Hôm nay,  

Độc Lập Hay Độc Tài?

8/28/201000:00:00(View: 7008)

Độc Lập Hay Độc Tài"

Phạm Trần
"Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy."
Đó là câu cuối cùng trong Tuyên ngôn độc lập năm 1945 mà Hồ Chí Minh đã long trọng công bố tại Hà Nội ngày 2-9, nhưng chính đảng  Cộng sản Việt Nam do Hồ Chí Minh lãnh đạo đã bóp chết tự do và độc lập ngay sau đó để đưa đất nước đến chiến tranh huynh đệ tương tàn  trong suốt 30 năm dài cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Nếu những người Cộng sản hồi đó thật lòng đòan kết dân tộc, thật lòng hợp tác  với các đảng phái không Cộng sản để kháng chiến chống ngoại bang, khi ấy Pháp là chính, thì làm sao không thành công, cho dù gian nan cách mấy.
Nhưng người Cộng sản, tự cho mình có công cướp được chính quyền từ  tay Nhật-Pháp khi  ấy  đang trong cảnh hỗn lọan giữa một bên Quân đội Nhật đầu hàng Quân đội Đồng minh và lực lượng Pháp bị giam trong trại, trong khi Chính phủ hợp pháp nhưng non yếu Trần Trọng Kim không có quân đội bảo vệ nên Hồ Chí Minh  đã  lợi dụng cơ hội, dùng đội ám sát đi cô lập và  tiêu diệt những lực lượng Quốc gia  không chịu đi theo đường lối của Hồ Chí Minh.
Bằng chứng  người Cộng sản cướp  công tự phát của nhân dân dành quyền làm chủ đất nước từ tay ngọai bang năm 1945  nhiều vô cùng, nhưng chỉ riêng chuyện họ cứ mãi tuyên truyền  đảng CSVN mới là lực lượng duy nhất  đã  lãnh đạo tòan dân đứng lên dành chính quyền từ tay Nhật và Pháp là hòan toàn không  có thật.
Một trong số họ là Nguyễn Trọng Phúc, Phó Giáo sư-Tiến sỹ,  Nguyên Viện trưởng Viện lịch sử Đảng, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh viết rằng: "Cách mạng Tháng Tám năm 1945 là thành quả của khoa học, nghệ thuật cách mạng và khởi nghĩa do Đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh lãnh đạo…..Thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám bắt nguồn từ các nhân tố chủ quan và khách quan. Đó là sự vùng dậy của cả một dân tộc với ý chí tự lực, tự cường, quyết đem sức ta mà tự giải phóng cho ta được sự dẫn dắt của đường lối chiến lược và sách lược đúng đắn của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh. (Tạp chí Cộng sản, Số 16 (208) năm 2010)
Nhưng  Nhà văn Tô Hải, người có mặt trong ngày được gọi là "Việt Minh cướp chính quyền" 19-8-1945 tại Hà Nội 65 năm về trước đã lật ngược sự thật :"  Cuộc cướp chính quyền từ trong tay Nhật + Pháp không hề có! Mà đơn giản chỉ là một cuộc lật đổ một chính quyền còn non trẻ: Chính phủ Trần trọng Kim với những nhân vật nổi tiếng cả trong lẫn ngoài nước. 126 ngày nắm giữ một chính quyền của một đất nước hoang tàn, chết đói đầy đường, không một đồng trong ngân quỹ, 95% người dân không biết chữ..., được thế giới công nhận và sau này,đa số vẫn được mời vào "Chính phủ liên hiệp."
Cựu đảng viên kỳ cựu ngọai thất tuần Tô Hải, người  đã trả lại thẻ đảng để chống  chính sách kìm kẹp tư tưởng và những bất công xã hội giải thích tại sao nhiều người Việt Nam  lúc đó đã "a dua" theo Việt Minh mà không biết mình  đã mắc lừa. Ông viết: "Có phải chính những người như bọn tớ, tay cầm cờ vàng ba sọc đỏ, miệng hát "Này thanh niên ơi ! Quốc gia đến ngày giải phóng" kéo nhau đi biểu tình ủng hộ chính phủ Trần Trọng Kim đã "quáng gà cách mạng" nên, giữa chừng đã a-dua, khi thấy người ta trương lên lá cờ đỏ sao vàng to tướng và phát cho chúng tớ những lá cò đỏ nhỏ bằng cái quạt mo là những người đã được "Đảng giáo dục" và "đồng lòng cùng đi tiếc gì thân sống" để thực hiện nghị quyết của Đại Hội Quốc Dân (") họp ở Tân Trào" Không! Hoàn toàn không! Chúng tớ, lúc ấy, dù bất cứ ai, bất cứ tổ chức nào, đã đưa ra đường lối chống Pháp, đã hứa hẹn Độc Lâp-Tự Do cho đất nước, đều sẵn sang đi theo! Đến cựu Hoàng Bảo Đại cũng còn tuyên bố "Làm dân một nước tự do còn hơn là làm vua một nước nô lệ!" nữa là!
Hơn thế nữa, bọn thanh niên "hăng máu vịt" chúng tớ, lúc ấy cũng như Việt Minh ở chiến khu về, có quái gì mà phải lo. Ai cũng biết thừa đi là "Cướp chính quyền phen này sẽ chẳng có đổ máu vì Nhật đã đầu hàng vô điều kiện, Pháp vẫn chưa ra khỏi các trại giam chờ ngày trao trả cho quân đồng minh! Ai cũng biết chắc là sẽ chẳng có súng nổ, máu trào... chứ cứ như cách mạng Pháp, cach mạng Nga thì….. sức mấy mà mặc com-lê, cà-vạt đàng hoàng, tay không mà dám đi "Cướp" chính quyền trong tay Nhật-Pháp cơ chứ!"
Mọi "mâm cỗ độc lập tự do" đã có chính phủ Trần Trọng Kim dọn sẵn, kể cả hàng loạt cuộc mít tinh, biểu tình suốt từ ngày Nhật đầu hàng vô điều kiện cho đến ngày 19 tháng 8…, tất cả các hoạt động thanh niên tiền tuyến, thanh niên khất thực, phụ nữ, nhi đồng, công chức…. đều được "tự giác" tổ chức bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, suốt 126 ngày…..
Việt Minh với cái tên chẳng hề cộng sản, đệ tam, đệ tứ, đệ ngũ gì có cái "tài", theo tớ, duy nhất là, khi vào tiệc thì cầm cốc đứng lên hô to: "Nào! Mời các bạn cầm đũa!" Cứ làm như bữa tiệc ấy là chính mình bỏ tiền ra chiêu đãi toàn dân vậy!
Nói trắng ra rằng, dân Việt Nam chẳng hề biết đến cái sự lãnh đạo tài tình nào của Đảng Cộng Sản trước cái ngày 19 tháng 8 năm 1945 ấy!  Vả lại lúc đó Đảng các ông có mấy người" Làm sao chỉ có gần 60 chục mống, (trong đó có cả ông anh họ tớ, Tô Kim Châu, Ban Bình Dân Học Vụ cùng Nguyễn Hữu Đang, không hề là Đảng viên CS, sau này bỏ vô Nam, làm cái gì đó ở toà án quân sự VNCH, nên đi học tập "có" 11 năm!) đi họp ở Tân Trào về mà động viên được cả triệu người, đủ mọi thành phần từ Bắc vô Nam, đứng lên đòi Độc Lập Tự Do kia chứ!
Chẳng qua là Khổ quá, Đói quá, Nhục quá mà BẤT CỨ TỔ CHỨC NÀO DÁM ĐỨNG RA ĐIỀU KHIỂN ĐẤT NƯỚC ĐANG CÓ NGUY CƠ RƠI VÀO TÌNH TRẠNG VÔ CHÍNH PHỦ, CHÚNG TÔI, NHỮNG NGƯỜI NÔNG DÂN SẮP CHẾT ĐÓI, NHỮNG NGƯỜI TIỂU TƯ SẢN TRÍ THỨC BIẾT TỦI NHỤC ĐỀU ỦNG HỘ...."  )
Tóm lại, theo tớ, 19 tháng 8 năm 45 nếu tớ là nhà viết sử có lương tâm tớ sẽ viết hẳn một chương; CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM VÀ CUỘC ĐẢO CHÍNH 19 THÁNG 8 NĂM 45. Tiếp theo đó là những trang bi tráng nhất về lịch sử dân tộc Việt Nam sau cuộc Đảo Chính này… Vì:
Cuộc cách mạng giải phóng dân tộc đã bắt đầu bị đổi mầu từ đây.
- máu đổ xương rơi cũng bắt đầu từ đây!
- hầu hết những ai không chịu đổi mầu đã, hoặc bị thủ tiêu hoặc "tìm đường cứu nước" bằng một hướng đi khác để trở thành "kẻ thù của Nhân Dân" hoặc đơn giản hơn chỉ để sống và làm việc bằng trái tim và khối óc của chính mình. Một vài người đã mang theo nỗi oan ức xuống tuyền đài thậm chí có người phải tự sát với lời trăn trối đẻ đời "Lịch sử sẽ phán xét cho tôi" (Nguyễn Tường Tam)
- những ai còn lại đành cam chịu kiếp sống Sợ, sống Hèn chờ đợi, hy vọng vào một ngày được thực sự Tự do, Độc lập…." (Theo blog Tô Hải)


Đúng thế, thảm cảnh của 30 năm nồi da xáo thịt đã bắt đầu từ đây mà người Cộng sản thì cứ tự tiện nói bừa, viết bậy bẻ cong lịch sử nói hay cho mình và coi như hàng triệu con người vô tội đã chết thay cho họ  trong suốt cuộc chiến là lẽ  đương nhiên để họ được ngồi mát an bát vàng ngày nay.
Do đó thứ tự do, độc lập  mà Hồ Chí Minh đã nhân danh dân tộc để tuyên xưng với tòan thế  giới  ngày 2 thán g 9 năm 1945  chẳng qua cũng chỉ là một canh bạc xương máu mà đảng CSVN đã dùng để mặc cả cho các giải pháp chính trị có lợi cho họ từ 1945 cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Mọi người Việt Nam hãy hỏi đảng CSVN xem thứ tự do khập khiễng của họ ngày nay có cho dân  nhiều quyền lợi bằng tự do nửa vời mà thực dân Pháp đã dành cho dân mình  không "
Một điều rõ nhất là thực dân Pháp không hạn chế quyền tự do tôn giáo, không bắt các Tôn giáo phải gia nhập tổ chức chính trị-xã hội như đảng CSVN buộc Tôn giáo phải vào Mặt trận Tổ quốc của đảng để cho đảng kiểm sóat.
Người Cộng sản cũng phô trương rằng chính họ đã tháo gông cùm nô lệ mà  các chế độ thực dân, phong kiến đã tròng vào cổ người dân  Việt Nam qua nhiều thế hệ nhưng xin mọi người  hãy bình tâm  nhìn lại lịch sử thế giới và  Việt Nam xem có thứ nộ lệ nào khắc nghiệt hơn "nộ lệ Cộng sản""
Hậu qủa đau thương của chính sách  bắt  người dân miền Bắc  lao động cực khổ  trong  20 năm từ 1954 đến 1975  để phục vụ cuộc chiến tranh xâm lăng miền Nam Việt Nam của đảng vẫn  còn lưu lại ở  mỗi con đường, góc phố, căn nhà và trên  từng nếp nhăn của những  khuôn mặt xương gầy của  người dân miền Bắc. 
Ở Hà Nội bây giờ, cuộc sống nghèo nàn của số đông trong số trên 3 triệu người dân , sau trên nửa thế kỷ đón "Bác" về Thủ đô còn  là cách khác để chứng minh cho   mặt trái của hai chữ "tự do" và "độc lập"  của Hồ Chí Minh  trong Tuyên ngôn độc lập ngày 2/9/1945.
Và nếu có ai  rảnh rỗi hơn thì hãy đi về các làng, các xóm ở vùng sâu và vùng xa thăm dân cho biết sự tình xem đồng bào mình đã được hưởng các quyền tự do  đến mức nào và đời sống hàng ngày của họ đã thăng tiến bao nhiêu  kể từ sau ngày đảng CSVN cai trị cả nước, sau biến cố đau thương 1975"
Một phần rất nhỏ của tòan diện bức tranh đen tối  đã được  Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng  Chính phủ  nhìn nhận trong  bài viết được phổ biến trên  các Báo của nhà nước  ngày 25-8 (2010). Dũng nói : "Việc bảo đảm an sinh xã hội và phúc lợi xã hội vẫn còn bất cập và yếu kém: giảm nghèo chưa bền vững, số hộ cận nghèo còn nhiều, tỷ lệ hộ tái nghèo hàng năm còn cao. Đời sống của một bộ phận dân cư, nhất là ở vùng cao, vùng sâu, vùng xa còn nhiều khó khăn, khoảng cách thu nhập của các tầng lớp dân cư còn lớn. Tình trạng thiếu việc làm ở nông thôn, ở vùng đô thị hoá và thất nghiệp ở thành thị còn nhiều. Nguồn lực cho an sinh xã hội và phúc lợi xã hội còn hạn chế, chủ yếu dựa vào ngân sách nhà nước, với diện bao phủ và mức hỗ trợ còn thấp. Các hình thức bảo hiểm chưa đáp ứng được nhu cầu đa dạng của người dân; chất lượng các dịch vụ nhìn chung còn thấp, vẫn còn không ít tiêu cực, phiền hà."
Hiện nay rất khó mà biết được chính xác số người còn bị đói nghèo ở Việt Nam là bao nhiêu, nhưng Nguyễn Tấn Dũng  khoe chỉ còn 10% xuống từ 29% năm 2002 và chênh lệch mức sống giữa thành thị và nông thôn  đã giảm từ 2,3 lần (năm 1999) xuống còn 2 lần (năm 2008).
Tiêu chuẩn  nghèo của Thế giới hiện nay quy  định quốc gia có thu nhập bình quân người hàng năm là 735 Mỹ kim, nhưng thu nhập bình quân của Việt Nam chỉ vào khoảng 400 Mỹ kim.
Như vậy diện đói-nghèo vẫn còn nhiều trên tổng số dân gần 88 triệu người ở Việt Nam hiện nay.
Bằng chứng đói-nghèo còn  được báo Điện tử VTC News của Việt Nam đưa tin  vào ngày 13/04/2010  : "Kết quả giám sát của Ủy ban thường vụ Quốc hội cho thấy, việc thực hiện xóa đói giảm nghèo (XĐGN) từ 2006-2009 và các chương trình quốc gia, các dự án khác trên địa bàn các xã đặc biệt khó khăn bước đầu giải quyết được tương đối đồng bộ kết cấu hạ tầng Kinh tế xã hội như hệ thống giao thông nông thôn, thủy lợi nhỏ, điện, trường học, trạm y tế, nước sinh hoạt, phát tranh truyền hình... đáp ứng được tối thiểu cho phát triển sản xuất và ổn định đời sống nhân dân.
Tuy nhiên, vẫn còn những tồn tại và hạn chế: tập quán lao động sản xuất của đồng bào ở vùng này chậm được thay đổi, sản xuất thuần nông tự sản, tự tiêu vẫn còn phổ biến chậm thích ứng với cơ chế thị trường; Đa số xã, thôn, bản thuộc diện đầu tư Chương trình 135 giai đoạn 2 tuy tỷ lệ hộ nghèo hàng năm giảm nhanh nhưng thiếu bền vững, tỷ lệ hộ nghèo và cận nghèo còn khá lớn, nếu thực hiện theo tiêu chuẩn nghèo mới hoặc bị ảnh hưởng thiên tai, mất mùa thì tỷ lệ hộ nghèo sẽ trở lại rất cao. Qua giám sát thì đến cuối năm 2009, một số tỉnh còn có xã tỷ lệ nghèo cao như: Tuyên Quang 42,2%, Lạng Sơn 49%, Điện Biên 50%, Quảng Bình 49,34%, Quảng Nam 48,78%, Quảng Ngãi 49,94%."
Những con số đói-nghèo qúa cao này cho thấy chủ trương xóa đói-giảm nghèo cho dân của nhà nước Việt Nam vẫn còn nhiều bất cập và chưa có hy vọng đựơc giải quyết mau chóng, nhất là ở những vùng dân cư ven biển  thường xuyên gặp bão.
Nhưng không  phải chỉ có dân thường mới thiếu tự do để bị thiệt thòi về kinh tế mà ngay cả giới trí thức, các nhà văn và những người làm báo của đảng ở đô thị cũng bị hạn chế các quyền tự do tư tưởng, trái với Tuyên ngôn độc lập.
Bởi vì muốn có tự do ở Việt Nam bây giờ, người dân phải  "xin", nhưng không phải ai xin cũng cũng được Nhà nước cho.  Bằng chứng như  Hiến pháp thì viết trong  Điều 69 rằng : " Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật", nhưng Nhà nước lại cấm công dân ra báo tư nhân, không cho lập đài phát thanh, truyền hình.
Còn  Điều 70 thì viết: "Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật", nhưng Nhà nước chỉ cho phép các Tổ chức Tôn giáo được công nhận hoạt động và chống lại những tôn giáo nào không chịu gia nhập Mặt trận Tổ Quốc mà vẫn hoạt động như  trường hợp của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất là một tỷ dụ.
Như vậy thì danh xưng "tự do" của Tuyên ngôn  độc lập 2-9-1945 còn gía trị gì không hay nó đã biến thành bình phong che đậy cho những hành động phản động chống lại quyền làm  chủ đất nước của người dân "
Và một khi không còn "tự do" nữa thì  dù có được sống trong một nước  "độc lập" cũng có nghĩa gì đâu " -/-
Phạm Trần
(08/010)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Hoa Kỳ đang rút quân khỏi Afghanistan, dự định sẽ đưa hết binh lính ra khỏi vùng đất này vào cuối tháng Tám, sau 20 năm can thiệp quân sự và giúp xây dựng quốc gia. Quan ngại là quân Taliban chống đối chính phủ đang chiếm đất giành dân tại nhiều nơi và đã kiểm soát được nhiều quận. Hình ảnh sụp đổ của Việt Nam Cộng hoà năm 1975 đang được nhiều giới chức và truyền thông Mỹ nhắc lại và đặt câu hỏi là chuyện gì sẽ xảy ra nếu Taliban chiếm được Thủ đô Kabul.
Như vậy, những ai trong đảng CSVN đang hô hoán rằng “thực hành tập trung dân chủ trong đảng để lan tỏa ra toàn xã hội” là hoang tưởng, mị dân. Hãy lấy bằng chứng vài việc để xem dân đã có dân chủ chưa, như: Quyền tự do Tín ngưỡng và hoạt động Tôn giáo bi kiểm soát; Tự do tư tưởng, ngôn luận và báo chí bị phủ nhận; Người dân không có quyền ra báo.
Điều quan trọng đáng lưu ý là với Rashford và Sancho, hai cầu thủ dự bị vào sân thay người của Anh đã không thành công vì "yếu thần kinh". Ác mộng của người Anh trong loạt sút luân lưu bước sang một chương mới. "Tam sư (Anh Quốc)" thất bại trận chung kết trong "vụ Lotterie (Xổ số) 11 mét và qua đó bỏ lỡ danh hiệu vô địch châu Âu! Thật là cay đắng vô cùng cho đội tuyển Anh !. Ý đọat ngôi Vô Địch Túc Cầu Châu Âu lần thứ hai kể từ năm 1968. Đội tuyển Anh trải qua một "trận chung kết chấn động" trên sân nhà của họ, điều mà đội Southgate sẽ phải chịu đựng trong một thời gian dài.!
Thách thức của Tàu ngày nay đối với thế giới, nhứt là Âu châu và Huê kỳ, không chỉ là ý thức hệ, mà còn là kinh tế và công nghệ cao. Vậy các nước Dân chủ chấp nhận lệ thuộc Tàu vì tiền hay phải liên kết ngăn chận? Ông Tổng thống Joe Biden của Huê kỳ tuyên bố sẽ tổ chức một Diễn Đàn Dân chủ vào cuối năm để chống Tàu bành trướng!
Với tuổi già ở Mỹ với thế hệ thứ ba, ông bà mong muốn cháu nội, cháu ngoại nói được, viết được tiếng Việt là là tiếng mẹ đẻ là niềm vui trong gia đình. Vì vậy nơi nào có nơi dạy tiếng Việt cho con em, phụ huynh như tìm được cái phao để tuổi thơ tìm về cội nguồn. Đối với ông bà, khi các cháu nói “thưa ông, thưa bà, chào ông, chào bà…” nghe rất thân thương và mát lòng.
Gần đây, Tổng Bí thư Đảng Cộng Sản Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng thống Nga Vladimir Putin đã đồng ý gia hạn hiệu lực của Hiệp ước Hữu nghị Trung Quốc và Nga năm 2001. Đây là một quyết định quan trọng để cho hai nước có cơ sở đến gần nhau hơn trong việc thực hiện các chiến lược hợp tác kinh tế và chính trị. Nhưng trong mối quan hệ đối tác mới này không có nghĩa là cả hai nước không còn các vấn đề tranh chấp.
Tìm hiểu cấu trúc của Vũ Trụ đã gặp những hiện tượng dị thường, khó tưởng tượng. Xem cách Vũ Trụ vận hành còn thấy nhiều chuyện bất ngờ, lý thú hơn. Ta bắt đầu bằng cái nhỏ nhất trong trời đất: sự “vận hành” của một vi phân tử. Hệ thống giao thông kỳ diệu, chi chít đường hầm trong lòng Vũ Trụ đã thấy rồi, thử xem vi phân tử – thí dụ vi phân tử radio – ngược xuôi “di hành” trong đó như thế nào? Có người gọi, bạn cầm điện thoại, mở đầu bằng hai tiếng: “A-lô!” thường dịu dàng. Chuyện ấy tầm thường, quen thuộc đến độ không ai thắc mắc: Người gọi ở cách ta hàng trăm, hàng ngàn dặm vẫn nghe rõ mồn một! Sao mình A-lô “to” dữ vậy? Nếu lỡ thắc mắc ngớ ngẩn thế thì trực giác và những kiến thức khoa học sẵn có giải thích liền: Điện thoại biến tiếng nói thành sóng radio lan đến các tháp truyền sóng, lan tới vệ tinh, rồi lan tỏa phủ xuống vị trí của người nghe. Giản dị thế thôi, phần rắc rối, phức tạp nằm trong cấu trúc của điện thoại di động, trong vệ tinh, tháp nhận và chuyển
Hơn ai hết, đức Giáo Hoàng Francis là người thường thực hành điều này khi quỳ hôn hay ôm chân những người khác. Há không phải như lời trích trong "Thư gởi tín hữu Phi-líp-phê" đã dẫn bên trên hay sao? Đó là hành động khiêm cung, tôn vinh người khác bằng cách tự hạ mình xuống, cho dù đang ở một vai trò quan trọng. Hành động của tổng thống Joe Biden cũng mang cùng ý nghĩa như vậy.
Trận đấu kết thúc sau 120 phút! Anh đánh bại Đan Mạch 2-1 và bước vào trận chung kết EURO 2021! "Tam Sư" (Đội tuyển Anh) là đội chiếm ưu thế trong hiệp phụ và dồn ép Đan Mạch để có cơ hội làm bàn thắng, nhưng cuối cùng phải cần đến một quả phạt đền gây tranh cãi, được Kane chuyển thành bàn thắng. Sau đó, người Đan Mạch tận dụng sức lực cuối cùng của mình và cố gắng gỡ hòa, nhưng Southgate-Elf đã kiên trì bảo vệ các cuộc tấn công cho đến cuối cùng.
Trong cuộc tụ tập cuối tuần qua tại Florida, Donald Trump đã vô tình thừa nhận các cáo buộc của văn phòng biện lý Manhattan với giám đốc tài chính (CFO) và tập đoàn của mình khi phát biểu rằng, các quyền lợi bên lề (fringe benefit) là bình thường, hãng nào cũng áp dụng nên cuộc truy tố của New York vào tập đoàn của ông ta mang mục đích chính trị. Đó cũng là điều mà hầu hết người ủng hộ Trump đã tin và lặp lại.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.