ngạo ngược, nên chúng sẽ bị thất bại to lớn. Trong nước của chúng đang lủng củng: Tây Tạng (Tibet) đang tranh đấu, Pháp Luân Công và các nhà dân chủ đang chống đối chính quyền Tàu cộng khắp nơi, gần đây ngày 02-7-2012, tại Quốc hội nước Tàu, Thủ tướng Ôn Gia Bảo phải thốt rằng: “Nếu không cải cách chính trị kịp thời, thì những thành tựu đạt được về kinh tế có thể bị biến mất”... Bên ngoài, chúng đã bị các nước trên thế giới (Hoa Kỳ, Ấn Độ, Nhật Bản...) bao vây; do đấy chúng đang gặp nhiều khó khăn.

Do đó, cho phép chúng ta khẳng định rằng: “Tàu cộng không bao giờ dám gây đại chiến trên biển Đông hay trên đất nước VN, nhưng ta phải đề phòng chúng gặm nhấm cương thổ của ta. Và Bộ mặt thật của chúng, bề ngoài thì hung hãn, hống hách; nhưng trong tâm của chúng thì đang bối rối và hồi hộp lo sợ”.

Nguyễn Lộc Yên (August 2-2012)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Phạm Đoan Trang, tiếc thay, không có cái “ưu thế” tương tự. Tuy ôn tồn, nhỏ nhẹ, và hoà nhã thấy rõ (chỉ “yêu cầu tổ chức bầu cử tự do và công bằng ở Việt Nam” thôi) nhưng nhà báo đã bị bắt giam – từ ngày 6/10/2020 – và bị “hành” cho bầm dập từ hơn một thập niên trước đó.
Chính quyền Biden đã khôn ngoan đẩy lùi việc định khung. Nhưng hành động của tổng thống cho thấy rằng chiến lược của ông để đối phó với Trung Quốc thực sự có thể bị ảnh hưởng bởi tư duy về Chiến tranh Lạnh, khoá chặt tâm trí của chúng ta trong mô hình về một ván cờ có hai chiều theo truyền thống. Tuy nhiên, cạnh tranh với Trung Quốc là một trò chơi ba chiều. Và nếu chúng ta tiếp tục chơi cờ hai chiều, chúng ta sẽ thua.
Nhìn chung, việc Bộ Chính trị đảng CSVN đưa ra 19 Điều mới cấm “đảng viên không được làm”, so với 10 năm trước là một bước lùi nghiêm trọng về mặt tư tưởng. Bởi vì lần này đảng đã nêu lên chuyện sống còn của đảng và của chế độ. Đảng đòi hỏi đảng viên phải kiên định và tuyệt đối trung thành với Chủ nghĩa Mác-Lênin và Tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh vì đảng viên vẫn bài bác thứ Chủ nghĩa ngoại lai này.
Bà Nguyễn Văn Thiệu là phu nhân của Tổng thống Việt Nam Cộng hoà từ 1967 đến 1975, nhưng bà không phô trương ồn ào, không can dự vào công việc của chồng mà chỉ làm công tác xã hội, uỷ lạo chiến sĩ, giúp người nghèo.
Ngày 6 tháng 10 năm 2021, ông Lê Ngọc Sơn – giáo viên giảng dậy bộ môn tiếng Anh, trường An Lợi, xã An Phước, Long Thành – nộp đơn xin nghỉ việc. Lý do: “Công tác trong một cơ sở giáo dục nhưng có quá nhiều điều phi giáo dục, tởm nhất là nạn dối trá, tôi cảm thấy mình không phù hợp nên nghỉ.”
Thầy dạy thiền Peter Coyote còn là một diễn viên, nhà văn, người tường thuật (kể chuyện) cấp tiến. Đây là một bài viết về Peter Coyote, được đăng trên trang nhà Lion’s Roar vào ngày hai mươi mốt tháng mười năm hai ngàn hai mươi bởi nữ phóng viên Jennifer Kaishin Armstrong.
Cụ Nguyễn đã rời Rạch Giá nhưng đêm qua tôi vẫn nằm mơ thấy ánh mắt thê thiết của ông, đứng nhìn từ nóc chợ Nhà Lồng, dù theo Lý Minh Hào – tác giả của công trình biên khảo thượng dẫn – nơi đặt pho tượng Nguyễn Trung Trực đã được thay thế bằng tấm hình bác Hồ (nhìn thẳng) tự lâu rồi.
Nhiều người Hoa cho biết trước năm 2008 một số đông cán bộ, đảng viên và dân chúng Trung Hoa có cùng chung nhận xét là tăng trưởng kinh tế sẽ dẫn đến dân chủ hóa – điểm khác biệt nơi người dân muốn thấy tiến trình này xảy đến nhanh còn đảng Cộng Sản cố tình trì hoãn.
Khi Washington bắt đầu hình thành chủ trương xoay trục sang châu Á, việc phô diễn cá nhân xuất hiện và bắt đầu đàm phán sẽ là những yếu tố quyết định cho các thỏa thuận. Tình cho đến nay, ngoại trừ Ấn Độ, mối dây liên kết chung của Hoa Kỳ về Ấn Độ-Thái Bình Dương và chiến lược rộng lớn đối với Trung Quốc đã tập hợp được các đồng minh lâu đời của Hoa Kỳ. Các cuộc họp thượng đỉnh đầu tiên của Tổng thống Moon Jae-in với cựu Thủ tướng Yoshihide Suga đang bắt đầu có kết quả. Hàn Quốc đang bắt đầu tăng cường việc can dự vào khu vực. Nhật Bản ngày càng nghiêm túc hơn trong việc bảo vệ Đài Loan. Dự đoán của Trung Quốc rằng thỏa thuận trong Bộ tứ (Quad) giữa Úc, Ấn Độ, Nhật Bản và Hoa Kỳ sẽ "tan biến như bọt biển" chỉ là ước vọng. Ngay cả hiện nay, khi khía cạnh quân sự của Bộ tứ (Quad) bị hạn chế, nó sẽ làm phức tạp đáng kể cho kế hoạch phòng thủ của Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Lời tái cam kết quyên tặng một tỷ liều vắc xin Covid-19 cho Đông Nam Á của Bộ tứ (Quad)
Có lẽ, chả ai mong đợi hay hy vọng là “chính quyền” này “được lâu dài” cả – kể luôn những ông lãnh đạo: Trọng, Chính, Huệ, Phúc … Được lúc nào hay lúc đó thôi. Tuy thế, bao giờ mà cái nhà nước (thổ tả) hiện hành vẫn còn tồn tại ở Việt Nam thì nó vẫn còn là lực cản đáng kể cho mọi diễn biến tâm lý hướng thượng ở đất nước này.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.