Hôm nay,  

Tìm Lại Ánh Sao

12/20/200800:00:00(View: 9515)

TÌM LẠI ÁNH SAO

Xuân Đỗ
Hỡi Bết-lê-hem, đất Giu-đa!
Thật ngươi chẳng phải kém gì
Các thành lớn của xứ Giu-đa đâu,
Vì từ ngươi sẽ ra một tướng
Là Đấng chăn dân Y-sơ-ra-ên, tức dân ta.
Ma-thi-ơ 2:6
Thành Bết-lê-hem đất Giu-đa tuy là thành nhỏ nhưng đã sanh ra một Đấng thánh lớn. Hài nhi trong máng cỏ tuy bé bỏng nhưng tự thân  là Đấng chăn chiên cho muôn dân. Đã hơn hai ngàn năm, nhân loại vẫn cầu tìm Ngài như các thầy bác sĩ đông phương năm xưa đi tìm một ánh sao. Cuộc hành trình của ba nhà thông thái trẩy hàng ngàn dặm trên lưng lạc đà, vượt qua sa mạc, bình nguyên, núi cao, vực sâu, trong bão cát, trong giá lạnh, trong đêm tối, trong hiểm nguy luôn chực chờ trên mỗi chặng đường, mỗi điểm dừng chân. Dù vậy họ vẫn đi trong niềm tin và hi vọng. Trước mặt họ luôn có một ánh sao dẫn đường, một ngôi sao họ đã thấy và tin là Đấng Thánh, nên bằng mọi giá họ tìm đến đặng thờ lạy Ngài và dâng cho Ngài những lễ vật quí đã cất công mang theo từ lúc ra đi.Vừa đến thành mới kịp hỏi, “Vua dân Giu-đa mới sanh tại đâu"” thì “kìa, ngôi sao mà họ đã thấy bên đông-phương, đi trước mặt cho đến chừng ngay chỗ con trẻ ở mới dừng lại” (Ma-thi-ơ 2: 2,9). Họ đã thỏa lòng vì được gặp Đấng chăn chiên rồi được mách bảo đi ngả an toàn trở về xứ mình.
Câu chuyện Giáng sinh ghi trong Thánh kinh trải qua mấy ngàn năm vẫn còn như đậm nét trong tâm trí người đọc qua các thế đại. Hình ảnh của ánh sao thành Bết-lê-hem, của hài nhi nằm trong máng cỏ giữa đêm đông lạnh lẽo, của ba vị bác sĩ quì bên thờ lạy, của Ma-ri, Giô-sép cha mẹ phần đời của con trẻ, bừng lên sự vinh hiển chói lòa tỏa sáng từ các thiên sứ với sứ điệp muôn đời ‘Sáng danh Chúa trên các từng trời rất cao, Bình an dưới đất, ân trạch cho loài người!’đem lại sự vui mừng khôn tả khiến các trẻ mục đồng bương bả qua các thung sâu, bản làng khắp lối rao báo tin lành về sự giáng sanh của Chúa Cứu Thế.


Rồi cứ hàng năm, vào tiết lập đông, thiên hạ lại đổ xô đi tìm ánh sao. Ánh sao vẫn còn đó, ánh lửa bập bùng bên máng cỏ có Chúa Hài Đồng như vẫn quanh đây, nhưng có người tìm thấy, có người  chưa thấy, có kẻ vẫn đang đi nhưng chưa đến, có kẻ đã đến lại bỏ đi, có kẻ đã đi lại quay lại, thậm chí nhiều kẻ mầy mò trong đêm tối trải qua bao năm tháng cuộc đời nhưng ánh sáng vẫn chỉ là đốm lửa nhỏ, chưa một lần tìm được ánh sao.  Thật sự giữa ánh sáng và bóng đêm, giữa sự sáng và sự tối, giữa vinh hiển của Chúa và quyền lực của tối tăm, tìm ra một lối thoát cho mình giữa dòng đời ngang trái, giữa cảnh đời bon chen để phục hồi mối thâm giao giữa Chúa và người không phải là chuyện dễ dàng cho mỗi người trong kiếp nhân sinh.
Chính vậy mà trong mùa Giáng sinh, các hội thánh Chúa khắp vùng khắp nẻo trong nước cũng như hải ngoại vui mừng kỷ niệm sự kiện ra đời của Đấng thánh yêu thương cần được hiểu như tìm về một ân phước cứu rỗi chứ không hẳn chỉ là  những hồ hởi tạm thời cho một lễ hội chóng qua. Từ đó ánh sáng Phúc âm cùng sứ điệp Ba Thiên Sứ cần được quảng bá rộng rãi ‘làm chứng cho muôn dân’ để Lời Chúa trở thành ngọn đèn thuộc linh dẫn đưa những linh hồn đang lạc mất tìm lại được ánh sao cùng thắp sáng niềm tin cho nhiều mảnh đời, nhiều số phận đang muốn quay về đầu phục Chúa Cứu Thế.
Xuân Đỗ
(Christmas ’08) 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Cuối năm là lúc con người nhìn lại về giá trị cuộc sống. Một bài viết trên trang mạng The Conversation nêu vấn đề về những vực thẳm chính trị, các cuộc chiến tranh, áp bức… và con người vì thế cảm thấy vô vọng và bất lực khi chứng kiến những thế lực đen tối diễn ra khắp nơi trên thế giới. Liệu chúng ta có thể làm được điều gì đem lại thay đổi trước những bi hoại này hay không?
Danh hiệu “Nhân Vật Của Năm” do TIME bắt đầu từ năm 1927 – theo truyền thống được trao cho những người có ảnh hưởng đáng kể trong các sự kiện toàn cầu, từ chính trị đến văn hóa, môi trường, nghệ thuật. Những người được chọn đóng vai trò như một “thước đo phong vũ” về sức lan tỏa trong xã hội đương đại. Ảnh hưởng đó, theo tiêu chuẩn do chính TIME đề ra, có thể là “for better or for worse – làm cho thế giới tốt đẹp hơn hoặc tệ hại hơn.”
Tiễn 2024, thế giới sẽ chào đón một năm mới 2025 mang theo cả bóng tối lẫn ánh sáng. Các cuộc xung đột, sự phân cực chính trị và những rủi ro khôn lường là lời nhắc nhở về sự bất ổn của thời đại. Nhưng đồng thời, khả năng phục hồi kinh tế, sự phát triển công nghệ, tinh thần hợp tác quốc tế, hơi thở và sự sống còn bất khuất của từng người mẹ, từng đứa trẻ vực dậy và vươn lên từ những đống gạch vụn đổ nát ở Ukraine, ở Gaza, ở Syria… cũng là cảm hứng và hy vọng cho tương lai nhân loại. Nhà văn Albert Camus đã viết: “Giữa mùa đông lạnh giá nhất, tôi tìm thấy, trong mình, một mùa hè bất khả chiến bại.”* Thế giới năm 2025, với tất cả những hỗn loạn, vẫn mang đến cơ hội để con người vượt qua và xây dựng một cuộc sống tốt đẹp, tử tế hơn. Đó cũng là lời chúc chân thành cuối năm của toàn ban biên tập Việt Báo gửi đến quý độc giả: một năm 2025 tràn trề cơ hội và hy vọng.
Trong ba năm học gần đây, PEN America đã ghi nhận hàng loạt trường hợp cấm sách xảy ra trên toàn nước Mỹ, đặc biệt trong các trường công lập. Những nỗ lực xóa bỏ một số câu chuyện và bản sắc khỏi thư viện trường học không chỉ gia tăng mà còn trở thành dấu hiệu của một sự chuyển đổi lớn hơn, đặt ra câu hỏi nghiêm trọng về tương lai của giáo dục công lập. Việc kiểm duyệt này phản ánh một xu hướng đáng lo ngại: sự tập trung vào việc kiểm soát nội dung văn hóa và giáo dục, thay vì khuyến khích học sinh tiếp cận kiến thức đa chiều.
Syria đang sống trong một bước ngoặt lịch sử sau khi chế độ độc tài sụp đổ nhanh chóng và Bashar al-Assad trốn sang Nga để tị nạn. Các nhóm nổi dậy chiến thắng đang cố gắng duy trì trật tự công cộng và thảo luận về các kịch bản cho tương lai. Lòng dân hân hoan về một khởi đầu mới đầy hứa hẹn pha trộn với những lo âu vì tương lai đất nước còn đầy bất trắc. Trong 54 năm qua, chế độ Assad đã cai trị đất nước như một tài sản riêng của gia đình và bảo vệ cho chế độ trường tồn là khẩu hiệu chung của giới thân cận.
Các số liệu gần đây cho thấy những thách thức mà nhà lãnh đạo Trung Quốc phải đối mặt để phục hồi kinh tế cho năm 2025, khi quan hệ thương mại với thị trường xuất khẩu lớn nhất của Trung Quốc có thể xấu đi cùng lúc mức tiêu thụ trong nước vẫn sụt giảm. Và thật sự thì nền kinh tế Trung Quốc tệ đến mức nào? Việc đặt câu hỏi này ngày càng trở nên hợp lý khi Trung Quốc đang đối mặt với tình trạng sản xuất trì trễ và tiền tệ mất giá kéo dài trong những năm gần đây. Đặc biệt, chính quyền Bắc Kinh dường như không muốn công khai toàn bộ thực trạng.
Chiều ngày Thứ Ba 17/12, tòa án New York kết án Luigi Mangione 11 tội danh, bao gồm tội giết người cấp độ 1, hai tội giết người cấp độ 2 cùng các tội danh khác về vũ khí và làm giả danh tính. Theo bản cáo trạng, một bồi thẩm đoàn ở Manhattan đã truy tố Mangione về tội giết người cấp độ hai là tội khủng bố. Tòa đã kết tội hành động của Luigi Mangione – một hành động nổi loạn khó có thể bào chữa dù đó là tiếng kêu cuối cùng của tuyệt vọng.
Ngay từ thời điểm này, cho dù chưa chính thức bước vào Tòa Bạch Ốc, tổng thống đắc cử Donald Trump đã hứa hẹn một chiến dịch bài trừ di dân lớn nhất lịch sử Mỹ. Những cuộc kiểm soát, bắt bớ, trục xuất di dân dự kiến sẽ diễn ra với qui mô lớn trong vài năm tới. Nhiều sắc dân nhập cư ở Mỹ sẽ phải lo lắng, nhưng cộng đồng chịu ảnh hưởng nặng nề nhất sẽ là cộng đồng di dân gốc Mỹ Latin. Lời hứa này đang làm hài lòng những người Mỹ xem dân nhập cư là kẻ cướp đi việc làm và quyền lợi của mình. Rất đông trong số này thuộc các cộng đồng di dân, trong đó có cộng đồng gốc Việt. Tuy nhiên, có bao nhiêu người thấy được toàn cảnh ảnh hưởng của những chính sách bài trừ di dân đến nền kinh tế và xã hội Hoa Kỳ?
Trong tài liệu của Thư Viện Quốc Hội ghi rằng, nguồn gốc của quyền ân xá trong Hiến Pháp Hoa Kỳ đến từ lịch sử Anh quốc. Quyền ân xá xuất hiện lần đầu tiên dưới thời trị vì của Vua Ine xứ Wessex vào thế kỷ thứ bảy. Mặc dù tình trạng lạm dụng quyền ân xá ngày càng tăng theo thời gian, dẫn đến những hạn chế sau đó, nhưng quyền ân xá vẫn tồn tại trong suốt thời kỳ thuộc địa của Mỹ.
Tôi cộng tác với tuần báo Trẻ (tờ báo có nhiều ấn bản nhất tại Hoa Kỳ) gần hai chục năm qua. Sự gắn bó lâu dài này không chỉ vì tấm lòng yêu nghề (và thái độ thân thiện cởi mở) của ban biên tập mà còn vì chút tình riêng. Mỗi tuần Trẻ đều dành hẳn một trang báo, để trân trọng giới thiệu đến độc giả hai ba vị thương phế binh (Việt Nam Cộng Hòa) đang sống trong cảnh rất ngặt nghèo ở quê nhà. Nhìn hình ảnh đồng đội của mình đang ngồi trên xe lăn, hay nằm thoi thóp trong một gian nhà tồi tàn nào đó – lắm lúc – tôi không khỏi băn khoăn tự hỏi: “Liệu có còn ai nhớ đến những kẻ đã từng vì đời mà đi không vậy?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.